Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 23: Săn lùng và bị săn lùng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rốt cuộc Ellen có siêu năng lực gì ?? Chúng ta sẽ thấy được rõ hơn ở chương này.

Ellen ngây thơ hướng nội ít nói vẫn tỏa ra chân lý tình anh em 😊))

---------

Edit + Beta: Vy Vy - Đại Mao Mao

Chiếc xe tiếp tục lao về phía trước và không dừng lại cho đến khi đến nhà Cullen. Edward lập tức nhảy ra khỏi xe, kéo Ellen ra xuống xe, dùng sức cởi áo khoác của Ellen.

Ellen tủi thân để Edward cởi quần áo cho mình, cảm thấy hành động của Edward có chút thô lỗ. Nhưng mà nhìn vào tình huống hiện tại, Edward chỉ là lo lắng cho sự an toàn của cậu nên không có gì để phàn nàn.

Trên thực tế, Ellen cảm thấy bọn cậu không cần phải chạy trốn, dù sao cậu cũng không phải nhân loại bất lực, cậu cũng có thể cùng gia tộc Cullen chiến đấu. Hơn nữa, anh cả từng nói nếu bị bắt nạt thì phải biết phản kháng.

Nghĩ đến đây, cậu ngẩng đầu nhìn Edward đang ném áo khoác cho Emmett, sau đó nghe thấy người đối diện căng thẳng hét lên: "Nhờ anh mặc áo khoác của Ellen chạy về hướng khác, em sẽ đi cùng Ellen..."

"Chờ một chút, James nhất định sẽ cho rằng con sẽ mang Ellen đi cùng." Carlisle cau mày.

"Vậy em và Jasper sẽ đưa Ellen rời đi." Khuôn mặt Alice lộ ra sự nghiêm túc và căng thẳng hiếm có, cô nắm lấy cổ tay Ellen và muốn đưa cậu ra xe của cô và Jasper.

Nhưng Ellen cau mày, cảm thấy đây không phải là cách tốt, cậu không nghĩ đối phương sẽ bị thủ đoạn rõ ràng như vậy lừa gạt. Hơn nữa...

"Em muốn ở bên Edward..."

Edward mở to mắt, đôi mắt vàng nhạt tràn đầy xúc động mãnh liệt. Liệu anh có thể đoán rằng Ellen có tình cảm đặc biệt nào đó với anh không? Bất quá, Edward lập tức bình tĩnh lại, bởi vì hiện tại không phải lúc nghĩ những chuyện này. Dù anh có muốn ở bên Ellen đến thế nào đi nữa, anh cũng không thể đùa giỡn với mạng sống của Ellen. Anh đau đớn nhắm mắt lại, đẩy Ellen đến bên cạnh Jasper, giọng nói đầy áp lực nặng trĩu: "Ellen... chúng ta... bây giờ không thể ở bên nhau... họ sẽ biết hành động của chúng ta."

Ellen cắn môi, vừa định mở miệng thì bị Alice cắt ngang. Alice nhìn về phía trước, ánh mắt có chút trống rỗng, giọng nói có chút lo lắng: "Hắn ta đã đi về hướng này, chúng ta phải rời đi."

Không để Ellen bày tỏ suy nghĩ của mình, cậu đã bị Jasper và Alice đẩy vào xe, giúp cậu thắt dây an toàn.

Cậu nhìn Edward, người vẫn đang nhìn cậu chăm chú từ ngoài xe, cảm thấy mình không còn cơ hội để phản kháng. Nhưng mà cậu không muốn rời xa Edward, vả lại cậu cảm thấy mình không có lý do gì phải rời bỏ Edward, dù sao cậu cũng không phải là người không có năng lực.

Tuy nhiên, Edward lại muốn cậu rời đi... Ellen cắn môi dưới, đôi mắt xanh dường như có chút ươn ướt.

"Ellen, Ellen!" Điều cuối cùng Edward nhìn thấy là bộ dạng không vui của cậu, nhưng anh không thể nhìn tính mạng của Ellen bị đe dọa, anh hy vọng có thể dùng cách của mình để bảo vệ những người mà anh trân trọng. Vì lẽ đó, anh hiện tại chỉ có thể đứng nhìn Ellen rời đi, trong mắt đều là sự đau đớn cắt sâu.

Ellen được Alice và Jasper đưa về nhà của mình. Xe của họ vừa dừng lại, Alice liền nhảy xuống xe, mở cửa xe bên cạnh rồi nhanh chóng kéo Ellen vào nhà.

"Nghe này, Ellen, James hiện tại đang không ngừng tìm kiếm cậu, hắn là kẻ truy dấu, hắn sẽ đuổi theo mục tiêu nhắm đến con mồi, sau đó uống máu và giết họ." Alice nghiêm túc nhìn vẻ mặt bình tĩnh đó, trong lòng đối với suy nghĩ của cậu trai này hoàn toàn không thể nắm bắt được. Bởi vì...cô hoàn toàn không thể nhìn thấy tương lai của Ellen...

Ellen ra hiệu cho Alice và Jasper ngồi xuống, sau khi được đưa về nhà, Ellen rõ ràng đã bình tĩnh lại và bắt đầu cảm thấy kỳ lạ với hành vi vừa rồi của mình. Cậu ngồi sang một bên, cúi đầu suy nghĩ và không nói chuyện với Alice và Jasper.

Jasper và Alice nhìn nhau, nhìn thấy trong đôi mắt vàng của đối phương đầy sự bất lực, những tiếng thở dài thầm lặng, cả hai đều cảm thấy Ellen không vui khi bị tách khỏi Edward.

Alice cau mày, nhưng bọn họ lại không thể làm gì được, nếu Ellen và Edward không tách ra, lời dự đoán rằng James sẽ tới đây. Chính vì cô không thể đoán trước được mọi chuyện về Ellen nên cô không thể mạo hiểm. Cô biết rằng anh trai Edward của cô rất xem trọng cậu trai này.

Ellen bị hiểu lầm đều không biết hai người đối diện đang nghĩ gì, trong lòng còn đang tìm một lời giải thích chính đáng cho hành vi kỳ lạ của mình. Có lẽ bởi vì mối quan hệ giữa Edward và cậu rất tốt nên cậu không thể chịu đựng được việc phải rời xa anh. Cho nên, họ đích thực là đôi bạn tốt.

Nghĩ đến đây, ELlen ngẩng đầu lên, chỉ thấy vẻ mặt Alice đột nhiên trở nên kinh hãi.

"Hắn... hắn đã biết..." Alice nhìn về phía trước, ánh mắt bắt đầu trở nên trống rỗng, giọng nói có chút bất an, "Hắn ta vẫn đi về phía Edward... Edward và Emmett đột nhiên tách ra trong rừng. ...Và James theo bước chân của Edward..."

Ellen mím chặt môi tay nắm chặt, trên mặt hiện lên sự lo lắng không thể che giấu. Bây giờ lịch sử đã thay đổi, mọi chuyện sẽ khác, cậu không còn chắc liệu Edward có thể sống sót sau vụ việc này hay không. Tại sao Edward và Emmett lại tách nhau ra vậy chứ?

"Tớ đi... đi lấy ly nước." Ellen thì thầm với hai người, sau đó đứng dậy, rời khỏi phòng khách, cẩn thận rời khỏi nhà bằng cửa sau.

Alice chắc chắn không thể nhìn thấy tương lại của cậu nên cô chỉ nói rằng James sẽ đến đây chứ không thấy được sau khi hắn ta đến sẽ như thế nào. Trong trường hợp này, cậu rời đi cũng sẽ không bị phát hiện. Tất nhiên, tiền đề chính là cậu có thể giấu mùi hương khỏi mũi của hai con ma cà rồng.

Ellen nhìn làn gió mỏng bao quanh mình, cậu đem mùi hương phân tán đi, như vậy có thể tạm thời khiến họ bị phân tâm. Nếu cậu muốn rời đi, thì chính là lúc này!

Sau khi ra khỏi nhà, cậu bắt đầu chạy, bước chân đột nhiên trở nên nhanh nhẹn, dường như không bị ảnh hưởng bởi trọng lực. Nếu để ý kỹ sẽ phát hiện dưới chân cậu luôn có một làn gió lưu động. Ellen dường như đang đi trên gió, tốc độ cực kỳ nhanh.

Với sức mạnh đặc biệt như vậy, cậu đương nhiên khác với con người, tuy họ cũng là con người nhưng mỗi người trong gia đình đều có thể điều khiển điều khiển những nguyên tố tự nhiên khác nhau. Anh trai của cậu là thời gian, còn cậu là gió. Những sức mạnh này cũng mang lại cho họ một số tiện lợi, nhưng chúng không thể được sử dụng bừa bãi trước mặt người thường. Mặc dù tốc độ của cậu không nhanh bằng Edward nhưng tốc độ này có thể so sánh với những ma cà rồng khác.

Ellen không ngừng tăng tốc, lợi dụng chuyển động từ gió để xác định vị trí của Edward. Cậu lập tức chạy về phía Edward, cậu chắc chắn muốn sát cánh cùng Edward. Bạn thân của cậu đang gặp rắc rối, làm sao cậu, người bạn thân nhất của anh ấy, lại không có mặt ở đó?

Hơn nữa, mục tiêu của James hiển nhiên là cậu, nếu cậu đi tìm Edward, đại khái cũng là đem mình trở thành mồi nhử. Dù đây có lẽ là một cái bẫy nhưng cậu không muốn Edward bị thương. Điều này... nhất định là vì Edward là người bạn quan trọng của cậu.

Ellen chạm vào trái tim đang nhức nhối của mình, vì tâm trạng của bản thân khi nghĩ đến Edward bị thương mà cảm thấy hoài nghi

Ngay khi cậu nhìn thấy Edward, Edward đã chiến đấu với James.

Sự xuất hiện của Ellen nhanh chóng bị hai người phát hiện, đó là điều đương nhiên, mùi hương của một con người chắc chắn sẽ rõ ràng trong một môi trường chỉ có hai con ma cà rồng.

"Ellen, sao em lại tới đây?" Edward hiển nhiên không nghĩ tới Ellen vì sao có thể đến được đây, chỉ là lo lắng cho an nguy của cậu. Nếu Ellen đến đây, những hành động trước đó của họ sẽ trở nên vô ích. Hơn nữa, bây giờ anh phải bảo vệ Ellen, điều này khiến cho hành động của anh trở nên khó khăn hơn.

"Không ngờ con mồi lại tự mình tìm tới cửa ha, kỳ thực ngươi thật sự muốn bị ta ăn thịt nhỉ." James hơi nheo mắt, khóe miệng nhếch lên thành một vòng cung đầy ẩn ý. Giây tiếp theo, hắn ta nghiêng người về phía trước và cố gắng tóm lấy Ellen.

Nhưng làm sao Edward có thể để James thành công? Anh ngay lập tức nhảy tới trước mặt Ellen, đẩy Ellen sang một bên và đấm James.

James giật mình, nắm đấm sượt qua má anh. James xoa xoa má, đôi mắt đỏ như máu lóe lên nguy hiểm.

Bị đẩy ra ngoài Ellen lập tức lợi dụng gió giảm đà, kỳ lạ dừng lại trước khi tông vào một cái cây lớn. Hai ma cà rồng đang trong trạng thái chiến đấu căng thẳng dĩ nhiên không nhận ra sự kỳ lạ của Ellen.

Khi Ellen quay lại, cậu thấy Edward vừa chạy về phía trước vài mét và đang bị James đá vào một cái cây. Cây lớn gãy đổ trong khoảnh khắc tiếp theo, khi nó đổ xuống, mặt đất dường như rung chuyển nhẹ.

James hài lòng hướng ánh mắt nhìn về phía Ellen, ngay lúc hắn muốn ra tay, liền có mấy người đứng trước mặt Ellen.

Đôi mắt của Ellen đột nhiên run lên, trong nháy mắt cậu nhìn thấy gia đình Cullen đang tụ tập trước mặt mình.

"Ellen, cậu không sao chứ?" Alice quay lại và lo lắng hỏi. Tuy quay đầu nhìn Ellen, nhưng cô vẫn cảnh giác, chỉ cần đối phương có động tĩnh gì, cô sẽ lập tức phản ứng lại.

"Này, Edward, em ổn chứ?" Emmett chạy đến bên Edward và kéo anh dậy.

"Không sao." Edward bình tĩnh đáp lại, sau đó đột nhiên ngẩng đầu nhìn Ellen, thấy cậu vẫn an toàn thì thở phào nhẹ nhõm. Sau khi điều chỉnh động tác, anh quay lại nhìn James.

Gia đình Cullen cuối cùng cũng tập hợp lại với nhau, và lúc này, James không còn cơ hội chiến thắng nữa. Nếu James ở cùng hai người còn lại, gia đình Cullen còn phải đắn đo, đó là lý do tại sao ngay từ đầu họ phải hành động riêng lẻ.

Lúc này xung quanh không có mùi của những ma cà rồng khác, điều này chứng tỏ bọn họ đã giành được hơn một nửa phần thắng. Dù vậy, họ cũng không dám ỷ y buông lỏng cảnh giác, bởi họ không biết con ma cà rồng này sẽ làm những điều đáng sợ gì.

Tuy nhiên, ngay khi mọi người đang suy nghĩ xem phải làm gì tiếp theo thì một cơn gió lạ bất ngờ bao trùm lấy James, sự thay đổi đột ngột khiến James không kịp phản ứng nên bị mắc kẹt lại.

Khi mọi người đang ngạc nhiên, giọng nói trong trẻo của Ellen vang lên: "Em chỉ có thể vây giữ hắn một lúc thôi, khiến hắn ta biến mất hay gì đó, em làm không được."

Edward quay đầu nhìn Ellen, liền thấy Ellen sắc mặt có chút tái nhợt, mà ánh mắt cậu không ngừng rơi vào trên cánh tay của anh. Anh nhìn theo ánh mắt của đối phương, nhìn thấy quần áo bị cắt và vết thương đã lành của anh. Anh ngạc nhiên nhìn Ellen, nhất thời không biết nên kinh ngạc trước năng lực của Ellen hay cảm động trước sự quan tâm của cậu dành cho anh.

Edward chưa kịp bày tỏ sự phấn khích thì Carlisle đã xua tay và mọi người hợp lực tấn công James.

Cuối cùng, họ thiêu chết James mà không cho hắn ta bất kỳ cơ hội sống sót nào.

Ngay khi mọi người thở phào nhẹ nhõm và muốn biết về Ellen thì nữ ma cà rồng đang lao vào rừng đột nhiên dừng lại và phát ra một tiếng gầm xé lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top