Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHAP 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cả 2 xuống lầu, bắt đầu bữa trưa. Đầu bếp nhanh chóng mang ra 2 phần beef steak, salad, mì ý sốt phô mai dành cho cả 2.

Đầu bếp: mời Austin tiểu thư, mời Waraha tiểu thư, chúc cả 2 ăn ngon miệng- vị đầu bếp cuối người.

Cô: anh không cần như vậy, mời Char tiểu thư được rồi, tôi chỉ là tôi tớ trong nhà hơn nữa tôi đã không còn quan hệ với Waraha gia từ rất lâu rồi, người khác nghe được lại hiểu lầm- cô vừa nói vừa cắt nhỏ đĩa thịt bò thành từng miếng nhỏ.

Đầu bếp: dù vậy, không thể phủ nhận em chính là Waraha tiểu thư. Bà chủ đã căn dặn tôi như vậy.

Nàng: *Waraha tiểu thư?*

Cô: trước mặt bà chủ anh có thể làm theo, không có bà ấy ở đây xưng hô như vậy thật không tiện- cô đẩy đĩa thịt về phía nàng- chúc tiểu thư ăn ngon miệng.

Nàng ra hiệu cho mọi người rời khỏi phòng ăn, còn lại nàng và cô.

Nàng: đút tôi ăn.

Cô làm theo lời nàng, dùng nĩa xiên một miếng thịt đút cho nàng.

Nàng: kể cho tôi nghe đi.

Cô: tiểu thư muốn tôi kể về chuyện gì?

Nàng: chuyện về Waraha tiểu thư, sao anh ta lại cô như vậy?

Cô: À, đó là chuyện từ rất lâu rồi...- cô bắt đầu kể cho nàng nghe.

Bắt đầu từ khi ba mẹ cô vừa lấy nhau, nhưng lại trong âm thầm. Họ lén ở bên cạnh nhau rồi có một đứa con, là cô. Ba cô định bụng nếu cô là con trai nhất định sẽ cho mẹ nàng 1 danh phận đàng hoàng. Biết tin cô là con gái, vừa ngay cô vừa chào đời, Waraha gia biết chuyện giữa 2 người, ngăn cấm không cho gặp mặt. Báo chí lúc đó cũng vô cùng bùng nổ. Họ vì lo cho bộ mặt của mình, mà cho mẹ cô một số tiền, rồi bảo mẹ cô không được để lộ chuyện này ra ngoài. Sau này khi mẹ cô có cơ ngơi liền bước thêm bước nữa, nhưng kế phụ của cô lại ham mê cờ bạc, cả nhà tán gia bại sản, và cuối cùng cô được bán vào Austin gia để trả nợ.

Nàng chăm chú nghe từ đầu đến cuối, cũng hiểu được phần nào. Ra là cô cũng xuất thân quyền quí như nàng, nhưng phận đời lại trớ trêu.

Nàng: vậy trên danh nghĩa, cô là Waraha tiểu thư của Waraha gia?

Cô: cứ cho là vậy, dù gì tôi cũng không được họ coi là người nhà, sớm đã không huyết thống với họ. Bây giờ, tôi chính là Engfa Waraha, là người hầu của Char tiểu thư của Austin gia- cô cười nhẹ- để tôi lấy món tráng miệng cho tiểu thư.

Cô ra khỏi phòng, nhanh chóng quay lại với một cốc sữa chua. Từ tốn múc một muỗng đút cho nàng.

Nàng hài lòng mở miệng đón nhận nó, cảm nhận hương vị thức hôm nay có vẻ ngon hơn mọi ngày.

Nàng: chiều nay tôi muốn bơi một chút, cô chọn giúp tôi một bộ bikini.

Cô: dạ tôi biết rồi, Char tiểu thư.

Nàng nãy giờ mới để ý đến phần thức ăn bên cạnh, nó vẫn còn nguyên vẹn.

Nàng: nãy giờ cô vẫn chưa ăn gì sao?

Cô: tiểu ăn xong rồi nghỉ ngơi một lát, tôi sẽ ăn sau.

Nàng: tôi đã nói thế nào? Cô phải ở bên cạnh tôi 24/24, vậy mà bây giờ cô lại bảo tôi nghỉ ngơi một mình, không ai bảo tôi sao? Vậy làm sao tôi an tâm ngủ được đây??

Cô có chút cạn lời. Lí lẽ gì lạ vậy ???

Cô: vậy chúng ta lên phòng đi, tôi canh cho tiểu thư ngủ- giọng cô ôn nhu.

Nàng: nhưng cô vẫn chưa ăn gì mà, một lát sẽ đau dạ dày, ảnh hưởng đến hiệu suất công việc.

Cô: vậy bây giờ tiểu thư muốn như thế nào đây?

Nàng: cô mau bắt đầu dùng bữa, xong thì lên phòng cùng tôi.

Cô: nhưng tiểu thư sẽ phải chờ tôi, tôi không thể để tiểu thư chờ được. Tiểu thư cũng mệt rồi, tôi đưa tiểu thư lên phòng ha- cô vừa định rời khỏi bàn ăn...

Nàng: mau ngồi vào ăn hết phần ăn đó cho tôi, nếu không hậu quả cô tự gánh.

Cô nghe xong lập tức cầm dao, nĩa bắt đầu bữa ăn. Cô ăn rất nhanh vì không muốn nàng phải chờ. Rất nhanh 20 phút sau bữa ăn đã được hoàn thành. Nàng nhìn đĩa thức ăn sạch sẽ của cô liền cảm thấy hài lòng, cùng cô sải bước lên phòng.

*phòng nàng*
Cô: tiểu thư nghỉ ngơi đi, tôi ở ngoài canh chừng, khi nào tiểu thư thức dậy cứ gọi tôi 1 tiếng.

Nàng: không cần, cô nghỉ ngơi sofa bên cạnh đi, hôm sau tôi sẽ cho bố trí thêm 1 cái giường nữa.

Cô: dạ không cần đâu tiểu thư, tôi ngủ ở sofa được rồi.

Nàng: như vậy sẽ có hại cho sức khỏe của cô, sau này cô sẽ ở bên cạnh tôi 24/24 trừ khi đi vệ sinh, còn lại cô sẽ luôn luôn ở cạnh tôi.

Cô: dạ tôi rõ rồi, Char tiểu thư.

Nàng: khoảnh 2h, cô gọi tôi thức dậy. Trang phục bơi lội tôi để ở ngăn kéo ngoài cùng.

Cô: dạ rõ, Char tiểu thư.

^1h30^
Cô thức dậy, thật ra cô vẫn chưa chợp mắt chút nào vì sofa khá hẹp, và cô cũng sợ nàng ngủ không ngon nên không dám lơ đễnh.

Mở tủ quần áo ra rồi chọn cho nàng 1 bộ bikini. Đa số thiết kế của chúng đều khá sexy và nổi bật, cô mới đầu nhìn vào thấy còn phải đỏ mặt. Xong xuôi, nhanh chóng chuẩn bị khăn tắm và...tinh thần để thay trang phục cho nàng.

Đúng 2h, cô gọi nàng dậy.

Cô: tiểu thư, đến giờ thức dậy rồi- giọng cô vô cùng nhẹ nhàng.

Nàng: ưm...một chút nữa tôi sẽ dậy- nàng xoay người rồi tiếp tục ngủ.

Cô: không phải tiểu thư nói chiều nay sẽ bơi sao? Mau thức dậy, tôi thay quần áo cho tiểu thư rồi đi bơi- cô dịu dàng khuyên nhủ.

Nàng ngồi dậy, gương mặt hơi mơ màng.

Nàng: bế tôi vào phòng tắm, giúp tôi rửa mặt.

Cô: dạ được, Char tiểu thư.

Cô bế nàng vào toilet, làm ướt khăn mặt rồi tỉ mỉ lau mặt cho nàng. Bế nàng ra khỏi phòng, trong lòng thầm lẩm nhẩm mấy câu trấn an bản thân. Thả nàng xuống nệm rồi thay quần áo cho nàng.

Cô: tiểu thư xoay lưng lại để tôi mở dây kéo.

Nàng xoay người, cô kéo mở dây kéo, tầm lưng trắng nõn mượt mà của nàng hiện ra trước mắt. Cô hơi mất đi lí trí nhưng dần lấy lại bình tĩnh mà cởi váy nàng ra. Sau đó, lại đến nội y, cô cởi sạch sẽ mọi thứ trên người nàng. Nàng lần nữa loã thể trước mặt cô, cô như lần trước, tránh mặt sang bên tránh nhìn vào cơ thể nàng.

Nàng: tập làm quen đi, sau này cô còn phải thân mật với tôi nhiều hơn nữa đó~- nàng xoay mặt cô về phía mình, cất giọng quyến rũ.

Cô: tôi...tôi...sẽ cố gắng làm quen...tiểu thư cho tôi thời gian có được không?- cô lắp bắp.

Nàng: được, nên nhớ cô không thể trốn tránh mãi đâu.

Cô: dạ, tôi hiểu rồi. Tiểu thư có thể đứng dậy để tôi mặc quần áo vào được không?

Nàng đứng dậy, sát vào người cô. Đôi bạch thỏ khẽ chạm vào người cô, gương mặt 2 người cách nhau chỉ vài cm.

Cô: tiểu thư không cần đứng gần như vậy đâu!!

Nàng: sao lại không, cô không thích??

Cô: không...không có, tôi...tôi không có ý đó màaa. Tiểu thư có thể đứng xa một chút có được không?- quay mặt sang chỗ khác, đã thế còn nhắm tịt mắt.

Nàng trong lòng cảm thấy ai đó rất đáng yêu, không muốn làm khó cô nữa, đứng cách ra một khoảng. Cô nhanh chóng mặc quần áo vào cho nàng, cố gắng làm thật nhanh y như làm chuyện xấu vậy.

Cô: dạ xong rồi, Char tiểu thư.

Nàng vừa định mở cửa ra khỏi phòng, cô lập tức ngăn lại.

Cô: khoan đã, tiểu thư...

Nàng: sao thế??

Cô: tiểu thư nên quấn khăn vào đã, khi nào đến nơi thì cởi ra cũng được.

Nàng: nhưng tôi không thích.

Cô: nhưng mà...như vậy sẽ kì lắm, tiểu thư quấn khăn vào đi.

Nàng: tại sao tôi phải làm vậy? Tôi không thích sẽ không làm!

Cô: nhưng mà...nhưng mà...- cô cuối cùng cũng không ngăn được được mình, đưa tay kéo nàng vào lòng.

Nàng vì bất ngờ, mất thăng bằng ngã hẵn vào lòng cô.

Cô: tôi xin lỗi! Tôi xin lỗi! Tôi không cố ý! Xin tiểu thư thứ lỗi!

Nàng: xem như lần này tôi tha cho cô- nàng nén cười- *ngốc quá đi!*.

Cô: vậy...tiểu thư quấn khăn vào nhé, không lại bị cảm lạnh.

Nàng: ừm.

Cô cười nhẹ rồi quấn khăn quanh người nàng. Cả 2 cùng đến hồ bơi.

______________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top