Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

49

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tomatolee:
T/b nè
Mình có để quên tập dưới học bàn á
Ngày mai t/b lấy dùm mình nha

Peach_:
Ai rãnh
Đi mà kêu minji của cậu lấy

Tomatolee:
Này đừng nhắc đến minji nữa

Peach_:
Ai mà muốn nhắc đến cậu ta chứ

Tomatolee:
Cậu vẫn còn ghen hả =))

Peach_:
Ghen gì?
Có cái gì để ghen

Tomatolee:
=))
Ai biết được
Mà mình giải thích rồi á

Peach_:
Thì sao?

Tomatolee:
Cậu hiểu không?

Peach_:
Hiểu

Tomatolee:
Cậu vẫn chưa hết giận mình hả?

Peach_:
Ai giận cậu?
Có là gì với nhau đâu mà giận

Tomatolee:
T/b mình xin lỗi mà

Peach_:
Cái tên chết tiệt nhà cậu làm cho mình khóc cả tuần, bộ muốn tha là tha cho hả (!)

Tomatolee:
Sáng nay
Mình còn xóa tên cậu trong danh sách đi trễ đó

Peach_:
Cậu đang kể công đó hả?

Tomatolee:
Không có
Mình nói vậy thôi

Seen.

...

Tối hôm qua còn nhớ cô lấy tập để quên ở học bàn, vậy mà hôm nay chẳng thấy ở đâu.

...

Hai ngày rồi không thấy mặt mũi lee eunsang. Cậu ta biến đi đâu mất rồi?

...

Ngày thứ ba và cũng là lần đầu tiên eunsang nghỉ học ba ngày liên tiếp.

18h

Peach_:
Eunsang

20h

Peach_:
Lee eunsang!!!

23h30

Peach_:
Không thèm seen luôn hả?

0h12'

Peach_:
Lee eunsang
Cậu giỏi rồi

...

Peach_:
Yah Son Dongpyo

6h sáng hôm sau

Dong_pyo:
Hả?

Peach_:
Rep nhanh ha

Dong_pyo:
Đù
Nay thức sớm ha

Peach_:
Eunsang đâu?
Sao nghỉ học

Dong_pyo:
Ai biết
Mấy người ở chung phòng kí túc xá với eunsang bảo là về nhà 3 hôm rồi

Peach_:
Đm
Anh em gì mà không biết

Dong_pyo:
Dô duyên
Muốn biết tự đến nhà mà hỏi
Nay chủ nhật
Mày rãnh mà

Peach_:
Mày có địa chỉ nhà eunsang thì đưa đây

Dong_pyo:
Đi thiệt hả?
Đợi tí

...

Theo như địa chỉ nhà thì bây giờ cô đang đứng trước nhà eunsang đây. Nhưng mà cô không dám nhấn chuông. Cô đứng lấp ló một lúc thì đột nhiên có một người phụ nữ vỗ nhẹ vào vai cô. Trên tay còn cầm những thứ mới mua từ siêu thị vê nữa.

"T/b đây sao?"

"Dạ?"

"Ầyy mẹ là mẹ của eunsang nè. Đừng có ngại mẹ biết hết mà"

"B...biết biết gì ạ?" Mặt cô đột nhiên đỏ lên nói thì cứ bị vấp, chẳng thể nói tròn câu được.

"Con là người yêu nó mà, đến tìm nó phải không? Vào nhà đi mẹ mở cửa cho"

"Dạ?... b..bây giờ con bận việc nên con đi trước đây ạ. Chào bác" cô nói rồi cuối chào mẹ eunsang sau đó một mạch chạy thật nhanh về nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top