Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

7. Nghiên cứu khủng khiếp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


CHƯƠNG III:
A STUDY IN TERROR


Lương Trinh Nguyên kể:

" Tôi không bao giờ quên được ngày 19 tháng 12 năm 2014. Thậm chí, tôi còn nhớ hôm ấy là thứ Hai, ngày đầu tiên tôi đến nhận công tác tại đồn cảnh sát sau khi tốt nghiệp Đại học Công an nhân dân. Tôi làm việc dưới quyền đội trưởng Từ ở đội hình sự. Sáng hôm ấy, chúng tôi nhận được tin báo dinh thự Dark Moon xảy ra vụ án giết người hàng loạt, mời chúng tôi đến hiện trường ngay lập tức. Đồng chí nhận tin đang muốn hỏi thêm thì đầu kia đã cúp máy, hơn nữa còn không truy được nguồn gốc cú điện.

Thoạt đầu, chúng tôi cho là ai đó đùa ác, nhưng nhận được tin báo cũng không thể làm ngơ, bèn triệu tập hơn mười cảnh sát lên đường. Mấy hôm trước trời đổ tuyết lớn, giao thông khó khăn, khoảng cách lại xa, chúng tôi mất rất nhiều thời gian mới băng qua được con đường gập ghềnh. Vì là lần đầu xuất quân nên tôi vô cùng căng thẳng, cứ thầm niệm Phật suốt, chỉ mong không xảy ra chuyện gì. Bấy giờ tôi mới ngoài hai mươi, còn nhút nhát, sợ gặp phải mấy vụ giết người hàng loạt. Chẳng biết đi mất bao lâu, cuối cùng cũng tới nơi.

Cửa dinh thự kì dị nọ đóng kín, chúng tôi đập cửa hồi lâu mà không thấy ai ra mở.

Đội trưởng của tôi lúc đó là người đầu tiên thấy lạ, bèn phân công một nhóm ở bên ngoài tiếp ứng, không cho bất cứ ai thoát ra, còn một nhóm nữa theo anh ấy đột nhập ngôi nhà. Tôi ở nhóm thứ hai, theo đội trưởng xô cửa vào. Vừa bước chân qua ngưỡng cửa, chúng tôi đã ngửi thấy mùi nước hoa nồng nặc, không phân biệt được hương gì, giống như nhiều loại nước hoa trộn lẫn với nhau vậy. Đi tiếp thì tình cảnh đa phần cũng giống như báo đài mô tả, tôi không thuật lại ở đây nữa. Tóm lại, tôi đã trông thấy Lý Hàn Khiết khoác áo choàng tắm loang lổ máu chui vào gian phòng kín rồi biến mất, sau đó lại xuất hiện ngoài trời tuyết cách đó 5km như một kì tích. Nhưng truyền thông không biết được tình cảnh những nạn nhân khác.

Thời gian tử vong của các nạn nhân khó xác định, nên tiếp theo đây, tôi chỉ thuật lại tình trạng khi các thi thể lần lượt được tìm ra mà thôi.

Đầu tiên là nữ diễn viên Sooha, nguyên nhân chết là ngạt thở cơ học, bị chết đuối. Hiện trường vụ án là phòng tắm tầng 2. Sooha là người duy nhất không chết ở phòng riêng. Phòng tắm không có bất cứ manh mối nào mang tính gợi mở. Áo choàng tắm của Sooha đã tuột xuống đất trong lúc vùng vẫy, toàn thân cô ta lõa lồ, dưới đất vung vãi nào túi trang điểm, nào đồ dưỡng da... Thậm chí còn có cả đèn pin, tiếc rằng không có pin. Từ hiện trường cho thấy, cô ta bị sát hại ngay sau khi tắm xong.

Người thứ hai là giáo sư Shion. Đầu cậu ta bị vật tù đập vào, chết vì xuất huyết trong não. Phòng cậu ta ngổn ngang bừa bộn, tất cả đồ vật đều bị hung thủ vứt bừa bãi. Cậu ta vận quần ngủ nằm dưới đất, áo ngủ lại bị vứt giữa sảnh tầng 1, vẫn chưa được giặt. Tại sao chúng tôi biết được chiếc áo ngủ đó là của cậu ta ấy hả? Vì Shion luôn thêu tên mình lên quần áo. Tiện đây kể luôn, phòng của Shion và Sooha đều không nằm ở nhà chính mà nằm ở nhà phụ của dinh thự. Từ nhà chính đi đến nhà phụ phải qua một hành lang gọi là "hành lang ngoạn cảnh", đi chậm thì mất chừng ba phút. À phải, có lẽ chuyện này không liên quan tới vụ án, tôi chỉ thuận miệng kể vậy thôi. Có nhiều lời đồn thổi về Shion, trong số đó có một phốt là làm giả luận văn, hơn nữa, là giáo sư văn học mà Shion không biết đến cả tiếng Anh sơ cấp, chuyện này lộ ra khiến dư luận ở trường xôn xao cả lên. Sau khi nhà trường điều tra nội bộ, hình như đúng là có chuyện đó nên Shion suýt bị cách chức. Đúng lúc ấy, cậu ta nhận được lời mời của Lý Hàn Khiết. Nhưng án mạng là việc quan trọng, những vụ bê bối trước đây chúng ta cũng không nên bình phẩm nhiều.

Người chết thứ ba được phát hiện là đạo diễn trẻ Noa ở tầng 2. Anh ta chết do tổn thương cơ học, trên người có nhiều vết thương do vật sắc nhọn gây ra, nguyên nhân trực tiếp dẫn tới cái chết là nội tạng bị vỡ gây xuất huyết ổ bụng, tình trạng khi chết rất thê thảm. Kịch bản, bật lửa, cốc to vứt lung tung quanh thi thể, điếu thuốc trong miệng chưa kịp châm. Cái xác cách bàn làm việc một quãng. Điện thoại bàn đặt trên tủ đầu giường đã bị cắt dây, ống nghe buông thõng xuống lòng thòng. À phải, lúc bấy giờ, tất cả dây điện thoại ở Dark Moon đều đã bị cắt đứt, nhưng ống nghe vẫn gác trên máy. Gian phòng Noa chết là một dạng "phòng kín", không có cửa sổ, cứ như hầm ngầm vậy. Đạo diễn hẳn phải có máu nghệ sĩ, anh ta chọn ở phòng này cũng chẳng có gì lạ.

Người thứ tư là bác sĩ Solon. Gian phòng của anh ta khá lạ lùng, chúng tôi xông vào thì dưới đất đầy mảnh kính vỡ. Tủ kính trong phòng đều bị đập tan tành, nước hoa và bình hoa trong tủ cũng bị hất đổ. Chưa hết, ở các phòng khác cũng có mảnh vỡ chai nước hoa, dọc ba tầng dinh thự đều có mảnh chai lọ vỡ. Mùi hương nồng nặc mà chúng tôi ngửi thấy lúc phá cửa xông vào hẳn là tỏa ra từ những bình nước hoa này. Gian phòng vốn là của bà Phương Tuệ vợ dùng để bày trí bộ sưu tập nước hoa, về sau vì không đủ phòng cho khách nên tạm trưng dụng cho Solon ở. Anh ta chết do trúng độc, kết quả khám nghiệm cho thấy, anh ta đã uống phải cà phê có chứa kali xyanua gây ngừng hô hấp. Cốc cà phê có chất độc nọ vẫn còn một nửa, đặt ở đầu giường anh ta. Ồ, còn chuyện này nữa, chẳng hiểu có tác dụng gì không nhưng tôi thấy vẫn nên kể ra. Trong túi của Solon có một tấm ảnh gia đình gồm anh ta, vợ và con gái. Ôi, thực đáng tiếc...

Thi thể cuối cùng là của nhà văn Jino. Nguyên nhân chết là ngạt thở cơ học, nghi bị chèn ép đường thở dẫn tới tử vong. Chắc hẳn hung thủ đã dùng dây thừng siết cổ anh ấy. Trên tay nạn nhân còn thoang thoảng mùi hoa hồng. Hiện trường là phòng sách tầng trệt, thi thể Jino được đặt dựa vào sau cửa. Lạ một điều là, giữa phòng có hai giá sách, trong đó sách trên giá quay lưng về phía Bắc đều bị dỡ xuống, vứt bừa bãi dưới sàn. Bước vào hiện trường cứ như lội xuống biển sách vậy. Hung thủ đã cắt dây điện thoại, ống nghe vẫn gác trên máy. Phòng sách có giường, trên đó chúng tôi thấy vứt rải rác quần áo, giấy tờ ghi chép và một vài vật dụng thường ngày của anh ta. Hiện trường rất kì quái, ngổn ngang toàn sách vứt từ trên giá xuống, ngoài ra, bên tay thi thể có một cây bút bi xanh lam, song bi đầu ngòi đã biến mất, chắc là long ra khi bút lăn xuống đất. À phải rồi, còn một cái đèn pin mini rơi cạnh cây bút nhưng chưa lắp bóng.

Trên đây là tình hình các nạn nhân khi chúng tôi phát hiện ra. Thật đáng tiếc, vì trời quá lạnh, thời điểm họ tử vong lại gần nhau, thi thể còn bị phá hoại nên pháp y không sao xác định được thời gian tử vong chuẩn xác, đồng nghĩa với việc không thể xác định được trình tự hung thủ giết người. Có lẽ, chỉ mình kẻ trong cuộc là Lý Hàn Khiết biết sự thật mà thôi.

Tiếp theo đây, tôi sẽ đề cập tới những điểm lạ lùng khác.

Thứ nhất, phòng ngủ của Lý Hàn Khiết bị người ta dùng sơn đỏ sơn khắp bốn mặt tường. Tôi quan tâm tới chi tiết này, nhưng nghĩ nát óc cũng không ra hàm ý. Tại sao hung thủ phải phí công sơn lại cả căn phòng thành màu đỏ, hơn nữa lại sơn đủ bốn mặt tường? Về sau tôi lại nghĩ rằng, có khi nào việc này không phải do hung thủ gây ra? Vì sao hắn phải làm như thế? Hay có ai khác trong dinh thự đã làm? Cứ xem cách sơn thì biết, người tiến hành hẳn đang vội vã, cố hoàn thành trong thời gian thật ngắn. Nhưng với lý do gì? Nghe nói hiện giờ, phòng của Lý Hàn Khiết vẫn giữ nguyên hiện trạng đỏ lòm mười năm trước phải không?

Thứ hai, chắc các vị còn nhớ gian phòng Lý Hàn Khiết chui vào rồi biến mất trong lúc bị tôi truy bắt? Chính là căn phòng trên tầng 3, cùng vị trí với phòng sách ở tầng 1 đó. Lúc chúng tôi xô cửa vào, trong phòng chẳng có ai nhưng ngoài những nội thất cơ bản, lạ lùng còn một chiếc laptop, tiếc rằng nó bị nước ngấm nên ổ cứng và bo mạch chủ đều hỏng, không lấy được tư liệu gì hữu ích. Chúng tôi không rõ chiếc laptop thuộc về ai, càng không biết hung thủ có ý gì khi vứt nó xuống đất. Trong số đồ đạc này, khung ảnh tuy làm từ thủy tinh hữu cơ nhưng phần mép đã có dấu vết mài mòn, quả bóng rổ xẹp lép chứng tỏ đã lâu không ai sờ đến, lon coca thì rỗng, tấm thảm làm bằng lông dê có kích thước chừng 70x70.

Thứ ba, Lý Hàn Khiết bị dãn dây chằng đầu gối, đừng nói chạy, ngay cả đi lại cũng gặp khó khăn, chuyện này báo đài từng đề cập đến. Nếu không phải ông ta đang trong trạng thái tinh thần bất ổn, nhất định sẽ không bao giờ chạy, mà dù có chạy cũng không thể chạy nhanh, cùng lắm là như chúng ta rảo bước thôi. Lúc đấy, từng có nhiều chuyên gia nghi ngờ, cho rằng tôi quá căng thẳng nên sinh ra ảo giác, chứ trên đời làm gì có ai đột nhiên biến mất trong phòng kín được. Nhưng tôi xin thề với trời rằng mình không nói dối nửa chữ. Chính mắt tôi trông thấy Lý Hàn Khiết chạy vào phòng, sau đó khóa trái cửa. Để giải thích bí ẩn này, tôi đã thử đủ mọi cách, thậm chí còn tham vấn nhiều nhà ảo thuật xem liệu có thể đột ngột biến mất trong tình cảnh ấy hay không. Tuy có đủ kiểu đáp án, song đều không thể áp dụng vào vụ này.

Thứ tư, chúng tôi đã loại trừ khả năng tội phạm từ bên ngoài lẻn vào. Có khả năng kẻ nào đó đột nhập vào Dark Moon rồi giết người cướp của không? Trước hết, tiền của vẫn còn nguyên, các vật dụng đắt tiền cũng không mảy may sứt mẻ, nếu là trộm vặt lẻn vào nhà giàu, không lý nào lại không lấy một đồng. Quan trọng nhất là, trên nền tuyết, bốn bề đều không có vết chân, cũng không có dấu hiệu ai đó rời đi. Lẽ nào hung thủ mọc cánh bay mất ư?

Thật ra, những gì tôi biết cơ bản chỉ có vậy. Tất nhiên bao nhiêu năm nay, tôi đã đi đến nhiều nơi, tra rõ hoàn cảnh xuất thân của các bị hại và ân oán tình thù của họ nhưng không hề thấy điểm chung, cũng không có dấu hiệu cùng đắc tội với ai cả. Tôi không biết phải bắt tay phá án từ đâu nữa. Tôi hiểu việc bắt giữ Lý Hàn Khiết và coi ông ta như hung thủ là quá tắc trách, nhưng chúng tôi phải có câu trả lời cho xã hội. Lý Hi Thừa, tôi thay mặt toàn đội ngũ cảnh sát xin lỗi anh, có điều, tôi vẫn bảo lưu ý kiến của mình, các vị không phải cảnh sát, không thể tự ý điều tra thay cảnh sát được. Việc đó hết sức nguy hiểm. Tôi vẫn luôn lo rằng... hung thủ sẽ quay lại ngôi nhà xúi quẩy này lần nữa.

Mọi chuyện trôi qua 10 năm rồi, nhưng tôi luôn linh cảm tên sát nhân khát máu ấy sẽ trở về. Nói thế nào nhỉ, đây có thể gọi là trực giác của cảnh sát hình sự.

Nếu các vị tin tôi thì mau rời khỏi đây đi. Càng nhanh càng tốt. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top