Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2

Mấy tháng rồi Fourth mới được gặp mẹ của mình nhỉ? Ba tháng hay bốn tháng cậu cũng không nhớ nữa. Jinhee lúc nào cũng bận rộn công việc cùng chăm sóc em gái nhỏ, lúc nào có thời gian là lại bay qua bay lại giữa hai thành phố để cân bằng giữa gia đình mới và cậu. Cậu biết mẹ cũng rất khổ tâm nên mới quyết định tới thành phố G này học đại học.

Em gái nhỏ tên Lina, Fourth mới chỉ gặp con bé được hai ba lần, mỗi quan hệ giữa hai anh em cũng không mấy thân thiết. Lina là đứa trẻ được sinh ra nhờ IVF, vì mẹ cũng đã có tuổi nên khi sinh Lina ra sức khoẻ của con bé khá yếu. Khoảng thời gian mấy năm đầu đời Lina đau ốm liên tục nên đó cũng là khoảng thời gian Fourth gần như rất ít được gặp mẹ, từ đó cũng vô tình xây lên một bức tường vô hình.

Chiếc xe dừng dưới sân tiểu khu, dượng giúp Fourth cầm hành lý đi trước dẫn đường còn cậu đeo balo lững thững bước theo sau. Lần đầu sống chung với gia đình mới của mẹ dưới một mái nhà cũng khiến Fourth trở nên khá căng thẳng.

Vừa tiến vào trong, mẹ cậu đã đừng chờ sẵn ở cửa, có lẽ bà đã đứng đây chờ khá lâu rồi. Fourth mỉm cười cúi chào mẹ, cả ba cùng nhau bước vào nhà. Đảo mắt một vòng quanh căn nhà, bởi vì trong quãng thời gian trưởng thành Fourth không cảm nhận được cái gọi là mái ấm gia đình nên bước vào căn nhà này cậu thấy mình thật lạc lõng. Jinhee thì lại nghĩ con trai đang nhìn xem em gái nhỏ đâu nên nói.

"Lina lên trên phòng rồi, con bé giờ này chắc ngủ rồi. Ba chúng ta cùng ăn cơm thôi, hôm nay mẹ nấu toàn món con thích đó."

Dượng Kang sau khi để gọn vali hành lý của Fourth vào một góc cũng đi tới cạnh hai người.

"Ừm! Ăn xong rồi hãy về phòng sắp xếp đồ đạc sau cũng được."

"Vâng!" Fourth không từ chối, cậu cũng muốn nhanh chóng về phòng nghỉ ngơi.

Nhìn một bàn ăn thịnh soạn trước mắt Fourth không nói gì lặng lẽ ăn. Hình như mẹ nhầm lẫn món ăn yêu thích của cậu với em gái nhỏ thì phải. Nhìn mâm cơm với phần lớn các món về hải sản mà bản thân không thích Fourth chỉ ăn một chút rồi xin phép lên phòng. Cậu lấy lý do bản thân đi xe mệt mỏi, đầu có chút choáng váng cần lên phòng nghỉ ngơi trước. Jinhee thấy con trai mệt cũng không gượng ép cậu ăn thêm.

Kéo hành lý lên phòng mà mẹ đã chỉ, đi vào trong rồi khoá cửa lại. Ngồi ăn ba người đối diện nhau vẫn có chút ngột ngạt. Từ khi mẹ có gia đình mới Fourth sống một mình với cô bảo mẫu đã quen nên cái không khí gia đình này với cậu thật xa lạ.

Fourth không vôi xếp đồ mà nằm vật ra giường, một tay lấy điện thoại trong túi ra xem. Có một tin nhắn từ Methun và hai tin nhắn từ Soen, cậu xem tin nhắn của Methun trước, biết anh cũng ở thành phố G khiến cậu khá vui. Sau tới tin nhắn của Soen, cô nhắn tin rủ vào đấu rank trước khi reset hạng mùa mới. Fourth không trả lời Soen vội vì cậu biết kiểu gì cô cũng đang trong trận rồi nên trả lời Methun trước.

NongSi: [Thật vui khi biết chúng ta ở cùng thành phố. À, Soen có rủ anh chơi game không?]

Rất nhanh cậu đã nhận được hồi âm từ Methun.

Methun: [Anh không thích chơi cùng nó, rất ồn ào.]

NongSi: [Em cũng ồn ào mà 555555.]

Methun: [Không. Em không ồn ào như nó, điệu cười của nó như một con ngỗng kêu, rất nhức đầu.]

Có ông anh trai nào lại chê em gái mình cười như con ngỗng không cơ chứ. Lần nào nhắn tin với người này cũng khiến Fourth vui hơn hẳn, tưởng tượng điệu bộ khi nói mấy câu này của Methun khiến cậu bất giác mỉm cười.

NongSi: [Thế còn em? Em giống con gì?]

Fourth nhìn trang chủ line cứ hiện ba dấu chấm thể hiện người phía bên kia đang nhập tin nhắn cứ nhấp nháy mãi, phải tới năm phút sau cậu mới nhận được hồi âm.

Methun: [Em giống cún con, mà đôi lúc cũng giống mèo nhỏ xù lông.]

NongSi: [55555 còn anh giống capybara ý.]

Methun không hiểu sao bản thân lại giống capybara. Mình cũng đẹp trai thân thiện lắm mà.

NongSi: [Vào game không ạ?]

Methun: [Không phải hôm nay em mới tới thành phố G sao? Đi đường không mệt?]

NongSi: [Cũng hơi mệt một chút nhưng mà chán nhiều hơn. Muốn cùng nhau ăn gà*]

(*ăn gà: khi đạt hạng 1 trong trận người chiến thắng sẽ hiện dòng chữ winner winner chicken dinner.)

Methun: [Được rồi, nghe theo em. Nhưng chỉ chơi 2ván thôi nhé, em nên nghỉ ngơi sớm.]

NongSi: [Tuân lệnh 🫡]

Máy bay quân sự lao vút qua đại dương tiến vào đất liền, Methun để chế độ duo squad nên anh chọn điểm loot đồ xa đường bay một chút. Cả hai đáp xuống giữa đường, Methun nhanh chóng chạy lại chiếc buggy gần đó lái tới đón Fourth rồi cùng nhau tiến về cảng Geo. Phía sau cũng có một team chắc cũng cùng ý tưởng đi cảng Geo giống hai người. Nhờ Methun lấy được xe trước nên cả hai thuận lợi tới cảng Geo đầu tiên.

Methun: [Vào trận sao không thấy em nói gì vậy?]

SiSi: [À! Tại em đang tập chung loot đồ thôi, hihi. Chỗ em có balo 3 này.]

Fourth đánh dấu vị trí balo cho Methun, anh lúc nào cũng nhường đồ tốt cho cậu nay cậu có đồ tốt cũng muốn chia cho anh.

Methun: [Không cần, em dùng đi.]

SiSi: [Em có rồi. Ah! Em nghe như có tiếng xe tới.]

Methun: [Ừm, tới từ hướng bệnh viện. Không biết vào khu nhà hay sang thẳng cảng. Em cứ loot đồ đi.]

Methun: [Em thích mẫu người như thế nào?]

Câu hỏi đột ngột của Methun khiến Fourth hơi ngạc nhiên nhưng cũng suy nghĩ trả lời anh.

SiSi: [Ừm... em chưa nghĩ tới hình mẫu lý tưởng của mình sẽ như thế nào bao giờ. Chỉ cần mình thích là được, không cần có hình mẫu gì cả.]

Methun: [Vậy sao? Thế còn anh em thấy thế nào?]

SiSi: [Anh hả? Ừm... để xem nào... giọng anh rất hay nên chắc sẽ rất đẹp trai. Nói chuyện cũng rất vui, hình mẫu yêu thích của mọi cô gái trong game luôn đó.]

Methun: [Vậy em có thích không?]

Câu hỏi này của Methun khiến Fourth thoáng ngại ngùng. Sao anh đột nhiên lại hỏi câu này vậy?

SiSi: [Thích! P'Methun là đỉnh nhất. Ối!!!! Có địch, có địch, cứu em... cứu em.]

Methun bắn gục tên vừa hạ Fourth, sau đó ném smoke chặn tầm nhìn của địch tiện thể tung một quả nade ra chỗ tên địch vừa bị hạ gục nhằm gạt giò luôn. Anh cứu cậu dậy rồi cả hai đổi vị trí tránh bị công sang, Fourth hồi máu uống nước rồi bắt đầu phản công.

Tới vòng bo thứ tư, bo đã nhỏ đi rất nhiều mà lượng người vẫn còn khá đông. Ba mươi người cho vòng bo này thì cũng khá khó khăn để được top1. Cả hai đang chạy trên đồi không may chạm mặt một team đang lao UAZ qua, Methun knock được hai tên, Fourth gạt luôn được một tên giờ chỉ còn một. Cậu nấp sau gốc cây, Methun công lên từ phía cánh trái. Phía địch rất nhanh đã cứu dậy được một người, Methun công tới không may bị knock ngược lại sau đó anh bị gạt giò thành một chiếc hòm phát ra ánh xanh.

Methun: [Tảng đá hướng N 30độ.]

Fourth hiểu ý rút nade căn chỉnh sau đó ném đi. 'BÙM' cả team đồng loạt bị loại hết.

Methun: [Giỏi ghê. Ở đây vẫn trong bo, em kiếm chỗ nào nằm camp là được.]

SiSi: [Em nghĩ nằm đây cũng được, với động tĩnh vừa rồi khéo phải có vài team kéo tới.]

Đúng như Fourth dự đoán ngay phía khu nhà bên cánh phải cậu nổi lên tiếng súng. Cậu thấy Methun đang đợi mình nên cũng liều một phen chạy cánh lại gần khu nhà. Vừa gạt được kẻ địch trong nhà cậu liền bị một phát kar98** bắn tới từ phía sau.

(**kar98: súng bắn tỉa)

Top8. Vậy cũng được rồi.

Thoát ra sảnh nhưng chỉ còn lại mỗi cậu, lúc này tin nhắn từ line của Methun lại được gửi tới.

Methun: [Nghỉ thôi, chắc em cũng mệt rồi. Ngày mai anh còn có việc.]

NongSi: [Vâng. Chúc anh ngủ ngon ạ.]

Methun: [Chúc em bé của anh ngủ ngon.]

Nhìn dòng chữ mà mặt Fourth đỏ bừng lên như quả cà chua nhỏ, lẩm nhẩm:

"Gì mà em bé của anh cơ chứ? Cái anh này kỳ cục quá à."

Miệng thì nói vậy nhưng trong lòng tự nhiên lại thấy vui vẻ. Dù quen nhau qua game không lâu nhưng Fourth cảm thấy hai người có vẻ rất hợp nhau. Tuy chưa từng gặp mặt nhưng cậu nghĩ anh là người rất tử tế thông qua cách nói chuyện của anh. Cậu cũng mong chờ hai người có thể gặp mặt nhau một lần.

Methun sau khi gửi tin nhắn xong cứ nhìn màn hình điện thoại đã tắt kia mà cười cười.

Đáng yêu!

Cảm thán một câu trong lòng xong anh lại quay trở lại với công việc của mình. Vừa nãy do cậu rủ nên anh tạm dừng việc đang làm lại giờ thì cần tiếp tục cho xong để mai còn phải tới trường đại học.

Một người với tâm trạng vui vẻ làm việc khuya, một người mang sự ngượng ngùng lên giường đắp chăn đi ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top