Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 9

Au: Đăng vào buổi sáng không chịu đăng lại cứ thích đăng vào đêm muộn cơ.

"Ladies and gentlemen! It's showtime!!!"

Ánh đèn chói lóa từ sân khấu chiếu sáng hàng nghìn những khán giả. Không khí náo nức và hồi hộp tràn ngập khắp nơi. Cũng đúng thôi, vì hôm nay là ngày mà thành viên thứ năm của Fine - Isara Mao bước lên sân khấu biểu diễn.

"Ritsuuuu!!! Đợi anh với!!"

Chả thèm để ý đến ông anh trai đáng thương kia, Ritsu thản nhiên bước thẳng đến chỗ Subaru, Hokuto và Makoto đang ngồi. Nhìn thấy anh và gã, ba người kia đồng thanh chào.

"Konbanwa(Chào buổi tối) , Ritsu-senpai, Sakuma-senpai!"

"Ừm."

"Ờ, chào mấy đứa."

"..."

"Oi oi, tươi lên đi chứ, mặt như đưa đám thế này chả giống các cậu chút nào cả!"

"À vâng.."

Họ chỉ nở một nụ cười trừ.

Khi tất cả mọi người đều đã ổn định lại chỗ ngồi, đèn sân khấu sập xuống, để lại ánh sáng từ những que lightstick nhập nhòa trong bóng tối. Không gian dần trở nên yên tĩnh.

______________Đó là phần bắt đầu của buổi diễn live.

Khúc dạo đầu bằng piano nhẹ nhàng vang lên.

"Kanjite, Kiite" ( Hãy cảm nhận )

"Umare, Hibiku" ( Hãy lắng nghe )

"Yume no oto o" ( Những âm thanh của giấc mơ )

"Bokura to kimi o tsunagu SYMPHONIA" ( Bản giao hưởng vang lên kết nối bạn với tôi )

[ Bản giao hưởng không bao giờ kết thúc]

Bài hát này là bài hát đại diện cho Fine.

Nó đã được thay đổi từ bốn người thành năm người.

Cậu cũng đã được nghe nó nhiều lần.

Đơn giản vì Fine là unit có quyền lực nhất trường.

Lần đầu tiên, cậu bước lên sân khấu với tư cách là thành viên của Fine, không phải là Trickstar.

Thoát ra khỏi dòng suy nghĩ và cuốn mình vào bản giao hưởng, cậu hòa mình vào những bước nhảy uyển chuyển.

Đồng điệu, lôi cuốn.

Đó là một cú sốc không thể tả.

Sự phấn khích và sốc vẫn còn ngay cả khi có thêm người thứ năm.

Solo của Mao, nụ cười, giọng hát và ánh sáng tỏa ra từ Mao.

Subaru ghét nó.

Cậu quay mặt ra chỗ khác, cố gắng không đưa tay ra che mắt.

Cậu không thể nhìn tiếp được nữa.

Subaru đứng dậy khỏi ghế ngồi, không một lời rời đi.

"Đợi đã."

Ai đó nắm lấy cánh tay cậu từ phía sau.

"Takamine?"

"Akehoshi-senpai, đừng né tránh, hãy nhìn nó."

Nói xong, Midori thả cánh tay mình đang giữ ra.

Subaru đưa mắt nhìn về sang Makoto và Hokuto.

"Tuyệt quá..."

"Tớ cũng nghĩ vậy."

Cậu nhìn thẳng về phía trước.

Sân khấu nơi những điệu nhảy tuyệt đẹp.

Sân khấu nơi Sally khiêu vũ.

"Mai furu, uta wa" ( Bài hát đang dần kết thúc )

"Yume no, shira be" ( Là giai điệu của giấc mơ )

"Junpaku no HARMONY" ( Đó là sự hòa điệu của một màu trắng tinh khôi )

"Yami no owari o tsugete ageru, owaranai SYMPHONIA" ( Bản giao hưởng không bao giờ kết thúc sẽ chấm dứt bóng tối mãi mãi )

----------------------------------------------------------------------------------------------

"Hôm nay mệt quá."

"Chủ tịch, cảm ơn vì đã vất vả."

Thay từ trang phục biểu diễn sang đồng phục, Mao sắp xếp đồ đạc chuẩn bị về nhà.

"Đó là một màn trình diễn tuyệt vời, làm tốt lắm, Mao."

"Etou, cảm ơn ạ..."

"Vậy hôm nay thế là đủ rồi, về nhà nghỉ ngơi đi."

"Vâng."

Đi được vài bước, Eichi như nhớ ra việc gì liền quay lại.

"Nhân tiện..."

"Dạ?"

"Hôm nay, những người bạn của cậu cũng đến."

"E?"

Những người bạn cũ.

Khuôn mặt của ba người lại hiện lên trong tâm trí cậu.

Vì bận chuẩn bị cho buổi live, cậu thậm chí còn không nhớ đến Trickstar...

"Cậu không để ý sao? Tôi còn tưởng cậu đưa vé cho họ cơ, từ lúc họ ngồi vào chỗ ấy."

"Không, em không đưa nó..."

"Chắc chứ? Tôi còn thấy cả Ritsu-kun và tên nhóc Ryusetai xanh lè cơ mà?"

"Ritsu với... Takamine?"

Chắc chắn Mao đã đưa vé cho Ritsu, nhưng cậu đã không đưa nó cho Takamine.

"Thôi, muộn rồi, cậu có muốn quá giang về không?

"A không cần đâu ạ, em tự đi bộ về được."

"Nào lên đây đi, đừng ngại."

Chưa kịp để Mao kịp phản xạ, Eichi đã kéo cậu luôn vào trong xe. Cơ mà tốt thôi, buổi diễn hôm nay cũng đã vắt kiệt sức lực cậu rồi còn gì.

------------------------------------End chapter 9------------------------------------

Au: Sau một thời gian vắng bóng, con Au này cuối cùng cũng đã ngóc đầu lên viết tiếp cái fic xàm xí này. Dù sao cảm ơn các bạn đã đọc và vote! *:・゚✧(・ω・)*:・゚✧


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top