Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 11: Nữ vương tai tiếng (11)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Minh Thù ứng phó xong với một đám người, lúc này mới có cơ hội chạy đi ăn cái gì đó.

Chốc còn có đại sự, phải ăn no mới có sức lực.

Thời điểm Khương Tầm tìm được Minh Thù, hắn thấy em gái nhà mình đang trốn vào một góc ăn ăn uống uống đến vui vẻ.

Hắn nhìn xung quanh không thấy ai chú ý mới đi qua, nắm tay để ở cánh môi ho khan một tiếng, trầm giọng nhắc nhở: "Niệm Niệm, em chú ý hình tượng một chút."

"Đói bụng." Minh Thù hàm hồ đáp lại một tiếng.

"Buổi sáng em ăn nhiều như vậy mà giờ đã đói bụng?" Khương Tầm nghi hoặc nhìn Minh Thù, hắn nhớ sáng nay cô ăn rất nhiều thứ, bụng cô là bụng không đáy sao?

Thời điểm trước kia cô ở nhà cũng không ăn nhiều như thế.

Thân là một minh tinh, chẳng lẽ cô không sợ béo phì sao?

Minh Thù ăn xong một khối điểm tâm, cầm cái đĩa không quơ quơ, cười hỏi: "Anh không phải là em, sao anh hiểu được em đói bụng khổ như thế nào?"

Ăn thôi mà cũng không được yên tĩnh.

Khương Tầm: "......"

Hắn có chút không tự nhiên quay đầu ra chỗ khác: "Chốc nữa em còn phải lên phát biểu, đừng ăn nhiều quá kẻo béo phì."

"Có béo thì cũng không phải anh béo."

Khương Tầm: "......" Trước đây cảm giác cô thay đổi quá nhiều, đến hôm nay mới phát hiện ra đây quả nhiên là ảo giác. Cô vẫn cứ tranh cãi với mình, chẳng qua là đổi cách thức khác thôi.

Nhiệt độ quanh Khương Tầm giảm đi một chút, sắc mặt âm trầm.

Minh Thù hơi lui về phía sau, người này muốn hắc hóa sao?

Hay là ông đây tiên hạ thủ vi cường (trước tiên ra tay trước), đánh cho hắn một trận?

Minh Thù vô cùng nghiêm túc suy xét tính khả thi của chuyện này.

Khương Tầm lúc này đã xoay người đi, cả người đều lộ ra khí thế 'kẻ khác chớ đến gần'. Hắn đi qua nơi nào thì đám người nơi đó đều tự động tránh xa.

Đây rốt cục là cái tật xấu gì?

Ai, mặc kệ, thật đói.

...

"Tiếp theo, mọi người sẽ được gặp mặt nhân vật chính của chúng ta hôm nay: Khương tiểu thư. Các bạn ký giả không nên lộn xộn, lát nữa Khương tiểu thư nhất định sẽ giải đáp mọi vấn đề cho các bạn." Thanh âm người chủ trì vang vọng khắp cả khán phòng, nương theo lời cô ấy nói, ánh đèn sân khấu cũng được chiếu lên người Minh Thù.

Minh Thù nháy mắt đem đĩa thức ăn giấu sau lưng, bước sang bên cạnh ném chiếc đĩa vào rồi mỉm cười đi về phía bục phát biểu. Nội dung diễn văn cũng đã được Khương Tầm chuẩn bị ổn thỏa, cô chỉ cần đọc thôi là được.

Đọc xong chính là thời điểm phỏng vấn.

Minh Thù tiện tay chỉ một người.

"Xin hỏi Khương tiểu thư, trước đây cô và Chu tiên sinh có quan hệ mập mờ với nhau, hai người chỉ là quan hệ bằng hữu thông thường thôi sao?"

"Chu tiên sinh?" Ai a? Cô biết người này sao? Nguyên chủ có nhiều đối tượng gây scandal như vậy, cô làm sao biết ai với ai?

"Vấn đề tiếp theo!"

"......" Phóng viên nghẹn một chút: "Khương tiểu thư, mong cô trả lời câu hỏi này của tôi!"

"Làm gì có quy định nào bảo tôi câu nào cũng phải trả lời."

Ông không thích trả lời, mấy người làm gì được ông?

"Lại nói, người có scandal cùng tôi nhiều như vậy, làm sao tôi nhớ được đấy là ai, anh có thể hỏi những câu có hàm lượng kỹ thuật hơn không?"

Phóng viên: "......" Đối tượng tai tiếng của cô rất nhiều mà cô còn đắc ý?

Không phải, vấn đề này sao lại không có kỹ thuật, cô đang nghi ngờ sự chuyên nghiệp của mình sao?

Phóng viên bên cạnh nhân cơ hội đưa ra một câu hỏi có tính kỹ thuật hơn: "Khương tiểu thư, xin hỏi cô cùng cô Ninh rốt cục là có ân oán gì?"

Minh Thù mặt mày cong cong: "Chuyện này nói ra thì dài lắm."

Phóng viên phía dưới tức khắc tinh thần tỉnh táo, thần kinh căng thẳng nhìn cô gái đang đứng trên bục kia, chỉ sợ mình không nghe được đầy đủ.

"Tôi nói ngắn gọn thôi.....Tôi nhìn cô ta là thấy khó chịu."

Này! Thế là xong rồi á?

Không phải vừa bảo rất dài à?

Dài của cô là như thế này đấy à?

"Không thì mấy người còn định nghe cái gì, ân oán tình thù gì gì đó tôi đây cũng không thể bịa ra cho các người được."Làm cô khó chịu, cái lý do này còn không đủ vĩ đại, không đủ chân thành sao?

Phóng viên: "......"

#Phong cách lão đại này có chút không đúng, là cảm giác nhầm sao?#

Đám phóng viên đột nhiên có chút thấp thỏm tuy rằng bọn họ cũng chẳng hiểu tại sao lại như thế?

"Xin hỏi Khương tiểu thư, cô cảm thấy thế nào về chuyện đoàn phim 'Trường Minh đăng' thay đổi vai diễn của cô? Có phải nguyên nhân là do xích mích giữa cô và Lệ tổng không? Có phải đây là dấu hiệu về sau giải trí Tinh Quang và giải trí Kim Ngung sẽ đối đầu không?"

Giải trí Kim Ngung chính là công ty trên danh nghĩa của Lệ Thiếu Nam.

Có thể nói đây là công ty giải trí lớn nhất hiện nay, ảnh hậu không có một xe thì cũng có một tá.

Minh Thù mỉm cười: "Đúng thế!"

Phóng viên cho rằng Minh Thù sẽ nói thật nhiều về vấn đề này nhưng cuối cùng chỉ nhận được hai chữ.

Mẹ nó, vậy mà cô ta thừa nhận!

Mấy vị phóng viên hưng phấn tiếp tục vấn đề: "Vậy xin hỏi Khương tiểu thư, việc này là vì ân oán cá nhân hay là vì sự phát triển của Tinh Quang?"

Giải trí Kim Ngung là gì?

Đây chính là con dê đầu đàn trong giới này, vậy mà hiện tại có người khiêu chiến, tin tức lớn đó!

Phóng viên đưa ra hai vấn đề, nhìn qua có vẻ bình thường nhưng thực chất đầy bẫy rập. Nếu Minh Thù trả lời là vì sự phát triển của Tinh Quang thì có nghĩa là sẽ lôi cả Khương gia vào chuyện này, còn nếu cô trả lời là do ân oán cá nhân, đám phóng viên này thể nào cũng viết lọan lên rằng cô không màng đến lợi ích gia tộc, vân vân mây mây.

"Vì nguyên nhân gì thì mấy người có thể đi hỏi Lệ tổng. Tôi tin chắc rằng anh ta sẽ trả lời đầy đủ hơn tôi nhiều. Câu hỏi tiếp theo?"

Phóng viên: "......" Cho nên cô không thèm nói lý do là vì lười sao?

"Khương tiểu thư, cô có tự tin về việc sẽ đưa Tinh Quang vượt qua Kim Ngung không?" Đám ký giả tinh thần bất khuất bám riết vấn đề này mãi không chịu tha

Minh Thù trấn định ứng phó với mấy tay phóng viên xảo quyệt đó, anh hỏi gian trá, cô cũng trả lời gian trá. Phỏng chừng mấy người này trong thời gian dài cũng chẳng muốn gặp lại cô, nói chuyện thật đau đầu.

Minh Thù đi xuống, thẳng tiến phòng nghỉ. Vừa rồi lúc cô trả lời phỏng vấn thì thấy Ninh Khả Thanh chui vào đây, giờ vẫn chưa thấy ra.

Càng đáng sợ hơn là Khương Tầm cũng không ở ngoài hội trường, cô còn có cái nhiệm vụ chi nhánh là ngăn cản Khương Tầm thích nữ chính, nhiệm vụ cần thiết cho việc lôi kéo giá trị thù hận.

Minh Thù vừa lết váy dài vừa gặm một quả táo, tròng mắt đảo quanh.

"Thật sự là xin lỗi......" Thanh âm nũng nịu từ chỗ rẽ chỗ truyền tới, thanh âm này trừ bỏ Ninh Khả Thanh còn có thể là ai.

Minh Thù bước nhanh hơn, ánh mắt tỏa sáng... Tìm được rồi!

Nữ chính, bổn tiểu thư đến đây!

Minh Thù chạy đến nơi có âm thanh, vừa qua chỗ ngoặt liền thấy Ninh Khả Thanh mặc nguyên một bộ váy trắng đang loay hoay sờ soạng người Khương Tầm, Khương Tầm dùng tay ngăn cô ta lại, sắc mặt lạnh lẽo.

"Răng rắc." Minh Thù lại cắn một miếng táo, thanh âm kinh động đến hai người bên kia. Hai người đồng thời nhìn qua, Ninh Khả Thanh luống cuống lùi lại, Khương Tầm cởi áo vét ném sang một bên rồi đi đến bên Minh Thù.

Minh Thù quét một vòng Ninh Khả Thanh: "Nha, Ninh tiểu thư, cô định đổi kim chủ sao? Lệ Thiếu Nam nhà cô mà biết được sẽ thương tâm đấy.

"Niệm Niệm, vừa rồi......" Khương Tầm mở miệng giải thích."Chị Khương Niệm, em cùng Khương tổng không có gì." Ninh Khả Thanh đánh gãy lời Khương Tầm, mặt đầy ủy khuất: "Chị đừng hiểu lầm."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top