Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Thường ngày

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Giang Lịch An


--


Nghiêm Vi thời điểm từ sảnh thương mại xách bao lớn bao nhỏ lúc trở lại, trên bàn đã để đó một chai sữa bò.

Nàng sững sờ một chút, buông xuống vật trong tay, cầm lên sữa bò trên bàn, là nóng. Nàng đi vào phòng bếp, bóng lưng quen thuộc đó đã ở bên trong làm việc, xoay chuyển như một con quay.

Nghiêm Vi chậm rãi đi lên trước, sau đó nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy người trước mặt. Thân thể mềm mại trong ngực chấn động một cái, sau đó ngón tay đáp ở trên mũi nàng khẽ quát.

" Nói bao nhiêu lần rồi, trở lại thì hô lên trước. Làm sao luôn là đi nhẹ như vậy, giống như mèo vậy"

Người trong ngực vừa nói mắng, trong giọng thế nhưng ôn nhu đến không nghe ra một tia trách cứ, một đôi mắt cười cong cong. Nghiêm Vi chẳng qua là đem càm đè ở trên vai nàng, khéo léo gật đầu một cái.

"Trên bàn là sữa bò buổi sáng vừa mới tới, chị hâm nóng cho em rồi, đừng có uống lạnh, đối với dạ dày không tốt."

Hứa Ấu Di vừa nói, một bên cọ lên mặt Nghiêm Vi, lại cúi đầu xuống rửa thức ăn trong tay. Sau đó mu bàn tay nàng liền bị một đôi tay ấm áp cầm lấy, thức ăn trong tay bị người lấy đi.

"Để em, chị đi nghỉ ngơi."

Còn không chờ Hứa Ấu Di mở miệng phản bác, Nghiêm Vi đã đem nàng đẩy ra, trước bồn nước hoàn toàn không để lại cho nàng không gian nào.

"Hai ngày nay em toàn bận trước bận sau, đừng ngại, để cho chị làm tí chuyện đi mà"

Hứa Ấu Di ôm cánh tay Nghiêm Vi lắc lắc, bỉu môi hanh hanh nũng nịu.

"Chị có thể ra ngoài thu xếp đồ"

Nghiêm Vi quay đầu đi nhìn nàng một cái, khóe miệng cong cong.

"Lại mua cho chị đồ gì ngon rồi"

Hứa Ấu Di vừa cười một bên chạy ra ngoài, Nghiêm Vi nhìn bóng lưng của nàng, cũng lộ ra một nụ cười sáng lạng.

Thích nàng, muốn cho nàng vui vẻ, nàng vui vẻ, cho nên mình cũng vui vẻ.

Cảm giác thật là kỳ quái.

Nghiêm Vi trừng mắt nhìn, phục hồi tinh thần lại, bắt đầu thuần thục nấu cơm.

Chờ lúc thức ăn cũng bưng lên bàn, Nghiêm Vi nhìn thấy Hứa Ấu Di đang ngồi ở trên ghế sa lon, hai gò má phồng phồng, trên bàn để một túi bánh quy còn đang mở ra.

"Ăn cơm Hứa Ấu Di, chị ăn bánh nhiều như vậy làm sao ăn cơm"

Nghiêm Vi nhíu mày một cái.

Người trên salon thấy nàng tới, liền đứng lên chạy bước nhỏ đến gần, sau đó một cái móc vào cổ nàng, dùng chóp mũi cà một cái chóp mũi của nàng.

"Chỉ ăn một chút xíu ~ hơn nữa, còn không phải là do em mua ăn rất ngon sao"

Nghiêm Vi mím môi một cái, Nàng đối với Hứa Ấu Di một bộ này từ trước đến giờ không có sức kháng cự nào, nhưng mà trước khi ăn cơm ăn bánh thì sẽ ăn không ngon!

Cho nên nàng cấp cho con mèo nhỏ tham ăn này một ít trừng phạt.

Nàng đưa tay ôm eo Hứa Ấu Di, sau đó một cái đem người bế lên, đè xuống ghế sa lon.

Hứa Ấu Di ngẩn người nhìn cô, sắc mặt đỏ bừng.

"Em làm gì nha, ban ngày ban mặt"

"Làm chị"

Hứa Ấu Di còn chưa kịp phản ứng nàng là nói cái gì, Nghiêm Vi cũng đã bắt lấy gáy nàng sau đó hôn lên.

Nàng giống như là thợ săn kiên nhẫn câu dẫn con mồi, môi nàng vừa khép lại vừa chạm vào, đầu lưỡi nghịch ngợm nhẹ nhàng vuốt ve bờ môi mềm mại của đối phương, nụ hôn nhẹ như lông hồng khiến Hứa Ấu Di không nhẫn nại được, chủ động đem đầu lưỡi duỗi vào.

Nghiêm Vi trong lòng cười khẽ, ôn nhu mút đầu lưỡi mềm mại của nàng, cuối cùng cùng đầu lưỡi người kia quấn quít chung một chỗ, phát ra tiếng nước tấm tắc.

Giữa môi hai người rất nhanh không lưu một tia khe hở nào, ngắn ngủi tách ra sau lại nhanh chóng dán chặt, không khí nóng bỏng dần dần nóng lên, Nghiêm Vi ôm chặt lấy thân thể người dưới, nghe được trong cổ họng nàng không tự chủ phát ra tiếng hừ nhẹ.

"Ưm...ưm..."

Nàng cảm giác được ngón tay Hứa Ấu Di nắm bả vai mình dần dần buộc chặc, đầu gối giữa hai chân nhẹ nhàng cọ xát, nhiệt độ nóng bỏng xuyên qua lớp quần áo truyền đến.

Ngay lúc ý loạn tình mê, Nghiêm Vi ngừng lại.

Hứa Ấu Di chìm ở bể tình trong cổ họng phát ra tiếng hừ hừ bất mãn, mềm nhũn tựa vào bả vai nàng thở dốc.

"Hưm...Vi Vi làm sao hư hỏng như vậy. . ."

Nghiêm Vi con ngươi chuyển hướng nơi khác.

Nàng cũng không có làm gì, là ai chủ động đưa đầu lưỡi tới trước.

"Ăn cơm trước đi, thức ăn muốn nguội rồi."

Nghiêm Vi sờ sờ mặt nàng, chuẩn bị đứng dậy, lại bị người ôm lấy eo.

"Vi Vi...khó chịu..."

Hứa Ấu Di làm bộ tội nghiệp nhìn nàng, vô tội trừng mắt nhìn. Nghiêm Vi quay đầu đi ho khan một tiếng, đem người trực tiếp từ trên ghế salon bế lên, đặt ở trên ghế.

"Cơm nước xong nói sau."


----


U là tr end gì ngang ngược dịiiiiiii

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top