Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

2. What have I done?!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Taehyung đứng sau cánh cửa, mắt nhìn chằm chằm vào núm vặn, cậu đang chuẩn bị vào gọi anh cả thức dậy. Chuyện buồn cười nằm ở chỗ sáng nào cậu cũng nhận nhiệm vụ này và sáng nào cậu cũng chần chừ một lúc lâu bên ngoài. Thở dài, Taehyung hạ quyết tâm trước khi tông cửa vào trong.

"HYUNG!!! DẬY!!! DẬY MAUUU !!!" Cậu vui vẻ hét lớn rồi nhảy lên giường, lay người đang ngon giấc trong chăn.

Seokjin nhăn nhó khi cảm giác được bàn tay Taehyung di chuyển khắp cơ thể anh. "Mười phút nữa" Anh trả giá, chất giọng buổi sáng trầm khàn hơn bình thường, ít đi vài phần ngọt ngào, thêm vào đó chút quyến rũ và lười biếng.

Chết tiệt, tại sao mỗi sáng anh ấy đều đẹp như vậy? Chả lẽ trong đời không lần nào ảnh thức dậy mà không nóng bỏng ư? Chết tiệt,mình đang nghĩ cái khỉ gì vậy?!

Taehyung nhìn Seokjin chằm chằm, nụ cười hình hộp nổi tiếng hiện lên trên môi, buổi sáng luôn là thời điểm Seokjin đáng yêu và mềm mại nhất trong ngày. Cậu ôm cả người anh vào lòng, vừa lắc mạnh để làm anh tỉnh giấc vừa cảm nhận hơi ấm cùng mùi hương ngọt ngào của riêng anh. Rốt cuộc Seokjin cũng chào thua trước sự phá bĩnh của Taehyung, anh nhẹ nhàng vỗ vào lưng cậu, mỉm cười thật hiền và hành động đó khiến trái tim trong ngực cậu đập loạn cả lên.

"Được rồi, được rồi, anh dậy ngay đây." Anh ngồi dậy, dụi mắt trong khi ngáp dài một cái.

Thật đẹp. "Jin hyung. Anh đẹp trai thật đó." Lời trong lòng bị Taehyung nói thành tiếng. Biết mình lỡ miệng, cậu nhanh chóng im bặt, hy vọng anh không để tâm.

Như bao lần, anh mỉm cười. "Anh biết mà V." Seokjin vỗ vào gáy người nhỏ hơn, vui vẻ.

Taehyung đang rất muốn chạm vào anh nhưng khi nghe thấy âm thanh càu nhàu khác vang lên bên cạnh anh, động tác của cậu khựng lại. Nhìn về phía đó, trước mắt cậu không ai khác chính là Jungkook - người duy nhất ngoại trừ cậu có thể tự do nhúng nhảy trên giường của Seokjin hyung. Nụ cười trên môi Taehyung nhạt dần rồi biến mất.

Jungkook từ từ ngồi dậy, cậu duỗi người và ngáp hệt như cách Seokjin đã làm.

Taehyung ngồi trên giường Seokjin, nhìn chằm chằm vào Jungkook. "Jungkook...em đang làm gì ở đây?" Anh hỏi, gượng cười. Anh thắc mắc rốt cuộc tại sao cậu út Vàng này luôn tìm đến ngủ cùng anh cả hay hai người họ đã làm gì chưa? Và với suy nghĩ đó, nụ cười trên mặt cậu càng lúc càng khó coi.

Jungkook ngáp dài lần nữa, vô tư tựa đầu lên bờ vai rộng của Seokjin khiến lòng Taehyung nặng trĩu. "Tối qua em ngủ không được nên em sang đây ngủ với Jin hyung." Cậu đáp, mắt vẫn nhắm nghiền.

Seokjin vỗ nhẹ vào đầu Jungkook còn cậu cười ngọt ngào với anh.

Chỉ có mình Taehyung ngồi đó đủ tỉnh táo để tính rằng cái vỗ đầu này lâu hơn so với lúc anh vỗ đầu cậu.

Chẳng mấy chốc, Jungkook đã phải ngẩng đầu lên và Taeyung cũng buộc phải xuống giường vì cuối cùng Seokjin quyết định đứng dậy đánh răng rửa mặt. Lúc này Jungkook đã tỉnh táo, cậu lười biếng chải lại mái tóc rối bù trong khi đợi Seokjin với Taehyung.

Người áp út muốn hỏi cậu em một vài câu rằng liệu đêm qua có chuyện gì đã xảy ra hay không nhưng đến khi nói ra lại thành: "Tại sao nhất thiết phải là Jin hyung?" Chết tiệt, có cần trực tiếp vậy không! Anh liếc nhìn Jungkook với hy vọng cậu không nhìn thấu tình cảm mình chôn sâu nơi đáy lòng.

Nhưng đối tượng ở đây là Jungkook, thế nên cậu chắc chắn hiểu ý Taehyung muốn nói là gì. Cậu mỉm cười nhìn anh, biểu cảm kiểu 'em đây đi guốc trong bụng anh'.

Đối với tất cả những gì Taehyung biết, anh không nghĩ anh là người duy nhất có cảm giác cạnh tranh ở đây và hai người cứ thế nhìn nhau, không thốt ra chữ nào hay hành động nào khác.

Chết tiệt mình nhất định phải biết! Taehyung cắn răng rủa thầm, nhưng trước khi anh kịp nói bất cứ điều gì, Jungkook đã đứng dậy và đi về phía cửa.

Cậu quay lại nhìn Taehyung. "Đừng lo lắng V hyung, em với ảnh không có làm gì hết." Bỏ lại một câu không đầu không đuôi, cậu rời khỏi phòng.

Thành thật thì Taehyung không ngạc nhiên nếu Jungkook biết về tình cảm anh dành cho Seokjin vì anh cũng rõ mười mươi cảm xúc mà Jungkook dành cho vị hyung cả, nói cách khác thì là cá mè một lứa. Nhắm mắt, Taehyung đan xen hai bàn tay vào nhau, anh không ngại cạnh tranh với Jungkook nhưng vấn đề nằm ở chỗ cả hai là thành viên cùng nhóm, lại trùng hợp phải lòng người cùng nhóm và anh ghét điều này.
_________

Sau khi ăn sáng, Bangtan đến phòng tập như mọi ngày. Bảy người lăn lóc trên sàn nhà, một nửa vẫn chưa thoát khỏi cơn buồn ngủ vì cần sạt pin thêm, nửa còn lại bắt đầu khởi động.

Taehyung thực hiện vài động tác giãn cơ, mắt cố gắng dời khỏi Seokjin với Jimin đang đùa giỡn ở góc phòng tránh cho bản thân tức sôi máu. Jimin quá nhạy cảm với những trò đùa, luôn dễ bị chọc cười, nhưng cười thì cười, đâu cần phải ngã nghiêng rồi nắm níu Seokjin của cậu như thế. Cuối cùng, Taehyung quyết định ngừng giãn cơ và đến bàn vũ đạo với Hoseok, kẻo xíu mà hộc máu lúc đang giãn cơ thì kỳ lắm.

"Yo, V. Sao á?" Hoseok vui vẻ hưởng ứng khi nghe Taehyung gọi mình.

Ai đó nói nghỉ nhìn chứ vẫn liếc vào gương và thấy Jimin đang ôm Seokjin thật chặt...quá chặt. Chết tiệt. Làm lơ. Làm lơ!

"Yeah, làm thế nào...ý em là đoạn điệp khúc nhảy thế nào vậy hyung?" Cậu hỏi, mắt vẫn dán chặt vào hình ảnh phản chiếu của hai người kia trong gương. Lần này, Taehyung phát hiện Jimin vừa hôn cổ anh. Chết tiệt chết tiệt. Cậu giỡn mặt mình hả Jiminie! Bánh bao mình có thể nhường chứ Jin hyung thì tuyệt đối không!

"Ok để anh chỉ em." Trước khi đội trưởng đội vũ đạo đếm mấy nhịp "bah bah bah" quen thuộc thì—

"JIMINIE PABO!!" Taehyung hét lên thất thanh.

Cả nhóm bối rối nhìn cậu.

"Cậu có thể nhảy đoạn điệp khúc chung với mình và Hobi hyung không...đi à ~" Kim TaeTae mặt không đổi sắc nói, còn tặng cho Jimin một nụ cười tươi roi rói.

Jungkook nhìn Taehyung bằng ánh mắt 'dở hơi'.

"ĐỪNG GỌI MÌNH NHƯ THẾ, V!" Jimin hét lớn, buông Seokjin ra trước khi đi lại chỗ Taehyung, nhiệt tình giúp cậu tập vũ đạo.

Sau một ngày dài tập luyện vất vả và sau khi Taehyung 'vô tình' va trúng Jimin 1310 lần, Bangtan trở về nhà aka ký túc xá để nghỉ ngơi và thư giãn. Chỉ tội Má Mochi hôm nay phải ôm theo tay chân đau nhứt quay về, oan này đúng là có nhảy xuống sông Hàn cũng không rửa sạch mà.

Hôm nay cả nhóm quyết định xem phim khuya cùng nhau nên ai cũng nhanh chóng bắt tay vào dọn dẹp, chuẩn bị máy móc, đồ ăn thức uống. Taehyung đã rất phấn khích từ lúc ra về, cậu sẽ có đến 90% cơ hội được ngồi cạnh Seokjin, biết đâu còn may mắn có được vài cái mà hội shipper gọi là moment với anh không chừng. Vì thế sau khi hoàn thành việc được phân công, cậu tắm rửa sạch sẽ và xịt nước bông thơm phức. Kim Taehyung đã sẵn sàng ra trận với tạo hình như sau:

Đồ ngủ TATA, băng đô TATA cùng bộ với lý do sợ tóc mái che mắt khi xem phim, dép bông đầu hổ, mặt mộc không son phấn.

Vài thành viên đã có mặt trong phòng khách, xung quanh đã chuẩn bị sẵn chăn, gối, bỏng ngô và nước ngọt chỉ còn đợi người tới đầy đủ là có thể mở màn. Và không biết moi móc đâu ra cái ý tưởng này, tổ hợp bảy trong đó chỉ có ba thanh niên không sợ ma quyết định xem The Nun, can đảm thật.

Taehyung dĩ nhiên không sợ, bằng chứng là hồi quay Run tập Zombie cậu rất bình tĩnh và tự tin trong khi anh người yêu thì...ờ một chín một mười với Hoseok. Có điều, Jungkook cũng không sợ, nguy cơ anh sẽ vì mớ cơ bắp đó mà nghiêng qua bên kia rất cao. Taehyung không biết nên vui hay nên buồn nữa đây.

Tuy nhiên, Kim Taehyung vẫn có kế hoạch tác chiến, hãy đợi đấy!

"Mọi người ra đủ chưa ạ?" Taehyung kiểm tra số lượng.

"Còn thiếu Jin hyung." Yoongi trả lời, vị rapper đang ngồi trên sofa, tay ôm chặt chăn và gối, dáng vẻ giống sắp sửa đi ngủ hơn là xem phim.

Ngay lúc này, một cánh cửa mở ra, Taehyung quay lại và thấy Seokjin đang tiến vào phòng khách. Má Taehyung ửng hồng trước vẻ ngoài đáng yêu của anh, đồ ngủ RJ rộng thùng thình che mất nắm tay, băng đô RJ làm lộ vầng trán cao ráo. Bất chợt tim cậu đập như điên khi trong đầu xuất hiện ý nghĩ hai người nhìn như đang mặc đồ đôi.

Seokjin dừng lại trước mặt Taehyung, khúc khích cười. "Em cũng mặc đồ BT21 nữa hả!"

Cậu bất giác cười theo anh, với cậu tiếng cười của anh là âm thanh hay nhất trên thế giới này.

Đã đủ mặt cả bảy, mọi người bắt đầu tuyên bố lãnh thổ của mình. Seokjin chọn chỗ trống bên cạnh Jungkook như dự đoán và Namjoon có xu hướng đi về vị trí cạnh anh.

OH HELL NOOOOOO!!!

"CHỖ CỦA EM!" Taehyung hét lên lần thứ hai trong ngày, nó thành công thu hút sự chú ý của của nhóm và cũng thành công làm Namjoon dừng bước. Cậu nhanh chân nhảy vào chỗ bên cạnh Seokjin, mỉm cười nhìn vị trưởng nhóm. "Em xí chỗ này, hyung." Cậu làm giọng đáng yêu.

Namjoon hiền lành, nhún vai trước khi đến ngồi cạnh Yoongi.

Taehyung cười đắc ý.

Jungkook nhìn Taehyung bằng ánh mắt 'dở hơi'.

Taehyung ngồi thừ người trên sàn nhà lúc cả nhóm bắt đầu dọn dẹp. Phim đã hết nhưng biết gì không? Thay vì nhìn Valak rồi sợ thì Seokjin lại lo nhìn Hoseok bởi chàng main dancer liên tục hét toáng lên.

Kế hoạch của tui. Giấc mơ của tui. MOMENT của tui! TAN THÀNH MÂY KHÓI!!!

"WTF em đang hờn dỗi á hả, V?" Yoongi cầm ba cái cốc, khó hiểu ngó cậu em trai cùng nhóm. "Xách mông lên giúp bọn anh dọn dẹp đi."

Và Taehyung hờn dỗi hơn nữa nhưng vẫn vâng lời anh, cậu nhặt hết rác trên sàn và đứng dậy, do vô ý nên va vào Jungkook đang ở bên cạnh.

"Hobi hyung đã đánh cắp Jin hyung từ chúng ta, hả?" Cậu cười thầm, chọc ghẹo.

Taehyung bật cười, vẫn là câu cũ, cá mè một lứa nên thừa biết đối phương suy tính những gì trong đầu.

Rất nhanh, nhà cửa đã gọn gàng như ban đầu, cả nhóm lần lượt trở về phòng ngủ. Taehyung không hài lòng khi kế hoạch đổ sông đổ bể nên nói sẽ nán lại chút nữa, cậu hứa là 10 giờ, rốt cuộc hơn 12 giờ rồi mà vẫn còn thức.

Uống hết cốc sữa lấy can đảm, Taehyung bắt đầu mục tiêu mới. "Mạnh mẽ lên Kim Taehyung." Cậu cỗ vũ bản thân khi đã đứng trước cửa phòng...Seokjin.

Taehyung hít vào, thở ra vài bận sau đó cẩn thận mở cửa, cậu chầm chậm bước vào phòng anh, tránh mọi tiếng động hết mức, may mắn thay nhờ anh để đèn ngủ nên cậu có thể nhìn rõ mọi thứ xung quanh. Rón rén đến gần người đang ngủ say, cậu thì thầm: "Jin hyung."

Cậu lặp đi lặp lại, không phải để gọi anh dậy mà là để đảm bảo rằng anh đã ngủ. Khi chắc chắc Seokjin đã chìm vào mộng đẹp, trong lòng Taehyung lặng lẽ bật ngón tay cái, Good, Good.

"Đôi môi mới căng mọng làm sao." Taehyung nhẹ nhàng chạm khuôn mặt Seokjin, cảm nhận làn da mềm mại và hơi ấm của anh. Cậu có thể thấy gò má mình gần như bốc cháy và trái tim đang đập loạn trong ngực.

Cậu nhìn xuống tình yêu của cuộc đời mình, phát hiện ra một chuyện khiến mặt cậu đỏ đến tận mang tai. Anh có phản ứng vào cái giờ nửa đêm nửa hôm thế này?

Nghĩ nghĩ, cậu huých nhẹ Seokjin, thử xem anh đã thật sự ngủ hay chưa, ngạc nhiên vì rõ ràng anh đang ngủ. Một lúc lâu sau đó, Taehyung cứ yên lặng nhìn anh như thế, không biết phải làm gì, trái tim cậu vẫn đang đập dồn như trống trận và gò má thì chưa thôi bỏng rát.

Anh ấy sẽ không biết, phải không? Sẽ không đau nếu mình làm vậy chứ...đúng không?...KHÔNG! Mình không nên làm thế.

Taehyung bật dậy, chạy nhanh ra cửa, bàn tay vừa chạm đến núm vặn thì khựng lại. Cậu quay mặt về phía anh, nếu như cậu rời đi chắc chắn khi anh dậy, chỗ đó sẽ đau lắm. Vì không muốn anh bị đau, Taehyung trở lại kế bên giường, ngồi xuống và nhìn chằm chằm vào nó, nuốt khan.

Cuối cùng Taehyung rời khỏi phòng Seokjin, về phòng mình, tắm lại lần nữa trước khi trèo lên giường đi ngủ.

Bên ngoài trời đã rạng sáng.

Mình đã làm gì thế này?!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top