Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 229 Kinh Chập Long bị phát hiện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Số lượng lớn Ngân Sí Ong bay múa ở trên biển, khắp nơi tìm kiếm Kinh Chập Long.

Mấy tu sĩ nhìn Ngân Sí Ong khắp nơi bay múa, có chút kinh ngạc cảm thán.

"Tân tấn Hồn Vương Sở Diệp này rất lợi hại! Thủ hạ Chiến Tướng Ngân Sí Ong cư nhiên nhiều như vậy."

"Chiến Tướng Ngân Sí Ong nhiều chỉ sợ chiếm hết chỗ trong Hồn Thất, không đủ tinh lực đi khế ước Hồn Sủng khác, vẫn là có tác hại."

"Hiện tại không phải tiến giai Hồn Vương sao? Có thêm hai cái Hồn Thất, có thể khế ước thêm hai chỉ Hồn Sủng."

"Tên này mới tiến giai liền đánh chủ ý Kinh Chập Long sao!"

"Thế này có là gì? Nhân gia chính là Hồn Vương, những tên kia là Hồn Sư còn đánh chủ ý lên Kinh Chập Long không phải sao?"

"Có nhiều Ngân Sí Ong như vậy cùng tìm có thể còn nhanh hơn so với chúng ta!"

"Này cũng chưa chắc, Kinh Chập Long hiện tại chắc là trốn đến dưới biến sâu đi, Ngân Sí Ong không thể vào biển, chỉ có thể ở trên mặt biển tìm còn chưa chắc có thể tìm được."

"......"

......

Lâm Sơ Văn cau mày, nói: "Kinh Chập Long chắc đã trốn đi, chỉ bằng Ngân Sí Ong sợ là không phát hiện ra."

Sở Diệp gật gật đầu, nói: "Có lẽ vậy, chúng ta đi Huyễn Vụ Hải dẫn Kinh Chập Long ra." Vốn dĩ hắn cũng không nghĩ dựa vào Ngân Sí Ong là có thể tìm được Kinh Chập Long.

Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: "Được."

Rất nhiều thận cá sống ở Huyễn Vụ Hải, những con cá này thích phun ra thận sương mù, mê hoặc khách đi ngang qua. Tiểu Thải cắn nuốt số lượng lớn thận châu, có thể khống chế Huyễn Vụ Hải thận sương mù.

Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn ngồi trên người Tiểu Ngân, bay vào trong Huyễn Vụ Hải.

Hai người vừa tiến vào Huyễn Vụ Hải, ảo giác bắt đầu xuất hiện trước mắt. Sở Diệp thấy được vô số thiên tài địa bảo, các loại linh thụ, linh dịch trân quý, cái gì cần có đều có.

"Ảo giác thật mê người!" Lâm Sơ Văn nói.

Huyễn Vụ Hải có thể gợi lên khát vọng sâu trong nội tâm của mỗi người, thực dễ làm người ta sa vào.

Sở Diệp lắc lắc đầu, nói: "Có lẽ sẽ có khi trên trời rơi xuống bánh có nhân, nhưng mà tuyệt đối sẽ không rớt nhiều như vậy trong một lần."

Lâm Sơ Văn: "......" Có đạo lý.

Tiểu Thải phe phẩy cánh, rất dễ dàng xua tan thận sương mù, mang Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn thâm nhập vào sâu trong Huyễn Vụ Hải.

Lâm Sơ Văn nhìn Sở Diệp, nói: "Không sai biệt lắm, chọn chỗ này đem Kim Thuế Quả lấy ra đi."

Linh hồn ấn ký trên cây ăn quả thập phần vững chắc, năng lực của Sở Diệp năng lực muốn xóa sạch ấn ký cũng cần thời gian không ngắn, Kinh Chập Long suy yếu kỳ là có giới hạn, Sở Diệp cũng không có bao nhiêu thời gian.

Sở Diệp lấy một quả Kim Thuế Quả ra, bóp nát.

Kim Thuế Quả hóa thành chất lỏng, chảy vào trong nước biển.

Tiểu Bạch nhảy ra, ghé vào vai Sở Diệp, "Như vậy liền có thể đem Kinh Chập Long dẫn lại đây sao?"

Sở Diệp lắc lắc đầu, nói: "Ta cũng không biết, thử xem xem đi."

Tiểu Bạch ghé vào Sở Diệp trên người, nói: "Dẫn không ra thì bỏ đi, một con trùng vừa xấu vừa dài mà thôi, không có gì ghê gớm."

Sở Diệp: "......" Tiểu Bạch ở nói bậy gì đó đâu? "Nó chính là long."

Tiểu Bạch rầu rĩ nói: "Long có gì đặc biệt hơn người?"

Sở Diệp: "......" Long vẫn là thực ghê gớm.

Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn ở Huyễn Vụ Hải đợi năm canh giờ.

Tiểu Thải bỗng nhiên vỗ cánh, có chút hưng phấn nói: "Tới."

Sở Diệp thả ra linh hồn lực, thấy được một con tiểu long từ biển sâu nhẹ nhàng bay đến.

Kinh Chập Long hẳn là đã phát hiện hắn cùng Lâm Sơ Văn, đứng ở trong góc xa xa nhìn trộm.

Con Kinh Chập Long trốn ở xa xa đó chỉ có chiều dài bằng một chiếc đũa, nhìn trông thật giống lời của Tiểu Bạch Hổ nói, giống con trùng dài.

Bất quá, Sở Diệp rất rõ ràng đây cũng không phải hình thể nguyên bản của Kinh Chập Long , Kinh Chập Long hẳn là vì tránh né đuổi bắt nên mới cố ý rút nhỏ hình thể.

Sở Diệp lại lấy ra một Kim Thuế Quả từ ngọc trụy không gian, ném về hướng biển.

Thận sương mù ở Huyễn Vụ Hải có lực mê hoặc rất mạnh. Thực lực Kinh Chập Long giảm xuống, lại bị trọng thương, không thể cản lại dụ hoặc của Kim Thuế Quả, lao ra nuốt linh quả vào bụng.

Sở Diệp lập tức dùng linh hồn lực công kích, Kinh Chập Long tràn đầy phẫn hận nhìn Sở Diệp, rống một tiếng.

Tiểu Thải dùng ảo thuật công kích đối với Kinh Chập Long. Trong Huyễn Vụ Hải đâu đâu cũng có thận sương mù, thực lực của Tiểu Thải ở chỗ này có thế phát huy được toàn bộ.

Kinh Chập Long lâm vào trong ảo cảnh của Tiểu Thải, thấy được mười mấy cây Kim Thuế Quả thụ thật lớn.

Kinh Chập Long nguyên bản chuẩn bị chạy trốn, thấy được ảo ảnh mười mấy cây Kim Thuế Quả thụ lại luyến tiếc.

Kinh Chập Long hướng tới một cây lao qua, lại không bắt được gì.

Trong mắt Kinh Chập Long có vài phần mờ mịt, Sở Diệp nhân cơ hội xâm nhập Kinh Chập Long thần hồn, đánh dấu linh hồn ấn ký.

Kinh Chập Long phát hiện không ổn cũng thực mau tỉnh táo lại, quăng cái đuôi hướng tới Sở Diệp.

Thực lực Kinh Chập Long giảm xuống lại bị thương nên tốc độ cũng không nhanh, Tiểu Ngân thực dễ dàng trốn qua.

Tiểu hồ ly đối với Kinh Chập Long thả ra thuật mị hoặc, biểu cảm của Kinh Chập Long lại trở nên mờ mịt lần nữa.

Sở Diệp lại tiến hành linh hồn đánh dấu, Kinh Chập Long thực lực bị hao tổn nghiêm trọng, quá trình linh hồn đánh dấu so với trong tưởng tượng của Sở Diệp còn muốn dễ dàng.

Khi linh hồn ấn ký được đánh dấu thành công, Kinh Chập Long lại lần nữa thanh tỉnh, giơ lên móng vuốt đánh tới tiểu hồ ly.

Tiểu hồ ly cũng lấy cái đuôi đập Kinh Chập Long, Kinh Chập Long bị tiểu hồ ly đập tới mức lui về.

Sở Diệp nhìn Kinh Chập Long, thầm nghĩ: Kinh Chập Long thật sự là long du chỗ nước cạn, còn đang trong kỳ lột xác cùng tiểu hồ ly đánh nhau, hoàn toàn rơi vào thế hạ phong.

Kinh Chập Long rống một tiếng hướng Sở Diệp, Tiểu Bạch nhảy ra ngoài lại gầm một tiếng.

Long ngâm, hổ gầm đụng vào nhau, hổ gầm ẩn ẩn vượt qua rồng ngâm.

Kinh Chập Long nhìn Tiểu Bạch, trong mắt hiện lên vài phần nghi hoặc cùng kiêng kị.

Sở Diệp không ngừng gia tăng linh hồn ấn ký, Kinh Chập Long cùng Sở Diệp trên người đồng thời sáng lên khế ước pháp trận, khế ước cũng thành công thành lập lên.

"Thành." Sở Diệp cả kinh nói.

Sở Diệp cảm giác được khế ước của chính mình cùng Kinh Chập Long được thành lập, một cổ nồng đậm nguyên khí dũng mãnh tiến vào trong thân thể của mình.

Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: "Là thành, ta thấy được khế ước pháp trận." Khế ước đạt thành trong nháy mắt, khế ước pháp trận cũng thành hình.

"Cư nhiên đơn giản như vậy." Bổn còn tưởng phải tốn chút công sức mới phải.

Lâm Sơ Văn cười cười, nói: "Đơn giản là được rồi."

Nếu không đơn giản thì tại sao sẽ có nhiều Hồn Sư như vậy coi việc khế ước Kinh Chập Long thành lối tắt để tiến Vương giai, Sở Diệp chính là Hồn Vương!

Sở Diệp đem Kinh Chập Long thu vào trong ngọc trụy không gian bên trong, Kinh Chập Long bị thương nghiêm trọng, nếu là lột xác thất bại thì hết thảy đều uổng phí.

Trong ngọc trụy không gian còn có vài Kim Thuế Quả, ăn xong mấy cái trái cây đó, Kinh Chập Long hẳn là có thể lột xác thành công.

Khế ước sau khi thành công, Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn không lập tức rời đi, mà ở trên biển đi vòng quanh mấy ngày rồi mới trở về Thiên Hà hoa lâm.

......

Sở Diệp trở lại Thiên Hà hoa lâm tu chỉnh hai ngày, Cung Thần lại tới tìm Sở Diệp tán gẫu.

Sở Diệp muốn tìm hiểu tin tức từ Cung Thần, nên thật hoan nghênh đối với việc Cung Thần đến thăm.

"Cung thiếu tới! Gần nhất có sự tình gì có ý tứ sao?" Sở Diệp vừa rót rượu cho Cung Thần vừa hỏi.

Cung Thần lắc lắc đầu, nói: "Cũng không có sự tình gì có ý tứ, tên trộm Kim Thuế Quả thụ kia cũng không ra tay, người của tam đại thế lực cũng không tìm được Kinh Chập Long. Cuộc tìm kiếm long này rất có thể liền như vậy kết thúc, thật không thú vị, vốn đang cho rằng có trò hay xem."

Sở Diệp: "......" Cung Thần là cảm thấy bọn họ xướng diễn không đủ xuất sắc sao?

Cung Thần nhìn thời gian, nói: "Cũng sắp kết thúc."

Sở Diệp nhìn Cung Thần, nói: "Cái gì sắp kết thúc."

Cung Thần nhàn nhạt nói: "Kỳ suy yếu của Kinh Chập Long tổng cộng mười ngày, cũng nhanh sẽ kết thúc."

Sở Diệp gật gật đầu, "Nga" một tiếng.

Sở Diệp âm thầm cảm thán chính mình sơ ý, hắn đều là Hồn sủng sư của Kinh Chập Long, trạng thái của nó còn cần những người khác tới nhắc nhở hắn.

Cung Thần thở dài, liên tục nhìn ngọc bội truyền tin của bản thân, "Không có tin tức sao? Ta còn tưởng rằng thời điểm cuối cùng sẽ xuất hiện chuyện gì xoay ngược lại đâu."

Sở Diệp cười cười, nói: "Thế giới này nơi nào có nhiều như vậy chuyện có thể xoay ngược lại đâu?"

"Thôi bỏ đi, Kinh Chập Long không có nằm trong tay Chung Hạo hoặc là Giang Chỉ Lan cũng coi như là chuyện tốt." Cung Thần nói.

"Cung thiếu cao hứng là được."

Sở Diệp cùng Cung Thần nói chuyện, bỗng nhiên cảm giác được hồn hải kịch liệt dao động.

Kinh Chập Long trong hồn Thất bên rít gào một tiếng, hơi thở cấp tốc dâng lên, mạnh mẽ từ hồn Thất của Sở Diệp Hồn Thất chui ra.

Sở Diệp cảm giác hồn hải một đợt đau xót, ngay sau đó liền thấy được Kinh Chập Long ở hoa lâm trên không xoay quanh.

Kinh Chập Long ở trên trời xoay quanh nhìn Sở Diệp nhe răng nhếch miệng, một bộ dáng có chuyện muốn gây sự.

"A! Như thế nào lại vậy?" Cung Thần bị Kinh Chập Long đột nhiên xuất hiện làm cho hoảng sợ, há to miệng sợ hãi kêu một tiếng, có chút ngơ ngác.

Sở Diệp trong lòng tức khắc thêm vài phần tuyệt vọng, lật xe! Con xuẩn long này, liền không thể đợi thêm ít lâu nữa đám người tan lại làm ầm ĩ sao? Người của tam đại thế lực người đều còn ở đây đâu.

"Sở thiếu, này......" Cung Thần nhấp môi, thầm nghĩ: Chẳng lẽ là Sở Diệp lấy Kim Thuế Quả thụ đi? Cung Thần đột nhiên nhớ tới Sở Diệp lúc trước hỏi chính mình chuyện của Kim Thuế Quả thụ.

Sở Diệp nhìn biểu cảm của Cung Thần, có chút ngượng ngùng.

Lúc đầu còn muốn phát đại tài trong im lặng, này xuẩn long phá hủy kế hoạch hoàn mỹ của hắn.

Cung Thần gia hỏa này vừa rồi hình như đang chờ mong có chuyện xoay ngược lại, này cũng đại khái được tính là xoay ngược lại.

Cung Thần cũng coi như là kiến thức rộng rãi, thực mau liền bình tĩnh xuống dưới.

"Cùng Kinh Chập Long khế ước có thể lợi dụng nó đang trong kỳ suy yếu, bất quá, sau khi kỳ suy yếu qua đi, Kinh Chập Long rất có thể sẽ phản phệ chủ nhân." Cung Thần nói.

Sở Diệp: "......" Chuyện quan trọng như vậy mà Cung Thần cũng không nói sớm. Được rồi, hắn cũng không hỏi.

......

Lâm Sơ Văn đang ở trong cửa hàng chiêu đãi khách nhân, bỗng nhiên nghe được một tiếng rồng ngâm.

Không chỉ Lâm Sơ Văn nghe được, trong cửa hàng khách nhân đều nghe được.

"Kinh Chập Long!" Thư Tùng An nhìn Lâm Sơ Văn, có chút hưng phấn nói: "Thật là Kinh Chập Long! Người của tam đại thế lực đều đang tìm Kinh Chập Long, không nghĩ tới nó lại trốn trong Thiên Hà hoa lâm. Mọi người đều cho rằng Kinh Chập Long ở trên biển, không nghĩ tới nó lại lên bờ! Không thể ngờ được, không thể ngờ được."

Lâm Sơ Văn: "......"

Mấy tu sĩ trong cửa hàng nhìn Thư Tùng An, vẻ mặt một lời khó nói hết.

Vài người đã đoán được chân tướng, Sở Diệp đoạt thức ăn từ miệng cọp, cướp Kinh Chập Long từ tay tam đại thế lực, Sở Diệp chỉ sợ đã khế ước Kinh Chập Long.

"Nhìn ta như vậy làm gì?" Thư Tùng An thấy mọi người chung quanh người đều vô ngữ nhìn chính mình, cuối cùng cũng phản ứng lại.

Thư Tùng An sắc mặt cổ quái nhìn trong hoa lâm.

Lâm Sơ Văn nhíu nhíu mày, không rõ tại sao lúc này Sở Diệp lại đem Kinh Chập Long phóng ra.

"Hôm nay chúng ta đóng cửa hàng từ bây giờ, đại gia ngày khác lại đến đi." Lâm Sơ Văn đứng lên, hạ lệnh đuổi khách.

Khách nhân trong cửa hàng sôi nổi chắp tay rời đi.

Lâm Sơ Văn nhanh chóng đóng cửa hàng, tiến vào Thiên Hà hoa lâm.

......

Trên biển đông đảo tu sĩ đều nhìn về hướng Thiên Hà hoa lâm.

"Xuất hiện."

"Như thế nào lại chạy đến Thiên Hà hoa lâm?"

"Này còn phải hỏi sao? Sở thiếu mấy ngày trước không phải thả ra đại lượng Ngân Sí Ong tìm kiếm Kinh Chập Long sao? Hắn khẳng định tìm được rồi, khế ước rồi sau đó dẹp đường hồi phủ."

"Sở thiếu mấy ngày hôm trước liền khế ước thành công sao? Ta còn nghĩ rằng hắn từ bỏ."

"......"

Lạc Yên nhìn hướng Thiên Hà hoa lâm, thở ra một hơi, nói: "Cư nhiên đã bị khế ước."

Lạc Đông Nhi cau mày, nói: "Thiếu chủ phí sức lực lớn như vậy, cư nhiên tiện nghi người khác."

Lạc Yên lắc lắc đầu, nói: "Trên đường tu luyện không thể thiếu chuyện ngoài ý muốn, Kinh Chập Long nếu đã nhận chủ thì sợ chỉ có thể bỏ qua."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top