Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

ĐÁNH ĐỔI 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em.. em..bạn trai của cô bước đến.. 

chi nghe thấy tiếng liền quay lại.. thấy anh ta .. chi bỏ đi nhanh vào nhà.. nhưng bị hắn giữ tay lại.. cô hất tay ra.. hai hàng nước mắt rưng rưng.. anh vẫn đứng đó.. anh muốn tới cho hắn ăn một đấm nhưng không biết lấy cái danh nghĩa gì nữa.. 

ở phía đó..

-- em yêu cho anh xin lỗi mà.. em hiểu lầm rồi..

-- hiểu làm cái gì.. tôi đã thấy hết tất cả.. anh đừng có ngụy biện.. chi lấy đôi bàn tay úp vào mặt.. che đi những dòng nước mắt.. 

-- không phải như em thấy đâu cô ta làm bạn gái cũ của anh thôi.. lúc đó cô ta chủ động anh không biết gì cả.. tin anh đi.. cô nhìn hắn.. anh mắt nghi ngờ

-- thật không.. hắn quỳ xuống.. tuông lời thề..

-- anh thề mà.. anh chỉ yêu riêng mình em thôi.. rồi hắn ôm cô.. thế là chi không còn giận bạn trai nữa.. cô vui lại rồi.. nhưng cô đau biết ở chỗ xa xa kia có một ánh mắt buồn rũ rượi.. nhưng lòng lại hạnh phúc thay cho cô.. thấy cô như bây giờ..anh đã đủ mãn nguyện rồi.. gil âm thầm bước đi..

khi về đến nhà thấy một chiếc xe ô tô đen cóng.. anh đoán chắc là anh đã về..

-- con đứng lại đó.. ba có chuyện nói.. gil chưa bước lên cầu thang là đã bị ông gọi.. quay lưng lại..

-- ông có chuyện gì muốn nói với tôi ?

ba gil bước đến lại gần..

-- ta muốn con chuyển sang mỹ học.. phụ ta một tay quản lí tập đoàn uk chi nhánh bên MỸ.. ta không thể tiếp quản được hết.. ta đã quá mệt mỏi rồi.. ? ông nói với một cái giọng khẩn cầu.. 

gil nhìn ông.. một ánh mắt lạnh lẽo.. 

-- không bao giờ.. tôi không muốn đi đâu ra khỏi đây hết.. chả phải ông yêu công việc lắm sao.. đi mà làm lấy.. tôi không có trách nhiệm gì hết... nó xong cậu bước nhanh lên trên phòng.. 

...... giờ ra chơi.. anh đang ngồi bên cô bạn gái kia thì chi bước đến..

-- hây.. hây.. hai anh chị tình cảm quá ha.. ra chơi cũng có đôi có cặp nhỉ.. 

-- có chuyện gì không.. ? anh biết mỗi lần cô nói chuyện với mình điều có một ý định .. vỗ vai anh một cái.. 

-- anh hay nhỉ tôi chưa nói gì hết.. vậy mà anh cũng biết.. cô cười cười.. bạn trai tôi rủ chủ nhật tuần này đi biển nha trang.. tôi tín rủ anh chị đi chung.. được không ?

-- không. anh thẳng thắng đáp.

-- sao vậy.. đi đi. cô này này cái tay anh..

-- tôi không thích..

chi này nỉ.. van xin khóc lóc.. đi chơi chung cho vui .. một hồi anh cũng phải đồng ý.. thấy cô gái mình yêu khổ sở thế.. anh cũng kìm lòng không được.

thật là nhanh hôm nay là chủ nhật rồi.. như đã hẹn.. cả bốn đã có mặt ngoài nha trang... 

chi hớn hở chạy ra đứng trước biển.. 

qua.. qua.. đẹp quá đi.. cả ba người con lại chỉ biết đứng nhìn một đứa con nít.. chạy ton ton ngoài kia.. 

cả đám trãi bạc bắt đầu buổi picnic..

kết thúc bữa ăn cô quyết định cùng bạn trai mình xuống tắm.. còn anh do chân chưa tháo bột nữa.. nên không tắm.. thấy vậy.. cô gái kia cũng ngồi chung.. 

-- sao cô không xuống tắm.. anh quay qua nhìn ..

-- tôi không vui.. chỉ là đi cho có thôi..

-- anh im lặng.. anh mắt hướng ra cặp đôi đang hạn phúc cười đùa kia.. 

-- anh yêu chi phải không..?

-- sao cô hỏi tôi như vậy..?

-- thì tôi cảm nhận được, anh luôn nhìn cô ta bằng một ánh mắt yêu chìu.. anh đối tốt với tôi khi có cô ấy.. tất cả cũng chỉ diễn cho cô ấy xem , anh không vui cũng do cô ấy.. không bao giờ anh ngưng suy nghĩ về cô ta..đôi lúc anh còn gọi nhầm cả tên tôi và chi... anh chấp nhận tôi làm bạn gái anh chắc cũng là vì cô ấy phải không ?

-- đúng.. sao cô có thể nhận ra.. còn cô ấy thì không nhỉ... anh cười cười một nụ cười giểu cợt..

-- sao anh không nói với chi rằng anh yêu chi... 

-- cô không thấy họ đang hạnh phúc sao.. tôi không muốn xen vào giữ họ.. tôi muốn cô ấy được hạnh phúc.. lúc này đôi mắt của anh nhắm nghiền lại.. 

-- vậy chắc anh yêu số tiền đó lắm nhỉ.. anh mở to mắt ra..bất ngờ trước câu hỏi của cô..

-- sao cô lại biết.. ?

-- à..chỉ tại nhiều lần đi mua cơm ở căn tin tôi thấy anh mở ví.. cho dù có đúng tiền trả phần cơm.. nhưng anh vẫn không đựng vào nó.. tôi thoáng nghĩ chắc nó quan trọng lắm..

anh rất nể phục cô gái này.. chỉ vậy cũng có thể đoán ra...

-- đúng.. nó là thứ duy thứ duy nhất mà tôi có được từ chi.. tôi mong cô có thể gúp tôi dấu kĩ bí mật này.. làm ơn tôi không muốn ai biết hết.. cô hứa với tôi đi.. gil nhìn cô gái ấy bằng một ánh  mắt khẩn cầu..

-- tôi hứa..

-- cái gò mà tôi hứa thế.. có chuyện gì vui hả.. không biết cô ở đâu xuất hiện làm cho bầu không khí bí mật bỗng vỡ tan tành.. 

-- à không có gì.. tôi đang nói với bạn gái là hôm đi tháo bột ở chân sẽ dắt cô ấy đi chung.. 

-- quầy.. vậy mới đúng là bồ chứ.. cô cười hả hê.. mà khi nào anh tháo bột về thì điện cho tôi nhé.. tôi có món quà dành tặng cho anh đấy.. 

 người ta một tháng đã được tháo bột.. còn anh ai biểu vận dộng quá nhiều làm cho chân lâu lành.. đến nỗi hôm nay tròn hai tháng mới được bỏ cái cục bột cứng nhắt kia ra..

-- year. year.. anh vui mừng.. rút điện thoại ra.. điện ngay cho chi.. anh làm những gì mà cô đã dặn

-- thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được xin quý khách vui lòng gọi lại sau.... 

 gil điện cả chục cuộc vẫn không bắt máy.. trong bụng nghĩ chắc điện thoại cô hết pin.. hay đang bận gì đó.. để lúc khác.. 

chiều anh gọi lại thì vẫn như cũ điện thoại không liên lạc được.. nóng lòng đứng ngồi không yên.. lấy xe chạy đến nhà cô xem có chuyện gì.. chưa đến gần nhà thì đã thấy mấy xe công an đậu ở phía trước cổng.. anh xuống xe bước lại gần.. thì lúc này có hai tên công an áp giải ba chi... cô và mẹ chạy đằng sau nước mắt dàn dụa..

-- mấy chú ơi không phải đâu mà.. ba con không ăn sai sổ sách đâu ba con bị hại mà.. mấy cái người kia mới làm sai.. mấy chú thả ba con ra đi.. làm ơn thả chồng tôi ra.. làm ơn đi.. hai người đàn bà kia gào thét.. 

-- công an sẽ điều tra hai vị điềm tĩnh lại nhưng hiện tại chúng tôi cần phải niêm phong tất cả tài sản của gia đình ông bà lại... xin hãy hợp tác để thủ tục diễn ra nhanh chóng không chúng tôi sẽ kiện hai vị vì tội chống người thi hành công vụ ... 

chi ngồi bệt xuống đất.. cô thở hổm hển hai mắt đỏ ngầu.. hèn gì nguyên ngày hôm nay an không liên lạc gì được cho cô... từ xa nhìn cô.. ánh mắt anh cay cay.. chưa bao giờ anh thấy cô khóc nhiều như vậy... tim anh như cào xé.. lấy lại vẻ bình tĩnh.. rút trong túi ra cái điện thoại.. 

-- alo ông điều tra giùm tôi gia đình.. 

tối đến gil ngồi trong phòng sách chờ tin tức.. cuối cùng cũng đến.. 

-- thưa cậu chủ những gì cậu cần đây ạ..  được rồi đi ra ngồi đi.. ngồi im một chổ đọc sắp tài kiêu trên tay hết ba tiếng đồng hồ.. thì ra ba chi là tổng giám đốc một công ti vật liệu xây dựng..  hai tháng trước có bắt tay làm ăn chung với một người nhưng không ngờ làm ăn thau lỗ lớn.. sỗ sách bị thâm hụt mà không có lí do.. các cổ đông khác kiện ba chi vì tội tham nhũng công quỷ .. và tất cả điều đỏ dồn tội án lên ba cô.. vì các laoi giấy tờ điều do ba chi kí.. 

cuối cùng tất cả vấn đề cũng được anh thông xuốt.. người bạn ba chi bây giờ đã cao chạy xa bay.. có muốn tìm ra cũng khó.. cách cuối cùng để cho ba cô không bị bắt là đền bù số tiền thất thoát kia.. nghĩ lại cảnh tượng lúc chiều.. anh không thể nào không lo lắng.. chỉ có một ngày nhìn cô đã khác thế.. hai con mắt hóc hát.. đầu tóc rối bù.. bọng mắt xưng to.. anh sẽ giúp cô.. nhưng giúp bằng cách nào khi số tiền kia quá lớn.. 1500 tỉ lấy đâu ra bây giờ.. nguyên một đêm suy nghĩ.. anh đã biết cách cuối cùng có thể giúp chi....


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top