Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 6 Gió kể về anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Ở một góc phố nơi tọa lạc của một tiêm cafe nhỏ với chủ là Hayate một anh chàng 25 tuổi đầu và không có mảnh tình đàng hoàng. Ông trời cũng biết trêu đùa anh lắm.Cuộc sống cứ vậy tiếp diễn anh vẫn vậy không thay đổi cứ mở rồi lại đóng nhưng sau hôm nay cuộc sống nhạt nhẽo ấy sẽ thay đổi.]

[Như mọi ngày anh vẫn mở quán.]

*ding dong

"Chào quý khách anh cần dùng gì ạ?" - Hayate // cúi đầu, //

"Này chỉ mới mấy ngày không gặp không lẻ cậu quên luôn mặt tôi rồi hả?" - Zephys

"À Zephys hả !" - Hayate // ngạc nhiên //

"Hôm nay đến tìm tôi có việc gì sao?" - Hayate // hỏi //

"Tôi lại bị đá rồi" - Zephys // lảm nhảm //

"Tệ thật..." - Zephys // thở dài //

"Chắc không phải do cậu lắm mồm nhỉ? " - Hayate // hỏi //

"..." - Zephys // im lặng //

"Hmm...có lẽ là tôi đã có câu trả lời của mình rồi" - Hayate // im lặng //

[Sự im lặng xem như vô bổ này tưởng chừng chày dài vô tận thì bỗng tiếng cửa mở vang lên *ding dong một chàng thanh niên bước vào với mái tóc vàng nhạt đôi mắt xanh thu hút trong như người phương Tây, cậu mặc vest lịch lãm.]

(Enzo 20 tuổi là tổng giám đốc công ty XZY, sở thích là vẽ tranh phong cảnh, chưa mảnh tình mặc dù rất nhiều cô gái theo đuổi)

[Mãi buông chuyện với ông cha nội Zephys mà quên đi vị khách vừa đi vào. Chắc tầm 15 phút rồi anh mới nhận ra trong góc quán một thanh niên mặc vest ngồi thư thả đọc sách. Ánh mắt xanh lục cứ lia theo từng dòng trong sách.]

" Ah xin lỗi " - Hayate // luống cuống //

"Xin lỗi cậu cần gì ạ" - Hayate // cúi đầu //

"..." - Enzo // ngước lên //

"Ừm anh có thể lấy cho tôi một cốc cafe và một đĩa sanwich được không" - Enzo // nhàn nhã //

"Vâng có ngay ạ" - Hayate // chạy đi //

[Nhìn anh luống cuống chạy đi cậu bất giác mỉm cười.Cứ như vậy qua mười lăm phút anh bưng ra một đĩa sanwich và một ly cafe. Đặt lên bàn chúc cậu ngon miệng rồi rời đi. Từ khi cậu vào quán lượng khách kéo vào quán tấp nập hơn đồng thời làm anh không kịp trở tay. Nhìn anh bận rộn như vậy cậu bất giác lại cười nghĩ: 'Anh vẫn như vậy không thay đổi tí nào...'. Song cậu để lại tiền rồi rời đi âm thầm. Aisss mới đó mà chiều rồi đúng là hôm nay trôi nhanh thật.]

"Này Zephys anh không định về à?" - Hayate // hỏi //

"Hở~ hả! Mới đó mà muộn như vậy rồi sao!? " - Zephys // bật dậy //

"Ờ...haha...tôi về đây" - Zephys // chạy đi //

"Haizzz cuối cùng cũng đi" - Hayate // thở dài //

"Giờ thì dọn dẹp thôi" - Hayate

~lúc đắm đuối anh cho rằng~

~tình ta như ánh trăng rọi~

~chứ đâu biết~

~ dòng đời lắm nhiều cơn~

~sống phủ phàng~

[Tiếng nhạc du dương trong góc quán nhỏ ánh chiều tà chiếu lên đôi vai đầy đặn. Lủi thủi dọn dẹp đi ra rồi lại vào động tác nhịp nhàng uyển chuyển vào từng lời nhạc chàng thanh niên với vóc dáng mảnh mai tóc ánh bạc với kiểu tóc đuôi dài,chiếc tạp dề đã sớm phai màu. Những tia nắng còn sót lại, rồi hôm nay sẽ kết thúc. Như bao ngày quán nhỏ đóng cửa đi trên con phố vắng anh ghé vào cửa hàng tiện lợi mua cho mình một món gì đó rồi ra về. Đi trên con đường mà ngày nào cũng đi qua nhưng hôm nay anh thấy nó có vẽ xa lạ quá. Trong đầu cứ nghĩ về cậu thanh niên tóc vàng nhạt ánh mắt xanh lam thu hút ngồi trong góc đọc sách giọng nói trầm mà ôn hòa ấy mãi nghĩ về điều ấy phút chốc đã về đến nhà lấy chìa khóa từ túi ra lại cho vào ổ xoay *Cạch* cửa mở trước mặt anh khung cảnh quen thuộc đập vào mắt vẫn căn phòng ấy vẫn con người ấy nhưng sao hôm nay có gì đó thật khác phòng vẫn sạch vẫn gọn gàng như vậy nhưng anh bổng thấy có chúc xa lạ. Chắc do cả tuần không về nhà nên thấy lạ nghĩ vậy nên anh cũng cho qua.]

[Gác lại mọi thứ anh đi tắm để gột rửa muộn phiền mệt mỏi của một ngày. Song nấu cho mình ấm nước sôi cho vào hộp mì rồi lại chờ đợi cuối cùng chỉ việc ăn. Cuộc sống của anh nó đơn giản mà thanh đạm sáng làm chủ tiệm tối về nghỉ ngơi.]

*reng reng

"Vâng alo ai vậy ạ?"- Hayate // nhấc máy //

"Alo~~~~Hayate à~~~~" - Natalya // say ngoắc cần câu //

"Vâng chị Nata đấy ạ" - Hayate

"Ừm~ em rảnh không đến đây đón chị đi~~~~" - Natalya

"Dạ? Chị ở đâu thế ạ?" - Hayate // hỏi //

"Ở bar XZ đến nhanh nha chị sắp bla bla...." - Natalya // lải nhải //

(Natalya 27 tuổi nhân viên công chức, sở thích đi bar đang hẹn hò cùng Veera.)

[Nữa tiếng đến nơi nhìn thấy người chị nghiêm khắc trong bộ dạng say khướt nói nhảm chỉ có thể thở dài. Dìu chị lên xe rồi đưa chị về chung cư, đoạn đường dài mãi nghe chị lải nhải mà nhức đầu. Nhưng chị đang say nói nhảm là chuyện bình thường đến nơi chị sống gọi cho ai đó một lát sao,người con gái cùng mái tóc ngắn tím chạy ra rối rít xin lỗi đỡ chị rồi dìu chị vào lúc ấy nhìn chị cười tươi lắm. Trong lòng thầm nghĩ có lẽ chị đã tìm đúng người rồi trước đây chị cũng từng dan dở nhiều lần cứ lần nào chị gọi cũng là trong tình huống say khướt. Bây giờ chị cũng say khướt nhưng bên cạnh chị giờ đây đã có người con gái ấy cuối cùng lòng cũng được yên, đưa chị về thì lại quay về nhà.]

[Mai là chủ nhật quán không mở cửa yên tâm để nghỉ ngơi rồi.]

7 giờ 30 sáng

[Tỉnh dậy tắt báo thức rời giường chuẩn bị cho ngày mới chiên hai quả trứng nướng bánh mì rót một ly sữa. Dọn nhà song rảnh quá thì thay đồ và đi dạo phố. Lang thang trên con phố vô định không biết nên đi đâu về đâu làm gì. Ghé vào tiệp bánh ven đường mua cho mình vài chiếc bánh mỳ lửng khửng đi đến công viên. Giữa nơi đất chặt người đông, ngắm nhìn đoàn người đang sống vội vã trên phố chiều tà dần buông một ngày nữa sắp kết thúc.]

[Anh đang ngồi suy nghĩ vài chuyện thì bỗng nghe tiếng người.]

"Ah anh là chủ quán cafe đúng không ạ" - Enzo // đi đến//

"Vâng cậu là?..." - Hayate // ngước nhìn //

"Anh thường đến đây vào ngày nghỉ sao?" - Enzo // ngồi xuống //

"À vâng " - Hayate

[Nhìn cậu trai trẻ đầy sức sống trước mặt đúng như người ta thường nói 20 là tuổi xuân xanh nhất của đời người nhưng nó lại không kéo dài bao lâu rồi sẽ có lúc ta thấy mình thật sự sống quá vội mà không để ý đến thời gian.]

"Tôi có thể mời anh một bữa được không?] - Enzo // cười //

"Hả!?....À....Vâng" - Hayate // không có khả năng từ chối //

Ta lói cỡ lày lười quá lười:(((

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top