Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Vô đề 6

21.

Anh gần đây hình như đang phiền muộn chuyện thiệp cưới, rốt cuộc là có nên gửi cho tôi một cái hay không. Mỗi lần nghĩ tới việc này liền không nhịn được mà bật cười, nghĩ đến dáng vẻ bối rối của anh, cả khuôn mặt anh ngây ra.

Mấy người bạn học từ thành phố khác cũng đến tham dự hôn lễ, nếu như không gặp được tôi, sẽ tra hỏi, dù sao ai cũng biết sau khi tốt nghiệp, chúng tôi vẫn ở chung với nhau.

Sau cùng vẫn là quyết định không đi, anh cùng người khác kết hôn, không thể nào mong đợi tôi sẽ tươi cười mà nói: "Chúc mừng, trăm năm hạnh phúc.", yêu cầu thật tàn nhẫn. 

22.

Mười năm trước, nhà chúng tôi và nhà ông ngoại ở kế bên nhau, cho nên có thể xem như là họ đã trông nom tôi lớn lên.

Sau này ông dọn đi, chuyển đến chỗ của cậu, ông từng nhận xét về chị em tôi với người khác là: "Mấy đứa con gái đều không so được, chính là đứa con trai kia của cô ta, chủ ý chỉ có một chữ chính."

Chính kiến, là cực kỳ có chủ kiến, không bao giờ tiếp thu ý kiến của người khác, cũng chẳng biết tại sao lại bị đánh giá thế này.

Mẹ tôi cũng đồng ý, nói tôi sẽ một đường đi tới tận cùng, không đâm vào tường Nam thì chẳng thèm quay đầu lại.

Đặc biệt bây giờ lớn tuổi rồi, bà cũng không còn quản tôi nhiều nữa. Chỉ là thỉnh thoảng lại giục nhanh chóng tìm bạn gái, nói đàn ông nếu không có phụ nữ chăm sóc, tuổi thọ sẽ giảm đi rất nhiều. Thái độ xem như vẫn ôn hòa, biết thời gian qua đều là bà cứ việc nói, tôi không phản bác, thế nhưng xong xuôi, tôi vẫn làm theo ý mình.

Cũng đã thử cùng bà nói qua vài lần, tôi nói ai tôi cũng chán ghét, ngay cả chính mình cũng không có cách nào, càng không thể cùng người khác kết hôn, vẫn nên sống một mình như thế suốt đời.

Bà rất buồn rầu.

Thế nhưng chủ nghĩa độc thân dù sao so với đồng tính luyến ái lại khiến người ta có thể đồng ý hơn, tại thị trấn nhỏ ở quê tôi, hẻo lánh lạc hậu, có lẽ ngay cả chuyện hai người con trai có thể yêu nhau cũng đều chưa từng nghe qua, hoặc căn bản là từ chối tin tưởng trên thế giới vậy mà lại còn có loại sự tình này.

23.

Gần đây vẫn luôn suy nghĩ, có nên rời khỏi thành phố này hay không. Là vì anh nên mới ở lại nơi này, hiện tại anh đi rồi, tôi cũng nên rời khỏi thôi. Ở lại đây, lúc nào cũng sẽ cảm thấy anh đang ở ngay đó không xa, bên cạnh là vợ anh, phỏng chừng không lâu sau đó sẽ có thêm một đứa nhỏ nữa.

Có lẽ nên tới Bắc Kinh, thay đổi hoàn cảnh mới, hơn nữa còn phải gần nhà một chút.

Không biết tương lai rồi sẽ ra sao? E là từ nay về sau phải cố gắng lờ đi tất thảy những tin tức về anh.

Tôi là người tha thiết cầu mong anh được hạnh phúc hơn bất kỳ ai trên đời này, chỉ là, nghĩ tới hạnh phúc này không có phần của tôi, vẫn là vô cùng khổ sở.

24.

Bài đăng "Phù sinh lục ký" trước kia lại có người bình luận, so sánh mà xem, cũng chỉ có thể thở dài một tiếng thật khẽ.

Khi đó thật nhiều hạnh phúc, bầu trời trong xanh, cây cỏ cũng xanh mướt, nhìn cái gì cũng đều như đang ca đang hát, ngoài miệng nói không dám mơ tưởng đến "thiên trường địa cửu", chẳng qua cũng chỉ là giả vờ.

Nhớ anh từng nói, "Dù sao đi nữa cũng là chuyện cả đời, nên tìm một người có thể nhìn thấu những chuyện đã qua vẫn tốt hơn."

Lời nói còn văng vẳng bên tai, mà tôi cũng đã ngã từ trên cao xuống đất rồi.

------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top