Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 233 Chuyện ngoài ý muốn trong thành chủ phủ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thành chủ phủ.

"Thiếu chủ, mấy ngày nay Lạc Đông thường chạy qua Thiên Hà hoa lâm." Nguyên Sương phu nhân nói.

Cung Thần đùa nghịch trà cụ, thần sắc bình đạm nói: "Ta đã biết."

Cung Thần thầm nghĩ: Lạc Đông hẳn là biết Lâm Sơ Văn là Địa cấp Dược Tề Sư nên qua muốn thử giao hảo.

Tuy Thiên Hải học viện cũng có Địa giai Dược Tề Sư, nhưng có thể nhận thức thêm một người cũng là chuyện tốt.

Nhận thức thêm một Địa cấp Dược Tề Sư thì chỉ có lợi không hại, nếu không phải lúc trước đã kết thù rồi thì Giang Thượng, Chung Lâu cũng đã sớm ngồi không yên.

"Thiếu chủ, bí mật chuyện Lâm Sơ Văn là Địa giai Dược Tề Sư chỉ sợ giữ không được." Nguyên Sương phu nhân nói.

"Biết liền biết đi." Dù sao phụ thân cũng đã duyên thọ thành công, những người này muốn ngăn trở cũng không còn kịp rồi.

"Thi Vân sao rồi?" Cung Thần hỏi.

Nguyên Sương phu nhân nhíu mày đầu, nói: "Gần nhất có người âm thầm cùng nàng tiếp xúc, ta cho người giám sát theo ý của thiếu chủ, hình như có quan hệ với Chung trưởng lão."

Cung Thần lãnh đạm nói: "Phải không?"

Cung Thần cúi đầu, thần sắc có chút âm trầm.

Tuy rằng Cung Thần đã sớm biết đứa con này của Thi Vân chỉ sợ có vấn đề, nhưng vẫn còn ôm chút tâm lý may mắn, vạn nhất là của chính mình thì sao? Sở Diệp cũng nói, không phải hoàn toàn không thể. Có thể có cũng không tồi, rốt cuộc thì thể chất của hắn có thể giải quyết được hay không vẫn không xác định được, nhưng gần đây tra được đủ loại dấu vết để lại cũng làm làm Cung Thần không dám lại ôm tâm tư như vậy nữa.

"Thiếu chủ, kế tiếp làm sao bây giờ?"

Cung Thần lắc lắc đầu, nói: "Trước cứ xem đã."

Cung Khiếu trầm mặt đi đến, Nguyên Sương phu nhân thấy sắc mặt của Cung Khiếu không tốt lắm, vội vàng đứng dậy lui đi ra ngoài.

"Phụ thân, người làm sao vậy?" Cung Thần nhìn khuôn mặt nén giận của phụ thân hỏi.

"Đứa bé kia của Thi Vân con không cần suy nghĩ nữa, đúng là không phải của con, là của Liễu Huy." Cung Khiếu âm u nói.

Cung Thần nhíu chặt mày, "Là hắn?"

Liễu Huy là cháu của Liễu Trần, học dược tề từ Liễu Trần, thiên phú luyện chế dược tề của Liễu Huy cũng không tệ lắm, thực lực cũng không tồi, Liễu Trần cũng thực coi trọng đứa cháu này của hắn.

Mấy năm trước, quan hệ của Cung Thần và Liễu Huy cũng không tồi, một người là con của Hồn Vương, một người là cháu của Địa giai Dược Tề Sư, thân phận tương đương nên hai thường chơi cùng nhau.

Sau khi xảy ra chuyện của Cung Thần và Giang Chỉ Lan, Cung Thần và Liễu Huy cũng dần xa cách, thực lực của Cung Thần không tăng lên được còn thực lực của Liễu Huy lại tăng nhanh như hỏa tiễn.

Nhìn Liễu Huy, Cung Thần luôn có chút cô đơn. Liễu Huy không biết có phải cố ý hay không, thường xuyên lượn lờ trước mặt hắn, còn tỏ vẻ dù hắn như thế nào thì bọn họ cả đời vẫn là bạn tốt.

Cung Thần không nghĩ tới Liễu Huy mặt ngoài cùng hắn giao hảo, sau lưng lại đeo nón xanh cho hắn.

"Tên Liễu Trần kia khinh người quá đáng." Cung Khiếu nghiến răng nghiến lợi nói.

Nếu là hắn không biết chân tướng sẽ như thế nào? Có lẽ liền đem hơn phân nửa gia nghiệp để lại cho chất tôn của Liễu Trần, Chung Lâu khẳng định đã biết gì đó, chỉ sợ cũng sẽ mượn cơ hội phân một ly canh.

Bọn người kia, một đám đều coi hắn thành đồ ngốc mà đùa giỡn.

Liễu Trần có thể thành Địa giai Dược Tề Sư, Cung Khiếu giúp không ít công sức, nghĩ đến những giúp đỡ trước kia đối với Liễu Trần, Cung Khiếu liền giận tới đau răng.

Cung Thần rầu rĩ nói: "Liễu Trần chỉ sợ đã sớm cùng mấy người Chung Lâu giảo hợp ở bên nhau."

Nếu còn ở mấy năm trước, nếu Cung Thần biết tin tức này chỉ sợ đã sớm nổi trận lôi đình, bất quá tính tình hiện tại của Cung Thần bình tĩnh hơn rất nhiều.

......

Thiên Vũ lâu thuyền.

"Gia gia, người mà chúng ta đưa tới bên người Lạc Đông truyền tin tức tới, xác nhận Lâm Sơ Văn là Địa giai Dược Tề Sư, còn là Dược Tề Sư có thực lực không tầm thường." Chung Hạo nói.

"Nhìn bộ dạng Cung Khiếu chắc là đã nghi ngờ Liễu Trần." Chung Hạo nói tiếp. (Mình thấy trong bản dịch để là Chung Lâu nhưng ở dưới lại là Chung Lâu nữa hơi kì nên đổi thành Chung Hạo nha)

Chung Lâu lắc lắc đầu, nói: "Liền tính không có khả nghi, chỉ sợ về sau cũng sẽ không tin dùng Liễu Trần nữa."

Nhiều năm như vậy, Cung Khiếu tuy rằng vẫn luôn không có được Duyên Thọ dược tề, nhưng Thọ Sữa Ong Chúa vẫn là lấy được mười mấy phần, những cái Thọ Sữa Ong Chúa đó đều bị Liễu Trần luyện hỏng rồi.

Lúc trước không có biện pháp, hiện tại lại có lựa chọn tốt hơn, nên dù không có sinh ra nghi ngờ đi chăng nữa thì chỉ sợ cũng sẽ không tín nhiệm.

"Cung Thần cùng Lâm Sơ Văn nhận thức đã thật lâu, Cung Thần lại không để lộ chút tiếng gió nào, có thể thấy đã đề phòng Liễu Trần từ lâu." Chung Hạo nói.

"Tên Lâm Sơ Văn này, thật là......" Thực lực của Chung Lâu vẫn luôn thấp hơn Cung Khiếu, bị Cung Khiếu đè ép mấy trăm năm.

Mắt thấy Cung Khiếu thọ nguyên gần, Chung Lâu vẫn luôn chờ Cung Khiếu chết lại xuất hiện giữa đường một tên Lâm Sơ Văn.

Chung Lâu híp mắt mắt, nói: "Lâm Sơ Văn chỉ sợ cũng biết vấn đề về thể chất của Cung Thần."

Cung Thần hẳn là đã đoán được chân tướng. Năm đó Giang Thượng tính kế Cung Thần, đã cùng Cung Khiếu kết thành tử thù, Liễu Trần cũng vậy, tập hợp lực lượng của vài người vẫn có thể hạn chế Cung Thần.

Chung Hạo cau mày, nói: "Gia gia, chúng ta có nên xử lý Lâm Sơ Vănhay không?"

Sở Diệp đoạt Kinh Chập Long, Chung Hạo hận Sở Diệp thấu xương, vẫn luôn muốn cho Sở Diệp biết tay.

Chung Lâu lắc lắc đầu, nói: "Sợ là không dễ!"

Sở Diệp là Hồn Vương, tuy rằng là tân tấn Hồn Vương, nhưng muốn bắt lấy cũng không dễ dàng, để qua một đoạn thời gian, Cung Khiếu tất nhiên sẽ ra tay.

......

Thiên Hà hoa lâm.

Sở thiếu tiếp đãi Cung Thần, nói: "Cung thiếu, ngươi nói có chính sự cùng ta thương lượng?"

Cung Thần nhiều lần tới đều là cùng hắn nói chuyện bát quái, lần này nghiêm túc nói có chính sự thương lượng, làm Sở Diệp có chút ngoài ý muốn.

Cung Thần gật gật đầu, nói: "Ta phụ thân dự định thường trú ở Thiên Nhàn Đảo."

"Này không tốt lắm đâu, Thiên Khôi Đảo mới là đại bản doanh của Hải Long Cung đi." Cung Khiếu ở lại Thiên Nhàn Đảo, không phải để cơ nghiệp ở Thiên Khôi Đảo chắp tay nhường người sao?

Quan hệ của Cung Khiếu và Chung Lâu kém như vậy còn không phải bởi vì hai người vẫn luôn tranh quyền đoạt lợi sao.

Cung Thần thở dài, nói: "Hải Long Cung có không ít phe phái khác nhau, tranh đấu khá là gay gắt, lúc trước bởi vì phụ thân ta thọ nguyên gần nên rất nhiều thân tín đều âm thầm đầu cơ vào những người khác, bây giờ phụ thân duyên thọ thành công, lại thành cái đinh trong mắt không ít người, phụ thân muốn của như vậy bỏ đi."

Sở Diệp nhíu nhíu mày, nói: "Thiên Nhàn Đảo có thể có chút quá hoang vắng hay không?"

Không phải hắn cảm thấy bên này hoang vắng, nhưng mà không ít nhị thế tổ cưỡi Thiên Vũ lâu thuyền đến đều nói hoàn cảnh tu luyện ở đây quá kém.

Cung Thần cười cười, nói: "Cho nên mới cần Sở đạo hữu hỗ trợ."

Sở Diệp có chút tò mò nói: "Hỗ trợ? Ta có thể hỗ trợ cái gì?"

"Sở thiếu dùng Truyền Tống Trận tới đi, hoàn cảnh tu luyện bên kia của Truyền Tống Trận hẳn là không giống với bên này của chúng ta đi. Ta định chữa trị Truyền Tống Trận, thành lập thương thành, mở ra sự buôn bán giữa hai giới, đương nhiên nếu Sở thiếu phản đối thì ta cũng có thể bỏ kế hoạch này, ngược lại nếu Sở thiếu nguyện ý thì chúng ta có thể cùng thành lập hai giới thương thành." Cung Thần nói.

Sở Diệp trầm ngâm một chút, nói: "Có thể suy xét chuyện tạo thương thành."

Cung Thần cười cười, nói: "Sở thiếu cảm thấy được không?"

Sở Diệp gật gật đầu, nói: "Được thì được, nhưng mà Cung thiếu không cần ôm hi vọng quá lớn đối với bên kia, hoàn cảnh tu luyện bên kia Truyền Tống Trận so với bên này kém hơn rất nhiều, Hồn Vương cường giả thực ít"

Cung Thần cười cười, nói: "Không sao, hai giới có hoàn cảnh tu luyện khác nhau cũng có lợi, có lẽ một ít linh thảo không đáng giá tiền ở bên kia lại có thể bán giá trên trời ở bên này."

Sở Diệp gật gật đầu, nói: "Thật vậy, lam châu thảo ở Lưỡng Giới Thành có giá cả thực tiện nghi, bên này lại khó gặp, tình huống như thế còn không ít."

"Sở thiếu các ngươi hẳn là chạy nạn lại đây đi, hiện giờ ngươi thăng cấp Hồn Vương rồi, những uy hiếp trước kia chắc cũng không đáng lo." Cung Thần cười cười nói.

Sở Diệp cười cười, nói: "Đảo chủ đoán không sai, thực xấu hổ, đúng là chạy nạn tới."

Cung Thần cười cười, nói: "Sở thiếu cùng người kết thù, chỉ cần không phải tử thù thì đến lúc đó, phụ thân ta có thể hỗ trợ hòa giải."

"Cung thiếu đoán đúng rồi, đắc tội một người, nhưng mà hiện tại cũng không cần quá lo lắng." Sở Diệp nhẹ nhàng nói.

Hắn hiện giờ đã là Hồn Vương, trên tay có hai chỉ Vương giai Hồn Thú, thực lực so với lúc mới tới mạnh hơn gấp mấy lần.

Bằng thực lực của hắn hiện giờ, dù gặp được Ngũ Độc lão tổ cũng không đáng lo.

Ngũ Độc lão tổ cùng Tư Không lão tổ lưỡng bại câu thương, thương thế hẳn là không có hoàn toàn phục hồi như cũ.

Sở Diệp trầm ngâm một chút, nói: "Cái Truyền Tống Trận kia không biết có thể chữa trị hay không."

Lúc Sở Diệp phá hư Truyền Tống Trận cũng thả một tay, chỗ bị phá hư không nhiều lắm, nhưng mà đó là thượng cổ Truyền Tống Trận, muốn chữa trị cũng không quá dễ.

Cung Thần nhàn nhạt nói: "Phụ thân ta tìm trận pháp sư xem qua, Truyền Tống Trận kia muốn chữa trị hẳn là cũng không khó lắm, đại khái cần thời gian một năm." Đối với Hồn Vương cường giả mà nói thì thời gian một năm  cũng chỉ là trong nháy mắt mà thôi.

"Chỉ cần một năm sao?" Sở Diệp hỏi.

Cung Thần gật gật đầu.

Sở Diệp thầm nghĩ: Cung Khiếu trên tay có trận pháp sư rất lợi hại! Cái Truyền Tống Trận kia nếu để hắn sửa chỉ sợ cần ba năm, như thế hắn thật ra có thể đi giao lưu học tập một chút.

Sở Diệp gật gật đầu, nói: "Vậy chuẩn bị đi."

Sở Diệp thầm nghĩ: Có một năm thời gian giảm xóc cũng được, một năm này hẳn là cũng đủ để Sơ Văn tiến giai Hồn Vương.

"Nói đến, chuyện Sơ Văn là Địa cấp Dược Tề Sư hẳn là có rất nhiều người đã biết." Sở Diệp nói.

Cung Thần gật gật đầu, nói: "Lâm dược sư kinh tài tuyệt diễm, quang mang che giấu không được."

"Ta muốn tổ chức một đấu giá hội, bán đấu giá dược tề." Sở Diệp nói.

Cung Thần cười cười, nói: "Có thể! Sở thiếu thiếu tiền sao?"

Sở Diệp lắc lắc đầu, nói: "Cũng không phải thiếu tiền, chỉ là muốn đổi một ít tài nguyên tu luyện."

"Sở thiếu thiếu cái gì?" Cung Thần hỏi.

Sở Diệp gật gật đầu, nói: "Muốn đổi một ít thiên tài địa bảo có lợi cho Hồn Thú loại hồ tiến giai, cùng loại với Thiên Hồ tinh huyết."

Lạc Đông đưa tới Thiên Hồ Huyết tiểu hồ ly đã dùng, hiệu quả thực không tồi, theo lời tiểu hồ ly thì chỉ cần lại có được mười phần Thiên Hồ tinh huyết, nó trăm phần trăm có thể tiến giai Hồn Vương.

"Thiên Hồ Huyết! Thứ này xác thật hiếm lạ." Cung Thần thầm nghĩ: Thiên Hải học viện tựa hồ có loại đồ vật này, Lạc Đông tặng Lâm Sơ Văn cái này sao? Tên gia hỏa gian trá. "Tiểu hồ ly phải tiến giai sao?"

Sở Diệp gật gật đầu, nói: "Hẳn là nhanh."

"Kia thì chúc mừng." Cung Thần nói.

Sở Diệp cười cười, nói: "Còn không biết có thể thành hay không đâu."

......

"Sở lão bản." Triệu Xuyên đi đến, cung kính hành lễ với Sở Diệp.

Sở Diệp nhìn Triệu Xuyên liếc mắt một cái, nói: "Triệu huynh với ta là lão bằng hữu, không cần giữ lễ tiết."

"Sở thiếu, vừa mới là đảo chủ đi ra ngoài, ngươi có hay không an ủi hắn một chút!" Triệu Xuyên dò hỏi.

Sở Diệp có chút nghi hoặc nói: "An ủi? Đảo chủ xảy ra chuyện gì mà cần an ủi?" Tâm tình của Cung Thần thoạt nhìn cũng còn tốt mà!

"Sở thiếu, ngươi còn không biết sao?" Triệu Xuyên thần thần bí bí nói.

Sở Diệp có chút hoang mang nói: "Ta biết cái gì?"

Triệu Xuyên thần sắc có chút khoa trương nói: "Thi Vân phu nhân sinh non."

Sở Diệp tức khắc kinh tới rồi, "Tại sao lại đột nhiên sinh non?" Cung Thần vẫn luôn cũng chưa động Thi Vân, không đạo lý đột nhiên động thủ! Chẳng lẽ là xảy ra biến cố gì sao, Cung Thần xác nhận hài tử không phải của hắn?

"Thi Vân phu nhân nàng đã chịu kinh hách."

Sở Diệp có chút tò mò nói: "Cái gì kinh hách?"

"Liễu đại sư cháu trai Liễu Huy, hai ngày trước cùng người đi săn trên biển, bị một con hải cá sấu tập kích, ăn luôn nửa người." Triệu Xuyên lắc lắc đầu nói.

Sở Diệp nhướn mày, có chút tò mò nói: "Ăn luôn nửa người, còn sống sao?"

Triệu Xuyên gật gật đầu, nói: "Còn sống nha! Chỉ ăn luôn nửa người dưới thôi, may mắn trên người hắn có nhiều dược tề chữa thương, bằng không chỉ sợ cũng muốn chết."

"Ăn luôn hai chân sao?" Sở Diệp hỏi.

Triệu Xuyên che che giấu giấu nói: "Nghe nói không chỉ hai chân mà là ba chân cơ." Triệu Xuyên vươn tay, vươn ra ba ngón tay.

"Nghe nói miệng vết thương huyết nhục mơ hồ, thập phần thê thảm, may mắn thúc thúc của Liễu Huy là Địa cấp Dược Tề Sư, trên người hắn có không ít dược tề chữa thương, nếu không......"

"Bởi vì Liễu Huy cùng đảo chủ quan hệ không tồi, cho nên đưa người đến phủ đảo chủ, lại không khéo để Thi Vân phu nhân thấy được Liễu Huy máu tươi đầm đìa. Chắc là bị va chạm tới rồi, Thi Vân phu nhân kinh hách quá độ, hài tử liền như vậy sảy mất, thật là đáng tiếc."

Sở Diệp: "......"

Triệu Xuyên lắc lắc đầu, nói: "Thi Vân phu nhân lá gan cũng quá nhỏ, lần này Cung Khiếu tiền bối ở lại nơi này tựa hồ định iáo dục tôn tử thật tốt đâu, không nghĩ tới hiện tại tôn tử không có, không phúc khí!"

Sở Diệp: "......"

"Liễu Huy cũng là đáng tiếc, nghe nói hắn có thể luyện chế nhiều loại Huyền giai đỉnh dược tề, chỉ cần thêm chút thời gian lại là một cái Địa cấp Dược Tề Sư đâu." Triệu Xuyên tràn đầy tiếc hận nói.

Sở Diệp cười cười, nói: "Nếu là như thế, kia xác thật là đáng tiếc."

Triệu Xuyên chuyện vừa chuyển, nói: "Kỳ thật, cũng không có rất đáng tiếc, Liễu Huy so với Lâm dược sư tới, vẫn là kém quá xa."

Sau khi Triệu Xuyên rời khỏi, Lâm Sơ Văn đi đến, nói: "Nghe nói Thi Vân phu nhân sinh non."

Sở Diệp nhìn Lâm Sơ Văn liếc mắt một cái, nói: "Ngươi làm sao mà biết được?" Hắn vẫn là vừa mới nghe Triệu Xuyên nói.

"Thư Tùng An nói."

Sở Diệp híp mắt mắt, nói: "Một đám Hồn Sư trên Thiên Nhàn Đảo đều không làm việc đàng hoàng, chỉ biết nói chuyện bát quái về Cung Thần, chậc chậc......" Thân là trung tâm của dư luận, không biết Cung Thần có cảm giác như thế nào.

"Việc này ngươi thấy thế nào?" Lâm Sơ Văn hỏi.

Sở Diệp cười cười, nói: "Liễu Huy chỉ sợ cũng là gian phu." Nếu không, chuyện trùng hợp như ăn luôn cả ba chân sao lại xảy ra. Liễu Trần cũng đánh chủ ý rất hay! Muốn Cung Khiếu nuôi chất tôn cho hắn, vị dược tề đại sư này nhân phẩm chẳng ra gì!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top