Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[Bobo x F!Y/N]:Buổi làm bánh bất ổn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Vào một buổi sáng, trong lúc bạn đang nhắn tin cùng bạn bè của mình thì nhận dược một tin đến từ bobo, một người mà bạn đã làm quen khi từ vài tuần trước.

[trong cuộc trò chuyện]:

dumb(biệt danh mà bạn đặt cho anh ấy lmao):"này y/n!"

bạn:"huh?"

dumb:"hôm nay bạn có muốn qua nhà tôi làm bánh không?"

bạn:"làm bánh? một ý kiến hay đấy anh bạn:)"

dumb:"yea....vậy bạn có quyết định qua hay không??"

bạn:"có chứ đồ ngốc"

dumb:"YAY:D, vậy hẹn gặp bạn lúc 1h chiều nhé!"

bạn:"okidoki"

dumb:"ew....đừng nói thể chứ tôi ám ảnh nó lắm rồi đấy-"

bạn:"no:)))"

dumb:";-;"

[kết thúc cuộc trò chuyện]:

  Sau khi nhắn tin với bobo thì bạn xem lại đòng hồ thì thấy bây giờ đã là 12h trưa, 'hm..có vẻ mình nên chuẩn bị đi là vừa nhỉ' bạn nghĩ. Bạn nhanh chống ngồi dậy khỏi chiếc giường yêu dấu của mình và tiến đến tủ đựng đồ, lấy một chiếc áo len màu (chèn màu yêu thích của you vào đây) và một chiếc quần jean đen. Sau một lúc thay đồ thì hiện tại đã là 12h23, bạn nhanh chóng đi xuống lầu, bước đến cửa và mở nó ra, ra ngoài thì liền đóng cửa lại và khóa nó phòng trường hợp trộm vào nhà(đứa nào dám vào nhà của y/n, t đập chít cha thằng đó>:D).

_time skip_

  *cốc cốc!* "tôi ra ngay" bây giờ đối diện bạn là bobo, cậu ấy vui mừng khi thấy bạn và nắm lấy tay bạn kéo vào trong nhà rồi đóng cửa lại. "được rồi, cậu đã mua đủ nguyên liệu làm bánh chưa đấy?" bạn hỏi cậu ta "tất nhiên là đủ chứ! không đủ thì làm bánh kiểu gì" cậu ấy trả lời một cách nhanh chóng khi đưa tay lên hong ra vẻ tự tin. Bạn nhìn anh ấy và cười khúc khích vì lúc này này anh ấy bây giờ thực sự khá dễ thương và buồn cười "uh-...có gì buồn cười lắm à?-" bobo nhìn bạn một cách bối rối vì không hiểu tại sao bạn lại cười thì được bạn tặng cho một kí hiệu bằng tay "không có gì đâu" trong vẫn còn đang cười làm cho bobo càng thêm bối rối hơn.

_bỏ qua thời gian làm bánh đến lúc nướng bánh_

  "awy! xog, bây giờ sẽ là lúc nướng bánh!" vừa cầm bánh bỏ vào lò nướng vừa vui vẻ vẻ nói với bạn "yea chỉ mong là chúng ta canh thời gian đừng để cháy bánh là được heh-" bạn trả lời "tất nhiên" anh ấy trả lời một cách mỉa mai và bảo bạn hãy đi ra ghế sofa ngồi xem phim cùng anh ấy trong khi chờ bánh chín.

  Bạn và bobo cùng nhau xem một bộ phim yêu thích của bạn. "...mà này y/n" bobo xoay qua nhìn bạn "sao?" bạn nhìn anh ấy một cách tò mò, "uh..bạn còn nhớ cái lần mà cậu gặp tôi và jard chứ?" "nhớ chứ tại sao không? mà cậu hỏi câu đó là có ý gì?.." bạn hỏi lại bobo "chà không ý gì đâu mà là tôi thắc mắc tại sao cậu lại bị thương và bạn bè của cậu đâu?" gần như ngay lập tức bạn bắt đầu im lặng và nhớ lại những người bạn của mình đã bị tàn sát một cách dã man, một trong số họ có người bạn yêu đã đứng ra bảo vệ và bị giết ngay trước mặt bạn.

  Bạn bắt đầu cảm thấy nước mắt mình chảy ra và run lên khi nhớ lại những khoảng khác tồi tệ đó, bạn chợt nhận ra rằng có một cánh tay đặt lên mặt bạn và không ai khác đó là bobo, 'này!-..s-sao cậu khóc vậy!?" bobo nhìn bạn một cách lo lắng...khoan đã...bobo đang lo lắng cho bạn?..Bạn không trả lời mà nhìn anh ấy một cách bối rối khi anh ấy lau nước mắt cho bạn. "chà, đừng khóc nữa cậu làm tôi lo lắng đấy.." bobo đã nói ra những từ đó khiến bạn cảm thấy được an ủi hơn "um...c-cậu ngồi hơi gần rồi đấy bobo-" mặt bạn trở nên hồng nhẹ vì nhận ra bobo đang ở rất gần bạn "OH UH-..TÔI XIN LỖI!-" anh ấy nhanh đỏ mặt và lùi ra sau để giữ khoản cách với bạn. Một khoảng khắc im lặng giữa bạn anh ấy xảy ra trong một lúc cho đến khi...CÓ MÙI KHÉT ĐẾN TỪ NHÀ BẾP KÌA HAI MÁ.

  Bạn và anh ấy đã chạy đi kiểm tra bánh thì rất tiếc là bánh của chung ta đã hét đen thùi lùi luôn rồi nhưng may mắn là vẫn còn đủ nguyên liệu để làm những những chiếc bánh khác.

________________________________________________________________________________

  YO! là tác giả đây heheh, đây là oneshot đầu tiên mà tui đã làm nên sẽ có thể sai chính tả ở đâu đó trong câu truyện này mà tui lại lười kiểm tra nên thông cảm đi các độc giả của tui;-;.

  Cảm ơn vì đã đọc truyện của tôi see ya:D.

số từ:843

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top