Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Day 17: Doing Something Sweet

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Eli dừng bước trước cửa tiệm hoa quen thuộc, anh chỉnh lại bộ quần áo của mình, sau khi chắc chắn đây là hình ảnh hoàn hảo nhất của mình anh mới bước vào tiệm.

'Xin chào... Anh Clark?'

Aesop ngước đầu lên nhìn người vừa mới bước vào, khi nhận ra đấy là khách quen thì tâm trạng cũng phấn chấn hơn hẳn. Cậu rời khỏi quầy thanh toán để đến cạnh, sẵn sàng tư vấn khi anh cần. Eli mỉm cười, như thường lệ anh nói lời xin chào và bắt đầu lựa loài hoa cho ngày hôm nay của anh. Bình thường sẽ luôn là Aesop gợi ý và Eli cũng sẽ tự nhiên mà thuận theo ý cậu chủ hàng nhưng hôm nay lại khác, Eli rất nhanh chóng đã tự chọn cho mình một loài hoa.

Hoa hồng.

Aesop gói những bông hồng đỏ vào thành một bó, thuận miệng hỏi:

'Hôm nay có gì đặc biệt hay sao? Trông anh vui tươi hơn mọi ngày đấy.'

Eli lấy ví từ trong túi quần mình, hai má đỏ ửng lên, anh đáp:

'Đúng vậy, hôm nay là một ngày đặc biệt.'

Aesop gói xong bó hoa, cậu thuận tay mà lấy một cái thiệp trên giá xuống đặt lên bàn và còn đưa cho Eli một cây bút như món quà khuyến mãi, cậu thắc mắc:

'Ồ, là gì vậy? Có thể cho tôi biết được không?'

'Nói ra thì hơi ngại nhưng hôm nay là ngày tôi sẽ bày tỏ tình cảm với người tôi thích.'

Eli nhận lấy cây bút, anh viết lên đó vài dòng và lấy bàn tay che đi không muốn cho người khác thấy. Aesop khựng lại, đôi mắt cậu dán chặt vào đỉnh đầu anh sau cùng vẫn phải rời ánh mắt đi. Eli trả lại cây bút cho cậu, nói lời cảm ơn. Cậu gật đầu, nói:

'Của anh hết 20 đô.'

'Chỉ 20 đô thôi sao?'

Eli khựng lại, vẻ mặt vô cùng thắc mắc. Cậu gật đầu, nhận lấy tiền từ tay anh. Thái độ khá lạnh nhạt này khiến Eli cảm thấy kì lạ nhưng anh vẫn không lên tiếng hỏi mà chỉ lặng lẽ rời đi.

Bấy giờ Aesop mới thở hắt ra, cậu lấy từ ngăn bàn ra một hộp thuốc đã nhàu nát chỉ còn lại vài điếu và tàn thuốc nơi đáy hộp. Cậu tự châm cho mình một điếu thuốc để giúp tâm trạng của bản thân bình tâm lại và cậu chỉ dập tắt nó đi khi đã chắc chắn rằng bản thân ổn, cậu đứng dậy mở toang mọi cánh cửa sổ ra để mùi thuốc lá không còn trong căn phòng nhỏ đầy hoa này.

Cơn thèm thuốc bao lâu nay bỗng dưng trỗi dậy, cậu liếm liếm bờ môi, tự nhận ra chỉ vì vài phút không kìm chế được mà bản thân sẽ phải gắn bó với mùi thuốc lá một thời gian dài trước khi tiếp tục tập cai thuốc nữa rồi.

Aesop thích thầm Eli từ lâu, kể từ khi anh ta trở thành khách quen của cửa tiệm cậu. Chẳng biết vì lý do gì, chẳng rõ vào thời điểm nào mà Aesop đã dần dần hình thành cái tình cảm đơn phương một người này.

Eli là một người tốt, anh đẹp trai, dịu dàng và anh rất thích các loài hoa, có lẽ là vậy, vì ngày nào anh ấy cũng đến đây và mua một vài bông hoa về.

'Ngu quá đi Aesop Carl.'

Aesop đứng dậy dọn dẹp lại cửa tiệm của mình để đó vị khách tiếp theo, cậu cũng chẳng muốn bận tâm về vấn đề này nữa.

.

Eli lại đến tiệm vào buổi chiều cùng ngày, trên tay anh vẫn là bó hoa hồng ấy, vẫn là bộ quần áo thẳng thớm sáng nay, vẫn là cùng một người nhưng khác ở chỗ cửa tiệm đã đóng cửa. Cái bảng làm bằng gỗ ghi chữ 'CLOSE' được viết bằng phấn đã bạc màu như đập tan mọi can đảm của anh. Eli thất vọng đặt tay lên mặt kính của cửa tiệm, những ánh nắng cuối ngày hắt lên gương mặt anh, hắt lên những bông hoa vẫn còn tươi thắm trước khi ánh sáng đó dần yếu đi rồi vụt tắt. Trời sắp tối rồi, đèn đường cũng được bật lên khiến cả con phố như sáng bừng lên. Aesop đứng cách anh chừng vài mét, cậu vô cùng ngạc nhiên khi thấy bó hồng vẫn còn nguyên trên tay anh ta:

'Sao anh lại đến đây?'

Eli nhìn cậu, muốn nói nhưng lại ngập ngùng chẳng dám mở lời. Cậu bước lại gần, tay đặt lên thành nắm cửa rồi nhẹ nhàng đẩy ra:

'Cửa không khoá, mời anh.'

'Cậu Carl tôi muốn nói chuyện này với cậu.'

Eli không bước vào, anh đứng đó, bốn mắt nhìn nhau nhưng cuối cùng Eli vẫn chẳng mở lời. Aesop xoay cái biển gỗ trên cửa ngược lại từ 'CLOSE' thành 'OPEN', hỏi:

'Vậy việc bày tỏ tỉnh cảm của anh thế nào rồi? Nó ổn chứ?'

'Bó hoa này...'_Eli đưa bó hoa đến trước mặt cậu, tiếp:_'... tôi vẫn chưa thể đưa cho người đó. Bỗng dưng tôi thấy bản thân mình có chút không xứng với cậu ấy.'

Aesop hướng đôi mắt mình xuống bó hoa rồi lại ngước lên nhìn vào gương mặt điển trai kia sau cùng chỉ thở dài, từ chối nhận lấy bó hoa.

'Tôi có thể hoàn tiền cho anh nhưng không thể lấy lại nó được. Nếu anh không thể tặng cho người anh thích thì anh có thể giữ nó cho bản thân mình.'

'Không. Tôi muốn tặng em bó hoa này-'

'Tại sao chứ?'

Aesop ngạc nhiên, cậu nghiêng đầu nhìn anh ta với vẻ hoài nghi, Eli mỉm cười, gương mặt anh ta đỏ ửng lên vì lý do gì cậu cũng không biết nữa. Sau một khoảng thời gian ngượng ngùng, cuối cùng Eli cũng nói ra một điều làm Aesop phải thốt lên đầy bất ngờ:

'Tôi thích em. Là thích theo kiểu, muốn yêu đương-'

'Không, tôi-'

Trong vô thức, Aesop đưa tay ra nhận lấy bó hoa, bờ môi giấu sau lớp khẩu trang cong lên.

Eli chẳng thể ngờ một cậu chủ tiệm hoa lầm lì ít nói khó gần này lại có tình cảm với mình. Nhưng cũng chẳng cần biết lý do. Eli vui sướng ôm chầm lấy người trước mặt, họ cứ như vậy đứng ôm nhau trước cửa hàng mặc cho sự dòm ngó của xung quanh, đến lúc Eli buông cậu ra, với một vẻ mặt ngạc nhiên:

'Aesop, em hút thuốc à?'

'Đúng vậy, tôi mới hút lại.'

Cậu lén phủi đi chút tàn thuốc còn dính trên cổ tay áo, ngượng ngùng tránh đi ánh mắt của Eli. Anh lấy từ trong túi áo một cây kẹo mút, nắm lấy tay cậu rồi đặt cây kẹo nằm yên vị trong lòng bàn tay:

'Hút thuốc không tốt đâu, em ăn kẹo đi, nó ngon hơn.'

Aesop bật cười nhận lấy cây kẹo nhưng vẫn phản bác:

'Nhưng ăn nhiều kẹo sẽ bị sâu răng.'

'Đúng vậy, nhưng nó ngọt. Hay là em muốn hôn anh hơn là ăn kẹo mút?'

'Nghe có vẻ không tệ.'

Eli cúi xuống, đặt một nụ hôn lên môi cậu:

'Cách đó tốt hơn mà nhỉ?'

2021.01.17

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top