Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai người trên đường thì gặp 2 người nhà thiếu lê là anh và tuấn anh em trong đội đã đi chơi và một đàn em thân cận của hậu và một người giống hậu tên là nam và quý
Hậu: anh chạy lên phòng đi
Hải: em đang bị thương không thể đánh nhau
Hậu: không sao đâu
Anh: chúng ta đã có hôn ước sao anh có thể yêu nó
Hậu: thằng nào con nào cấm bước ra đây đối mặt với tao nè
Em gái hậu: hôn ước chỉ là một lời nói thoảng qua tai thôi
Anh: nếu anh yêu nó thì anh chứng minh cho em xem
Hải: chắc tao sợ
Hải dùng tay quay mặt hậu qua hôn môi hậu hai người hôn nhau một lúc rồi rời ra
Hải: mày muốn gì
Anh: nhưng nó không thể sinh con
Hậu: mày nói ai là nó
Hậu bước lên đẩy em gái mình và về phía sau
Đàn em lê: mày muốn đánh nhau không
Tuấn: bình tĩnh bắt tay làm hòa
Tuấn đưa tay ra hậu vừa nắm thì tuấn đạp bụng hậu móc cây súng ra
Nam: đại ca
Nam và quý móc cây súng ra
Quý: mày đánh hay quá mà để tao coi mày né có nhanh không
Nam: mày giỏi mày bắn đi để tao xem mày kiếm cây súng bắn hết đàn em của tao
Đàn em hậu chạy lại vay quanh tạo thành một dòng tròn
Đàn em: đại ca
Tuấn: mày hay lắm
Anh: anh hay lắm em không có thì không được ai có cả
Một tên đàn em chuyền cây súng anh bắn hậu nhưng được hải tre lại
Hậu: anh hải anh hải
Hải: anh xin lỗi
Hải định ngã xuống hậu liền bế hải lên
Tuấn: một em còn một em
Ba hậu: dừng tay
Ba mẹ hậu đi lại
Mẹ hậu: đưa hải lên xe đi cấp cứu trước đi ở đây để ba mẹ lo
Hậu: anh hải cố lên
Bệnh viện mọi người chạy vào chinh liền đi lại nắm cổ áo hậu
Chinh: hải mà có chuyện gì là tao giết mày đó
Từ lúc hải bị trúng đạn đến giờ nước mắt hậu không ngừng rơi và cũng không nói câu gì bs từ phòng phẫu thuật bước ra
Chinh: bạn tôi sao rồi bs
Bs: cậu ấy đã qua cơn nguy kịch cậu ấy cũng đã tỉnh mọi người có thể vào
Chinh: mày không được gặp hải
Vương: cái gì vậy chinh bồ nó mà mày không cho nó gặp là sao
Chinh: bởi vì nó không xứng đáng với hải
Hậu đứng lên bỏ đi chinh đi vào
Hải: hậu của tao đâu
Chinh: mày nhắc đến nó làm gì
Hải: mày đuổi hậu đi rồi đúng không
Chinh: không nó tự bỏ đi
Toàn và vương đi vào
Toàn: thằng chinh đuổi nó
Phượng: nó còn nói là thằng hậu không xứng đáng ở với mày
Hải: là tao tự nguyện đỡ đạn cho hậu hậu không ép tao và cũng không đẩy tao ra khó khăn lắm bọn tao mới được ở bên nhau mà mày lại làm như thế
Chinh: tao thấy toản cũng tốt kìa sao mày không yêu nó đi
Hải: tao yêu ai là việc của tao không cần mày phải xía vào
Toản đi vào
Toản: em không còn yêu hải nữa
Hải: mọi người đi hết đi em không cần ai cả
Hậu đi vào bị ăn nguyên cái gói vào mặt cậu không tức giận
Hậu: mọi người về đi em ở đây với hải
Chinh: không
Dũng gôn: về
Mọi người mới đi về hậu lại ngồi cạnh hải
Hải: pé xin lỗi vì đã ném gói vào mặt khủng long
Hậu: sao phải xin lỗi em cảm ơn anh đã đỡ viên đạn đó
Hải: hì
Hậu: anh ăn cháo hay uống sữa
Hải: cả hai được không
Hậu: được chứ
Hậu cầm hộp cháo lên
Hải: anh muốn húp cháo
Hậu: còn nóng lắm húp không được đâu
Hải: nhưng anh muốn húp
Hậu: em đúc anh còn nửa tô em đưa anh húp chiệu không
Hải: chiệu ạ
Hậu đúc hải ăn nửa xong đưa hải húp cạn hậu ghim hộp sữa vào đưa cho hải hải hút một hơi hết sữa
Hải: em còn gì ăn không
Hậu: hết rồi
Hải: còn
Hậu: gì
Hải: em nè sầu riêng nữa
Hậu: hôm nay bạo quá nha
Hải: hì hì
Hậu: ngủ mai xuất viện
Hải: dạ đưa tay anh nắm
Hậu: nè
Hải nắm tay hậu ngủ một giấc đến sáng hậu chuẩn bị cho hải về đến khách sạn hải lườm chinh
Hậu: thôi anh em với nhau lườm gì không biết
Hải: hứ kệ anh
Hải bỏ lên lầu hậu đi lên theo thấy hải ngồi khoanh tay phòng má hậu mới đi lại ôm hải

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#0519