Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

phan 1b

Tôi không hiểu ý anh là gì, nhưng vẫn quay qua, anh ấy vẫn đứng đấy, cứ nhìn thấy anh ấy là mắt tôi lại vô thức chảy nước.

- Thì anh ấy vẫn đứng đây mà.

- Em...em...vẫn chưa thể...

Anh chỉ nói có thế, dùng đôi tay lực lưỡng của mình bế sốc tôi lên, đi về hướng ngược lại - hướng ngôi nhà lạc lõng ấy. Tôi sợ hãi, vùng vẫy hét lên.

- Thả em ra, em muốn về nhà!!!!!!!!!!!!!

- Em chưa thể...

- Em hết bệnh rồi...anh buông em raaaaaaa

- Khi em còn nhìn thấy anh ấy, em không được ra khỏi nhà....

- Anh em anh có xích mích đâu liên quan đến em chứ, em chỉ là nhìn thấy anh ấy thôi mà, anh ấy đi theo chúng ta mà....

- Em im đi...

- Không...rõ ràng anh ấy đang đi theo chúng ta....anh dừng lại đi....em xin anh.....

Tôi khóc ré lên, van xin thảm thiết, nhưng tuyệt nhiên, anh vẫn lạnh lùng một cách tàn nhẫn. Bất lực, tôi thả lỏng người, quay nhìn về phía sau, anh ấy vẫn đi theo chúng tôi, đôi mắt anh ấy tha thiết quá, nó bào mòn tôi trong lúc này, tim tôi đau dữ dội. Tôi thấy anh ấy chìa tay ra, tôi bất giác cũng rướn mình chìa tay về phía anh ấy...nhưng không được. Anh ấy khóc, không nói câu nào, nước mắt rơi...không chạm xuống nền đất. Tôi...ngất đi với nỗi đau cực cùng mà xưa nay...chưa từng biết đến.

Thét lên và choàng tỉnh, tôi thấy mình đang ở trên chiếc giường thường khi. Chẳng được mấy phút, anh đã chạy đến nơi, trông mặt anh rất lo lắng.

- Em có sao không?

Tôi im lặng, quay nhẹ vào tường. Tôi không giận anh đâu, vì tôi không còn tâm trí đểmà giận, tim tôi đang rất mệt, mọi thứ quay cuồng với những nỗi lo sợ mơ hồ vây lấy. Trong giấc mơ ấy, gần hai năm nay, tôi mới ý thức được rằng mình đang....thấy gì.

Tôi thấy hình ảnh của người đó, người đã chìa tay ra một cách tuyệt vọng với ánh mắt thiết tha, người đàn ông ấy là ai, anh ấy là ai?????

- Lúc trước cuộc sống của em...như thế nào?

- Sao em...lại hỏi vậy?

- Em muốn biết.

- Khi nào em khỏe lại anh sẽ kể.

- Em có hạnh phúc không?

- ...

- Em có yêu anh nhiều không?

- ...

Anh không trả lời nữa. Cứ lặngthinh, tôi lặng lẽ nhìn lại. Anh đang quay mặt đi, hai tay ôm lấy khuôn mặt. Vì lẽ gì anh lại đau khổ vậy?

-----

* * *

. . . . . các bạn đọc tiếp phần 2 nhé. . . . .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top