Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

II

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Tiếng vỡ kính vang lên bên tai em. Trận đấu đã bắt đầu. Cuộc đi săn của những kẻ khát máu lại một lần nữa tái hiện. 

    Em khẽ mở đôi mắt xám tro của mình ra, bản đồ của trận đấu lần này là tại Bệnh viện Thánh Tâm. Một bản đồ đã quá quen thuộc đối với em. Em có thể nhìn thấy đồng đội trong một thời gian ngắn đầu trận đấu, đúng là phép màu của Chúa. Đưa mắt liếc nhìn xung quanh để tìm vị trí những người đồng đội của mình, em còn phải tạo quan tài cho họ. 

    Fiona ở rất xa, có vẻ lần này em và cô ấy khó có thể chạm mặt nhau. Nhưng em vẫn yên tâm vì Emily đã được xếp vị trí ở gần Fiona, đồng đội thân thuộc nhất của em đã tạm thời an toàn. Vẫn còn một hình bóng nữa em chưa thấy, đó là Eli. Em tìm kiếm vị trí của anh, Eli được xếp gần chỗ em nhất, đúng như lời Eli nói, trận đấu lần này em sẽ bảo vệ anh ấy.

    Em bắt đầu nhấc những bước chân hối hả của mình để đến chỗ Eli, em cần nhìn mặt thì mới có thể họa lại khuôn mặt và tạo một chiếc quan tài cho kẻ sống sót đó. Em không biết trận đấu lần này, thợ săn đang theo đuổi là ai, nhưng em tự thúc giục bản thân là phải chạy thật nhanh, ít nhất có thể bảo vệ đồng đội thật tốt trước khi em bị móng vuốt thợ săn tóm lấy.

    "Thợ săn đang gần tôi."

    "Tập trung giải mã."

    Tiếng câu lệnh vang lên trong đầu em, là từ Fiona. Cô ấy đang bị thợ săn đuổi theo, Fiona đang gặp nguy hiểm. Bước chạy của em chậm dần lại, em có nên chạy lại chỗ Fiona không?

    "Thợ săn lần này là The Ripper."

    Tin nhắn từ Emily gửi tới toàn đội, có nghĩa là cô ấy vẫn đang theo sát Fiona. Em thở nhẹ, đôi mắt ngừng vẻ lo lắng.

    "Carl, em đây rồi."

    Là tiếng của Eli, em quay qua hướng phát ra tiếng gọi, Eli đang chạy tới chỗ em. Thanh thông báo riêng hiện rằng em đã nhận diện được khuôn mặt của Nhà tiên tri, vậy là em đã có thể tạo một chiếc quan tài cho anh.

    "Em giải máy bên này nhé, anh sẽ sang máy bên kia."

    Em gật đầu, nhìn về phía chiếc máy chưa được mở khóa bên cạnh bức tường. Quanh chiếc máy đều là những mảng tường cao, thợ săn sẽ không thấy em. Thật tốt, em cũng không muốn chạm mặt với kẻ khát máu đó. 

    Eli chạy ngang qua em, em bắt đầu bước tới chiếc máy anh vừa chỉ. Trong lúc máy mã hóa vẫn đang bị khóa, em tìm một góc tường kín đáo, nhìn xung quanh có kha khá chướng ngại vật để ngăn cản thợ săn. Đặt chiếc hộp trang điểm xuống, em dùng năng lực của mình để tạo một chiếc quan tài ngay gần khu vực em sẽ sửa máy để dễ dàng hồi sinh cho đồng đội. 

    Chiếc quan tài xám tro phủ đầy hoa hồng vàng xuất hiện trước mắt em, đôi mắt em khẽ cụp lại. Hiện tại em mới chỉ ghi nhớ được mặt của Eli, còn Fiona đang dẫn dụ thợ săn, Emily có thể cũng đang giải máy hoặc hỗ trợ Fiona. Em tự nhủ sau khi giải xong nốt chiếc máy này sẽ đi tìm Fiona để ghi nhớ diện mạo của cô, còn hồi sinh cho cô nữa.

    Tiếng tít tít của máy mã hóa vang lên không ngừng trong không gian rộng lớn. Đôi bàn tay em nhanh thoăn thoắt ấn giải mã những câu đố quan trọng của trò chơi đưa ra để sửa chiếc máy mã hóa cũ kỹ này. Mắt em vẫn nhìn ngó xung quanh liên hồi, em sợ trong một tích tắc thôi, thợ săn có thể sẽ xuất hiện ngay bên cạnh và hạ gục em. Em không lo cho bản thân vì đã tạo sẵn quan tài, nhưng em sợ sẽ làm gánh nặng của đồng đội em.

    Tiếng tin nhắn nhanh vang lên không ngừng trong não bộ, là của Eli.

    "Tập trung vào giải mã."

    "Tôi sẽ dẫn dụ thợ săn."

    Fiona chỉ còn nửa máu, có vẻ cô cũng đã thấm mệt. Em cũng vừa sửa xong chiếc máy thứ nhất, tạm gác mọi công việc, em chạy lại chỗ của Fiona đang đứng để trị thương cho cô.

    "Cảm ơn vì đã trị thương nhé Carl! Haiz tên The Ripper đó thật đáng sợ, nhất là những lưỡi đao gió của hắn."

    Em im lặng thu lại băng gạc còn thừa vào túi không gian. Mỗi kẻ sống sót sẽ được trang viên phát cho một chiếc túi không gian để đựng những đồ cần thiết cho trận đấu.

    Fiona khẽ xoa bả vai, cuộc chạy trốn thợ săn khi nãy đã khiến cô tốn rất nhiều sức lực. Em nhìn Fiona tả tơi là đủ hiểu cô vừa trải qua một trận chiến sinh tử như thế nào.

    "Chúng ta chia nhau ra hành động tiếp nhé Carl, tôi sẽ đi hỗ trợ mọi người tiếp."

    Em gật đầu, em sẽ tiếp tục đi giải máy. Fiona mới lên ghế một lần, và em cũng đã ghi lại được diện mạo của cô. Em chỉ còn diện mạo của Emily nhưng cô ấy là bác sĩ, việc trị thương liên tục sẽ giúp cô ấy không cần hồi sinh.

    Người em lo nhất hiện giờ là Eli. Anh vẫn đang bị thợ săn truy đuổi, nãy có tiếng cú vang lên, có lẽ anh đã xài kỹ năng của mình rồi. Em nhìn lên thanh thông báo, Eli cũng chỉ còn nửa máu, và cũng chưa rõ anh đã tích đủ kỹ năng chưa. 

    Đôi mắt em tỏ rõ vẻ lo lắng, mặc dù tạm biệt Fiona với gương mặt vô cảm, nhưng không ai có thể che giấu được cảm xúc của ánh mắt cả.

    Chạy vội về chiếc quan tài đã đặt, em họa lại diện mạo của Eli. Cảm ơn Chúa vì em đã nhận được diện mạo của anh ngay từ đầu trận đấu. Những ngón tay uốn lượn trên khuôn mặt của hình nhân, khuôn mặt Eli nhắm mắt dần hiện ra bên trong chiếc quan tài.

    Aesop không khỏi khựng mình lại nhìn dung nhan của anh. Khuôn mặt góc cạnh nhưng không quá sắc, khiến cho anh tỏa ra cảm giác mạnh mẽ nhưng không hề gai góc, rất dịu dàng. Sống mũi cao, đôi môi mỏng ánh hồng của sự sống, làn da cũng rám nắng do trải qua nhiều trận đấu sống còn. Và đặc biệt là, đôi mắt đang ẩn dưới lớp băng che mắt.

    Em sững sờ, đôi tay như bị cám dỗ, đưa dần về khuôn mặt tựa như ngủ kia. Em khẽ vuốt nhẹ gò má Eli, chưa bao giờ nghĩ là em sẽ làm điều này với người con trai này. Đôi mắt em đảo lên nhìn tấm băng che mắt xanh thẫm kia. Em chần chừ, em muốn thấy dưới lớp băng mắt này, đôi mắt của Eli trông như thế nào.

    Như bị thôi miên, đôi tay em dần tiến tới chiếc băng mắt, chạm vào nó.

    Aesop giật mình, rụt tay lại. Đôi mắt em hoảng loạn, tay ôm lấy đầu. Em đang làm trò gì thế này, nếu Eli biết thì anh ấy liệu sẽ cảm thấy em là con người như thế nào. Liệu có ngày càng xa lánh em không?

    Aesop đóng chiếc nắp quan tài lại. Em chạy vội ra một chiếc máy phía xa để sửa. Trái tim em đập liên hồi, có lẽ là vì mệt, có lẽ là vì điều khác.

    Chỉ còn hai máy, em khẽ lẩm bẩm. Chỉ cần em sửa nốt máy này, Emily hoặc Fiona sửa nốt thêm một máy nữa là có thể mở cổng. Eli đã có quan tài của em, dù anh ấy có gục ngã thì cũng sẽ được hồi sinh.

    Aesop thầm cảm ơn Eli vì anh đã dẫn dụ thợ săn rất giỏi. Từ đầu trận đến giờ em chưa phải đụng mặt với tên thợ săn khát máu đó. Cũng tốt, mặc dù tiếp xúc với máu mỗi ngày nhưng em vẫn ghét cái mùi sắt của máu lan tỏa trong không khí.

    Em đang liên tục giải máy mã hóa, bỗng nhiên thanh thông báo hiện lên tin nhắn nhanh của đồng đội.

    "Tôi đang sửa chữa máy mã hóa."

    "Tôi đang sửa chữa máy mã hóa."

    Tin nhắn nhanh của Emily và Fiona vang lên trong đầu. Họ đều đang giải máy sao?

    Em nghĩ là họ đang giải chung máy với nhau, còn Eli vẫn đang dẫn dụ thợ săn. Vậy kế hoạch em vạch ra trong đầu vẫn đúng như dự kiến.

    "Thợ săn đã mất dấu tôi."

    "Tiếp tục giải máy."

    Tin nhắn của Eli vang lên. Em mở to mắt bàng hoàng. Nếu cả Eli và hai người kia đều không bị truy đuổi, thì thợ săn hiện giờ đang ở đâu?

    Bỗng nhiên trong không khí có mùi máu tanh xộc vào mũi em. Trái tim em cũng đập một phát thật mạnh, báo hiệu điều chẳng lành tới.

    Aesop vội quay đầu thật nhanh, đôi mắt hoảng loạn tột cùng. Em còn chưa định hình được điều gì đang xảy ra. Chỉ kịp nhìn thấy một bàn tay đầy móng vuốt quật một nhát, một làn gió sắc lẹm vụt tới chỗ em đang đứng.

    Mọi thứ như chậm lại, điều em lo sợ nhất cuối cùng cũng tới. Em đã chạm mặt hắn, tên sát nhân khát máu - The Ripper.

    XOẸT!

    Đóa hồng vàng khẽ nở trộ trên mặt đất. Nhưng lại nhuốm màu đỏ thẫm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top