Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

1; hideonbush master-nim

Hôm nay trông thần sắc của Chủ tịch Lee rất tốt, mấy dự án quan trọng trong cuộc họp cũng được anh thông qua rất nhanh. Lee Sanghyuk mang theo tâm trạng vui vẻ mà kết thúc cuộc họp sớm hơn dự kiến, anh cho phép mọi người tan làm nếu như không có việc gì gấp cần phải giải quyết.

Nhưng rõ ràng là, đâu ai biết được âm mưu to lớn đằng sau đó, anh ngân nga một điệu nhạc, nhanh chân rảo những bước dài xuống hầm để xe.

Một tiếng 'tít' vang lên rồi cốp xe mở ra, Lee Sanghyuk cúi người chống hai tay lên thùng xe phía sau, hơi chau mày ra điều suy nghĩ nên chọn 'khẩu' nào.

Hôm nay, sự kiện được diễn ra ở trong nhà, có vẻ như anh nên chọn một khẩu nào đó gọn nhẹ, xử lí nhiễu tốt để bắn ảnh nhanh xong còn lên xin chữ ký của em nữa. Lee Sanghyuk lấy trong túi giấy bên cạnh ra một chiếc áo hoodie màu đen, quần jean trơn đơn giản, kết hợp cùng giày thể thao rồi lên ghế lái thay quần áo. Không ai đi gặp idol mà lại đóng vest cùng giày da cả.

Đúng vậy, hôm nay hạt Đậu nhỏ đáng yêu của anh có lịch trình tổ chức fansign cùng nhóm nhạc GenG.

Đó là nhóm nhạc có năm người, tất cả đều là alpha. Có vẻ như nếu một omega nếu muốn theo đuổi sự nghiệp làm idol sẽ rất vất vả nên toàn bộ thành viên của GenZ, à GenG chứ nhỉ.

Haiz. Anh không quan tâm nó là GenG hay GenZ, anh chỉ quan tâm tới em bé Đậu thôi.

Dù là alpha nhưng trông em rất đáng yêu, hai chiếc má phính cùng đôi môi hình trái tim đặc trưng, khi cười lên sẽ cực kì cực kì xinh đẹp, cứ như là có hào quang lấp lánh xung quanh em vậy. Lee Sanghyuk nhiều lần cảm thấy mình cảm thán một alpha bằng mỹ từ xinh đẹp có chút thất lễ, nhưng em thực sự rất xinh đẹp, đến nỗi anh không thể nhìn đi đâu khác ngoài em. Vị trí em đảm nhiệm trong nhóm là sub-vocal.

Main-vocal hình như là cái gì đấy Hyunjoon. Tên của cậu bạn này thì Lee Sanghyuk nhớ bởi vì giống tên của một cấp dưới của anh.

Anh đưa tay mở radio lên nghe nhạc thì lại vô tình trúng ngay phần hát của em. Anh mỉm cười tặc lưỡi "Em cứ quấn lấy anh như này thì chúng ta có tính là định mệnh không hả Đậu nhỏ Han Wangho?"

Lee Sanghyuk gõ gõ tay vào vô lăng theo điệu nhạc có vẻ là hơi quá ồn ào với một người ngoài ba mươi như anh, nhưng âm nhạc kết nối con người mà. Tuổi tác chỉ là con số thôi.

Sao lòng anh bỗng thấy nôn nao thế nhỉ, chắc là nhớ em bé quá rồi, cũng đã tầm ba tháng kể từ đại hội âm nhạc lần trước.

Hôm đó nhóm nhạc của em được xếp ngồi ở hàng ghế đầu, nhưng Han Wangho vẫn xoay người lại đảo mắt tìm kiếm gì đó. Cuối cùng dừng lại ở chỗ anh ngồi.

Em cười tươi vẫy tay chào anh, khẩu hình miệng còn mấp máy: 'Tìm thấy anh rồi nhé!' sau đó lại nhẹ cúi đầu chào thêm một lần nữa khiến anh sướng rơn.

Han Wangho lúc nào cũng ngoan ngoãn như vậy cả. Thật khiến Lee Sanghyuk muốn bắt cóc em về nuôi.

*

Xe dừng lại ở bãi đỗ, Lee Sanghyuk nhìn vào gương chiếu hậu chỉnh lại tóc tai một lần nữa để chắc chắn rằng trông mình không quá lịch sự, rồi đội lên một chiếc mũ lưỡi trai màu đen, đeo khẩu trang, nhanh chân chạy đến khu vực xếp hàng để vào sự kiện.

Thực ra hideonbush-nim được fan của 'Peanut' Han Wangho biết đến rất nhiều và còn được ưu ái phong thần trong làng master-nim.

Không chỉ vì những bức ảnh siêu lung linh được chụp mà còn bởi idol 'Peanut' luôn nhìn thẳng vào máy ảnh của hideonbush. 'Eye-contact' nhiều đến nỗi Lee Sanghyuk đôi lúc còn ảo tưởng em đang nhìn mình chứ không phải nhìn vào ống kính đang hướng về phía em.

Như lúc này, em vừa xuất hiện đã nhìn về phía Lee Sanghyuk rồi mỉm cười nhẹ với máy ảnh. Lee Sanghyuk thực sự đắm chìm rồi, môi anh liên tục cong lên đằng sau lớp khẩu trang.

Đến lúc bắt đầu ký tên thì anh trùm mũ của áo hoodie lên kín đầu, bước lại gần ngồi lên ghế đối diện em.

"Chào anh, hôm nay anh lại đến ạ?"

Em mỉm cười, ngoan ngoãn đưa hai tay ra nhận album rồi kí tên lên trang bìa, chỉnh chu viết thêm mấy dòng 'To hideonbush-nim💖'.

Lần nào em cũng thêm vào cuối tên anh một hình trái tim be bé khiến Lee Sanghyuk sung sướng phát điên lên được. Anh cũng 'stalk' vài master khác rồi, không phải ai cũng được em vẽ trái tim đâu.

"Hôm nay Wangho có mệt không?"

"Em không ạ, hôm nay được gặp anh và mọi người nên rất vui."

Tất nhiên Lee Sanghyuk có nghe thấy mấy chữ mọi người chứ, nhưng anh đâu quan tâm lắm, thứ đọng lại trong đầu là 'Được gặp anh rất vui'.

"Em đừng để bị ốm nhé, Han Wangho cố lên!!"

Thời gian giao lưu chỉ có vài phút ngắn ngủi, nhưng Lee Sanghyuk vẫn cố ngồi cho đến khi bị nhân viên nhắc nhở rời đi.

Anh vươn tay để em đập tay với mình lần cuối nhưng em lại đan bàn tay nhỏ xíu của em vào tay anh rồi lắc nhẹ khiến tim Lee Sanghyuk mềm nhũn ra.

"Hideonbush-nim cũng cố lên nhé ạ!"

Em thì thầm nói nhỏ, khẽ đưa mắt dõi theo Lee Sanghyuk rời qua chỗ những thành viên còn lại. Nhưng anh chỉ hời hợt đưa một album khác cho những người còn lại ký, anh không muốn ai ký chung lên một chỗ với em.

Anh thì được, ví dụ như cùng kí lên giấy đăng kí kết hôn?

*

Chờ đợi thì lâu xong chỉ được gặp em một chút khiến Lee Sanghyuk càng nhớ em hơn.

Anh trở về nhà, mở tệp ảnh chụp hôm nay ra rồi ngồi thần người trước màn hình máy tính một lúc lâu mới có thể di chuyển chuột.

Trên màn hình là em đang vẫy tay với anh, mỉm cười với anh, nháy mắt với anh.

Dù não bộ cố gắng nhắc nhở Lee Sanghyuk nhớ rằng, tất cả chỉ là những thứ em được học để làm idol, tất cả chỉ là 'fan-service' thôi. Nhưng trái tim thì luôn chiến thắng, anh ôm ảo mộng rằng em chỉ như vậy với mình, mặc kệ em có là alpha đi nữa, alpha với alpha thì sao? Ai cần omega chứ? Lee Sanghyuk chỉ cần mỗi em.

Anh ngã người lên giường lướt mạng xã hội của em một chút, hôm nay em không cập nhật gì mới nhỉ. Không biết em đang làm gì.

Comeback với một full album chắc sẽ rất vất vả. Lịch trình tập luyện, chạy tới chạy lui ở show âm nhạc và fansign quảng bá. Lại nhớ ngày mai anh có cuộc họp mặt quan trọng với gia đình, dù cho đã cố từ chối nhưng không thành công, bởi vậy dù rất tiếc nhưng anh không thể đến trường quay của M Countdown để xem em biểu diễn được.

Nghĩ ngợi một chút, Lee Sanghyuk quyết định gửi tới nhà đài một xe tải cà phê và thức ăn nhẹ, trên xe là biểu ngữ có hình em đang tươi cười cùng dòng chữ 'Chúc album mới của GenG thành công. Hãy tiếp tục ủng hộ Han "Peanut" Wangho nhé!! - From hideonbush-nim.'

Hài lòng với sự sắp xếp này nên Lee Sanghyuk vui vẻ nhắm mắt đi ngủ. Cũng không quên gửi một lời chúc em ngủ ngon vào gió.

*

Hôm nay trạng thái tinh thần của Lee Sanghyuk không được tốt lắm, anh vẫn rất tiếc vì không thể trực tiếp đến xem em bé Đậu biểu diễn được.

Mệt mỏi ngồi duyệt hồ sơ chất cao thành núi, đầu tắt mặt tối là thế, nhưng đến lúc xuống căng-tin công ty ăn trưa cũng không được yên.

Dù rằng Lee Sanghyuk là Chủ tịch, nhưng anh cũng không muốn tỏ ra mình quá khác biệt đối với những người khác, vậy nên nếu không phải là trường hợp ra ngoài ăn trưa với đối tác thì trưa nào Lee Sanghyuk cũng xuống ăn cùng với một vài cấp dưới thân thiết, anh không thích phải ăn cơm một mình.

Không ngờ rằng trong lúc đang bê khay thức ăn trên tay, đầu óc bận suy nghĩ xem nên lựa súp lơ trắng xào thịt bò hay súp lơ xanh xào tôm thì lại nghe bên tai văng vẳng giọng nói chua ngoa của một đám người. '... Đ** Han Wangho, vì nhóm cậu ta comeback trùng với X-Yz mà bây giờ bảng xếp hạng âm nhạc chỉ toàn là mấy bài hát mới của GenG thôi, đ**, chỉ biết dùng cái mặt đó đi câu thần tài, hãm v**...'.

Đôi chân mày của Lee Sanghyuk xô vào nhau, tay siết chặt khay cơm khiến móng tay tụ lại một vệt màu trắng.

Không nhanh không chậm bước đến trước mặt ba nhân viên đang tụm đầu lại chửi bới em bé yêu của anh. Khiến đám người hốt hoảng vội cúi chào Chủ tịch Lee, ánh mắt dè dặt sợ hãi, miệng rối rít xin lỗi.

Anh lướt nhìn một lượt, thẻ nhân viên là ở bộ phận Truyền thông, cấp dưới của Ryu MinSeok. Vậy mà dám cả gan ở đây lớn tiếng nhục mạ người khác, cho dù là ai thì cũng không được phép, đừng nói là động đến Han Wangho của anh.

"Bộ phận Truyền thông? Lại không biết giữ mồm miệng của mình sao? Tụ tập chửi thề, nói xấu, bịa đặt, bôi nhọ danh dự người khác?" Anh đưa mắt nhìn xung quanh, tìm kiếm một thẻ tên của Bộ phận Nhân sự rồi nói lớn.

"Bộ phận Truyền thông quý này sẽ bị cắt thưởng, riêng ba nhân viên ở đây sẽ bị giảm một bậc lương. Nếu ai có thắc mắc hoặc khiếu nại thì có thể đến phòng Chủ tịch gặp tôi."

"Vả lại," anh quay qua nhìn đám nhân viên kia rồi tiếp tục "năng lực của bản thân không tốt thì đừng mở miệng trách người khác quá ưu tú."

Hết hứng thú ăn cơm rồi, Lee Sanghyuk đặt mạnh khay cơm inox xuống mặt bàn đá khiến nó vang lên một tiếng 'ríttt' chói tai rồi bỏ đi.

Phòng ăn im lặng như tờ, Lee Sanghyuk xưa nay vốn nổi tiếng là người lạnh lùng khó gần nhưng cũng chưa ai từng thấy anh nổi giận như vậy.


-tbc-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top