Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 1

Trường Fujikawa trên quần đảo Ogasawara thuộc Tokyo, Nhật Bản, là nơi do chính phủ dựng lên nhằm mục đích tạo ra các ma pháp sư tài giỏi để tiếp tục duy trì sự an toàn cũng như mở rộng vùng an toàn trong tương lai. Đây cũng là ngôi trường duy nhất của Nhật Bản lúc bây giờ và chiếm hơn 1/3 diện tích lãnh thổ cũng là nơi an toàn nhất trong thời điểm hiện tại. Bởi lẽ, dù được mang tiếng là vùng an toàn nhưng vẫn sẽ luôn có sự xuất hiện của các biến thể ngoại lai xâm nhập.
*****
Năm 3 lớp 1-A, trường Fujikawa
Trong lớp học, khi những tiếng xôn xao vang lên không ngừng nghỉ thì cửa lớp bỗng được mở ra, bầu không khí bỗng trùng xuống một cách nặng nề, không còn dáng vẻ ồn ào như ban đầu. Một người đàn ông với chiếc áo sõ mi màu lam, quần âu đen, mắt đeo kính và mái tóc màu đen bước vào, đi đến bên bàn giáo viên và đặt tờ giáo án xuống một cách nhẹ nhàng kèm theo một nụ cười thật tươi:

- Mọi người hãy giữ im lặng, hôm nay thầy có 2 việc quan trọng cần nói.
Học sinh trong lớp như nhận được lệnh, tất cả mọi ngýời trở về vị trí của mình, im lặng hướng về người thầy giáo phía trên. Nõi này chính là như vậy, mỗi lời nói của giáo viên cũng giống như mệnh lệnh, đây là quy định của trường.
Sau khi lớp học ổn định, thầy giáo hướng bên ngoài cửa lớp nhẹ nhàng gọi:
- Ðược rồi, em có thể vào lớp.
Theo tiếng gọi của thầy, một nữ sinh bước vào lớp, cô gái mái tóc thẳng đen dài qua lưng, đôi mắt xanh ngọc bích, mặc một chiếc áo sơ mi ngắn tay màu trắng vùng với chiếc váy xếp li màu đen, nhìn thoáng qua trông không khác gì học sinh tiểu học với chiều cao khá là khiêm tốn. Nữ sinh bước đến bên cạnh thầy, hướng xuống dưới lớp, gương mặt không chút biểu cảm:
- Mình tên là Hijirimitsu Miro, gọi mình là Miro được rồi.
Thầy giáo cũng hướng xuống cả lớp:
-Chuyện quan trọng thứ nhất là đây. Miro-chan là học sinh mới của lớp chúng ta, mọi người hãy đối xử thật tốt với em ấy, thầy không muốn chuyện ma cũ bắt nạt ma mới lại xảy ra một lần nữa đâu.
Nói xong, vị thầy giáo nào đó lại thở dài than thở:
- Các anh các chị cũng 15 tuổi rồi đó, chỉ còn 3 năm nữa là ra trường, đừng trẻ con nữa, nếu không đến ngày ra trường nõi đón anh chị đầu tiên sẽ là ' vùng nguy hiểm' chứ không phải cánh cổng nhà trường đâu. Ðặc biệt là trò Okano, đừng làm con người ta nhập viện nữa.
Nữ sinh tên Okano ngồi bên dưới khi nghe thấy tên mình thì mỉm cười thật tươi, hai tay chống cằm. Ðây có thể nói là nữ sinh có dáng vẻ tương đối nổi bật trong lớp, mái tóc dài ngang vai hơi xoăn nơi đuôi tóc cùng với nụ cười tươi tắn trong sáng, đôi mắt nâu to tròn lấp lánh hướng thầy giáo mà nói:          
- Em biết rồi mà Hibiki-sensei
Thầy Hibiki dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn xuống nữ sinh vừa cất tiếng ở phía dýới rồi quay sang học sinh mới:
- Miro-chan, em xuống phía hàng thứ 10 dãy giữa ngồi ði.
Miro sau khi nghe thấy thì từ từ đi xuống phía dưới nõi mà thầy giáo vừa nói. Khi vừa bước tới nơi thì đập vào mắt cô là hình ảnh một người con trai, mái tóc màu đen dài qua gáy một chút, trên tay nơi nơi là vết xước đã đóng vảy, có những vết trông như vẫn còn mới, chiếc áo phông ngắn tay màu trắng mỏng manh còn dính vài vết bẩn. Cậu trai đó đang gục mặt xuống bàn nhý chẳng quan tâm xung quanh cậu ta có chuyện gì xảy ra hay không. Miro ban đầu là bất ngờ, sau đó từ từ ngồi xuống bên cạnh, đặt cặp sách xuống, nhìn sang hướng người bên cạnh:" cậu ta ngủ rồi???"
Ðang phân vân suy nghĩ không biết có nên đánh thức người bên cạnh hay không vì hình như từ khi mình bước vào thì người này là người duy nhất an an tĩnh tĩnh ở phía dưới, khi đưa tay lên tính gọi thì phía bên trên bỗng có một giọng nói vang lên
- Cứ kệ cậu ta đi, đừng dây vào cậu ta nếu cậu không muốn trở thành con mồi bị bắt nạt tiếp theo.
Là một cô gái với mái tóc vàng đuôi ngựa đýợc cột gọn dàng ở đằng sau, cô gái mặc một chiếc váy đồng phục thủy thủ màu xanh lam, đôi mắt đỏ cam ẩn sau chiếc kính mắt màu đỏ đang nhìn về phía Miro. Miro khó hiểu nhìn cô bạn bàn trên đang bắt chuyện với mình:
- Bắt nạt?
Cô bạn đáp lại:
- Ðúng rồi đó! Cậu ta khá là kì lạ, mà người như thế hay bị để ý. Mấy đứa trong lớp hay lôi cậu ta ra để đánh đập hoặc làm cái gì ðó. Ðặc biệt là Okano, tốt nhất là tránh xa cậu ta ra, nếu không sẽ bị nhỏ Okano đó bắt nạt đó. Chỉ vì bố của nhỏ đó có liên quan đến chính phủ mà ai ai cũng dè chừng nhỏ ðó, riết rồi nhỏ đó đâm ra kiêu ngạo, coi thường người khác.
(-_-) Gương mặt Miro tỏ vẻ bất ngờ, máu hóng chuyện nổi lên, hướng người phía trước hỏi:
- Trường học không xử lí chuyện này sao
Cô gái phía trên cười khẽ đáp:
- Sẽ chẳng ai quan tâm việc đó đâu, thế giới này vốn là mạnh được yếu thua, mà kẻ yếu thì có ra sao cũng sẽ chẳng ai quan tâm, trước sau gì cũng chết thôi.
Miro: - Nhưng làm sao cậu biết cậu ta yếu chứ?
Cô bạn bàn trên: - Nếu cậu ta mạnh thì sẽđể bị bắt nạt sao? Dù nhỏ Okano ðó có chống lưng, nhưng thế giới quan trọng là sức mạnh, nếu cậu yếu thì có bao nhiêu chống lưng cũng chết thôi.
Miro: - Ohhh
Cô bạn bàn trên: - Mà nói chuyện nãy giờ mình quên không giới thiệu, mình tên Shibuki Hanao, Miro-chan, hân hạnh làm quen. Ma pháp của mình là điều khiển nước!
Nói rồi Hanao đưa tay ra, Miro mỉm cười bắt tay:' Hân hạnh làm quen...'
-khụ...khụ, hai em ở dưới kia, màn chào hỏi hãy chờ đến giờ giải lao đi, thầy còn chuyện quan trọng thứ 2 cần nói.  Thầy Hibiki nhắc nhở
Hanao và Miro lần lượt ngượng ngùng mà quay về phía thầy. Sau đó thầy Hibiki lấy ra một tờ giấy khổ A1 treo lên, trên đó là một bảng điểm cùng với ô điểm để trống:
- Các anh chị có 1 tuần để chuẩn bị cho bài thi đánh giá nãng lực sắp tới, lần đánh giá năng lực đột suất này là thử nghiệm cho kiểu thi mới nhằm mục đích đánh giá khả nãng đang có của mỗi người trước khi thi đầu kì tới. Ðây cũng là kì thi phân loại lớp của trường dành cho các khối, tối đa sẽ là 2400 điểm, những học sinh có số điểm từ 2000-2400 sẽ vào lớp A, 1500-1999 sẽ vào lớp B, 1000-1499 sẽ vào lớp C và số còn lại là lớp D. Và đây là thi đánh giá nãng lực nên sẽ không có ai chết cả, nhà trường sẽ chia lớp ra, mỗi người sẽ được đeo thiết bị can thiệp sóng não, nghe cũng biết là bản thân sẽ tham gia kì thi giả tưởng rồi đúng không. Nhýng đừng tưởng thi giả tưởng thì sẽ không có cảm giác đau đớn, cho dù ðã thi xong thì cõn đau trong kì thi cũng sẽ phải mất 3-7 ngày để hồi phục dù không bị thương nên ðừng coi đây là trò đùa. Lần phân loại lớp này là phải dựa vào bản thân mỗi người nên đừng hòng ăn bám ai để kiếm điểm nhý mọi khi, nếu không đến khi thi đầu kì tôi chắc chắn rằng ít nhất một nửa trong số các anh chị sẽ thiệt mạng trên chiến trường đấy.
Nói xong thầy Hibiki cầm giáo án býớc ra ngoài, trước khi ra khỏi cửa lớp, thầy còn bổ sung thêm một câu:
- Lần này để tôi xem các anh chị còn có thể nhởn nhơ cười như năm ngoái được không.
Song thầy bước ra ngoài với ánh mắt sắc lẹm.
Trong lớp học, sự yên tĩnh vẫn cứ kéo dài, bầu không khí lúc này dường như không được tốt cho lắm, ai nấy đều không thốt lên một tiếng nào cho đến khi tiếng chuông vang lên mọi người mới bỏ ra ngoài, chỉ còn lại vài bóng người lưa thưa trong lớp.
Miro vừa bước vào sau, khi nghe xong kèm theo ánh mắt sắc bén của thầy giáo bỗng thấy ớn lạnh cả sống lưng, cô liền gõ gõ Hanao ngồi phía trước. Hanao thấy vậy liền quay xuống:
- Có chuyện gì thế
Miro: - Thầy vừa bảo là thiệt mạng trên chiến trường, mình vẫn chưa hiểu lắm
Hanao mỉm cười đáp: - Ahh, đó là trước đây vào mỗi kì học sẽ có 3 kì thi là đầu kì, giữa kì và cuối kì. Nhà trường đã mở ra một khoảng đất trống rộng lớn ở " vùng nguy hiểm" để tạo thành chiến trường cho mỗi kì thi. Tại đó, nhà trường phân thành độ nguy hiểm cho mỗi ban, với năm nhất mức nguy hiểm sẽ ở mức thấp, năm 2 là mức trung và năm 3 là mức cao. Mỗi mức như vậy sẽ là điểm yêu cầu dành cho mỗi ban, nếu không thể vượt qua các kì thi thì chính là thiệt mạng, vượt qua là sống sót, nó thuộc một dạng sinh tồn. Nhưng nhà trường cũng có ngoại lệ, đối với những người chết trên chiến trường, họ sẽ bốc thăm 50% số người chết và hồi sinh họ bằng khí độc đã qua kiểm nghiệm, nếu may mắn cậu sẽ được tiếp tục sống, xui xẻo sẽ trở thành quái vật và bị ném vào chiến trường để thành mục tiêu cho các kì kiểm tra sau.
Miro: - Chả lẽ lớp A không phải lớp ưu tú nhất sao? sao thầy lại nói lớp này sẽ có người thiệt mạng
Hanao: - Ðúng là lớp này có rất nhiều người mạnh nhưng cũng có rất nhiều người là nhờ ăn bám vào những người mạnh để sống sót qua các kì thi. Ví dụ như cậu có đủ sức mạnh để giết một con quái vật bậc A với 80 điểm, cậu có thể khống chế nó để cho đồng bạn của cậu giết, là như vậy đó. Nhưng có lẽ theo như thầy nói thì sẽ khó có thể làm thế.
Miro: - Vậy còn về điểm số thì sao?
Hanao: - Hmmm, Quái vật nhiễm độc bậc SS là 100, S là 95, A là 80, B là 75, C là 70, còn từ bậc D trở xuống là 50 điểm. Từ bậc S trở lên tương đối khó tìm và khó hạ nên nhý cậu thấy, ít ai có thể lên đến 2000 điểm chứ đừng nói đến 2400, đều là ăn hôi của người khác mà thôi
Miro như hiểu ra mà ngẫm nghĩ rồi nhìn sang cậu con trai vẫn đang nằm ngủ bên cạnh:
- Nếu như cậu ta yếu, vậy tại sao cậu ta vẫn ngồi ở đây
Hanao rơi vào suy tư rồi đáp:
- Cũng có nhiều người hỏi như cậu, có người nói do may mắn, có người nói là do cậu ta chờ quái mạnh yếu đi sau khi đánh nhau để ngư ông đắc lợi,... Không ai biết được, cậu ta chưa bao giờ để lộ sức mạnh của mình cũng như chưa bao giờ phản kháng khi bị bắt nạt.
Miro càng nghĩ càng thấy lạ, nhưng rồi cũng không nghĩ nữa vì tiếng chuông lại một lần nữa vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ vẫn còn đang vẩn vơ trong đầu. Cùng lúc đó, mọi người trong lớp và giáo viên cũng bước vào

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top