Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 5: Đảo khách thành chủ

Bên này, trời chưa sáng Đàm Đài Tẫn đã rời khỏi phòng ngủ, sau khi ăn sáng xong, hắn nhận được một phong thư từ quê gửi lên.

Lúc vừa yết bảng, hắn liền gửi thư về cho di, cho nên, bây giờ thư hồi âm mới đến.

Đàm Đài Tẫn nhét thư vào trong ngực, lòng nôn nao về thư phòng, cẩn thận lấy ra bức thư ở bên trong.

Di không biết chữ, di trượng (dượng) trước giờ không thích Đàm Đài Tẫn vì hắn mồ côi. Khi còn nhỏ, di chừa lại cho hắn một cái màn thầu, cũng bị di trượng lấy mất. Bởi vậy, phong thư này chỉ có thể do biểu tỷ Bạch Lê Quân của hắn viết.

Nghĩ đến đây, động tác mở thư của hắn trở nên nhẹ nhàng hơn chút.

Lá thư viết không dài, chỉ hàn huyên thăm hỏi chuyện ăn mặc, có điều khiến hắn vui vẻ là di nói tháng chạp năm nay, biểu tỷ của hắn sẽ đưa Diệu Nhi lên Kinh Thành để đi học, mong mình chăm sóc cho họ.

Bạch Diệu là biểu đệ của hắn, năm nay tóc đã búi lên được, cũng đến lúc nên đi học. Ở trong thôn, Bạch gia cũng xem như có chút của cải, có thể "gánh" được chi phí cho hắn lên kinh để học.

Cái Đàm Đài Tẫn quan tâm không phải chuyện này, mà điều hắn nghĩ đến là cuối năm nay có thể được nhìn thấy biểu tỷ rồi, vì vậy tâm tình hắn có chút hân hoan. Nhưng giây phút vui mừng ngắn ngủi qua đi, trong lòng lại nổi lên chua xót.

Trước khi đi thi, hắn không dám hứa hẹn với Bạch Lê Quân điều gì, hai người đứng dưới cây cổ thụ nhìn nhau không nói, cứ như vậy chỉ nói lời tạm biệt tẻ nhạt.

Hiện giờ, tuy rằng hắn là Trạng Nguyên đầy công danh, nhưng lại bị Thánh Thượng ép cưới một quý nữ cao môn kiêu ngạo ương bướng, dâm dật, nên tuyệt đối không thể hưu nàng.

Biểu tỷ là nữ nhi trong sạch, tri thư đạt lễ, hiền lương thục đức, sao hắn có thể nhẫn tâm đưa nàng vào phủ làm thiếp được.

Tâm trạng của Đàm Đài Tẫn lập tức chùng xuống.

Đến giờ cơm trưa, hắn quay lại phòng ăn vẫn không thấy bóng dáng Diệp Tịch Vụ đâu, liền cau mày, hỏi: "Quận chúa đâu? Còn chưa chịu rời giường sao?"

Một nha hoàn hành lễ: "Bẩm lão gia, phu nhân ra ngoài rồi ạ!"

"Nàng đi đâu?"

Đàm Đài Tẫn nhíu mày càng chặt hơn, cảm thấy thê tử này không có chỗ nào hợp ý hắn.

Hắn hoàn toàn quên mất bản thân mình đêm qua đã đè Diệp Tịch Vụ trên giường giày vò như thế nào.

Hai nha hoàn liếc nhìn nhau: "Nô tỳ không biết!"

Diệp Tịch Vụ cũng không hy vọng biết được câu trả lời, hắn xua tay cho người lui xuống.

Sau khi ăn cơm xong, đột nhiên hắn nhớ đến điều gì đó, gọi hạ nhân lại phân phó: "Khi nào quận chúa về, nhớ đưa cho nàng chén thuốc tránh thai!"

Người kia giật mình, cúi đầu nói: "Bẩm lão gia, buổi sáng phu nhân đã uống rồi ạ!"

Đàm Đài Tẫn không ngờ Diệp Tịch Vụ lại "tự giác" như vậy, tuy là hắn không muốn tiểu kỹ nữ này sinh con nối dõi, nhưng nghe thấy Diệp Tịch Vụ đã uống thuốc tránh thai rồi, hắn cảm giác như bị ai đó tát một cái trước đám đông vậy, hình như nàng vốn không để mắt đến tướng công danh chính ngôn thuận là hắn đây.

Đàm Đài Tẫn nghiến răng, phất tay áo rời đi.

--

Sau khi Diệp Tịch Vụ rời khỏi chỗ Ôn Phán Vân, nàng lại đi tìm một tỷ muội khác, hai người đi dạo đường phố một chút, ăn nhậu vui vẻ, cho đến giờ Tuất canh ba mới về tới phủ.

Trong phòng không có bóng dáng của Đàm Đài Tẫn, Diệp Tịch Vụ cũng chẳng thèm để ý.

Nàng tắm gội thơm tho xong, bôi ít thuốc mỡ vào giữa hai chân. Một ngày trôi qua, chỗ đau kia của nàng đã giảm được kha khá, ngày mai có lẽ sẽ khỏi hẳn.

Diệp Tịch Vụ không có ý định đợi Đàm Đài Tẫn trở về, nàng thổi đèn, buông rèm giường xuống.

Diệp Tịch Vụ ôm chăn, nhớ đến tiểu sinh tuấn tú lúc chiều gặp được ở rạp hát, nàng thầm tính toán xem khi nào có thể triệu hắn vào phủ uống vài chén rượu, để cho hắn hát vài khúc cho nàng nghe. Nếu hắn bằng lòng, có thể ở lại hậu viện cũng được..

Đợi đến khi Đàm Đài Tẫn trở về phòng, nhìn thấy trong phòng tối om, còn Diệp Tịch Vụ đã chìm trong mộng đẹp từ lâu, hắn tức giận đến mức gân xanh trên trán nảy lên.

Lúc Đàm Đài Tẫn rửa mặt, thay quần áo, hắn không để tâm Diệp Tịch Vụ đang ngủ say, cố tình tạo ra không ít tiếng động lớn, ai ngờ Diệp Tịch Vụ chỉ hậm hự trở mình, sau đó, không có phản ứng nào khác.

Đàm Đài Tẫn nằm bên cạnh nàng, ôm một bụng tức không có chỗ phát tiết.

Diệp Tịch Vụ bị cơn nóng làm cho tỉnh ngủ.

Vừa rồi nàng mơ thấy có một cái bếp lò đang đặt cạnh mình, nàng phải cởi hết quần áo mình ra, nhưng luồng khí nóng kia vẫn không ngừng lan từ ngực đến tứ chi.

Diệp Tịch Vụ thở hổn hển mở mắt, phát hiện mình đang ôm cánh tay của Đàm Đài Tẫn, đùi thì gác lên hông hắn, mà luồng khí nóng bốc ra từ trong ngực chính là cánh tay của hắn.

Bởi vì trong mơ, Diệp Tịch Vụ nóng đến mức ngủ không yên, trung y bị nàng cởi ra, cho nên cánh tay của Đàm Đài Tẫn kia kề sát vào da thịt mềm mịn của nàng.

Diệp Tịch Vụ muốn thu chân về, ấy vậy mà đùi nàng lại va trúng vật cứng khác. Nàng ngẩn người, chống tay ngồi dậy, hai khối ngực ép về một bên, hiện ra khe ngực sâu hút.

Diệp Tịch Vụ xốc chăn lên, quả nhiên, nàng nhìn thấy đũng quần của Đàm Đài Tẫn dựng cao, dương vật bên trong căng to, tràn đầy tinh lực.

Diệp Tịch Vụ đưa tay sờ nó, thật ngạc nhiên, nó lại nhảy nhót như muốn đáp lại nàng. Diệp Tịch Vụ cảm thấy thú vị, vô thức nhớ đến cảnh giường chiếu của Bình Nhi và Minh công tử ngày hôm qua, nàng lập tức trở nên hứng thú, cởi tiết khố ra, thân thể trần trụi bò lên trên người Lục Thừa, hai tay kéo quần hắn xuống, phóng thích tiểu gia hoả.

Dương vậy lập tức búng ra, suýt nữa vả lên mặt nàng. Nàng liếm môi, một nay nắm nghiệt căn, một tay đè âm mao hỗn độn đang cọ lên mặt mình.

Đây là lần đầu tiên Diệp Tịch Vụ nhìn dương vật của nam nhân ở cự ly gần đến vậy, mùi tanh nhẹ, không khó chịu chút nào. Nàng lại có một phát hiện mới, dương vật của Đàm Đài Tẫn không chỉ lớn, mà màu sắc cũng rất đẹp, màu giống như đầu vú của hắn, sẫm hơn màu hồng phấn một chút.

Nàng vươn ngón tay ngọc ngà, khẽ chọc vào khe hẹp nơi quy đầu, trên tay dính một ít chất nhầy, cửa huyệt nàng đột nhiên co rút lại, nước bọt trong miệng tiết ra nhiều hơn.

Nàng hé miệng, cố gắng đưa dương vật của Đàm Đài Tẫn vào miệng, ai ngờ chỉ mới ngậm phần đầu thôi đã rất khó khăn. Diệp Tịch Vụ không muốn làm khó bản thân, chỉ ngậm quy đầu của hắn, đầu lưỡi vươn ra liếm dọc khe hẹp, thỉnh thoảng mút vài cái.

Ngón tay Diệp Tịch Vụ đụng túi phải tinh hoàn dưới lớp lông rậm, nàng vươn tay bắt lấy, hai túi trứng nằm gọn trong tay nàng, được nàng vân vê nắn bóp.

“Ưm…” Trong cơn mơ, Đàm Đài Tẫn phát ra tiếng rên trầm thấp.

Tên thư sinh thường ngày cao ngạo lãnh đạm, giờ đây lại rên rỉ vì nàng, khiến lòng nàng khẽ vui sướng. Diệp Tịch Vụ cật lực liếm mút dương vật trong miệng, hai tay cũng không hề lười biếng, lúc thì sờ, lúc thì vuốt, khi thì vân vê hai viên tinh hoàn no đủ.

Đôi vú vốn to tròn của Diệp Tịch Vụ, nay lại càng thêm đầy đặn vì động tác cúi người của nàng, núm vú nấp vào trong quầng vú.

Sau đó, cả thân thể nàng nhấp nhô lên xuống, hai vú đong đưa, đầu vú đỏ bừng từ từ dựng đứng lên, hết lần này đến lần khác lướt trên cơ bụng của Đàm Đài Tẫn, nàng không kiềm được vặn vẹo chiếc mông vừa trắng lại vừa tròn.

Đàm Đài Tẫn đang nằm mơ, hắn mơ thấy mình đang tá túc ở Sơn Tự, ban đêm có một con yêu nữ xông vào, cưỡi lên người hắn khi hắn đang ngủ. Con yêu nữ này đưa lưng về phía hắn, nên không nhìn thấy mặt, nhưng nó lại có cặp mông đầy đặn, trắng tinh hấp dẫn người khác, yêu nữ xoay chiếc mông mềm mại, cưỡi lên người thật sự khiến người khác muốn để lại dấu tay trên đó.

Hắn thấy yêu tinh này cưỡi chậm quá, cho nên khi đưa tay nắm lấy hai cánh mông của nàng, lại bắt trúng không khí, đột nhiên hắn tỉnh mộng.

Nhưng cảnh tượng trước mắt còn kích thích hơn mộng cảnh gấp trăm lần.

Đàm Đài Tẫn suýt nữa ngất đi.

Hắn nhìn thấy một nữ nhân quyến rũ thân thể trắng ngần ở trên người, say xưa ngậm mút dương vật hắn, bầu ngực cọ xát lên bụng hắn, cặp đùi gợi cảm ở hai bên đầu hắn. Đôi mông căng mọng giống bầu ngực kia vểnh cao ở không trung, dường như muốn ngồi lên mặt hắn.

Đàm Đài Tẫn vừa mở mắt ra đã nhìn thấy hoa huyệt tiết đầy mật dịch, bởi vì lúc này chân Diệp Tịch Vụ đang tách ra, âm môi mở cho nên có thể nhìn thấy âm đế còn chưa sưng lên. Hắn còn thấy rõ hoa cúc xinh đẹp cùng màu với tiểu huyệt và núm vú.

Hai cánh mông run lên, tựa như tiểu dâm đãng thèm chơi này đang lắc mông cầu hoan với hắn.

Vốn dĩ, trước khi đi ngủ, Đàm Đài Tẫn tức nghẹn họng, nhìn thấy tiểu dâm đãng này dâng lên tới cửa, liền đưa tay lên tát lên hai cánh mông còn đang run rẩy.

“Á!” Diệp Tịch Vụ không ngờ hắn vừa tỉnh dậy đã đánh mông mình, nàng giật mình, nhả dương vật ra la lên.

Nhân cơ hội này, Đàm Đài Tẫn ngồi dậy, lật Diệp Tịch Vụ lại, để nàng nằm lên giường.

Diệp Tịch Vụ cảm thấy trời đất đảo lộn, khi hoàn hồn lại thì trước mặt đã có một bóng người.

Sắc mặt Đàm Đài Tẫn âm trầm, hắn cầm dương vật ngồi trên mặt Diệp Tịch Vụ, âm mao rậm rạp lập tức phủ lên khuôn mặt nhỏ xinh đẹp của nàng.

“Phi, phi!” Diệp Tịch Vụ luống cuống phun âm mao trong miệng ra, hiện nàng còn chưa đoán được sự việc nghiêm trọng đến thế nào: “Thư sinh thối! Ngươi đang làm gì vậy hả? Nhiều lông như vậy mà không biết cắt tỉa lại sao? Ngươi tránh ra!”

Đàm Đài Tẫn mặc kệ nàng, trong giấc mơ hắn đã kìm nén xuất tinh, nhưng khe nhỏ trên quy đầu vẫn rỉ ra tinh dịch, côn thịt thì dính đầy nước bọt của tiểu kỹ nữ này.

“Bộp!”

Đàm Đài Tẫn nghiêng người, hắn buông tay để dương vật cứng như chày sắt đánh lên mặt Diệp Tịch Vụ. Diệp Tịch Vụ nhắm mắt theo bản năng, quy đầu cọ lên lông mi, lông mi lập tức ướt dính lại với nhau.

“Ngươi…” Diệp Tịch Vụ ngơ ngác nhìn dương vậy to lớn trước mặt, nhất thời quên việc mình phải làm gì.

Không phải tiểu dâm đãng rất thích ăn côn thịt của nam nhân sao?”

Đàm Đài Tẫn nhéo cằm nàng, Diệp Tịch Vụ mở miệng theo bản năng, hắn thúc mông, nhét quy đầu vào miệng nàng: “Ăn đi! Mở miệng lớn một chút! Tiểu dâm đãng ngậm hết côn thịt của lão tử đi!”

“Um…ưm”

Diệp Tịch Vụ bị Đàm Đài Tẫn thọc dương vật vào tận sâu bên trong khiến nàng nôn khan, vì vậy cổ họng càng siết chặt dương vật hơn, kích thích Đàm Đài Tẫn bật ra tiếng rên.

Sau khi đã quen được một lúc, Đàm Đài Tẫn giữ đầu Diệp Tịch Vụ, đẩy dương vật vào sâu trong miệng nàng. Khuôn mặt nhỏ của nàng bị lấp trong đám lông rậm rạp của hắn, mũi cũng bị lông đâm vào, hai viên tinh hoàn của Đàm Đài Tẫn đong đưa đánh lên cằm nàng.

“A….ưmmmm….” Đàm Đài Tẫn ngồi xổm trên mặt Diệp Tịch Vụ, điên cuồng thúc cái mông rắn chắc của mình, hai đùi banh ra hai bên, cơ bắp đùi trong hiện lên rõ ràng: “Tiểu kỹ nữ! Ngươi đúng là…a…dâm đãng từ trong máu….aaa.”

Đột nhiên Đàm Đài Tẫn kêu lên âm thanh kỳ quái, sau đó Diệp Tịch Vụ với tay đến mông hắn, xoa xoa đáy chậu.

Đàm Đài Tẫn chưa từng nhận được kích thích đến độ này, đầu óc trống rỗng, túi tinh binh co rút lại, bất cẩn bắn dương tinh vào miệng Diệp Tịch Vụ.

Đàm Đài Tẫn vội kẹp mông lại, sắc mặt trầm xuống, rút dương vật ra, hỏi: “Tiểu dâm đãng kia, ngươi học trò này ở đâu ra?”
Diệp Tịch Vụ thở không ra hơi, mặt đỏ mắt trắng.

Đàm Đài Tẫn lùi lại, bỗng nhiên hắn thấy tiểu dâm đãng này đang kẹp chân, xoa vú để tự an ủi, dục vọng vừa mới xuất ra giờ đây lại trỗi dậy ở bụng dưới.

Hắn cảm thấy bản thân mình thật buồn cười, hắn biết rõ vú Đàm Đài Tẫn là do nam nhân khác mút cho bự, vậy thì việc gì phải hỏi thủ đoạn của nàng học từ đâu?

Đàm Đài Tẫn cố ý mặc kệ tiểu huyệt đang đói khát của nàng, hắn kéo tay nàng ra, lấy quy đầu cọ lên miệng nàng, nói: “Tiểu dâm đãng, ngứa vú phải không?”

Vừa rồi, Diệp Tịch Vụ khẩu giao đến rã rời, nàng lười biếng nhìn hắn gật đầu, khoé miệng còn vương lại tinh dịch chưa nuốt xuống hết, dáng vẻ bị chơi vô cùng dụ hoặc.

Đàm Đài Tẫn ngẩn người, bỗng, hắn cảm giác Diệp Tịch Vụ như vậy có chút đáng yêu, hắn đưa ngón cái lau vết tinh dịch, giọng nói bất giác dịu đi đôi chút: “Ép vú lại, để ta “chơi” vú của ngươi!”

Diệp Tịch Vụ không chút nghi ngờ, nhẹ ép chặt vú mình lại, đồi núi lại càng cao thêm. Đàm Đài Tẫn cầm dương vật mình đi vào giữa hai vú.

“Tiểu dâm đãng…vú của ngươi vừa lớn lại vừa trơn…thật sự rất sướng!” Đàm Đài Tẫn vân vê hai đầu vú lớn của nàng.

“A…aaaaa…đầu vú…”

“đầu vú gì?” Đàm Đài Tẫn miết chặt đầu vú và quầng vú của nàng: “Vú lớn như vậy, lại còn hồng, phải gọi là táo tàu mới đúng!”

“Aaaaaaa”

Không biết qua bao lâu, đột nhiên Đàm Đài Tẫn nắm lấy côn thịt của mình, cọ vào núm vú của nàng, núm vú vặn vẹo kẹt vào khe hẹp trên quy đầu, hắn càng làm mạnh hơn. Diệp Tịch Vụ kêu lên, lắc lư ngực, giống như muốn đẩy côn thịt đang khi dễ nàng ra xa, lại giống như đang dụ dỗ người đến chà đạp.

Đàm Đài Tẫn để mặc nàng rung lắc ngực, còn hắn đang liều mạng đâm cái núm vú hết sức dâm đãng này, hắn ấn cái núm vú cao bằng một đốt tay chìm trong quầng vú, mỗi lần quy đầu chìm trong vú thịt cũng mang đến cho hắn một tư vị khác.

Bàn tay của hắn đánh lên một bên vú rảnh rỗi: “Chơi chết ngươi! Ta chơi ngươi tới chết luôn…ư…đồ dâm phụ vú bự…..ự….ư…. Ưmmmm!”

“A….đừng…..! Thư sinh thối!”

Đàm Đài Tẫn chơi càng lúc càng tàn nhẫn, chốc chốc lại véo cái đầu vú đang sưng lên như quả dâu tây.

"Đàm Đài Tẫn! Đàm Đài Tẫn! A…” Diệp Tịch Vụ nức nở, hai chân liên tục cọ xát, ưỡn thân lên đưa vú cho dương vật hắn chơi.

“A…tướng công!”

“Phụt…”

Vì tiếng gọi “tướng công” này của Diệp Tịch Vụ, hắn đã hoàn toàn thất thủ, tinh dịch màu trắng phun ra, núm vú lắc lư, văng khắp nơi, không chỉ có vú của nàng, ngay cả mặt, bụng, đùi đều có đốm trắng tinh dịch.

Đàm Đài Tẫn thở hổn hển, lấy dương vật quét tinh dịch vừa bắn lên đầu vú Diệp Tịch Vụ, một lần nữa lộ ra hạt đậu đỏ đáng thương.

“Đàm…Đài Tẫn…” Diệp Tịch Vụ yếu ớt gọi hắn.

“Hửm?” Đàm Đài Tẫn thấp giọng lên tiếng.

Có lẽ là vì tiếng gọi “tướng công” ngoài ý muốn vừa rồi, cho nên, hiện tại, khi Đàm Đài Tẫn nhìn hình ảnh dâm mĩ trước mặt, trong lòng mềm đi vài phần. Hắn đưa tay, nhẹ nhàng xoa hai đầu vú bị hắn chà đạp đến mức sưng đỏ nhô lên, sau đó tiếp tục dùng dương vật quét những vết ting trùng vừa bắn lên người nàng.

Diệp Tịch Vụ vặn vẹo thân mình, đôi vú cũng run rẩy theo, môi nàng hé mở, dường như đang muốn nói gì đó, nhưng khi nàng nhìn thấy bộ dạng Đàm Đài Tẫn đang chuyên chú lấy dương vật lau tinh dịch cho mình, nàng không nói gì cả.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top