Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 4. TÂM TƯ KHÁC THƯỜNG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Eira Nguyễn

Sẽ không có một thời điểm nào mà Snape ưa nổi cái đám James, còn Harry gần như đã tung hết mọi thủ đoạn chỉ vì muốn không khí khi họ gặp nhau không đến nỗi cứng ngắc như đá.

Cơ mà vấn đề khiến Harry khốn khổ cái thân nhất là làm sao sống sót trong hang ổ Slytherin, cái hoạt động nào đó của Slytherin quả thật là một thách thức khủng khiếp đối với cậu.

Ví dụ như huấn luyện lễ nghi, huấn luyện diễn thuyết, pháp luật bắt buộc, còn có đủ loại yến hội kì cục khác, muốn sống sót ở chỗ này á hả, trước tiên Harry cần phải biến hình thành một 'đoá hồng chốn thanh lâu.'

Chuyện này làm cậu khó chịu muốn chết, cuối cùng để tránh mấy cái hoạt động đó, cậu không thể không chui vào đội Quittdich của nhà Slytherin.

Sau đó ư, sau đó cậu liền có thêm nhiều thời gian quắn quẩy với bọn James, sân Quittditch mà trường học mới xây thêm sau này cả bốn nhà đều có thể xài chung mà, chưa kể còn có Huấn luyện viên chuyên môn nữa chứ, có thể nói là dốc hết tâm sức giúp học sinh chọn nghề ngiệp sau này.

Harry được biết nếu mà làm cầu thủ Quittditch thì mỗi mùa hè họ đều có thể đến câu lạc bộ Quittditch Quốc tế tập luyện theo tiêu chuẩn chuyên nghiệp, biểu hiện tốt thì còn có cơ hội kí hợp đồng làm cầu thủ nữa. Đúng là phải có cái nhìn khác về Hogwarts. Trừ chuyện này, mỗi mùa đông còn có các cầu thủ Quittditch nổi tiếng đến giao lưu chỉ dạy thêm.

Quả thật là một bất ngờ siêu bự.

Chỉ có điều vì vậy mà Harry càng không có thời gian gặp Severus.

"Severus, cậu đang nhìn ai vậy?" Lovegood nhìn theo ánh mắt Severus, đội Quittditch đang tập luyện ở đó.

"A, Severus, cậu đang xem đội nhà mình tập hả? Không ngờ cậu cũng để ý hoạt động thể dục nữa ha."

"Em nghĩ đề tài cải tiến Dược Vô Mộng này chúng ta còn rất nhiều chuyện phải làm." Severus không quan tâm điểm chú ý của Lovegood, cuối cùng y chỉ nhìn thoáng qua mái tóc rối bị gió thổi tung ngoài khung cửa sổ rồi đi thẳng tới phòng thí nghiệm.

"Ấy ấy từ từ Severus, tội nghiệp cho đàn anh của cậu với!" Lovegood lập tức không còn hơi sức đâu mà nghĩ xem Severus vừa nhìn cái gì, đề tài của hắn quan trọng hơn.

Hoàng hôn, Severus cầm bảng số liệu mới nhất di tìm Slughorn.

Đối với viện trưởng của Slytherin, Severus không mấy tin tuởng nhưng trình độ của vị Bậc thầy Độc dược này giúp ích rất lớn cho đề tài của họ.

Cho nên dù không thích Slughorn y vẫn không thể không tiếp xúc với ông.

Lovegood - thiệt tình không biết ai mới là đàn anh - đã lăn ra ngủ ở phòng thí nghiệm vì mệt rồi, Severus đành một mình cầm bảng số liệu và hàng mẫu đi xuống hầm của Slytherin.

Lướt qua hành lang, Severus thấy vô số học sinh đang đi lại như mình.

Không, có lẽ không hẳn giống nhau, y hướng tới là mục đích của mình, còn những người qua lại trên hành lang này lại không có bao nhiêu người thực sự suy tính cho tương lai.

Severus lại nghĩ tới Harry, khi cậu cưỡi trên cán chổi ngẩng mặt đón ánh mặt trời nở nụ cười sáng lạn khiến y cảm thấy như chính mình bị ánh dương quang ấy làm cho bỏng rát.

Nhưng y không dời mắt được, y muốn nhìn cậu.

Y phục hồi tinh thần, rồi lập tức chìm vào một loại cảm xúc chán ghét kì cục đang dâng lên.

Severus không có tâm tình để tự hỏi xem mớ cảm xúc này là sao, từ nhỏ tới lớn, y luôn có cảm giác kì lạ với Harry. Nếu muốn nghiêm túc tìm hiểu cho rõ thì thật không biết phải bắt đầu từ đâu.

Không muốn cậu tới gần cũng chẳng muốn cậu rời xa. Giữ một khoảng cách nhất định sẽ đủ để Severus khiến mình cảm thấy an toàn.

Chỉ cần có một chút xíu nào vượt qua mức, Severus sẽ lập tức căng thẳng sau đó cứng người cảnh giác như một con nhím xù gai.

Đúng là không sao giải thích rõ được.

Thế nên cách tốt nhất là giấu đi cảm xúc, không để mình mất không chế kẻo làm tổn thương đến Harry.

Severus lại nhớ tới Harry khi phân loại thật khờ hết sức, thật ra y cũng rất bất ngờ, cá tính Harry thế kia vừa nhìn đã biết phù hợp với Gryffindor biết bao, chính cậu mỗi lần nhắc tới những tiêu chuẩn của Gryffindor cũng lộ vẻ muốn vào đó. Nhưng cậu lại bị phân vào Slytherin, Severus mà không hiểu suy nghĩ của Harry thì cũng có chút ngu rồi.

_ Trừ y ra còn có nguyên nhân nào khiến Harry chọn Slytherin nữa?

_ Nhưng mà tên ngốc này, quyết định gì cũng không chịu hỏi y một chút... Nếu hỏi y thì sao xảy ra chuyện này được?

_ Từ nhỏ đã vậy...

Severus nắm chặt bảng số liệu trong tay, mặt không lộ ra chút cảm xúc khác thường nào mà gõ cửa văn phòng thầy Glughorn.

Giáo sư Glughorn tròn trịa thoạt nhìn có vẻ rất hoà ái thấy Severus cũng không ngạc nhiên, ông cười tươi mời y vào: "Severus, ta đoán trò sẽ tới. Sao, lại có phát hiện gì mới hả?"

"Vâng, gần đây con thật may mắn được tham gia một đề tài với anh Lovegood. Chúng con đã hoàn thành hơn nửa của thực nghiệm rồi nhưng hôm nay chế thử mẫu thuốc vẫn còn một ít khó khăn chúng con không giải quyết được. Chúng con không nghĩ ra được ngoài ngài thì còn có vị chuyên gia Độc dược nào có thể chỉ bảo cho mình, thế nên con đành mặt dày đến thỉnh giáo ngài, xin cho chúng con một chút gợi ý." Severus đáp lại hết sức tiêu chuẩn.

Lúc cần thiết,cho dù là nịnh hót hay giả bộ sùng bái, Severus đều có thể làm đến hoàn hảo không chút sơ hở.

"Đương nhiên rồi, ta thật vui sướng khi các trò nhớ tới vị giáo sư như ta. Có thể gợi ý cho những người trẻ tuổi tương lai sáng lạn như các trò luôn là mong muốn của ta. Ngồi đi Severus, đưa bảng số liệu ta xem nào..." Slughorn vào trạng thái chuyên nghiệp còn nhanh hơn cả Severus.

Severus thả lỏng, y đưa số liệu cho Slughorn vừa thuyết minh đề tài "Cải tiến Dược Vô mộng" rồi nêu vấn đề mà mình và Lovegood gặp phải một cách ngắn gọn.

Slughorn vừa nghiêm túc xem vừa bình luận. Bảng số liệu nghiên cứu này tuy có chút thô nhưng không thể nói hai người này đúng là tuổi trẻ mà tài năng hơn người. Hơn nữa đóng góp với đề tài của Lovegood còn không bằng Severus.

Năm nhất Slughorn đã chú ý tới Severus, còn có Lily. Lily có sự sáng tạo bức phá khỏi khuôn sáo khiến Slughorn vô cùng thưởng thức, còn Severus lại không thích dựa y theo những gì viết trên sách giáo khoa, điểm này khiến Slughorn không đánh giá y cao lắm nhưng những gì Prince làm được lại chất lượng ngoài ý muốn.

Ngược lại Potter nhà có cửa hàng Độc dược lại không có gì nổi bật trên lớp Độc dược, không, có lẽ tài năng của trò ấy đều dành để phất một ngọn cờ mới trong làng giỡn hớt chọc ghẹo người ta rồi.

Cứ nhìn ngay cả Black hắc ám cũng bị Potter cắp theo đi tác quái khắp nơi liền có thể thấy mớ kế hoạch chơi khăm của Potter có sức ảnh hưởng lớn thế nào.

Nhắc đến chuyện này, Sloghorn nhớ tới Harry của nhà mình, Harry Prince, cùng một họ Prince với Severus nhưng lại gần như giống y đúc với James Potter.

Sự trùng hợp này khiến ông vô cùng tò mò.

Đáng tiếc Severus rất ý thức giữ kín chuyện riêng tư, sẽ là một thử thách đáng gờm nếu muốn khiến y tiết lộ chuyện gì. Mà Harry lại luôn bận rộn với Quittditch, cho dù ông là viện trưởng cũng không tìm đâu ra cơ hội để tìm cậu nói chuyện..

Còn James Potter? Cậu ta là một Gryffindor. Ông mà đi tìm một tên Gryffindor tâm sự thì tay cũng duỗi dài quá rồi.

Hiệu trưởng Wardmont còn đang quan sát toàn bộ ngôi trường của ổng kia kìa.

Severus không biết Slughorn đang nghĩ gì, y đã có được gợi ý mình muốn liền cảm thấy mỹ mãn cảm ơn liền rời đi.

Chỉ là y không ngờ mình mới vừa mở cửa đã thấy ngay Harry bị bu đen bu đỏ ở đó.
------- ------- -------

Mị nghiêm túc ngờ rằng Lovegood này là cha của Luna Lovegood.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top