Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[17]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước kia hai anh em giận dỗi đều nhờ chú Park giúp hoà giải. Lần vừa rồi hòa giải được là do chú Park lừa gạt Jisoo, nên mới thành công khiến cho hai người làm hoà.

Nhưng lần này bơ nhau đã mấy ngày, chú Park không thể giúp được.

Bởi vì chú Park sinh bệnh.

Ngày thường luôn tự xưng là sức khỏe vô địch, thế mà ở đợt khí lạnh đầu tiên năm nay, chú Park đã quang vinh mà nằm xuống, nằm đến dứt khoát quyết đoán, không mang theo một tia do dự nào.

Chú Park sợ lây cảm cho hai anh em, nên nhốt chính mình ở trong phòng, ngoại trừ ăn cơm với đi vệ sinh, thời gian còn lại không thèm ra ngoài.

Chưa kể chú còn chu đáo thuê thêm một người giúp việc đến nấu cơm.

Tuy rằng còn đang chiến tranh lạnh, nhưng chỉ cần buổi tối Taehyung ở nhà, Jisoo sẽ ngoan ngoãn ngồi ở bàn ăn mà chờ. Sau đó hai người cùng nhau dùng cơm, chỉ là toàn bộ quá trình đều không mở miệng, như là đang diễn kịch câm.

Taehyung trước kia còn ngoan cố nhét đồ ăn vào miệng cô, mặc kệ cô có nguyện ý hay không, chỉ cần chính hắn muốn liền làm. Nhưng gần đây Taehyung giống như bị Jisoo chiến tranh lạnh đến sợ, khí thế suy giảm, không hề dám làm bất cứ cái gì quá khích.

Hôm nay Taehyung về muộn, Jisoo vừa cho rằng hắn đi ăn tối xã giao ở bên ngoài thì đối phương lại trở về. Jisoo cũng chỉ có thể đi lấy thêm một chén cơm cho hắn.

Sau đó cô bỗng phát hiện, hôm nay Taehyung vô cùng kỳ quái.

Chiến tranh lạnh kỳ thật chỉ do một mình Jisoo đơn phương duy trì, Taehyung bình thường chỉ cần ở nhà sẽ luôn nghĩ cách dụ cô mở miệng. Có lúc thì mang husky ra doạ, có lúc thì lấy Tiểu Bạch ra doạ, hôm qua còn liên luỵ thêm cả chú Park. Hắnnói nếu Jisoo không để ý tới hắn, hắn sẽ làm cho chú Park thân đang mang bệnh đi ra ngoài sân hóng mát.

Nghe được lời uy hiếp thiếu não như vậy, Jisoo đến liếc mắt cũng không thèm.

Nhưng mà hôm nay kể từ sau khi tiến vào cửa, Taehyung bỗng dưng yên lặng lạ thường. Hắn không hề tìm các loại lý do khiến cô phải nói chuyện, chỉ là dùng một ánh mắt vô cùng kỳ quái mà nhìn cô. Như thể Jisoo vừa mọc thêm ngón tay hoặc là thiếu đi một con mắt.

Loại tình huống này chưa bao giờ xảy ra.

Jisoo bị ánh mắt quỷ dị kia nhìn đến ngứa ngáy, nhưng hiện tại vẫn còn đang giận hắn, nên không tiện hỏi hắn rốt cuộc đang nhìn cái gì. Cô đành đem cảm giác kỳ quái đó nghẹn ở trong lòng, thật sự khó chịu.

Bàn cơm tối nay có cá hầm cay, dì giúp việc hẳn là đã dùng hơn nửa lọ ớt bột, mặt trên dày đặc một tầng đỏ choé.

Jisoo nhớ rõ Taehyung chỉ ăn được ít cay, ngày thường chú Park nấu ăn cũng là thiên thanh đạm, cho dù có món cay cũng không cho nhiều ớt.

Lúc này, đĩa cá hầm cay kia lại vừa vặn đặt ở trước mặt Taehyung, giống như đang yên lặng mà khiêu khích hắn.

Jisoo nhìn thoáng qua, vẫn là có chút không đành lòng, bèn đứng lên đem đĩa cá kéo đến chỗ mình.

Cô thật ra không ngại ăn cay.

Chờ sau khi đem đồ ăn dời đến trước mặt mình xong, Jisoo giương mắt liền thấy Taehyung đang dùng vẻ mặt khiếp sợ mà nhìn cô, giống như vừa rồi cô đã chuyện gì thương thiên hại lý trời đất không dung vậy.

Nhịn rồi lại nhịn, Jisoo rốt cuộc nhịn không được nữa mà mở lời "Anh rốt cuộc đang nhìn cái gì?"

Taehyung cảm xúc rõ ràng, nhưng cái gì cũng không chịu nói, chỉ lắc đầu, bưng chén cơm lên lùa hai đũa. Hắn không ngờ Jisoo vừa rồi đã chủ động nói chuyện với mình.

Bởi vì lúc này nội tâm Taehyung giống như một cuộn len bị mèo cào qua, lộn xộn tìm không thấy manh mối.

Trước đó hắn không hề suy xét tới phương diện này, cho nên rất nhiều chi tiết đều bị xem nhẹ.

Ví dụ như, rõ ràng giận hắn, mà còn chờ hắn trở về cùng ăn cơm. Rõ ràng chiến tranh lạnh, lại luôn trộm dùng đôi mắt nhỏ mà ngắm nhìn hắn. Vừa mới rồi là săn sóc tận tình, biết hắn không ăn được cay, liền đem thức ăn mang sang bên kia...

Nếu không phải được trợ lý Baek nhắc nhở, những chi tiết này hắn sợ là vĩnh viễn đều không phát hiện.

Taehyung bưng chén, trong lòng bỗng nhiên có chút cảm khái.

Từ khi ba mẹ đi rồi, cuộc sống của hắn liền biến thành đơn sắc đơn màu, mỗi ngày lặp lại công việc buồn tẻ nhạt nhẽo, áp lực càng lúc càng lớn. Mãi cho đến khi hắn phát hiện, ngẫu nhiên trêu đùa tiểu hài tử nhà mình, lại có thể làm hắn tâm tình sung sướng, áp lực giảm đi.

Lúc sau, hắn liền không ngừng biến đổi biện pháp trêu chọc Jisoo. Trong mắt Taehyung, đây không chỉ là em gái hắn mà còn là một tiểu hài tử do ba mẹ để lại cho hắn.

Nhưng hôm nay đột nhiên có người lại nói rằng, tiểu hài tử này hẳn là yêu thích hắn rồi?

Nghĩ đến khả năng này, cả buổi chiều hôm nay Taehyung đều là ngây ngốc không yên.

Về nhà trộm quan sát một hồi, hắn lại phát hiện sự thật so với suy đoán đúng là không khác biệt lắm. Taehyung bỗng dưng có chút rối rắm.

Khó trách Jisoo từ lần đầu gặp đã luôn bài xích với Jang Haeun. Thông thường, nữ sinh đều thích gặp người nổi tiếng, nhưng Jisoo lại không, thậm chí còn năm lần bảy lượt tỏ vẻ bản thân cực kỳ không thích Jang Haeun.

Mới đầu hắn còn tưởng Jisoo tính cách khác biệt, nhưng chưa từng nghĩ tới, tiểu hài tử nhà hắn chính là xem Jang Haeun như tình địch...

Taehyung lại ăn một ngụm cơm, cau mày nhìn Jisoo đang ngồi phía đối diện.

Các loại vấn đề nan giải trước nay, hắn đều giải quyết vô cùng thành thạo, nhưng hôm nay hắn bỗng nhiên phát hiện, vấn đề này có điểm khó chơi. Loại tình huống này Taehyung cũng không biết phải nên xử lý thế nào cho phải.

Cuối cùng, Taehyung bất đắc dĩ mà nghĩ, nếu đã không biết, vậy tạm gác lại đi, nói không chừng ngày nào đó vấn đề này tự động được giải quyết?

***

Bữa cơm này, Jisoo cảm thấy vô cùng kì quái, bởi vì Taehyung lại phát bệnh một cách khó hiểu.

Suốt từ đầu đến cuối, hắn luôn dùng các loại ánh mắt mà đánh giá cô, nhìn đến lông tơ Jisoo đều phải dựng đứng, hận không thể ném chén cơm xuống bỏ chạy về phòng.

Xui thay, cuối cùng Jisoo vẫn căng da đầu ăn xong một bữa, không dám chạy trốn.

Là bởi vì sau đó cô còn có một nhiệm vụ cực kỳ quan trọng: cơm nước xong phải dẫn husky ra ngoài đi tè.

Đây vốn là công tác hàng ngày của chú Park, nhưng chú Park gần đây triền miên nằm trên giường bệnh, việc này liền giao cho cô. Bởi vì bọn họ cũng không dám trông cậy vào chuyện nhờ vả Taehyung, hắn không đem husky đi nướng đã là quá tốt!

Ăn cơm xong, Jisoo mặc áo khoác vào, lại tròng lên dây xích cho husky. Nhị Cẩu Tử có vẻ biết cô muốn làm cái gì, hưng phấn đến không ngừng nhảy tới nhảy lui.

Taehyung xỏ dép lê, theo cô đi ra tới bậc thềm.

"Muốn đi đâu?" Hắn thuận miệng hỏi, cũng không hi vọng Jisoo sẽ trả lời.

Kỳ thật vừa rồi ở bàn cơm Jisoo đã mở miệng, chỉ là hắn ngay lúc đó tâm lý hoạt động quá mức kịch liệt, cho nên mới không chú ý tới.

Jisoo thay giày, nghe hắn hỏi chuyện chỉ ngắn gọn phun ra một câu "Dắt chó đi tè."

Sau đó liền mang husky ra cửa.

Kết quả đi không bao xa liền phát hiện Taehyung thế nhưng lại lẽo đẽo đi theo. Jisoo khó hiểu mà quay đầu lại nhìn hắn.

Taehyung ho nhẹ một tiếng "Anh ra đây tản bộ thôi."

"......"

Mịa nó, mùa đông đi ra tản bộ, sở thích thật là nhàn hạ tao nhã!

Husky vừa ra khỏi cửa lập tức hưng phấn ngửi ngửi khắp nơi, gặp được gốc cây quen thuộc, nó liền vui vẻ nhấc chân. Tư thế kia quá mức bất nhã, Taehyung nhịn không được mà nhíu mày.

Sau đó trong lúc lơ đãng, hắn vô tình nhìn đến ''tiểu đệ đệ'' của husky (mọi người tự hiểu nhé =)). Taehyung ngây người một lúc, lập tức duỗi tay đem dây dắt chó đoạt lấy, ác thanh ác khí mà nói "Đưa cho anh cầm. Em, quay mặt chỗ khác."

Jisoo không hiểu ra sao, hôm nay người này thật sự là quá kỳ quái.

"Lý do?"

Taehyung quay đầu lại trừng cô một cái "Nó là chó đực!"

"......"

Bởi vì husky là con đực, cho nên cô không thể nhìn nó đi tè?

Xà tinh bệnh này rốt cuộc có mạch não dạng gì vậy!

Jisoo lén lút lườm hắn, sau đó đem túi nilon đen cùng xẻng nhỏ trên tay nhét cho Taehyung.

"Nếu đã như vậy, cái này anh cũng cầm lấy đi. Husky là con đực, em giúp nó hốt phân cũng không quá thuận tiện."

Taehyung:......

Cuối cùng, bởi vì không thích em gái nhà mình tiếp xúc với quá nhiều giống đực, đường đường là chủ tập đoàn Kim thị - tiểu thuyết đại vai ác, liền chịu thương chịu khó mà bắt đầu hành nghề nhân viên dọn phân.

Thời tiết rất lạnh, người ra ngoài tản bộ gần như không có, trên cơ bản đều là dắt chó đi giải quyết nỗi buồn giống như bọn họ.

Hai người dọc theo vành đai xanh mà đi, được một chốc, Taehyung bỗng nhiên đứng sững, quay đầu lại mà nhìn người bên cạnh "Em mới vừa cùng anh nói chuyện?"

Jisoo trợn trắng mắt "Anh hôm nay rốt cuộc làm sao vậy? Y như là mất hồn!"

Taehyung xấu hổ mà dời tầm mắt, giả vờ như không nghe được vấn đề này.

Hai người dừng lại trước thảm cỏ, husky mỗi lần đều phải lại đây chơi một hồi rồi mới chịu về. Jisoo hiểu nó quá rõ, vì vậy nên đành cùng với Taehyung đi vào trong mái hiên ngồi một hồi.

Taehyung sau khi xuống liền vỗ vỗ vị trí bên người, Jisoo do dự vài giây sau đó cũng đi qua theo.

Taehyung cúi đầu nhìn, phát hiện ngoại trừ mấy lúc tỏ vẻ lạnh nhạt ra, tiểu hài tử nhà hắn tính tình quả thực rất mềm mỏng, ngày thường mặc hắn nặn tròn bóp dẹp đều không nổi giận.

Lúc này, gió lại bắt đầu nổi lên, mái tóc dài của Jisoo thổi loạn. Taehyung duỗi tay giúp cô vuốt vuốt, lại nâng tay lên đáp trên vai cô.

Hắn lại nhìn chằm chằm Jisoo một hồi, bỗng nhiên nói "Cuối tuần anh phải đi tham gia yến hội, bàn chuyện làm ăn."

Jisoo giương mắt, an tĩnh mà chờ câu tiếp theo.

"Yến hội cần phải dẫn theo bạn gái, anh định mang Jang Haeun đi."

Vừa nghe đến cái tên này, Jisoo liền xụ mặt. Trong lòng cô khó chịu mà nghĩ: như thế nào lại là ả?

"Lần trước ở quán ăn chị ta tức giận như vậy, lần này vẫn còn đồng ý làm bạn gái anh sao?"

Taehyung chớp mắt, đắc ý gật đầu "Jang Haeun đáp ứng rồi."

"......"

Tại sao Jang Haeun cứ âm hồn không tan như vậy, vừa không lưu ý một chút ả lại lên sàn rồi!

Taehyung nhìn sắc mặt Jisoo đều phải biến đen, trong lòng càng thêm khẳng định. Jisoo quả nhiên thực để ý Jang Haeun, vừa nghe đến tên sắc mặt liền biến.

"Có thể không mang chị ta đi sao?" Jisoo nhỏ giọng hỏi.

Taehyung ánh mắt phức tạp mà nhìn cô, thử thăm dò "Nhưng anh cần có bạn gái đi cùng."

Jisoo chớp chớp mắt, thực mau liền phản ứng lại, cười nói "Em có thể làm bạn gái của anh nha~ Em lại còn biết khiêu vũ, sẽ không làm anh mất mặt!"

"......"

Jisoo thấy hắn không trả lời, bèn nói thêm "Thế nào, cho em theo mở rộng tầm mắt đi, tăng thêm kiến thức cũng được mà."

Trước ngày hôm nay, nếu Taehyung nghe được lời này, khẳng định sẽ đơn thuần mà cảm thấy Jisoo chỉ là tuổi nhỏ ham chơi.

Nhưng hiện tại hắn mơ hồ đoán được tâm tư của đứa nhỏ này rồi, nghe ra câu nào cũng đều mang hàm nghĩa khác.

"Thật sự rất muốn đi?" Hắn quyết định dò xét một chút.

Jisoo không nghi ngờ gì, liên tục gật đầu "Muốn đi."

Taehyung liền chỉ chỉ vào má mình mà nói "Nếu muốn đi, tới đây hôn anh một cái?"

Lần trước bởi vì hắn nói câu đó cho nên Jisoo mới bỗng nhiên phát giận, hiện tại hắn muốn lấy ra dùng.

Nhưng yêu cầu này ở trong mắt Jisoo, đơn thuần chỉ là xà tinh bệnh quá mức cố chấp mà thôi, lần trước không chịu hôn hắn, hắn lại nhớ đến tận bây giờ!

Jisoo trong lòng cân nhắc một chút, cảm thấy lần này nếu mình không đi, Jang Haeun nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua cơ hội.

Vì thế trái phải nhìn nhìn, sau khi xác định xung quanh không có ai, Jisoo duỗi cổ chu miệng mà hôn lên mặt Taehyung một cái.

"Chụt~"

Taehyung:......

Tiểu hài tử quả nhiên là thích hắn!!!

Cái gọi là yến hội thương trường, người tham dự chắc chắn là những nhân vật có uy tín, có danh tiếng.

Jisoo tự tiến cử mình làm bạn gái cho Taehyung, tự nhiên cũng liền không thể quá qua loa lấy lệ. Lễ phục, trang sức, túi, giày đi kèm đều phải chuẩn bị trước cho thật tốt, cấp bậc còn không thể quá thấp.

Trang sức thì cô đã có.

Lúc mới vừa xuyên qua, Taehyung từng tặng cô một chiếc hộp, lúc ấy thái độ của hắn cũng thật tuỳ tiện, đơn giản như cho viên kẹo cái bánh mà thôi.

Đó là một hộp gỗ nhìn vô cùng đơn giản bình thường, bên trong không ngờ lại chứa đầy nữ trang châu báu, nhưng bởi vì trang sức bên trong hỗn độn đặt ở bên nhau cho nên nhìn thoáng qua thì không nhận ra được giá trị thực sự.

Về sau Jisoo cẩn thận mà ngồi sắp xếp lại từng thứ, kinh ngạc phát hiện bên có ba bộ kim cương, hai bộ phỉ thúy, bao gồm đầy đủ vòng cổ, khuyên tai, lắc tay, và nhẫn có kiểu dáng tương đồng. Ngoài trang sức đi theo bộ ra, còn có thêm rất nhiều đồ nữ trang cao cấp khác.

Jisoo không phải là người giám định châu báu chuyên nghiệp, tất nhiên tính không ra một hộp châu báu kia giá trị bao nhiêu, nhưng cô khẳng định là nó cực kì cực kì quý giá.

Kết quả Jisoo đặt nó ở đâu đều cảm thấy không yên lòng, cô còn lo lắng vô cùng mà chạy tới hỏi chú Park lúc trước nó được cất ở nơi nào.

Chú Park khuyên cô đừng quá lo lắng, hộp đồ vật này trước nay vẫn để ở kệ sách trong thư phòng, bởi vì Taehyung cảm thấy không dùng được cho nên không động tới.

Cuối cùng, Jisoo quyết định lấy một cái hộp giày, để nó vào trong, rồi lại vùi thật sâu dưới tủ quần áo, tự an ủi bản thân rằng như vậy là đã vô cùng an toàn.

Lần này cần đi tham gia yến hội, số trang sức đó rốt cuộc cũng có chỗ để dùng.

Châu báu đã có, lễ phục và giày lại phải lần nữa đi mua. Jisoo cảm thấy, cô là vì muốn ngăn cản Taehyung cùng Jang Haeun phát triển gian tình cho nên mới phải nỗ lực nhiều như vậy. Mục đích cuối cùng cũng là để giải cứu Taehyung, vì vậy trong quá trình này, chi phí phát sinh hẳn đáng lẽ phải do hắn chi trả mới đúng.

Cô không thể vừa ra sức còn phải bỏ tiền!

Phân tích xong, Jisoo liền tự tin mười phần mà dự tính cùng Taehyung đến bàn điều kiện.

Hôm nay sau bữa cơm tối, Jisoo nằm vắt vẻo trên sô-pha, lấy quyển sổ ra vẽ vẽ viết viết để lên kế hoạch, bộ dáng nghiêm túc chuyên chú vô cùng.

Trong phòng máy sưởi rất ấm, cho nên cô cũng chỉ mặc một bộ quần áo đơn giản mỏng nhẹ, hai chân vừa nhếch lên liền lộ ra cẳng chân trắng nõn.

Taehyung bưng đĩa salad hoa quả đi tới, liếc mắt một cái đã trông thấy cảnh tượng này.

Hắn híp mắt nhìn, có chút khó chịu mà nghĩ, trời mùa đông còn mặc quần ngắn như vầy, là muốn quyến rũ hắn sao? Hừ, ấu trĩ!

Chú Park lúc này còn đang ở trong phòng, Taehyung muốn có thứ gì để đút cho tiểu hài tử ăn nên phải tự mình động thủ. Cuối cùng hắn cắt trái cây tới mức nhìn không ra hình thù gì, quả thực xấu muốn chết. Taehyung bất đắc dĩ bèn đổ thật nhiều sữa chua lên mặt trên, che giấu đi kĩ thuật cắt trái cây khó coi đến cực điểm của mình.

Cho nên khi hắn bưng hoa quả lại đây, thứ Jisoo nhìn thấy chính là một đống sữa chua trắng trắng, trái cây lại không có bao nhiêu.

Bởi vì cô chiếm cứ hơn phân nửa sô-pha, không có chỗ cho Taehyung ngồi xuống, hắn nhìn nhìn, sau đó rất thô bạo mà kéo cô dậy, rồi mới ngồi xuống bên cạnh.

Kéo mạnh như vậy, Jisoo thiếu chút nữa bị quần áo của chính mình siết chết, không khỏi trộm lườm Taehyung một cái.

Hắn nhướng mày, dùng thìa trộn hoa quả lên một chút, thoạt trông nhão nhão dính dính, làm người khác nhìn vào liền nuốt không trôi!

Jisoo ghét bỏ mà nói "Sữa chua anh cho nhiều quá vậy!"

Taehyung múc một muỗng đưa tới bên miệng cô.

"Mau há mồm, còn dám chê nữa liền đem nguyên thùng đến đút em ăn bây giờ!"

"....."

Biết không thể nói lý cùng xà tinh bệnh, Jisoo chỉ có thể nhận lệnh mà ăn, bởi vì sau đó cô còn muốn làm hắn bỏ tiền ra mua lễ phục.

Kết quả một miếng này quá lớn, có chút sữa chua dính vào khoé môi của Jisoo, nhão dính dính làm cô thực không thoải mái.

Taehyung nhìn thấy người gặp hoạ, còn rất ác liệt mà ngồi một bên cười nhạo.

Jisoo mặc kệ hắn, chính mình vươn đầu lưỡi ra liếm liếm môi, rất nhanh liền đem sữa chua liếm đến sạch sẽ.

Sau đó, Jisoo phát hiện biểu tình trên mặt Taehyung lại bắt đầu quái lạ, ánh mắt phức tạp, giống như nhìn phải hình ảnh gì đó làm hắn rất khó mở miệng.

Lại tới nữa, Kim Xà Tinh gần đây không biết bị làm sao, hai ngày nay luôn là thỉnh thoảng sẽ để lộ ra một ít biểu tình quái dị. Có khi là bất ngờ, có khi là ghét bỏ, mà lộ rõ nhất trong đó chính là vẻ mặt một lời khó nói hết.

Jisoo truy vấn vài lần đều bị hắn hàm hồ ứng phó cho qua, cô cũng liền lười đến hỏi lại, coi như tên này lại phát bệnh là xong.

Kỳ thực cô đoán cũng không sai, tâm tình Taehyung lúc này chính là vô cùng ghét bỏ.

Tiểu hài tử ăn chút salad hoa quả cũng không đường hoàng mà ăn, cư nhiên còn cố ý liếm liếm nơi này liếm liếm nơi kia, rõ ràng chính là đang câu dẫn hắn! Động tác lộ liễu như vậy, hắn trước kia như thế nào nửa điểm cũng không nhìn ra?

Jisoo liên tiếp bị nhồi cho mấy ngụm, liền cố giãy giụa đẩy tay hắn ra "Đừng đút nữa, em có chuyện đứng đắn muốn bàn."

Taehyung đem đĩa đặt lại trên bàn, thoải mái mà dựa vào sô-pha.

"Em thì có cái gì đứng đắn để bàn? Nói đi."

"Em muốn đi mua lễ phục, giày, còn có hôm đó phải trang điểm và làm tóc. Anh xem xem phần phí dụng này có thể chi trả cho em không?" Jisoo trực tiếp hỏi.

Taehyung hừ cười "Anh nói không thì sao? Sẽ không đi nữa?"

Jisoo nhíu mày, nghĩ nghĩ "Vậy em mặc lại váy cũ thôi, dù sao hôm đó em cũng là bạn gái của anh, chính anh mất mặt chứ không phải em."

Taehyung nghiêng đầu nhìn cô "Muốn làm bạn gái anh đến vậy sao?"

Jisoo thấy lời này nghe ra cứ quái quái!

"Thì em muốn đi mở rộng tầm mắt."

"Thôi được rồi, muốn mua liền mua."

Taehyung trong lòng cười lạnh, rõ ràng là muốn cùng hắn đi dạo phố, thế nào lại phải quanh co lấy cớ như vậy, tâm lý nữ nhân đúng là rắc rối.

Bất quá hắn gần nhất tâm tình rất tốt, cũng liền không cùng Jisoo so đo. Tiểu hài tử muốn đi dạo phố mua sắm thôi sao, vậy hắn dẫn đi là được, cũng không phải cái gì đại sự khó lường.

Vì thế trước khi tham gia yến hội một ngày, Taehyung dành ra một buổi chiều để đưa Jisoo dạo phố mua đồ.

Kỳ thật cô cũng có chút ỷ lại việc được hắn nuông chiều, nên Jisoo muốn hắn đưa tiền ra cho mình, cuối cùng Taehyung không chỉ cho cô tiền, còn tự thân dắt cô đi chọn. Diễn xuất nhiệt tình kiểu này làm Jisoo hơi sợ, cô vẫn quen nhìn hắn động bất động liền phát bệnh, chứ không phải bộ dáng anh trai mẫu mực như thế này!

Thời điểm vào thử lễ phục đã xảy ra vài sự cố nhỏ, hai người bởi vì bất đồng lựa chọn kiểu dáng mà thiếu chút nữa liền cãi nhau.

Jisoo nhìn trúng chiếc váy màu đỏ, trước sau xẻ cổ chữ V. Phong cách cắt may vô cùng gợi cảm, sau khi mặc vào ngự tỷ khí tràng toàn bộ khai hỏa. Nhưng váy này phía sau xẻ còn sâu hơn phía trước, mặc lên toàn bộ tấm lưng đều lộ ra ngoài.

Jisoo mới vừa từ phòng thử đồ bước ra, Taehyung thiếu chút nữa trở mặt. Hắn không nói hai lời liền trực tiếp lệnh cho cô trở vào trong đổi, bá đạo đến mức đáng đánh.

Jisoo bĩu môi, cầm lấy cái váy màu đen Taehyung đưa cho, quay trở về phòng thử đồ.

Nhân viên cửa hàng đứng bên cạnh trộm ngắm hai người bọn họ nãy giờ, bỗng dưng nói với Taehyung "Bạn gái xinh đẹp như vậy nên luyến tiếc không muốn cho người khác nhìn sao?"

Taehyung quét mắt một cái, trả lời "Trời lạnh ăn mặc như vậy, tôi đây là sợ có người bị đông chết!"

Nhân viên cửa hàng lại cảm thán "Ngài làm bạn trai cũng thật chu đáo."

Taehyung lúc này mới ý thức được đối phương hiểu lầm quan hệ giữa họ, trong lòng ngược lại cũng không giận, nhưng vẫn giải thích một câu "Không phải là bạn gái, đó là em gái của tôi."

Nhân viên cửa hàng kinh ngạc che miệng, sau đó xấu hổ mà cười cười "Xin lỗi, nhất thời không nhìn ra tới, bởi vì hai vị đứng cạnh bên nhau trông thực sự quá xứng đôi."

Taehyung tâm cơ thâm hậu mà nghĩ, lời này của nhân viên cửa hàng phải chăng đã bị Jisoo xúi giục, để chạy đến đây nói với hắn như vậy? Vừa rồi hắn còn nhìn thấy hai người bọn họ đứng ở trước phòng thử đồ thầm thì to nhỏ một hồi.

Làm tốt lắm, dám ở trước mặt hắn mà chơi tâm kế, hắn muốn xem tiểu hài tử này về sau còn có thể dùng ra thủ đoạn gì nữa.

Taehyung ngồi trên ghế chờ, ngậm thuốc lá, có chút hưng phấn mà nghĩ, ngày tháng sắp tới qua đi như vậy cũng khá tốt, ít nhất sẽ không nhàm chán.

***

Đến hôm yến hội diễn ra, Jisoo trước hết ra ngoài tạo hình, sau đó mới trở về đem trang phục cùng giày mặc lên chỉn chu, cuối cùng mang thêm trang sức. Vừa đứng trước gương, cô thiếu chút nữa không còn nhận ra chính mình.

Jisoo trong gương lửa cháy môi đỏ, thành thục vũ mị.

Bất cứ ai nhìn thấy đều sẽ không nghĩ đây chỉ là cô sinh viên mới hai mươi tuổi. Giống như có chút quá trưởng thành.

Taehyung vốn dĩ nên đứng dưới lầu mà chờ, nhưng kiên nhẫn cũng đã mau dùng hết, vì thế hắn ở trong phòng khách bước tới bước lui, Tiểu Bạch cùng Nhị Cẩu Tử nối đuôi đi theo sau, hình ảnh thoạt nhìn thực thần kỳ.

Jisoo xuống lầu, nhìn thấy Taehyung liền có chút thẹn thùng mà hỏi "Anh, em có đẹp không?"

Taehyung ngước nhìn, nháy mắt sửng sốt, trái tim không chịu khống chế mà bang bang loạn nhảy. Hắn hít thật sâu, tận lực áp chế cổ xúc cảm kỳ quái dâng lên trong lòng, cũng không bình luận lời nào, chỉ mở miệng thúc giục "Đi mau."

Jisoo không được khích lệ liền bĩu môi, sau đó nhấc váy theo sau.

"Bộ này tốt xấu là do anh chọn, như thế nào lại không chịu cho chút ý kiến?" Jisoo vẫn không cam lòng.

Taehyung chuyên tâm lái xe, nghe được Jisoo tựa như làm nũng mà lên án hắn, bèn xuỳ một tiếng "Tàm tạm thôi, trông cũng được."

"......"

Xà tinh bệnh đáng ghét, khen một chút sẽ chết sao?

***

Yến hội lần này do một vị đại lão rất có địa vị trong thương giới tổ chức, người có thể tham dự cũng đều là số một số hai, nhân vật có tầm ảnh hưởng.

Jisoo theo Taehyung đi vào đại sảnh, phát hiện hiện trường có mặt không chỉ là các thương giới đại lão, cư nhiên còn có một ít nghệ sĩ minh tinh nổi danh.

Quét mắt một vòng trong đám người, Jisoo thực mau liền nhìn thấy Jennie cùng Min Yoongi cũng ở đây, cả hai lúc này đang cùng người khác trò chuyện, Jennie đứng cạnh bên Min Yoongi, người mặc lễ phục tinh xảo màu trắng, trên mặt mang theo tươi cười khéo léo.

Jisoo bị Taehyung kéo vào phía trong, trước tiên phải đi chào hỏi chủ tiệc. Lão nhân kia xem ra rất coi trọng Taehyung, cứ lôi kéo hắn trò chuyện một hồi, lại còn muốn giúp hắn giới thiệu với vài nhân vật quan trọng. Jisoo đứng yên một bên cũng không có tác dụng, bèn buông tay Taehyung, xoay người đi tìm Jennie.

Jennie lúc này cũng phát hiện ra cô, chính đang lướt qua đám người mà đi về phía này. Từ lần trước gặp nhau đến nay đã qua một khoảng thời gian khá dài, Jisoo cảm thấy đối phương chắc hẳn là có rất nhiều lời muốn nói. Mà cô hôm nay kỳ thực cũng có chuyện cần nhờ giúp đỡ, lần này gặp mặt, vừa lúc có thể cùng Jennie bàn bạc.

Nhưng mà, sự thật cũng không đơn giản như hai người tưởng.

Min Yoongi thấy Jennie bỏ đi, hắn nhanh chống liền đuổi theo. Mà Jisoo bên này, Taehyung nhìn thấy Min Yoongi xuất hiện cũng là lập tức nói cáo từ các vị đại lão, vội vàng đi tới, như thể sẵn sàng vén tay áo đánh người.

Jennie vừa thấy Taehyung đã bắt đầu run rẩy.

"Làm sao bây giờ? Bọn họ có khi nào lao vào đánh nhau hay không?"

Jisoo cũng bất đắc dĩ thở dài, hai người này thật sự là bát tự không hợp sao? Như thế nào nhìn nhau một cái liền bày ra bộ dáng muốn bay vào tỉ thí tám trăm hiệp? Làm ơn bận tâm đến cảm xúc của người bên cạnh một chút được không?

Chẳng lẽ, đây là định luật của chính diện cùng vai ác trong truyền thuyết?Trong tiểu thuyết, Min Yoongi cùng Taehyung từ lúc gặp mặt đã nhìn nhau không thuận mắt.

Min Yoongi không ưa Taehyung là người bất chính, làm việc tàn nhẫn độc ác, Taehyung lại ghét bỏ Min Yoongi là ngụy quân tử, thích giả vờ thanh cao.

Hai người tuy bối cảnh thực lực đều ngang nhau, thế nhưng một là vai ác một là nam chủ, từ xuất phát điểm thì kết cục đã định rồi.

Jisoo có muốn ngăn cản tất cả chuyện này cũng không khác gì nghịch thiên cải mệnh, biết rõ rất khó nhưng vẫn là muốn tận lực thử một lần.

Không chờ Min Yoongi mở miệng, Taehyung liền đánh đòn phủ đầu.

"Jisoo, không cần thân cận với loại người dối trá, tránh khiến bản thân ghê tởm."

Jisoo, Jennie:......

Min Yoongi hừ nhẹ "Đúng rồi, nhưng cùng kẻ tâm tư ác độc thân cận liền không đơn giản chỉ là ghê tởm như vậy, có khi bản thân chết như thế nào cũng còn không biết."

Jennie, Jisoo:......

Taehyung đặt tay lên eo Jisoo, kéo cô xích gần hắn và cách xa Jennie một chút mới nói tiếp "Người khác đều đồn đãi Yoongi tiên sinh phong độ nhẹ nhàng, khiêm khiêm quân tử, xem ra võ mồm cũng thật ưu tú."

"Ưu tú cỡ nào cũng không bằng một phần vạn của Kim tổng, tự hiểu ai mới là người hay lật lọng."

Taehyung nhẹ nhàng cười "Cảm ơn Min tiên sinh đã khích lệ."

Jisoo, Jennie:.......

Hai người bọn họ hôm nay mới biết được lật lọng chính là khích lệ!

"Ban đầu nghe người ta nói Kim tổng da mặt không tồi, hôm nay vừa thấy, quả nhiên dày đến đáng sợ, bội phục bội phục."

Taehyung nhướng mày "Cũng thường thôi, da mặt dày so với loại người không biết xấu hổ vẫn còn tạm được, người ta không thích lại còn kiên quyết đoạt về, tấm tắc." Dứt lời, hắn nhìn sang Jennie, tà tứ mà cười "Tôi nói không sai chứ, Jennie tiểu thư?"

Jennie vốn dĩ đang nghe hai người cãi nhau, nghe đến xuất thần, lúc này đột nhiên bị điểm danh, vừa đưa mắt sang liền thấy Taehyung đang mặt đầy tà khí mà cười với mình. Jennie bỗng nhiên sợ hãi, vội vàng cúi đầu không dám nhìn thêm.

Trông thấy bảo bối nhà mình phản ứng, Min Yoongi vốn dĩ vẫn đang bình tĩnh, thiếu chút nữa nhảy dựng lên, trừng mắt cảnh cáo Taehyung "Họ Kim kia, đây là nữ nhân của tôi, cậu đừng có mà phóng điện bừa bãi!"

Taehyung sang sảng cười "Điện giật đến nữ nhân của anh đó là do tôi có bản lĩnh, anh không quản được người mình đó chính là lỗi của anh."

Jisoo, Jennie:......

Bọn họ chưa bao giờ biết, hai người đàn ông cũng có thể đấu khẩu đặc sắc đến mức như vậy, bởi vì trường hợp không thể đánh nhau cho nên liền đổi thành cãi nhau. Lại còn cãi đến quên mình, trực tiếp đem hai nữ nhân lù lù đứng đây biến thành không khí!

Jisoo chau mày, quay đầu lại nói với Taehyung "Các vị cứ chậm rãi mà giao lưu, hai chúng tôi qua bên kia tìm đồ ăn."

Jennie liên tục gật đầu "Đúng đúng, thật đói bụng."

Min Yoongi lúc này mới thoát khỏi trạng thái chiến đấu, nói với Jennie "Tôi với em đi ăn."

Jennie bĩu môi "Anh lo việc của anh đi thôi, tôi với Jisoo ăn cùng nhau thì tốt rồi. Chị em đã lâu không gặp, muốn trò chuyện."

Min Yoongi sắc mặt trầm trầm, cũng không nói là được hay không.

Cuối cùng Jisoo bắt lấy cơ hội, bèn đề nghị "Chúng ta cùng đi ăn vậy, ăn xong hai người nam nhân các ngươi đi xã giao, bọn này tìm chỗ ngồi tâm sự chờ người tới đón. Không bỏ đi cũng không chạy loạn, có được không?"

Vì vậy, bằng 1 cách thần kì bốn người lại cùng nhau ăn cơm, tuy rằng hai tên to xác cực kỳ không tình nguyện, cực kỳ bài xích, thỉnh thoảng còn mỉa mai nhau vài câu nhưng đều bị Jisoo và Jennie trực tiếp làm ngơ.

Yến hội là tiệc buffet cho nên sau khi tìm được bàn đẹp, Jisoo cùng Jennie bỏ lại hai người còn lại, tung tăng dắt díu nhau đi lấy thức ăn.

Kết quả bọn họ vừa bỏ đi, Taehyung cùng Min Yoongi nháy mắt lại tiến vào trạng thái giương cung bạt kiếm.

"Tôi nghe nói, vị bạn gái nũng nịu này của Min tiên sinh chính là nhờ quy tắc ngầm, cường ngạnh mà chiếm được? Quả nhiên mở rộng tầm mắt, không phải đều nói tiên sinh đây chính là quân tử sao, ai ngờ lại có đam mê cường đoạt nữ nhân?"

Min Yoongi cũng không biện giải, ngược lại còn tát nước theo mưa mà trả lời "Như vậy mới kích thích, Kim tổng cũng có thể thử xem."

Taehyung theo bản năng mà nhìn về phía Jisoo đang đứng đằng xa "Một giây đoạt tới thì một giây chạy mất, có thể nói, một giây sau bị cắm sừng cũng là rất có khả năng."

"Kim tổng nói đạo lý thật rõ ràng, tiên sinh rất có kinh nghiệm sao? Bị cắm sừng đến dày dạn kinh nghiệm?"

Taehyung cũng không nao núng, tìm được một cái tư thế thực thoải mái liền vắt chéo chân lên, từ tốn đáp lại "Nói ra xấu hổ, ở phương diện chơi nữ nhân này tôi là thật sự không bằng Min tiên sinh, so với nữ nhân, tôi càng thích chơi tiền, chơi đối thủ."

Min Yoongi cố ý xuyên tạc ý tứ, giả vờ ngạc nhiên mà nói "Xem ra Kim tổng khẩu vị rất nặng, còn thích chơi cả đối thủ."

Taehyung thấp thấp cười "Làm Min tiên sinh chê cười rồi, thật ra, tiên sinh hiện tại cũngđược coi như là đối thủ của tôi."

Min Yoongi:......

Luận về cãi nhau, biến thái giống như cãi không lại xà tinh bệnh.

***

Jisoo kéo Jennie đi đến trước bàn thức ăn, trộm quay đầu lại nhìn một cái, phát hiện hai người kia thật sự ngoan ngoãn ngồi yên, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Jennie vỗ vỗ ngực thở phào "Ai ui, em sắp bị xà tinh bệnh kia hù chết."

Jisoo lấy cái mâm nhỏ, bắt đầu chọn đồ ăn, nghe được Jennie nói vậy liền nhíu mày "Hắn có tên."

Jennie sững mất hai giây, sau đó cười nói "Ai da, bênh vực người mình, chị thật sự coi hắn là anh trai sao?"

"Còn em? Không phải cũng coi Min Yoongi trở thành người nhà?"

Jennie buồn rầu mà chau mày "Cái này không giống, Min Yoongi là nam chủ, cốt truyện có phát triển như thế nào khẳng định cũng không có vấn đề, nhưng Taehyung không như vậy, hắn là..."

Jisoo đem một khối điểm tâm kẹp vào mâm, nói "Hắn cũng sẽ không có việc gì, ở thế giới này, hắn chính là người thân duy nhất của chị, chị sẽ không để hắn gặp chuyện gì."

"......"

Jisoo nói thêm "Chị cần em giúp một việc, có thể chứ?"

Jennie cũng không hỏi là chuyện gì, vội vàng gật đầu "Chỉ cần em có thể làm, chị cứ việc giao phó là được."

Jisoo lấy thêm thịt nướng vào mâm, sau đó mới nói "Em có nhớ trong sách có một tình tiết, chính là hôm giao thừa Jang Haeun sẽ đến công ty tìm Min Yoongi, là vì muốn cùng hắn làm lành, nhưng Min Yoongi thái độ kiên quyết, hoàn toàn làm ả đánh mất ý niệm. Dưới cơn tức giận, Jang Haeun liền nói Taehyung sẽ không bỏ qua cho hắn, ả muốn cho Min Yoongi biết, kể cả không có hắn cũng sẽ có nam nhân khác chịu vì ả mà trả giá hết thảy..."

Jennie gật đầu "Cái này em nhớ rõ, ả cũng chỉ là tức giận nói bừa, thời kỳ này kỳ thật xà tinh...Taehyung còn điên cuồng vì ả."

"Ừm, chị chính là muốn hỏi em có biện pháp nào đem câu nói đó ghi âm lại không."

Jennie chớp chớp mắt, ngay sau đó vẻ mặt hưng phấn mà nói "Oa, cách này thật hay nha! Nếu lúc đó Taehyung nghe xong sẽ biết được bộ mặt thật của Jang Haeun, khẳng định sẽ không tin lời ả nữa."

Jisoo cười cười "Nhưng việc này em phải giúp chị mới được."

"Không thành vấn đề, có điều em cần lên kế hoạch một chút, tên Min Yoongi kia rất biến thái!"

Jisoo trên dưới nhìn nhìn "Chị lại cảm thấy em hiện tại sống khá tốt, rất dễ chịu."

Jennie thở dài "Trừ bỏ Min Yoongi biến thái ra, ở đây cuộc sống thực sự rất tốt, đóng phim tuy mệt nhưng có nhiều tiền, trước đây em còn không dám mơ tưởng sẽ có cuộc sống như bây giờ."

"Dù sao cũng quay về không được, phải cố gắng quý trọng hiện tại đi thôi, Min Yoongi thoạt nhìn rất để ý em, em chỉ cần ngẫm lại biện pháp làm cho hắn...đừng quá biến thái là được."

Jennie tò mò "Vậy bệnh xà tinh của anh trai chị, có thể chữa sao?"

"......"

Bọn họ quả thật đúng là chị em tốt, kẻ tám lạng người nửa cân a!

Hai người cũng không dám rề rà lâu, sợ Taehyung cùng Min Yoongi sẽ nhịn không được mà lao vào đánh tay đôi, cho nên lấy xong thức ăn liền xoay người trở về.

Còn may, hai tên này biết phân chia ranh giới mà ngồi, nhiều nhất cũng chỉ dùng ánh mắt hình viên đạn đấu nhau một chút.

Chờ hai người bọn họ bưng đồ ăn trở về, chuẩn bị khai tiệc, bỗng dưng có người đi tới cất tiếng chào hỏi "Min tiên sinh cùng Kim tiên sinh sao lại có thời gian ngồi đây ăn uống như vậy, tất cả mọi người đều đang muốn tìm hai vị tâm sự kia kìa."

Nam nhân kia thoạt nhìn lớn tuổi hơn bọn họ một chút, hẳn là tầm hơn ba mươi, nhưng kiểu tóc cùng màu sắc tây trang đều thực tươi mới, giống như cố tình theo đuổi phong cách trẻ trung.

Taehyung chỉ nhàn nhạt mà nhìn, một bộ vô cùng cao lãnh quý phái, nhưng thật ra Min Yoongi ở bên cạnh đã đứng lên bắt tay đối phương "Lee tổng hôm nay vẫn soái khí như xưa."

Người được xưng là Lee tổng cười cười, lắc đầu "Min tiên sinh nói lời này chính là giễu cợt tôi! Nhan sắv của tôi đứng ở trước mặt ngài đây cũng liền biến thành hạng kém."

Min Yoongi đáp lại "Lee tổng quá khiêm tốn rồi."

Lee tổng quay đầu lại nhìn Taehyung vẫn đang tứ bình bát ổn ngồi, tươi cười nói "Kim tổng lát nữa có thời gian không? Chúng ta tìm một chỗ tâm sự?"

Taehyung ừm một tiếng lấy lệ "Đợi lát nữa xem tôi có rảnh không."

Mọi người:......

Lee tổng kia chạy tới tiếp đón xong liền xoay người đi rồi, chờ hắn đi xa, Jennie mới hỏi Min Yoongi "Cái đó là người thừa kế mới của Lee thị sao? Tên là gì?"

"Lee Min Hyuk, năm nay 34 tuổi, được xem như người nối nghiệp trẻ tuổi đầy hứa hẹn của Lee gia."

Taehyung ngồi nghe bên cạnh, nhịn không được liền cười ra tiếng "Lee lão gia tự mình dạy ra, chỉ đạo từng chút một liền tính là tuổi trẻ đầy hứa hẹn? Chẳng qua con rối mà thôi."

"Kim tổng không phải còn muốn cùng con rối hợp tác hay sao, cẩn thận không vớt được chỗ tốt, vừa mất phu nhân lại thiệt quân." Min Yoongi tỏ vẻ khinh thường.

"Min tiên sinh, tôi khuyên anh một câu, ít dùng nửa người dưới, đổi lại dùng não cho nhiều vào, bằng không dễ bị chúng bạn chê cười."

Min Yoongi:......

Mắt thấy hai người lại muốn nháo lên, Jisoo vội vàng đem đồ ăn của mình đặt ở trước mặt Taehyung "Đợi lát nữa hẳn là phải uống nhiều rượu, anh ăn chút gì đi."

Taehyung lúc này mới thu hồi gai nhọn, lại ý vị thâm trường mà liếc Jisoo một cái, cầm lấy nĩa xiên thịt lên ăn. Chính hắn ăn xong một khối, lại lấy thêm một khối khác, đút cho Jisoo.

Jisoo vội vàng né tránh, hung hăng trừng trừng mà nhìn Taehyung. Loại trường hợp này vậy mà cũng không biết thu liễm, tên xà tinh bệnh vì cái gì lại thiếu đánh như vậy đâu!

Min Yoongi ngược lại lại xem không sót một chi tiết nào, lãnh trào mà nói "A~ thì ra Kim tổng cũng biết cưng chiều người khác."

"Tiểu hài tử trong nhà đương nhiên cần phải cưng chiều, anh có hâm mộ cũng không được."

Min Yoongi nhướng mày nhìn Jennie, sau đó lại nói "Nhà tôi tuy rằng không có tiểu hài tử, nhưng lại có bà xã, cậu nhiều nhất chỉ có thể đút chút thức ăn, tôi còn có thể làm như thế này." Dứt lời liền ôm chầm lấy Jennie, cúi đầu dùng sức hôn lên môi.

Jennie:!!!

Jisoo, Taehyung:......

Min Yoongi không chỉ hôn, còn tấm tắc mà mút hai cái...

"Làm gì vậy!" Jennie dùng sức đẩy ra, tức tối mà trừng Min Yoongi.

Taehyung xem hết một màn trước mặt, lại quay đầu nhìn Jisoo bên cạnh đang đỏ mặt trộm ngắm hai người kia.

Hắn nhịn không được nhíu nhíu mày, rất là rối rắm mà nghĩ: chẳng lẽ tiểu hài tử cũng thích như vậy sao?

Jennie ngày thường bị Min Yoongi hôn một chút phản ứng cũng sẽ không lớn như vậy, dù sao đã quen rồi, chỉ cần hai người ghé vào cùng nhau hắn đều có thể tùy thời tùy chỗ động dục. Nhưng hôm nay làm trò trước mặt nhiều người như vậy, Jennie có hơi nổi cáu.

Sau khi đẩy Min Yoongi ra, Jennie còn chưa nguôi cơn tức mà đánh vào tay hắn "Chán ghét muốn chết, anh cách xa tôi ra chút đi!"

Min Yoongi cũng không bực, chỉ cười tủm tỉm mà để yên cho cô đánh, chờ đánh xong xuôi hắn lại nhào nắm lấy cằm Jennie, cúi đầu ấn thêm một nụ hôn sâu.

Lần này, Taehyung phản ứng phi thường nhanh chóng, một phen ôm lấy Jisoo vào trong ngực, tay khác che mắt cô lại.

"Tiểu hài tử không được xem cái này, sẽ bị đau mắt hột."

Jisoo:......

Hắn cả ngày gọi tiểu hài tử tiểu hài tử, thực sự nghĩ cô là trẻ vị thành niên sao!?

Vốn tưởng rằng Taehyung đem cô kéo vào trong lòng ngực, chỉ cần không nhìn đến hai người bọn họ là xong việc. Kết quả chỉ trong nháy mắt, Jisoo đột nhiên cảm thấy cánh tay Taehyung lung lay một chút. Một giây sau liền nghe Jennie kinh hô ra tiếng.

"Áaaaaaaaaaaaaa"

Jisoo vội vàng ngẩng đầu, mở to hai mắt nhìn xem, phát hiện bả vai của Min Yoongi ướt dầm dề một mảng, mà Taehyung một tay ôm lấy cô, tay khác đang cầm một ly champagne đã cạn đáy.

Jisoo y theo kinh nghiệm trước giờ, đã đoán được hẳn là Taehyung đem rượu đi hất người ta...

Tên này một khi phát bệnh, không phân biệt một trường hợp nào cả.

Min Yoongi bề ngoài tuy rằng khiêm tốn nhưng kỳ thật cũng chỉ là biểu hiện giả dối, hắn vốn dĩ tính tình không dễ bị bắt nạt, lần này lại bị tạt một ly rượu, đứng phắt lên quát khẽ "Taehyung! Cậu đừng có quá đáng!"

Taehyung nhàn nhã mà hỏi "Tôi quá đáng chỗ nào? Rõ ràng là nhìn anh bộ dạng dục hoả đốt người tôi mới muốn giúp anh dùng rượu dập lửa, Min tiên sinh nên cám ơn tôi mới phải."

Jisoo:......

Tạt rượu người ta còn có thể đúng lý hợp tình như vậy, quả thực xưa nay chưa từng nhìn thấy.

Min Yoongi lạnh mặt, chuẩn bị phát hoả thì nghe được Jennie cắt ngang "Min Yoongi, động dục cũng phải nhìn trường hợp, người khác cưng chiều em gái bao nhiêu, còn anh chỉ biết suốt ngày khi dễ tôi! Hừ!" Nói xong liền cầm lấy túi xách bỏ ra ngoài.

Nhìn theo bóng dáng vội vàng rời đi, Min Yoongi không rảnh mà tìm Taehyung gây sự, cũng quên luôn việc bản thân đang ướt lộc cộc, xoay người liền phải đuổi theo. Không màng buổi yến hội quan trọng chỉ vừa mới bắt đầu.

Chờ hai người đều đi rồi, Jisoo lúc này mới giật mình hỏi Taehyung "Anh cứ như vậy hắt rượu lên người Min Yoongi, không sợ anh ta lao vào đánh anh?"

Taehyung đem cái ly rỗng thả lại trên bàn, cầm lấy khăn vải bên cạnh lau lau kẽ tay.

"Tên đó sĩ diện, kể cả có nổi điên đi nữa cũng sẽ không ở loại trường hợp này vung tay đánh nhau, chỉ là đồ chết nhát."

"......"

Nói cách khác, hắn không phải đột nhiên phát bệnh, chính là có tính toán mà phát bệnh.

"Nhưng mà, như vậy anh với Min Yoongi xem như khẳng định trở mặt thành thù."

Taehyung ra vẻ trời đất bao la ta lớn nhất mà nói "Sớm muộn cũng phải đối đầu, cho nên không ngại gây thêm thù oán."

"......"

Vậy nên kỳ thật không cần Jang Haeun đứng giữa châm ngòi, Taehyung cũng có khả năng tự mình hắc hoá?

Jisoo nháy mắt cảm thấy đau đầu!

Hai người dùng qua một chút thức ăn, Taehyung đã bị đối tác gọi đi, hắn nguyên bản muốn đem cô theo nhưng bị Jisoo cự tuyệt. Những người đó cô đều không quen biết, thảo luận nghe càng không hiểu, thay vì đi theo tra tấn lỗ tai thì thà tự tìm một chỗ ngồi chơi.

Trước đó là vì sợ Taehyung không có bạn gái sẽ tìm tới Jang Haeun, Jisoo mới xung phong nhận việc. Hiện tại đã biết ả ta không có mặt ở đây, cô lại cảm thấy chính mình có chút dư thừa. Không có đất dụng võ!

Sàn khiêu vũ ở trung tâm yến hội có mấy đôi trẻ tuổi đang thư thả mà nhảy điệu waltz, Jisoo cầm ly nước, đứng ở một bên nhìn đến xuất thần.

Bỗng nhiên bên cạnh có một thanh âm xa lạ vang lên "Jisoo, anh có thể mời em nhảy một bản được không?"

Jisoo quay đầu lại xem đối phương, là một người trẻ tuổi cao gầy, thoạt nhìn đồng lứa với cô "Anh biết tôi sao?" Jisoo kỳ quái hỏi ngược lại.

Người nọ trên mặt vẫn là ôn hoà tươi cười "Anh cũng là sinh viên Học Viện Điện Ảnh, danh khí của em ở trường không nhỏ, chỉ cần người có nắm bắt một chút tin tức đều sẽ biết đến."

Jisoo ngượng ngùng mà cười cười, không nói gì thêm.

Nam sinh lại nói "Tự giới thiệu một chút, anh tên Park Jinyoung, là sinh viên năm ba khoa đạo diễn."

"Rất vui được biết anh."

Jisoo ngoài miệng trả lời theo phép lịch sự nhưng trong lòng lại cảm thấy buồn cười, cô đây chính là đang bị tiếp cận làm quen?

Nếu Jisoo nhớ không lầm mà nói, chủ nhân yến hội đêm nay hình như cũng họ Park, chẳng lẽ là có quan hệ gì với người này?

Jinyoung lại hỏi "Anh có thể mời em khiêu vũ chứ?"

Jisoo lễ phép từ chối "Thực lòng xin lỗi, anh trai em có lẽ sắp đến tìm, em không thể rời đi quá lâu."

Jinyoung bị cự tuyệt cũng không biểu hiện mất mát, chỉ là cười cười "Vậy tiếc quá, đêm kỉ niệm thành lập trường em múa rất đẹp, anh vẫn luôn ấn tượng khắc sâu."

"Cảm ơn anh." Jisoo trả lời.

Cô căn bản là không có tâm tình cùng người này trò chuyện, may mắn sau đó Jinyoung cũng bị người khác gọi đi rồi.

Jinyoung năm ba khoa đạo diễn?

Jisoo nghĩ, chờ thứ hai đi học sẽ hỏi Rosé một chút, cậu ấy chuyện gì cũng biết.

Taehyung hàn huyên một hồi cùng vài vị thương giới đại lão thì Lee Min Hyuk bắt gặp. Hai người bèn đi ra một góc vắng vẻ để bàn chuyện.

"Vừa rồi tôi nhìn thấy Kim tổng hất rượu lên người Min Yoongi, thật quá khí phách." Lee Min Hyuk cười to.

Taehyung lười nhác liếc mắt một cái "Có việc liền bàn, tôi không rảnh lại đây để nói chuyện phiếm."

"Kỳ thật tôi chỉ muốn nói với cậu về việc hợp tác lần này, Kim tổng nếu muốn hai nhà liên thủ, vậy cũng nên tỏ chút thành ý. Điều kiện kia quả thực quá không hợp lý."

"Tôi đề điều kiện không hợp lý?" Taehyung nhướng mày, nhàn nhạt trả lời "Vậy quên đi, cũng không cần thiết hợp tác nữa."

Lee Min Hyuk:......

"Kim tổng, thay vì ba bên chém giết không bằng hai nhà kết minh, như vậy mới có lợi, cậu khẳng định cũng là nghĩ đến điểm này mới cho cấp dưới đến liên hệ với tôi. Nhưng muốn hợp tác mà nói, thật sự phải thương lượng cho đến khi hai bên đều cảm thấy vừa ý mới được."

"Chờ Lee tiên sinh chậm rãi thương lượng thì thương vụ này đã sớm bay rồi, nói trọng điểm đi."

"Vậy được, lợi nhuận tôi lấy bốn phần, cậu sáu phần."

Taehyung biểu tình như vừa nghe được ngàn lẻ một đêm, hoang đường tới cực điểm.

"Kỹ thuật lẫn tài liệu đều là bên tôi cung cấp, các người rắm đều không cần phóng, muốn ngồi chơi xơi nước cầm lấy bốn phần lợi nhuận, bị điên sao?"

"Cậu !!!"

Taehyung liền đánh gãy "Bảy ba, đồng ý thì tôi cho nhân viên đến bàn, còn nếu cảm thấy không được, vậy sớm phân rõ ranh giới đi, đỡ phải làm phiền lẫn nhau."

Lee Min Hyuk nghe xong, bất đắc dĩ mà cười "Được rồi, vậy Kim tổng lại cho tôi thời gian hai ngày để suy xét."

Qua một lát, ngay lúc Taehyung chuẩn bị đứng dậy rời đi, Lee Min Hyuk mới thuận miệng hỏi một câu "Chẳng phải Kim tổng với Jang Haeun quan hệ rất thân thiết sao?"

Taehyung nhíu mày nhìn, sau đó trả lời "Không thân."

Lee Min Hyuk vẻ mặt thực kinh ngạc, nhưng cuối cùng cũng không nói thêm gì nữa.

Taehyung lại vô cùng nhẫn nại mà cùng một vài người chào hỏi một hồi, sau đó nhân lúc trước khi kiên nhẫn cạn kiệt, tìm được Jisoo đang trên sân thượng ngồi ngắm cảnh đêm.

"Hôm nay có trăng." Jisoo cười nói.

Mùa này nhiệt độ tuy thấp nhưng tiết trời lại rất sáng sủa, một vầng trăng tròn treo cao toả sáng giữa không trung.

Taehyung ngước nhìn theo, sau đó lại cúi đầu xem Jisoo, phát hiện trong ánh mắt cô giống như thấy được tinh tú trên trời, lấp lánh lại mơ hồ, tựa như một không cẩn thận sẽ liền theo gió bay đi.

"Đi thôi, về nhà." Hắn nói.

Bởi vì Taehyung xã giao uống rất nhiều rượu, cho nên phải gọi tài xế tới đón.

Xe chạy một đường vững vàng quay về biệt thự, lúc tiến vào cổng lớn tiểu khu, Taehyung vẫn luôn nhắm mắt dưỡng thần bỗng nhiên bảo tài xế dừng lại.

Jisoo khó hiểu mà nhìn hắn "Làm sao vậy?"

"Bên này ánh trăng so với trung tâm thành phố càng đẹp."

"......"

Còn đến đưa cô đi ngắm trăng, thật sự làm người khác cảm thấy bất ngờ.

Là bởi vì đêm nay uống rượu, cho nên say rồi sao?

Cuối cùng, hai người xuống xe, Taehyung cho tài xế về nhà trước, cùng Jisoo chậm rãi tản bộ.

Jisoo ngẩng đầu nhìn lên không trung, phát hiện lúc này bầu trời so với ban nãy càng trong, ánh trăng cũng đặc biệt sáng ngời.

Taehyung cũng không hé răng, yên lặng mà đi bên cạnh.

Jisoo đêm nay mang giày cao gót, đi được vài bước thiếu chút nữa liền sẩy chân.

Taehyung thấy vậy, nhăn trán, tiến lên trước mặt cô, hơi khom người xuống.

"Leo lên, anh cõng."Ban đêm, nhiệt độ không khí càng thấp, Jisoo bên ngoài đã khoác một áo nỉ thật dày mà vẫn thấy lạnh.

Cũng không rõ Taehyung vì cớ gì đột nhiên lại đưa cô đi ngắm trăng, nhưng với mạch não quỷ dị của hắn, nếu cô mà dám nghi ngờ, phỏng chừng hắn sẽ nổi giận.

Jisoo lúc này không có thể đoán ra đại khái tâm tư của Taehyung.

Hiện tại hắn nói muốn cõng cô, nên Jisoo cũng không dám cự tuyệt, nhanh chóng ngoan ngoãn mà leo lên.

Mỗi lần Taehyung cõng cô đều chỉ cần động một ngón tay là dễ dàng. Chờ sau khi Jisoo yên vị rồi, hắn chỉ cần khoan thai đứng thẳng người một cái, liền đem cô vững vàng cõng ở trên lưng.

Bả vai Taehyung rất rộng, bởi vì tập luyện lâu ngày nên phần lưng rắn chắc, có cơ bắp. Jisoo dựa lên có cảm giác cứng cáp vô cùng, nhưng cũng ấm áp, dường như tấm lưng này có thể vì cô chắn đi hầu hết gió lạnh.

Taehyung sải chân, chậm rãi bước đi, Jisoo ở phía sau ngửa đầu nhìn trăng. Qua một hồi, cô cảm thấy ngẩng cổ như vậy có điểm mệt, bèn dứt khoát đem đầu dựa vào trên vai Taehyung.

Bỗng dưng Jisoo nhớ tới, thật lâu thật lâu trước kia. Lúc cô còn học cấp hai, trong nhà điều kiện không tốt, tết trung thu còn không thể ăn được trọn vẹn một cái bánh. Mỗi lần em trai khóc nháo, mẹ cô đều nói chị phải nhường em, sau đó Jisoo giận dỗi trở về phòng, một miếng bánh cũng không ăn. Khi đó cô nghĩ, nếu như mình có anh hoặc chị thì tốt rồi, như vậy cũng sẽ có người nhường bánh trung thu cho cô.

Không nghĩ tới sau khi xuyên qua, Jisoo thực sự có thêm một người anh trai.

Tuy rằng hắn tính tình không tốt lắm, mạch não cũng rất kỳ quái, thường xuyên thích khi dễ người, nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ trở nên cực kỳ ấm áp. Ít nhất Taehyung đối với đứa em gái này thật sự khá tốt.

Taehyung không thấy Jisoo nhúc nhích, lại cảm giác được cô toàn thân thả lỏng mà ghé vào người hắn, liền hỏi một câu "Ngủ rồi sao?"

"Ngủ rồi." Jisoo híp mắt, cười ra tiếng.

Taehyung quay đầu ra sau nhìn một chút "Nếu mà dám ngủ, anh liền ném em xuống sông."

"......"

Mỗi lần cô vừa cảm thấy hắn thật dịu dàng, tên này sẽ liền thốt ra vài câu cực kỳ phá hư hình tượng.

"Có phải cảm thấy rất hâm mộ Jennie với Min Yoongi hay không?" Taehyung bỗng nhiên không đầu không đuôi mà hỏi.

Jisoo kỳ quái ngẩng đầu, thắc mắc "Vì sao em phải hâm mộ bọn họ?"

Taehyung nghĩ thầm, cảm xúc đều viết đầy lên trên mặt, hắn đã sớm nhìn thấy được rõ ràng, Jisoo hiện tại thế nhưng còn cố cãi bướng.

"Còn nhỏ, đừng nên suốt ngày nghĩ chuyện yêu đương."

"......"

Cô muốn yêu đương khi nào? Hơn nữa năm nay đã 20 tuổi, nhỏ nhắn gì nữa!?

"Không có, anh làm sao biết được em có muốn yêu hay không?"

Taehyung hừ nhẹ "Lúc em nhìn bọn họ hôn nhau, nước miếng đều sắp chảy ra."

"......"

Khi đó cô chỉ là cảm thấy hai người này quá phóng túng, con mắt nào của hắn nhìn thấy nước miếng chảy?

Jisoo vội vàng tỏ rõ thái độ "Không phải như vậy, em không hâm mộ bọn họ, càng không hề muốn yêu đương!"

Taehyung nghe xong lời này mới vừa lòng gật đầu "Đúng vậy, cứ như hiện tại là tốt rồi."

Ngoài mặt nói vậy, nhưng trong lòng Taehyung liền cảm khái mà nghĩ, muốn yêu thầm vậy cứ để cho tiểu hài tử yêu thầm hắn đi. So với ra ngoài tiếp xúc với một đám người lung tung rối loạn lại càng tốt. Bất quá về sau hắn bớt khi dễ đứa nhỏ này một chút thì được rồi, như vậy không tuyệt hay sao? Hẹn hò yêu nhau cái quỷ gì cho mệt?

***

Thứ hai vào trường, Jisoo đang cùng Rosé trò chuyện liền nhớ đến vị sư huynh cùng trường vô tình gặp được ở yến hội, bèn thuận miệng hỏi "Park Jinyoung học năm ba khoa đạo diễn, cậu có từng nghe qua người này chưa?"

Rosé trừng mắt "Đương nhiên biết, nhân vật phong vân trong trường đó nha. Vừa đẹp vừa giàu vừa có năng lực, hiện tại lên diễn đàn liền tìm được rất nhiều bài viết về Park sư huynh."

Rosé liền mở ra giao diện diễn đàn trường.

Jisoo nhíu mày nghĩ thầm, Jinyoung đẹp trai sao? Lúc ấy nhìn thấy, ấn tượng đầu tiên của Jisoo chính là người này vừa cao vừa gầy, soái khí thật ra không có.

Tiêu chuẩn của chữ "soái" trong lòng cô, hẳn phải là dáng vóc thon dài nhưng không bạc nhược, vai rộng, eo thon, chân dài. Có cơ bắp nhưng đừng quá thô, cơ bụng cùng nhân ngư tuyến bắt buộc phải có. Ngũ quan không cần phi thường tinh xảo nhưng không được quá tráng hán hay quá ẻo lả. Vừa vặn, trong sáng soái khí là tốt nhất...

Ặc.

Vì cái gì nam nhân tiêu chuẩn trong lòng cô sẽ là xà tinh bệnh? Trúng tà rồi sao?

"Đây rồi đây rồi, cậu nhìn xem." Rosé đưa di động tới trước mặt.

Jisoo lúc này cũng đang nhàn rỗi, thuận tiện nhìn xem một chút bát quái cũng không sao.

Bài viết này hẳn là được nữ sinh fan cuồng nào đó đăng lên, nội dung phi thường kỹ càng tỉ mỉ. Jinyoung từ năm nhất đã làm đạo diễn cho một ít phim ngắn và kịch sân khấu, tất cả đều được nhất nhất liệt kê. Có lẽ nhờ thêm điều kiện gia đình cho nên vừa vào năm hai Jinyoung cũng đã có riêng cho mình một bộ kịch phát hành online đầu tay, tuy rằng không hỏa bạo nhưng cũng đạt tiêu chuẩn, giành lấy không ít danh tiếng. Năm nay lại có thêm hai phim ngắn đoạt được giải thưởng...

Xem đến dòng cuối, Jisoo cũng có chút cảm khái "Xem ra là người trời sinh tốt số."

Trong tiểu thuyết, người như vậy cũng được coi như thân có quan to.

Rosé vô cùng tán đồng "Hiện tại khoa biểu diễn của chúng ta có rất nhiều người muốn cùng sư huynh lôi kéo quan hệ, nói không chừng về sau trở thành đạo diễn danh dương tứ hải còn có thể chiếu cố đàn em một chút. Tiếc là Park sư huynh tính tình quá cao lãnh, không dễ tiếp cận."

Khoan đã, quá cao lãnh?

Yến hội hôm trước người này đến mời cô khiêu vũ tận hai lần, rõ ràng thoạt nhìn vô cùng nhiệt tình, một chút cũng không giống như tính tình lãnh đạm.

Rosé bỗng nhiên quay đầu hỏi Jisoo.

"Cậu thường ngày đến bạn cùng lớp còn không nhớ tên, như thế nào lại biết Jinyoung sư huynh?"

"Ngẫu nhiên nghe được thôi."

Jisoo chột dạ, bởi vì cô phát hiện vị Park sư huynh này danh tiếng còn không hề nhỏ, nếu để cho Rosé phát hiện chuyện này, kia còn không phải cả trường đều biết hay sao?

Rosé hoài nghi mà quan sát, nhưng Jisoo sắc mặt vẫn như thường, nửa ngày cũng nhìn không ra được dấu vết, đành phải từ bỏ.

"Cậu biết không? Jang Mary cùng thầy Choi đang cặp với nhau." Rosé đổi đề tài.

"Bọn họ trước nay không phải đã là một cặp rồi à?"

Rosé sợ bị người khác nghe được, liền kề sát vào một chút, nhỏ giọng "Không phải Mary vẫn luôn ở tiểu khu bên cạnh trường học sao? Hôm đó có người nhìn thấy cậu ta cùng thầy Choi sáng sớm đã tay trong tay từ nhà ra tới, ân ái khỏi phải bàn."

Jisoo nhíu mày, kỳ thật cô có ấn tượng không tốt đối với Choi Sunghoon, đối với Mary thì càng tệ, hai người này ở chung với nhau cũng không liên can tới cô.

"Cũng không biết lần này có thể duy trì được bao lâu, trước đó Mary quen ai cũng không vượt quá hai tháng, cậu ta nói với mọi người rằng bản thân thích nhất là Min Yoongi."

Jisoo nhướng mày, Mary sùng bái Min Yoongi thật ra cô biết, trong tiểu thuyết có đề qua. Nhưng sau khi Min Yoongi cùng Jang Haeun chia tay liền không còn liên hệ gì nữa, ả có thích đến mấy cũng vô dụng.

"Nếu hai tháng nữa cậu ta chia tay với thầy Choi, sau đó mỗi ngày ngẩng đầu cúi đầu đều nhìn thấy, xấu hổ biết mấy hihi~" Rosé buồn cười mà nói.

***

Hai người hôm trước vừa bàn luận về Jinyoung, không nghĩ mới qua mấy ngày, Jinyoung liền trực tiếp tìm đến lớp.

Giảng viên chưa vào lớp, bên trong mọi người đều đang huyên náo ồn ào tán chuyện.

Jinyoung mặc quần jeans áo sơ-mi trắng xuất hiện ở cửa, cảm giác ấm áp lại thoải mái thanh tân, giống như anh hàng xóm nhà bên, nháy mắt hấp dẫn được vô số ánh mắt. Ai nấy đều tò mò, người này vì sao lại xuất hiện ở đây, là tới tìm ai?

Chỉ thấy Jinyoung nhìn quanh một chút, thực mau liền xác định được mục tiêu.

"Kim Jisoo."

Jisoo lúc này đang nhắn tin cùng với chú Park, chú Park gửi cho cô video chó mèo đánh nhau. Tiểu Bạch bị husky liếm đến bực bội, liền giơ móng vuốt lên cào, husky lại tưởng mèo đen đang chơi đùa với nó, vui sướng mà chạy khắp nhà, còn đâm ngã hai cái bình hoa.

Jisoo chính là đang buồn cười mà gõ chữ, nghe được có người gọi mình, cô liền thuận thế xoay đầu, ý cười tràn ngập trên mặt còn chưa kịp thu hồi.

Tất cả liền rơi vào trong mắt Jinyoung.

Mỹ nhân quay đầu mỉm cười, hình ảnh này Jinyoung đã dựng lên không biết bao nhiêu lần, quay bao nhiêu đoạn phim, nhưng chưa lần nào cảm nhận được rõ ràng con tim nháy mắt trật nhịp, phanh phanh loạn nhảy như bây giờ.

"Park sư huynh?"

Jisoo cất di động vào, đứng lên đi về phía Jinyoung.

Trong phòng học, những người còn lại đều đồng loạt hạ thấp thanh âm, giống như cố tình vễnh tai lên nghe lén, có chút tò mò Jinyoung vì sao lại đến tìm Jisoo.

Từ sau khi Jisoo lên sân khấu múa một khúc Đôn Hoàng, ấn tượng về cô trong lòng mọi người đều bị đảo lộn.

Gầy đi, trở nên xinh đẹp, múa giỏi, mức độ nổi tiếng cực cao, quan trọng nhất chính là, trong nhà rất có tiền! Lần trước tụ hội xong, bạn bè cả lớp đã có ấn tượng vô cùng sâu sắc về điều này.

Cho nên bây giờ Jinyoung nổi danh có tìm tới cửa, mọi người ngoại trừ tò mò cũng sẽ không mấy ngạc nhiên.

"Anh Jinyoung, anh đến có việc gì vậy?" Jisoo bản thân cũng thực thắc mắc, người này tới tìm cô để làm gì?

Jinyoung tươi cười ôn hòa, một chút cũng không cao lãnh giống như lời Rosé nói.

"Hôm nay sau giờ tan học có rảnh không? Anh có chút việc muốn cùng em tâm sự."

Jisoo đờ người, nháy mắt toàn thân bật chế độ đề phòng, khẩu khí này nghe cứ giống như sắp cùng cô bày tỏ? Tuy rằng từng thu không ít thư tình, nhưng chạy tới tỏ tình trực tiếp thật ra không có.

Nhìn thấy bộ dáng kinh hãi của Jisoo, Jinyoung biết cô đã hiểu lầm, vội vàng xua xua tay "Không phải như em nghĩ đâu, kỳ thật là có chút chuyện liên quan đến diễn kịch cần bàn với em."

"Kịch sân khấu gì ạ?"

"Giờ sắp vào học rồi, anh sợ nói không kịp. Tan học em rảnh chứ? Anh sẽ tỉ mỉ giải thích, đảm bảo không làm em mất quá nhiều thời gian." Jinyoung khẩn trương giải thích, sợ Jisoo sẽ cự tuyệt ngay tại chỗ.

Jisoo cảm thấy khó xử, cũng không tiện từ chối thẳng thừng, đành nói "Tan học em còn phải đi đến trạm xe bus, đến lúc đó anh đứng ở đây chờ, chúng ta vừa đi vừa bàn, được không ạ?"

Jinyoung mỉm cười, gật gật đầu "Quá tốt, tan học anh liền đến tìm em."

Ước định thời gian xong, Jinyoung cũng xoay người rời đi.

Rosé nhìn người đi xa rồi mới nhanh chóng thò qua, hai mắt ngơ ngác mà hỏi "Park sư huynh tới đây làm gì vậy? Hẹn cậu ra ngoài à?"

Jisoo trả lời "Không, anh ấy tìm mình thật sự có việc."

***

Từ sau khi vết thương trên chân Jisoo khỏi hẳn, Taehyung đã rất lâu không đưa đón cô. Hôm nay vừa khéo có công việc ở gần đó, hắn liền thuận tiện muốn tới đón cô một chuyến.

Không gọi điện thoại cũng là vì muốn khiến cho Jisoo bất ngờ kinh hỉ.

Nào biết sự thật chỉ có kinh chứ không có hỉ, hơn nữa người bị kinh đến lại là chính hắn!

Taehyung mới vừa lái xe đến sân thể dục liền nhìn thấy Jisoo sóng vai cùng một tên nam nhân, vừa đi vừa cười rời khỏi khu dạy học.

Bộ dáng kia quả thực trông giống một đôi tiểu! tình! nhân!

Taehyung bốc hoả tại chỗ, trong lòng gào thét: tên nam nhân phương nào xuất hiện?!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top