Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 69: Thần y khuynh thành (16)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quả trứng thấy Minh Thù không có ý định ăn mình liền thở phào nhẹ nhõm, cẩn thận bắt đầu hấp thụ linh khí bốn phía để bổ sung lại phần lực lượng bị nhân loại đáng giận kia lấy đi.

Nếu không phải nó giả chết kịp thời thì có khi bây giờ đã thành trứng chết thật.

Nhân loại thật quá đáng sợ.

Không phải... Là thế giời này quá đáng sợ. Nó muốn về nhà, huhuhu!

Hấp thu linh khí, về nhà.

Hấp thu linh khí, về nhà.

Minh Thù chống cằm, nhìn linh khí xung quanh quả trứng ngày càng nhiều, ăn nhiều như vậy, không sợ bị no chết sao? Minh Thù tiện tay chọc cho nó một phát, quả trứng tựa hồ có cảm giác, nó liền lăn sang bên cạnh, linh khí di động theo nó, không ngừng tiến nhập vào vỏ trứng.

Quả trứng hấp thu linh khí đến vô cùng vui vẻ, cuộc chiến bên phía Tiêu Như Phong cũng gần đi đến hồi kết, cô dám cá hết đồ ăn của mình là Tiêu Như Phong sẽ thắng. À không, cô không muốn cược đồ ăn của mình đâu!?!

Bộ xương rồng to như thế mà tiêu thất trong hư không, Tiêu Như Phong cũng bởi vì lực lượng tiêu hao quá mức mà ngã xuống đất không đứng dậy nổi, xung quanh cũng trở nên yên tĩnh.

Minh Thù ngọ nguậy một chút rồi từ trong bụi cỏ đứng lên.

Quả trứng bị Minh Thù doạ cho nhảy dựng, đến linh khí cũng quên không hâp thụ, có chút sợ hãi, ngẩng đầu 45 độ lên nhìn cô.

Làm gì thế!

Hù chết trứng rồi!

Minh Thù phẩy tay áo tiến vào nơi vừa diên ra cuộc chiến, dồn khí vào đan điền, chuẩn bị...làm việc.

Quả trứng có chút chần chờ, một mặt tiếp tục hấp thu linh khí, một mặt lại lăn theo Minh Thù.

"Ngươi định làm gì thế?" Quả trứng khó hiểu nhìn Minh Thù đang ra sức kéo người trên mặt đất đi.

"Nhặt xác." Chờ lâu như vậy còn không phải đợi lúc này sao. Minh Thù lấy chân đá đá nó: "Đừng chắn đường ta, coi chừng ta đạp nát ngươi đấy."

Quả trứng lại ục ục lăn đi, ngẫm một lúc lại thấy có gì không đúng liền lăn trở lại: "Linh khí trên thân người này thật nồng đậm, thật thoải mái."

Minh Thù liếc mắt nhìn nó một cái, quả trứng có chút sợ hãi liền lăn ra chỗ khác: "Ta không cần là được, cho ngươi."

"Chức Phách......" Tiêu Như Phong chưa hoàn toàn mất hết ý thức, nàng ta bị kéo lê trên mặt đất nhưng vẫn nỗ lực ngẩng đầu nhìn người phía trước, "Ngươi...... Muốn làm gì?"

Minh Thù quay đầu lại mỉm cười, "Mang ngươi trở về nga, không cần cảm tạ ta, ta sẽ kiêu ngạo."

Nụ cười kia quái dị vạn phần, đáy lòng Tiêu Như Phong sinh ra vài phần dự cảm bất hảo, "Ngươi buông ta ra."

"Không được, ta có nhiệm vụ trong người."

"Nhiệm vụ? Nhiệm vụ gì cơ?" Nữ nhân này đang nói cái gì vậy?

Nhiệm vụ đương nhiên là -- kéo gía trị thù hận a!

Minh Thù buông chân Tiêu Như Phong ra, quay người lại dựng nàng ta ngồi dậy.

Quả trứng ục ục lăn ra xa, nữ nhân này thật đáng sợ.

Minh Thù lôi cổ Tiêu Như Phong tiếp tục tiến về phía trước, quả trứng chậm rãi lăn theo, "Cái kia, có thể cho ta ăn một chút không? Linh khí trên người nàng ta rất thoải mái..."

Linh khí này quá thoải mái, giống như mang hương vị của mụ mụ vậy...

Muốn, muốn.

"Cho ta." Quả trứng lăn qua lăn lại quanh Minh Thù, "Cho ta hấp thụ một chút linh khí, thứ khác thì cho ngươi."

Minh Thù nhấc chân, một chân đá lên thân quả trứng, quả trứng bay lên rồi rớt xuống nơi xa trong rừng cây.

----

Gần đây trên đại lục lưu truyền tin tức trứng thần thú xuất thế, cũng không biết ai là người truyền tin đồn này ra ngoài, thật giả thế nào thì không ai biết nhưng không cản trở việc có một số người tin tưởng.

Nhưng không bao lâu sau lại truyền ra tin tức, có người ở sơn mạch Ma Phong nghe được tiếng rồng ngâm, hẳn là thần long xuất thế.

"Thần long a, nếu ta có thể có một con thần long, xưng bá đại lục không còn là ước vọng nữa rồi."

"Ngươi nằm mơ đi, tin tức là thật hay giả còn chưa biết đâu. Rồng đã sớm biến mất khỏi đại lục Huyền Nguyệt rồi, như thế nào tự nhiên lại xuất hiện rồng được." Người bên cạnh phản bác lại ngay.

"Vạn nhất là thật thì sao?"

"Thì cũng không có khả năng là của ngươi."

"Hắc, có phải ngươi muốn cùng ta đối nghịch không?"

"Các ngươi ồn ào cái gì, các ngươi biết tin tức mới nhất không?" Mắt thấy hai người sắp cãi vã, những người còn lại vội vàng tách hai người bọn họ ra.

"Tin tức gì? Còn có thể chấn động hơn việc Thần Long xuất thế sao?"

Người nọ tự tin cười nói: 'Biết Túy Hoa các không?"

"Thanh lâu lớn nhất đại lục, người nào không biết, thế nào, lại có mỹ nhân nào à?" Tư vị mỹ nhân trong Túy Hoa các kia, chẳng những có thể đề thăng thực lực còn có thể trải nghiệm... Dư vị tuyệt vời vô cùng, song đôi khi khiến rất nhiều người đi một lần liền táng gia bại sản.

"Hai ngày trước..." Người nọ cố ý kéo dài âm: "Túy Hoa các bị người ta phá nát rồi."

"Cái gì?"

"Bị phá? Ai to gan vậy, dám phá huỷ Túy Hoa các?"

Nhân vật chính phá huy Túy Hoa các giờ đang ngồi đối diện với hắn, cắn bánh bao, nhìn quả trứng màu mè lăn qua lăn lại trên bàn.

Ăn xong bánh bao, Minh Thù không hề nói trước, cầm quả trứng ném ra ngoài cửa sổ.

"Ôi." Ngoài cửa sổ vang lên một tiếng thét kinh hãi: "Ai lại thất đức như vậy, quăng đá lung tung."Người bị đập trúng, tức giận nhìn xung quanh nhưng lại không thấy hung thủ, một cước đá phải quả trứng, quả trứng đập vào tường rơi xuống, lộc cộc lăn về một hướng nhưng lại bị chặn bởi một đôi giày thêu ám văn.

Cái khí tức này...

Quả trứng cứng đờ, trong nháy mắt giả chết.

Bàn tay thon dài nhặt quả trứng lên, cẩm y trắng tung bay, nam tử cong môi cười khẽ, một khắc kia như xuân về hoa nở, tình cảnh xung quanh như trở nên hư ảo.

"Công tử, trứng này còn sống không?"

"Ta cũng thật tò mò." Nam tử nắm chặt quả trứng, nỗ lực hấp thu lần hai, nhưng mà giống như lần trước, không thể cảm giác được lực lượng, là một vật chết. Thế nhưng vừa nãy, nó rõ ràng còn sống.

"Công tử."

Một bóng người vội chạy đến, ôm quyền hành lễ: "Tìm được người rồi, ở bên trong tửu lâu này."

"Người này là cốc chủ tân nhiệm của Tuyệt Hồn cốc, trước đó vài ngày đến sơn mạch Ma Phong, sau khi ra ngoài liền đem Tiêu Như Phong trở lại Tiêu gia quay rồi đi thẳng đến Túy Hoa các."

Nam tử hơi đưa mắt nhìn về phía tửu lâu.

Hắn chỉ chỉ đi ra ngoài một chuyến, trở về liền thấy toàn bộ Túy Hoa các đã bị phá nát. Mặc dù Túy Hoa các chỉ là một cái xác trống rỗng, thế nhưng bị hủy diệt như thế, thân làm các chủ, hắn hẳn là phải tức giận.

"Công tử, chúng ta còn có việc cầu Tuyệt Hồn cốc, nhưng cốc chủ Tuyệt Hồn cốc chẳng hiểu vì sao muốn đối địch với chúng ta, trong này có phải có hiểu lầm hay không?"

Nam tử đứng chắp tay, kiên quyết không thừa nhận là vì lúc trước ở Long Cốt Sơn, hắn cướp trứng của Minh Thù nên mới khiến cô trả thù.Thật đúng là người có thù tất báo. Hắn trấn định nói: "Trước tiên theo dõi nàng, có cái gì khác thường liền bẩm báo."

"Vâng."

...

Tiêu Như Phong bị Minh Thù đem về Tiêu gia, hoàn hảo không có vết thương nào. Cô thật sự chỉ hộ tống Tiêu Như Phong về nhà. Khi đó còn thuận tiện đem Tiêu Như Phong đánh một trận. Nhưng Tiêu Như Phong trở lại Tiêu gia, sống qua ngày cũng không được tốt. Tiêu Như Phỉ là vai chính chính quy được sủng ái cùng với những học viên khác đều chưa về, ngay cả Thất vương gia cũng còn chưa quay về vậy mà nàng ta lại một mình về trước, người Tiêu gia nhất định không buông tha nàng là một chuyện, những gia tộc khác cũng đều tới cửa chất vấn nàng.

"Ta nói là ta không biết, không biết." Tiêu Như Phong buồn bực gắt với những người này.

Đây là nguyên nhân nữ nhân kia mang mình về nhà?

Để cho mình trở thành cái bia bị mọi người chỉ trích?

Tiêu Như Phong nhanh chóng tỉnh táo lại, không thể nghĩ đến nữ nhân kia nữa.

"Ngươi làm sao lại không biết, các ngươi cùng đi vào, làm sao chỉ có phế vật ngươi lại hoàn hảo không hao tổn gì mà quay về?" Nói chuyện là phụ thân của Bạch Yên Nhiên.

"Đúng vậy, ta là phế vật, có thể đối với nữ nhi bảo bối của các ngươi làm ra chuyện gì?" Tiêu Như Phong nói theo Bạch phụ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top