Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 5: Sợ mất


Ăn xong Dụng và Đại về trước còn Dũng thì có trọng trách đưa bé Thỏ mình về. Họ vừa nắm tay nhau vừa đi vừa nói chuyện rồi thì cũng tới khách sạn. Lên tới phòng thì Dũng không muốn về mà bé Thỏ cũng không muốn anh về nên cô ấy mở miệng hỏi " Tối nay anh có thể ở cùng em không" Dũng nghe cô nói vậy liền mỉm cười gật đầu.

Vào phòng cô đi đến chiếc tủ gỗ lấy một bộ đồ ngủ hình chú mèo kitty màu hồng để thay rùi cùng anh đi ngủ. Anh thì đến ghế sofa ngồi lấy điện thoại ra đọc tin tức. 15p trôi qua, cuối cùng cô cũng bước ra khỏi phòng tắm anh vì nghe tiếng mở cửa cũng giật mình ngước lên nhìn hình ảnh dễ thương của cô làm anh nhìn không chớp mắt thấy vậy cô bước tới chỗ anh và hỏi " Sao nhìn em dữ vậy" nghe cô hỏi em giật mình trả lời " À! anh đang lướt face với nhắn tin với bạn" cô cười rùi gật đầu bước đến giường ngồi dựa vào thành giường. Cô thấy hôm nay anh đi đường xa rồi còn giao tiếp với mọi người sợ anh mệt nên cô vội mở miệng nói " Anh ơi lại đây nằm đi đừng ngồi đó nữa" anh nghe cô gọi lúc đầu có hơi bất ngờ nhưng lúc sao thì không còn nữa.

Anh bước đến giường rồi cũng nằm xuống nhưng anh thấy cô vẫn không nằm mà ngồi làm gì đó trên chiếc laptop màu bạc hiệu Apple anh sợ cô cũng mệt nên hỏi " Em sao chưa ngủ mà ngồi đó làm gì vậy" cô nghe anh hỏi nên cũng trả lời " Dạ còn vài cái hợp đồng đang cần em xử lí" anh ngạc nhiên " Hợp đồng" cô nghe vậy liền lặp tức giải thích " Hồi chiều chưa kịp giải thích với anh , hiện tại em đang là chủ tịch của tập đoàn Quách Thị " anh nghe cô nói là chủ tịch lại càng ngạc nhiên hơn mà hỏi tiếp " Em là chủ tịch sao lại " chưa hỏi hết câu cô đã giải thích thêm " Hôm nay em có mặt ở đây là do công ty ngoài này có một số chuyện cần em giải quyết nhưng cũng nhờ vậy mà em được quen anh" cô giải thích xong nhưng vẫn thấy vẻ mặt anh có gì đó khó diễn tả nên cũng không dám nói thêm.

Không gian yên tĩnh đến nỗi chỉ còn nghe thấy tiếng thở và tiếng tim đập của 2 con người trầm lặng. Bỗng cô giật mình vì giọng nói trầm khàn của anh cất lên " Em lớn như vậy anh sợ ..." chưa dứt lời cô đã nói " Anh không cần sợ gia đình em không phải như những gia đình giàu khác" anh hỏi " Nhưng nhà anh nghèo anh sợ không mang hạnh phúc cho em" cô nghe anh nói vậy thì hai hàng nước mắt bắt đầu chảy ra không nói được lời nào. Anh thấy cô khóc liền lo lắng mà tiến lại ngồi gần ôm cô vào lòng.

Cô cảm thấy được sự ấm áp nên cũng nín khóc vào mở miệng nói " Anh đừng rời xa em có được không, em không cần anh phải giàu em chỉ cần thật sự thương em thôi" anh nghe cô nói vậy càng đau lòng mà ôm cô chặt hơn như tưởng cô sẽ xa anh vậy. Một hồi lâu anh mở miệng nói " Cho dù gia cảnh em thế nào anh cũng thương em hết" cô nghe được những lời anh nói mà vội đẩy anh ra và nở nụ cười của sự hạnh phúc.

€€€€__________€€€€€€€€_____________

Xin lỗi mọi người nha mình hết hứng viết truyện này rồi. mình sẽ chuyển qua viết đam mĩ nha 😍😍😍

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #vyquach