Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Tâm sự một chút nè

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xin chào mọi người. ( ' ω ') ノ ゙

Có lẽ mọi người cũng đã sớm nhận ra mình là một cựu học sinh chuyên, và những gì mình kể phần lớn là tái hiện lại những ngày tháng ở trường cấp 3 của mình.

Nhưng dù gì truyện cũng có nhiều phần hư cấu nên mình đã tạo ra một trường chuyên không có thật.

Mình đã đọc rất nhiều feedback của các bạn qua lưu bút, mess, ẩn danh nữa. Mình rất vui vì Hoàng và Châu đã tiếp thêm động lực cho các bạn vào tình yêu ❤️

Về việc người như Hoàng có thật hay không.

Thì cậu ấy có thật. Chỉ là cậu ấy mang dáng dấp của những người từng rất quan trọng với mình trong những năm tháng mình còn học ở chuyên... trong đó có người mình thích rất lâu, và cả người thích mình rất lâu.

Câu chuyện của Hoàng và Châu ít nhiều lấy tư liệu từ trải nghiệm của mình và bạn bè ở trường cấp 3, vậy nên bối cảnh trường và sắp xếp lớp học đều dựa trên sự thật.

Nói thế nào nhỉ...

Ban đầu mình chỉ định viết một bộ truyện teen tầm 5 chương thui à, nhưng càng viết càng nhớ chuyên. Càng viết càng nhớ những kỉ niệm đẹp của mình và những người cũ.

Mình muốn tạo nên một nam chính hội tụ tất cả những ưu điểm của all the boy i've loved before. Vậy nên mình cố gắng chỉ mang những trải nghiệm đẹp vào truyện thôi.

Khi viết những dòng này thì mình đã gõ tới chương 32. Câu chuyện của Châu và Hoàng có lẽ sẽ còn kéo dài lên tới đại học nữa, chắc từ giờ tới lúc đó thì mình sẽ thông qua câu chuyện này mà viết về cuộc sống đại học ở Hà Nội vậy, mà chả biết mình có thích người ta đến tận lúc ấy không=)))

Thôi xàm xí vậy đủ rồi, mời mọi người xem qua bối cảnh truyện của chúng ta nhaaaa

1. Đường bao biển hướng vịnh mà Hoàng và Châu đi qua mỗi ngày

Chuyên Hạ Long của mình nằm ở vị trí khá đắt đỏ, đường đến trường chạy dọc Bảo tàng, thư viện, cung triển lãm, quảng trường, bãi tắm, công viên nên đây cũng là động lực để tụi mình thi vô trường.

Lời nguyền đi cùng nhau qua đường bao biển sẽ chia tay tuy chỉ là truyền thuyết nhưng lại rất thuyết phục.



2. Khu nhà đối diện nhau mà học sinh thường chơi đá cầu hoặc rải cơm chó

Tại vì sắp xếp như thế này nên sáng sớm học sinh hai dãy nhà thường vác ghế ra hành lang để ăn cơm đối diện nhau.

(Đây là ảnh chụp hai em khối dưới trường mình tỏ tình nhau rồi cả trường lao ra hóng hớt)

3. Khu hàng lang nước mắt

Theo truyền thống, sau lễ tổng kết học kì, không khó để bắt gặp học sinh khối 12 leo lên khu cao nhất tầng học để ngồi khóc.

Mùa hè năm 2021, mình cũng phải lên đây ngồi khóc lâu ơi là lâu mới có thể chấp nhận sự thật là mình đã không còn là học sinh chuyên nữa.

Đến tận lần gần nhất mình về thăm trường, bác bảo vệ trả lại tiền vé xe cho mình rồi bảo.
-"Về nhà mà con, sao lại mua vé"
Lúc này mình mới nhận ra rằng dù có còn ở Chuyên hay không thì nơi đây mãi mãi là nhà của mình.

4. Mẫu hình đồng phục mùa hè của Chuyên HL

Đây là ảnh chụp trong sự kiện tri ân năm cuối cấp của khóa mình, cũng là sự kiện giúp mình quen được crs ở ngoài đời sau nhiều năm thích thầm người ta. Sau này bọn mình đã không còn liên lạc nữa. Chuyên Hạ Long cũng thay đổi ít nhiều, nhưng Chuyên năm ấy thì có lẽ sẽ chỉ còn ở lại trong tim của tụi mình thôi.

5. Áo khoác đồng phục xanh đỏ siêu xịn xò

/ảnh chụp tại sân bóng chuyên Hạ Long/

Bên cạnh nhiều niềm tự hào thì áo khoác Chuyên Hạ Long là điều khiến chúng mình vô cùng tự hào. Và là tín hiệu để bao thế hệ Chuyên Hạ Long nhận ra nhau trên khắp mọi miền đất nước ❤️

Tiếc là người mẫu trong ảnh mặc áo Chuyên hạ Long nhưng lại là cựu Chuyên Phan Bội Châu Nghệ An =))

6. Công viên nơi Nguyễn Phúc Ngọc Châu dầm mưa thì bị Hoàng bắt gặp

Nhiều bạn nhắn tin hỏi mình biển ở đâu mà đoạn truyện nào cũng có biển vậy 🥲 Mình chỉ muốn nói là thực sự luôn, ở chỗ mình mở mắt ra đã thấy biển rồi.

7. Sân khấu tập kịch

Năm nào chuyên Hạ Long cũng có mấy chục hoạt động ngoại khóa, trong đó không thể thiếu diễn kịch nên mình về xem các em tập suốt à. Đợt này mình về cùng bạn thân học ở Chuyên Lam Sơn và Chuyên Phan Bội Châu. Nhờ "chuyên" mà mình đã gặp được những người bạn tuyệt vời nhất trên đời này.

Sau đây gửi các bạn thêm chút màu buồn của chuyên nhé.

Máy bán hàng tự động

Khu nhà C

Lò luyện đội tuyển quốc gia

Kí túc xá

Khoảng trời chuyên trong lòng mình

Dù đã xa Chuyên rất lâu, nhưng mình còn nặng tình với Chuyên lắm. Ban đầu mình viết truyện vì mình nhớ cậu ấy, nhưng viết càng dài mình mới nhận ra mình nhớ chuyên của mình.

Mình ước được quay trở về với những tháng ngày cũ, ước được quay về cánh cổng mà phía sau nó là mọi giông bão đang chực chờ.

Mình muốn về với người thầy luôn gọi bọn mình là "các con tôi", muốn trở lại hàng cuối cùng mỗi tiết thể dục hay chào cờ. Muốn ngồi lại đến cuối buổi văn nghệ để nhìn cậu ấy toả sáng trên sân khấu.

Muốn nhân lúc trời sáng đã vội tới trường gặp người mình thích.

Nhưng tiếc quá, mình lớn mất rồi.

Chỉ là một người thầy đã dạy chúng mình rằng, "Thời gian có thể mang các đồng chí ra khỏi Chuyên Hạ Long, nhưng không thể mang Chuyên Hạ Long ra khỏi các đồng chí".

Vậy nên không biết "Em giấu sao trời trong ánh mắt" có thể đi xa tới đâu. Thì đây cũng là một hồi kí trong những năm tháng hạnh phúc nhất đời mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top