Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3: Nữ vương tai tiếng (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Minh Thù mặt mày tươi rói rời đi cứ như thể cái người hùng hùng hổ hổ vừa nãy không phải là cô.

Mọi người: "......" Không hổ là lão đại trong giới minh tinh.

Tống Mạn: "......" Cô ấy vừa rồi làm gì vậy?

Minh Thù trở lại gian nghỉ ngơi, nụ cười trên mặt phai nhạt đi vài phần. Điền Viên đại khái nhìn thấy không dám thở mạnh cũng không dám nói chuyện với Minh Thù mà chỉ có thể len lén nhắn tin cho chị Irene.

Hôm nay chị Khương Niệm có chút quỷ dị.

Mặc cho Điền Viên nghĩ ngợi, Minh Thù lúc này đang cùng hệ thống nói chuyện.

"Ta vừa rồi biểu hiện thế nào?"

[Cô hẳn là phải hắt vào mặt của nàng ta] Hài Hoà vô cùng nghiêm túc kiến nghị

Minh Thù hơi cụp mắt xuống, một lúc sau mới cất tiếng nói: "Không ngờ ngươi lại là cái loại hệ thống như thế này!"

Hài Hoà?

Hài Hoà là cái quỷ gì chứ?

[Nhiệm vụ của tôi là giúp cô thu hoạch giá trị cừu hận, đóng góp ý kiến để đối phương hận cô càng nhiều càng tốt]

Minh Thù dùng ngón trỏ ma sát cánh môi, đuôi lông mày cũng nhếch lên tỏ ý cười, cả người nhu hòa dị thường làm người ta không nhịn được mà sinh ra cảm giác thân cận, cực kỳ vô hại.

Nhưng mà Hài Hòa biết, cô gái này không phải vô hại như vẻ bề ngoài. Ngay cả thời điểm cô giết người, cảm xúc cũng không một chút dao động luôn luôn duy trì nụ cười nhẹ.

......

Ninh Khả Thanh trở lại phòng nghỉ, trong lòng tràn đầy hồ nghi cùng nghẹn khuất. Cô ta cùng người khác dùng chung phòng nghỉ, lúc này mang một thân chật vật trở về liền bị những người khác âm dương quái khí châm chọc. Ninh Khả Thanh liếc nhìn họ một cái rồi cụp mắt xuống, che giấu sự tối tăm trong đôi ngươi, trầm mặc vào phòng thay đồ thay chiếc váy trắng đã bị dơ ra.
Ninh Khả Thanh nhìn người trong gương, sắc mặt hơi trầm xuống.

Sự việc hôm nay hoàn toàn nằm ngoài ý muốn của cô ta. Khương Niệm vì cái gì mà lại nhằm vào mình?

Cô ta trước nay với ai cũng tỏ ra hòa ái, đã đóng phim được một thời gian nhưng cũng không thấy cô ta quá thân cận cùng ai, nay lại giúp Tống Mạn?

Không sai, lúc này Ninh Khả Thanh cảm thấy là Khương Niệm ra mặt thay cho Tống Mạn.

Sự việc hôm nay cùng Khương Niệm một chút quan hệ cũng không có. Theo tính cách bình thường của cô ấy hẳn là khoanh tay đứng nhìn.

Ninh Khả Thanh vỗ vỗ mặt, đời trước mình cũng sống chật vật như vậy, đời này không thể tiếp tục như thế nữa. Mặc kệ Khương Niệm có phải ra mặt thay Tống Mạn hay không, chuyện hôm nay nhất định phải nhớ kĩ.

Một ngày nào đó......

Cô cũng sẽ đứng ở cái vị trí kia.

Ninh Khả Thanh kiên định, không thèm để ý tới châm chọc của người khác mà tập trung ngồi đọc kịch bản.
......

Bởi vì trận khôi hài này, các diễn viên chính đều không chịu đóng, đạo diễn đành cho những người khác quay trước.

Minh Thù hiện tại đang tham gia đóng phim tên là 'Trường Minh Đăng'. Đây là một bộ phim mang chút yếu tố ma huyễn, lấy Trường Minh đăng là thứ có thể giúp người ta trường sinh bất lão để khai mở cốt truyện, là nguyên nhân cho mọi cuộc chiến chốn cung đình.

Trong phim, Minh Thù là nữ chính thứ hai, là một quý phi rất được sủng ái nên đất diễn khá nhiều.

Lấy thân phận của nguyên chủ, cho dù có đóng vai nữ chính cũng chẳng vấn đề gì nhưng đạo diễn và biên kịch đều cho rằng, hình tượng của Khương Niệm phù hợp với vai nữ chính số hai.
Cảnh tiếp theo, Minh Thù sẽ diễn cùng Ninh Khả Thanh. Cô ta vào vai một tú nữ mới tiến cung rất được Hoàng thượng sủng ái, vì được hoàng ân mà bị quý phi "giáo huấn" một phen.

Minh Thù đối với việc đóng phim cảm thấy rất hứng thú, chủ động nghiên cứu kịch bản phối hợp cùng với kỹ thuật diễn của nguyên chủ, thời điểm quay hẳn là không có vấn đề gì.

Cô mà diễn xung lên thì đến cô còn sợ nữa là.

Đóng phim mà có thể dọa cô à!

Có thể là đạo diễn sợ đắc tội Minh Thù nên ngay hôm sau, từ sớm đã sắp xếp cảnh quay cho cô.

Một nữ tử trang phục lộng lẫy đang ngồi ghế trên, xung quanh, hết thảy mọi thứ đều xa hoa, cung nữ đứng cung kính ở hai bên, cung điện thoang thoảng một làn hương nhẹ mang hơi hướng thời đại xưa.

Nhưng mà...

"Cắt!" Đạo diễn từ trên ghế đứng lên, nhìn chằm chằm vào người đang ngồi trên ghế đàn hương chạm trổ hoa văn phức tạp, nén giận: "Khương tiểu thư của tôi ơi, cô đã ăn hết cả đạo cụ rồi, những thứ này không được ăn!"

"Nhịn không được." Minh Thù vô cùng bất đắc dĩ, ngay sau đó lại hào hứng nêu ý kiến: "Hay là ông bảo bọn họ vứt hết đi?"

Đạo diễn: "......"

Cô ăn nhiều như vậy, người đại diện của cô có biết không?

Tục ngữ nói rồi, không nên đánh kẻ vui cười, đạo diễn không còn lời nào để nói đành đổi đạo cụ thành thứ không thể ăn được

Không có đồ ăn làm phân tâm, Minh Thù cuối cùng cũng điều chỉnh thần thái.

"Lại một lần."

Nhân viên công tác nhanh chóng trở về các vị trí, chuẩn bị lại cảnh quay.

Tân Tấn mỹ nhân tiến vào đại điện, nàng có chút sợ hãi nhưng lại có chút tò mò, trộm đánh giá vị quý phi đang ngồi phía trên kia, mà xung quanh nàng ấy là những nữ nhân được sủng ái của vương triều này.

Lòng bàn tay thấm ướt mồ hôi lạnh, càng tới gần, nàng càng khẩn trương nhưng lại sợ người khác nhìn thấy nên chỉ có thể gắt gao nắm chặt cổ tay áo.

Cung nữ dẫn đường đang ở trước mặt dừng lại, thối lui sang một bên, Tân Tấn mỹ nhân dừng lại một giây lập tức quỳ xuống hành lễ: "Thần thiếp tham kiến quý phi nương nương."

Thanh âm nàng hơi run rẩy, có thể là do khẩn trương, sợ hãi, cũng có thể là do kích động.

Quý phi không chút để ý, chỉ nhìn ngón tay, tựa hồ thực sự không nghe thấy lễ của Tân Tấn mỹ nhân. Trong đại điện không một tiếng động, xung quanh như có áp lực đè nén.

"Tối hôm qua, bệ hạ qua đêm ở chỗ ngươi?" Quý phi sâu xa nói, nàng chỉ dùng khóe mắt liếc nhìn người đang quỳ dưới kia.

"Dạ, dạ." Thanh âm Tân Tấn mỹ nhân khẽ run nhưng nàng tận lực khắc chế lại.

Quý phi hạ tay xuống, giọng nói đầy tính công kích: "Bệ hạ gần đây quốc sự bận rộn mà vẫn không quên đi đến chỗ muội muội, muội phải hầu hạ người thật tốt. Hôm nay để bổn cung dạy muội, muội muội đây có bằng lòng học không?"

Tân Tấn mỹ nhân tựa hồ nghe ra những lời này không thích hợp, cả người đều lộ ra một cỗ bất an. Nàng đánh bạo ngẩng đầu lên vừa lúc đối diện với cặp mắt sâu hun hút của quý phi.

Ánh mắt của Ninh Khả Thanh và Minh Thù chạm nhau. Không hiểu sao, khi nhìn thấy ý cười trong khoe mắt Khương Niệm, trong lòng Ninh Khả Thanh lại có chút hồi hộp. Cô ta có chút kinh ngạc nhưng rất nhanh cúi đầu xuống, tránh làm hỏng cảnh quay.

Đạo diễn ngừng thở, nhìn nhằm chằm vào từng chi tiết nhỏ trong cảnh quay này, đây đúng là điều mà ông ta muốn.

Trong kịch bản vốn không có cảnh Ninh Khả Thanh cúi đầu như vừa rồi nhưng động tác này lại mang lại hiệu quả cực kỳ tốt nên mới không kêu dừng lại. Khương Niệm thì miễn bàn, cô ấy đã đi diễn nhiều năm, kỹ thuật đương nhiên không thể chê, cơ mà cái người đi cửa sau vốn bị coi là bình hoa di động này cũng có khả năng diễn xuất tốt như thế.

Cảnh quay này dị thường thuận lợi, đạo diễn vui đến mức cười không khép miệng lại được: "Khương tiểu thư vất vả rồi, cảnh tiếp theo nào."

Minh Thù căn bản là không có cảm giác gì, cũng chỉ là tạm thời biến bản thân thành một người khác thôi. Bây giờ cô chỉ muốn tìm một chỗ để ... ăn cái gì đó. Cả buổi sáng cô phải đóng phim, còn chưa ăn gì hết, bụng cô đã sớm kháng nghị từ lâu.

"Chị Khương Niệm." Ninh Khả Thanh xách váy đi tới, nhìn Minh Thù mỉm cười ngọt ngào: "Sự việc ngày hôm qua thật xin lỗi, lát nữa xong cảnh quay, em mời chị bữa cơm được không? Mong chị cho em cơ hội này để bồi tội, nếu không em sẽ rất áy náy!"

Ánh mắt Minh Thù dán chặt vào phòng của tổ đạo cụ, miệng tuỳ tiện đáp lại: "Vậy thì cô cứ áy náy đi!"

Ninh Khả Thanh hơi trợn mắt, tựa hồ không hề nghĩ đến mình sẽ bị cự tuyệt như thế, cô ta chẳng lẽ thực sự có thành kiến với mình sao? Ninh Khả Thanh nỗ lực hồi tưởng lại nhưng không nhớ nổi có chỗ nào đắc tội với vị này. Mấy bộ phim trước, cả cô và Minh Thù đều không có liên quan gì, khi tiến đến đoàn phim này cũng không xung đột gì mà nhỉ???

Minh Thù đi hai bước rồi dừng lại.

Cô ta hình như vừa mới nói muốn mời cô đi ăn cơm thì phải?

Ăn cơm đó...

Có chút dao động.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top