Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 20: Quá Khứ Của Diệp Lâm Anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô đến công ty từ rất sớm, trước khi đến cũng đã nói với nàng rằng không thể đón nàng được. Đi nhanh vào phòng làm việc của mình, mở máy lên thì thấy cổ phiếu đã tuột đến mức trầm trọng. Cô thất thần không tin vào mắt mình nữa, vuốt mặt một cái để tỉnh táo hơn. Có cuộc gọi đến từ thư kí có người cần gặp gấp, cô liền đến mở cửa.

Thấy người trước mặt cô mau chóng lấy lại sự bình tĩnh của mình, bỏ mặc người đứng đó cô đi vào trong. Người đó liền đi theo cô ung dung ngồi xuống ghế sofa gác chân lên bàn, nhìn xung quanh như dò xét.

" Tất cả những chuyện xảy ra ông làm, muốn cứ nói thẳng ra đi" cô cố gắng kìm nén cảm xúc của mình. Đi đến phía cửa kính nhìn xa xăm.

"Sao lại nghĩ xấu cho ba vậy hả con gái. Bây giờ con thành công như vậy. Ba chỉ muốn đến chung vui thôi" ông ta phả từng hơi khói thuốc lá trả lời cô.

"Im ngay. Ông cách gọi tôi con sao, đến đây làm " cô không cần lễ phép với hạng người này làm gì.

" Nghĩ đi nghĩ lại thì công ty này cũng rất lớn. Nếu ta đập đổ đi thì quá uổng rồi chi bằng ta thu tóm vậy. Xem như đây công của ta ba ruột của con haha"

"Câm miệng ngay. Ông chỉ biết sau lưng giở trò thôi sao, với năng lực của ông đừng hòng đạp đổ được TÔI" cô nghiến răng mà nhấn mạnh với ông.

" Quả mạnh miệng. Công ty này đến lúc đổi chủ rồi, mày nghĩ mày ai dám lên giọng với tao" ông ta liền đi đến nắm lấy cổ áo Diệp Lâm Anh mà nhấc lên.

Nàng từ phía ngoài hốt hoảng muốn chạy vào trong nhưng không được. Lúc nàng kể cho ba nghe về việc của Diệp Lâm Anh, ông đã dặn nàng không được ra mặt nếu thấy có người đàn ông nào đó đến gặp Diệp Lâm Anh, như vậy sẽ gây khó khăn cho cô. Nàng bây giờ chỉ biết bụm miệng lại quan sát tình hình bên trong.

" Tôi không ai nhưng tôi biết không ai bẩn thỉu như ông cả" cô nhanh chóng giải vây cho mình, xoay người lại nắm tay ông bẻ ra phía sau.

" Sẽ nhanh thôi. Mày sẽ như một kẻ ăn mài thôi. Lúc đó chắc sẽ phải đi cầu xin tao tha cho mày" ông thoát khỏi đó rồi bước nhanh ra ngoài.

Nàng nấp sang một bên để ông ta không phát hiện, đứng đó thêm 15 phút. Giả vờ mình không biết gì cả bước vào phòng làm việc của cô, thấy cô ngã khụy xuống sàn. Nhanh chóng đi đến bên cô, vẫn ngồi đó liền thấy bước chân đi đến, ngước lên thì thấy nàng đang dần ngồi xuống gần mình.

Gấp gáp ôm chặt lấy, thật chặt như sợ nàng đi mất. Nàng cũng ôm lại cô vuốt ve lưng cô như trấn an, cảm nhận được tim cô đập rất nhanh lại vô cùng mạnh, nàng xót xa biết bao nhiêu. Những điều thế này từ lúc quen cô đến bây giờ nàng chưa được thấy. Có phải cô đã rất sợ không, nếu bây giờ cô và nàng xảy ra chuyện thì cô có ổn không?

"Lâm Anh sao thế. em đây, nói em nghe xảy ra chuyện " nàng phải như không biết chuyện cả.

"Lâm Anh không sao. Chỉ hôm qua không em, nên rất nhớ thôi" cô bình tĩnh xem như chưa không có gì cả.

Đến trưa cô cũng đưa nàng về nhà nàng. Lần này cô sẽ không ở lại ăn cơm với gia đình nàng, chỉ đưa nàng đến nhà rồi cô sẽ rời đi xử lý việc. Bước xuống mở cửa xe cho nàng, vẫn còn đứng nhìn nàng bước vào nhà thì có chiếc xe đi đến trước xe cô. Họ xuống xe bước đến chỗ cô.

" Diệp Lâm Anh chủ tịch của công ty A&T"

"Phải tôi. chuyện sao"

"Chúng tôi được lệnh bên cục cảnh sát bắt giữ tạm giam về việc công ty khai thác trái phép. Mong hợp tác điều tra" anh ta nói xong liền rút tấm thẻ chứng minh mình là cảnh sát để cô xác nhận.

Hơi chần chừ, nhíu mày xem xét lại một chút. Trước giờ công ty cô được kiểm tra thường xuyên không hề vi phạm trái phép. Chắc chắn ông ta lại giở trò, gật đầu một cái thì cũng theo cảnh sát lên xe.

"Ba, Lâm Anh bị cảnh sát dẫn đi rồi. Con phải đi theo chị ấy" nàng nãy giờ chứng kiến tất cả, sốt ruột cho cô lắm nhưng ba nàng cản lại.

" Con đừng gấp gáp như vậy. Bản hợp đồng Lâm Anh xong rồi đúng không, đưa cho ba xem" nàng bây giờ tay chân run rẩy lấy một tờ giấy đưa cho ông Nguyễn.

"Ba thể cho con biết hơn về gia đình của chị ấy không" đến bây giờ thông tin về nhà Lâm Anh nàng cũng chưa biết rõ.

" Ba cũng không được . Bây giờ con đi tìm con gái của tập đoàn J&P hỏi đi rồi sẽ . ấy chắc hẳn cũng sẽ giúp Lâm Anh" ông nói xong liền đi vào phòng làm việc của mình.

Nàng nghe ba nói như vậy liền đi tìm Chompu. Đi đến địa chỉ mà Tú Quỳnh đã cho nàng biết trước đây. Thật may khi đã gặp được Chompu.

"Chompu chuyện này rất gấp, thể giúp được Lâm Anh. Xin hãy kể cho tôi hơn về gia đình Lâm Anh không" nàng hấp tấp nói như muốn cầu xin Chompu.

"Thật sự muốn biết sao" Chompu ngồi nghiêm túc nhìn nàng.

Gật đầu một cái biểu hiện cho sự đồng ý của mình. Nàng tự lấy lại bình tĩnh mới có thể nghe được Chompu nói gì, nhìn những điều ba cô làm với cô nàng thật sự chịu không nổi. Nếu biết rõ hơn thì nàng sẽ giúp được cho cô.

"Đây chuyện của nội bộ Diệp Gia. Tôi thân với Lâm Anh từ nhỏ nên được biết rất , hãy giữ mật tất cả mọi chuyện được nghe đây. Do cũng người Lâm Anh yêu nên tôi tin tưởng kể lại, mọi chuyện sẽ rất khó tin nhưng đó đều sự thật"

" Tôi muốn biết về ba mẹ chị ấy. Sao mẹ chị ấy lại mất vậy, còn ba lại muốn đối đầu với Lâm Anh nữa chứ "

" Do trước đây gia đình Lâm Anh cũng thuộc dạng tài phiệt, ba Lâm Anh lại con trai cả công trong nhà nên việc cưng chiều hết mực chuyện thường. Ba của Lâm Anh suốt ngày chỉ biết ăn chơi khiến cho ông nội của cậu ấy phải lo lắng khi đã chiều đến ba cậu ấy. Đến một ngày ông ta chợt thay đổi không còn suốt ngày rong chơi nữa, khiến cho ông nội ngạc nhiên. Khi điều tra ra thì mới biết phải lòng một người con gái nên mới thay đổi như vậy"

"Ông nội cùng hài lòng. Liền cho phép cả hai cưới nhau biết được mẹ của Lâm Anh mồ côi gia cảnh lại khó khăn. Ông nội thế lại càng thấy thương hơn. Khi lấy nhau về ba của Lâm Anh chuyên tâm phụ giúp ông nội chuyện trong gia đình, hết lòng với gia đình không còn ăn chơi như ngày trước nữa. Tưởng chừng đã thể thay đổi hoàn toàn nhưng cuối cùng ông ta vẫn chứng nào tật nấy"

"Lúc bác Diệp mang thai Lâm Anh. Ông ta liền ra ngoài ngoại tình. Đôi lúc còn dẫn cả tình nhân về nhà, bác Diệp không thể làm khác ngoài chịu đựng. mang thai nhưng phải luôn chịu những trận đòn của ông ta. Sau tất cả chỉ biết chịu đựng để bảo vệ được Lâm Anh, ông nội thấy con trai mình như vậy liền ra sức dạy dỗ nhưng lại ích"

" Lâm Anh ra đời vào tình huống rất éo le. Khi bác Diệp sắp sinh liền gọi cho ông ta để đưa mình đến bệnh viện, đáp trả lại bác Lâm Anh từng tiếng la mắng của ông ta. Lúc đấy bác Diệp đi đến trước cửa nhà nhờ người cứu. May thay lúc đó người thuộc hạ của ông nội cũng tới dẫn theo bác hộ sinh đưa vào nhà đỡ đẻ giúp bác Diệp"

" Lâm Anh ra đời một cách khỏe mạnh. Còn bác Diệp không thể giữ được tính mạng của mình ngay sau đó do mất máu quá nhiều. Ông nội sau khi biết tin cũng bệnh nặng, việc chăm sóc Lâm Anh liền nhờ vào thuộc hạ trung thành của ông nuôi dưỡng tức người Lâm Anh đang gọi nhà chính"

" Ba Lâm Anh cũng không quan tâm đến cậu ấy . Vẫn tiếp tục ăn chơi sa đọa, khiến sự nghiệp ông nội gầy dựng tiêu tan. Ông nội cũng mất đi sốc đó. Trước khi ra đi ông đã dặn thuộc hạ của mình rèn luyện Lâm Anh thật mạnh mẽ để sau này thể giúp ông gầy dựng lại những đã mất"

"Từ lúc đó mỗi khi đi học về Lâm Anh đều bị nhốt trong căn phòng kín. Luyện tập trí tuệ, học thuật, còn bị bắt ngồi thuyền nữa chứ. Giống như một cái ngục giam cho cậu ấy, về nhà liền vào căn phòng đó tập luyện. Thời gian chơi không , nhưng Lâm Anh ngốc lắm đến khi lớn hơn một chút cậu ấy vẫn nhớ đến ba của mình. rằng đã kể hết cho cậu ấy nghe những điều ông ta đã làm với bác Diệp"

"Chỉ khi đến cái năm 17 tuổi cậu ấy gặp lại ông ta. Tưởng chừng ông ta đã thay đổi thật sự rồi nhưng không. Một Lâm Anh đang mừng rỡ khi gặp lại ba mình ngây thơ lại gần ông ta nhưng lại đâu biết được mục đích ông ta tìm đến cậu ấy . Không thể tin được ông ta tìm đến Lâm Anh chỉ để giở trò đồi bại với chính con gái ruột của mình"

Nói đến đây Chompu thật sự rất phẫn nộ. Còn nàng tròn xoe mắt như không tin những gì vừa nghe được. Lâm Anh của nàng thì ra có một quá khứ tồi tệ như vậy. Tim nàng bây giờ thật sự vô cùng đau đớn khi nghe như vậy. Nàng bắt đầu rưng rưng nước mắt.

" Do đã rèn luyện cậu ấy từ lúc còn nhỏ nên không quá khó khăn cậu ấy thoát được ông ta. Lâm Anh mạnh mẽ lắm sau chuyện đó xảy ra cậu ấy chỉ cần 3 ngày để phục hồi lại tinh thần của mình. Cũng từ đó cậu ấy ra thương trường khốc liệt chiến đấu. Một mình cậu ấy với số cổ phần ít ỏi ông nội giữ lại được, Lâm Anh đã tự mình làm việc vất vả. Chỉ với số cổ phần nhỏ đó cậu ấy đi đầu , rồi tiếp tục lao đầu vào từng cấp bậc thấp nhất để từng bước đi lên. Hành trình đó đã kéo dài được 10 năm, chính xác bây giờ"

"Còn người đàn ông kia không hề xem Lâm Anh con mình. Hết lần này đến lần khác hại cậu ấy, ngay bây giờ ông ta lại quay trở lại. tôi cũng thắc mắc sao lại hỏi về chuyện của Lâm Anh vậy, cũng may đến đây hỏi chứ đi hỏi sẽ bị đánh" Chompu cười nhẹ.
"Lâm... Lâm Anh vừa bị cảnh sát bắt đi lúc nãy tội khai thác trái phép rồi" nàng hít thở sâu để nói.

"Cái . Sao lại như vậy được, không nói sớm bây giờ tôi đi đến đó đây" Chompu liền nhanh chóng ra khỏi nhà.

Nàng thở dài một tiếng, nước mắt bắt đầu rơi xuống trên khuôn mặt nàng. Lâm Anh à thì ra chị đã luôn phải khổ sở như thế, liệu lần này em làm là đúng hay sai. Đừng trách em, tất cả điều em sắp làm chỉ muốn giúp chị giữ lại sự nỗ lực của chị 10 năm qua thôi. Em sẽ không hi vọng nhiều chỉ mong sau mọi chuyện Lâm Anh của em sẽ tìm được người tốt hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top