Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Hyung sao anh lại làm thế?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chào các pạn hjhj.
Tôi tập trung fic mới quá nên quên luôn fic này ạ, xin lỗi các cô nhé :)))
--------
Hôm nay tròn 1 năm cậu và anh bắt đầu mối quan hệ lằng nhằng này. Kang đang rất hớn hở định đi mua quà cho anh. Cậu cứ nằm một góc trên giường trùm chăn kín mít nghĩ cách trêu anh này nọ...
-Danik à, Danik ơi...Danik ớiiii- Anh đẩy cửa phòng gọi cậu thì nhìn thấy một cục bự bự trắng trắng nằm ngoan ngoãn trên giường.
-Hửm? Danik à, em ngủ hả? Dậy đi chơi với anh...- Anh bắt đầu giở cái giọng nài nỉ ỉ ôi nhảy lên giường rồi lay lay người cậu.
-Ơ...đi chơi gì?- Kang Daniel đưa tay lên dụi dụi mắt. -Nhân dịp gì thế hyung?
Anh ngớ người ra nhìn cậu. Câu không nhớ thật sao? Hôm nay 1 năm mà ơ kìa? Tên nhóc đáng ghét này lơ đãng quá...
-À phải rồi hyung, em hôm nay có việc đi cùng Hwanie rồi. Hihi anh chịu khó ở nhà nhé :))
Cậu nói lớn như chợt nhớ ra điều gì, tung chăn chạy ra ngoài để mặc anh đang đứng đó bơ vơ.
- Thôi vậy, hôm nay đi chơi một mình,haizzz....
Anh lầm bầm rồi thay quần áo xách túi ra ngoài.

:::::
Anh thơ thẩn đi trên những con phố nhỏ, nghĩ vu vơ rồi vào ngồi tại một quán cafe nằm khuất. Tay lướt điện thoại thì đập vào mắt anh bức ảnh của cậu và MinHyun hyung.

Ơ, các fan bình luận ghê thật đấy nhỉ?
-Tụi bây thấy couple này mới hok?
-Ui mình ship cặp này~~~
-OngNiel lỗi thời rồi haha :))
-Cặp mới này tên gì? MinKang? Nghe đáng yêu đấy nhỉ?
-Các bạn cứ bảo không đốt được nhà OngNiel, bây giờ thì cháy hết rồi. ㅋㅋㅋ
-Nói thật chứ tui thấy Kang đi ngoại tình lâu rồi. Có bằng chứng hẳn hoi.

-Hyung line và maknae line à ㅋㅋㅋ
Anh đọc mà chỉ muốn xông vào cmt "ONGNIEL IS REAL!!!". Bức xúc quá! Tròn 1 năm mà thằng nhoc đầu hồng bay đi chơi với trai để anh lủi thủi như này đây. Anh lơ đãng nhùn ra cửa sổ, một phần thì tại chán không có việc gì làm một phần xem có thể nhìn thấy Daniel đâu không.
Và quả nhiên bóng áo kẻ caro thấp thoáng đằng kia rồi. Anh trố mắt ra nhìn cho kĩ kẻ bên cạnh là ai...KHOAN! JaeHwanie không bao giờ cao ngang Danik của anh như thế được...ai kia nhỉ? Anh cố mở mắt to hơn rồi áp mặt vào cửa kính nhìn. Là ai...ai đi cùng Daniel của anh...ơ từ từ đã nào, khuôn mặt đó chẳng phải của MinHyun sao? Hai người cười đùa vui vẻ quá nhỉ? Hay lắm, được lắm...
Mặt anh từ trắng chuyển đỏ như trái cà hái từ vườn cậu YoungMin. Hậm hực thanh toán rồi anh lao thẳng ra ngoài. Được lắm, Daniel, cậu được lắm, hoá ra bấy lâu nay cậu không coi tôi ra cái đinh gì hết...Hôm nay trọng đại như vầy mà cậu không thém ngó ngàng tới...tôi...tôi thề có bóng đèn...CẮT ĐỨT!!! HẾT RỒI!!!KẾT THÚC RỒI!
Anh lao thẳng vào tiệm tạp hoá mua cả đống bia về. Bia HITE, tất nhiên rồi, anh quảng cáo mà... Haizzz nhưng tại sao hình quảng cáo lại là mặt cái con người đáng ghét kia thế? Anh ngứa chân giơ lên đạp cho phát cho bõ tức.
-Chết đi, Daniel...Chết đi- Anh lầm bầm một mình như thằng ngốc giữa tiệm.

Một lúc sau, anh về đến nhà, khui từng lon bia ra tu ừng ực. Mà người ta bán combo bỏng-bia thật này... Anh nhìn gói bỏng như muốn bóp nát nó, cái người đâu mà kì cục? Ai đời ăn bỏng với uống bia đâu? Phải ăn snack và uống bia mới đúng chứ? Anh cầm gói bỏng quăng luôn lên giường cậu. Tối nay Ong SeongWoo đây sẽ ngủ ngoài!!
Anh cứ thế tu hết gần chục lon bia, cảm thấy chưa đã anh lại khui thêm vài lon nữa uống cho đỡ sầu mặc cho JiSung hyung ra sức ngăn cản, cả Jihoon nữa. Nhưng tất nhiên cậu để ngoài tai hết...
Về phía Kang Daniel của chúng ta.
Cậu đang hớn hở lon ton đi cùng MinHyun. Không biết SeongWoo có giận cậu không nhỉ? Nhưng thôi ổng có quà là cho qua hết mà... Đang suy nghĩ lung tung cậu chợt có điện thoại.
- À lố? Xin hỏi ai đây ạ? Cậu nói với cái giọng hơn hớn thấy ớn ><
"Daniel hyung về KTX đi, anh SeongWoo uống hết chục lon bia rồi..." Tiếng Jihoon thúc giục làm cậu khẽ rùng mình. Ơ anh giận cậu sao?
"Yahhh tránh ra cho tôi nói chuyện với thằng cha đó!! Daniel, chú đưa Hoàng thượng của anh đâu??? HẢ?" Xa xa có tiếng JaeHwan la thất thanh và bên cạnh là tiếng say mèm của Ong SeongWoo anh.
"Kệ họ đi JaeHwanie à, họ có nhau rồi không quan tâm bọn mình nữa đâu.."
- Ơ...anh SeongWoo...- Cậu không thốt nên lời. Anh giận cậu thật rồi làm sao đây? Chỉ là hiểu nhầm thôi...

Một lúc sau cậu và MinHyun đáp về KTX.
RẦM!
Cậu đạp tung cửa bước vào phòng. Lênh láng khắp phòng chỉ có vỏ lon bia bị ném lung tung. Trên giường cậu lại có gói bỏng méo mó bị bóp nát nữa chứ.
-Heyy what's up? Kang Daniel về rồi...à? -Anh nói với cái giọng say mèm.
-SeongWoo, sao anh lại phải đâm đầu vào bia như thế này chứ? Cậu nắm vai anh xoay về đối diện. Ùaaaaaa ghê nha, có thụ nào mạnh mẽ như Kang không?
-Kẻ phản bội như cậu không cần quan tâm cho tôi...cậu đi chơi vui vẻ rồi về đây bày đặt quan tâm này nọ à? Anh lại bắt đầu với cái giọng mỉa mai đầy khinh bỉ.
Đến mức này cậu cực thất vọng khi nghe những lời anh nói. Bày đặt sao? Cậu luôn chân thực với anh, luôn luôn quan tâm anh, chỉ muốn làm anh bất ngờ, mà tất cả những gì cậu nhận lại là những lời nói cay độc này sao.
-SeongWoo, anh hiểu nhầm rồi...- Cậu hạ giọng.
-Hiểu nhầm? Định nghĩa của hiểu nhầm trong đầu cậu là gì thế? Chính hai con mắt tôi nhìn thấy cậu và MinHyun cười nói vui vẻ mà bây giờ cậu vẫn mở mồm nói câu hiểu nhầm với tôi..sao? -Anh nói lớn nhưng rồi hạ giọng bởi nhìn thấy tấm thân to lớn kia khẽ run rồi nhưng giọt nước mắt của đối phương khẽ rơi xuống thảm ướt đẫm. Bất giác tim anh nhói lên đau đớn...
Cậu nhẹ nhàng rút từ trong túi áo ra một chiếc hộp nhỏ rồi đưa cho anh.
-1 năm...chắc là đủ với anh rồi nhỉ?
Anh ngớ người. Bình tĩnh SeongWoo à, Daniel hôm nay...làm sao thế? Câu chuỗi mọi việc vào nào... Đầu tiên cậu giả vờ như quên ngày kỉ niệm, sau đó nói dối anh cùng MinHyun đi mua quà...và định làm anh bất ngờ ư? Hoá ra là như vậy...anh lại suy nghĩ quá nông cạn rồi. Cảm thấy có lỗi, anh chợt tiến đến ôm lấy Daniel nước mắt nhạt nhoà.
-Daniel à, anh xin lỗi. Là anh sai, là anh không đúng, bởi vì anh quá ích kỉ nên ghen tuông bừa bãi mà, nhưng Daniel này...đối với anh, 1 năm mới chỉ là khởi đầu, cả đời mới đủ cơ.
Rồi anh khẽ hôn lên mắt cậu làm khô giọt nước mắt nóng hổi đang lăn dài trên má cậu.
-Thật chứ?- Cậu nói trong tiếng nấc nhẹ. Mắt hoe đỏ, mũi cũng đỏ, lần này anh đã làm tổn thương cậu quá nhiều...
-Anh hứa với Danik của anh mà...nhưng mà này....Aaaaaa em làm gì vậy? Mau nhả ra, nhả ra đau anh...
Cậu chui tọt vào lòng SeongWoo cắn vào vai anh một phát. Này thì uống bia, này thì chửi mắng em, này thì lớn giọng, phen này phải cắn cho mấy phát mới bõ tức.
-Cho chừa cái tội vu khống của anh đi...mà quà em đâu hả?
Anh giật mình. Vì lúc nãy tức quá anh quên mất.
-Danik, anh xin lỗi, ...
Anh lí nhí. Cậu vội đẩy anh ra nói lớn.
-Anh phải dẫn em đi ăn đi chơi đi khắp nơi mới rửa sạch tội nghe chưa tên ngốc?
-Tuân lệnh vợ ạ~~
Nói rồi anh ôm lấy cậu hôn tới tấp lên đôi môi mềm kia...

Ở ngoài cửa...
JiSung: Chúng mày tin sáng mai thằng Daniel nó dậy không đi nổi không?
Sungwoon: Có thể lắm chả đùa được đâu.
Sungwoon khẽ chép miệng.
JinYoung: HwiHwi ơi, Hwi ới, anh đói rồi...cho anh ăn miếng đậu hũ đi nha nha?
DaeHwi: Tránh ra ngay tên tiểu tử thối này, im để em nghe ngóng tình hình...Nào bỏ cái tay ra, ghê quá!!
JiSung&Sungwoon: Tụi bây im mồm coi nào!!
Jihoon: Hình như lâu rồi em chưa gọi điện cho Samuel...nhớ quá trời.
JaeHwan: Nghe đây MinHyun, em cấm anh lần sau đi chơi mà không rủ.
MinHyun: Dạ vâng phu nhân.
GuanLin: Aloooo Hô ơi anh nhớ quá hức...đi nhé? Ngày mai anh dẫn đi ăn gà và pizza mà cục cưng...anh bận quá thoi...
Đại gia Taipei swaggy đang áp tai vào điện thoại mà ỉ ôi...
WooJin: Justin hử? Seobie nhà anh đi ngủ chưa? Dặn Seob ngủ sớm nhé không hại lắm...Nhớ nhắn bào anh thương nhớ Seob nhìu lắm đó...
Thanh niên già cỗi đơn độc Yoon tiên tử khinh bỉ giương mắt lên nhìn hội trẻ con đứa gọi cho người yêu đứa thì cuốn lấy nhau như chim sẻ...ấy không chim cu :)))
JiSung: Sungwoon à, anh cảm thấy chúng ta lạc lõng quá chừng...
Sungwoon: Nô ơi, anh có nhớ em không đấy? Nhớ ăn uống đầy đủ đừng có mà tập nhảy quá mà bỏ bữa...à mà, Jelly hay lắm đó, nhắn cá hyung em bảo thế nhé...Ừ em biết rồi mà, anh đi ngủ sớm đi.
Yoon độc thân lần thứ n độc thoại một mình trong ngôi nhà này....

Tôi viết chap này dài không hoho :))
Tại tôi bỏ quên lâu quá nên viết dài bù các cô đấy. Tôi đây là một con ong chăm chỉ 🐝 hihi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top