Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

09

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong phòng tràn đầy mùi rượu nhàn nhạt.

Búp bê Wangho nằm trên mặt đất lạnh lẽo, cậu đoán tư thế hiện tại của mình hẳn là rất buồn cười – đầu cúi xuống, xương sống cong như con tôm, trần trụi dựa vào cái giá sách của Sanghyeok.

Sanghyeok nhận điện thoại của shipper giao cơm, liền thả con búp bê tình dục này ra, hắn không hề quan tâm mà ném nó trên mặt đất.

Cậu mơ hồ nghe thấy âm thanh hắn uống rượu. Nghe thật lâu, không biết hắn đã uống bao nhiêu, Wangho chỉ nghe thôi mà cũng cảm thấy dạ dày như bị rót đầy rượu chua xót.

Tầm mắt của cậu chỉ nhìn thấy mỗi cái chân của mình, lo mãi mê suy nghĩ về Sanghyeok đến xuất thần.

Hắn uống say rồi à?

Trên thực tế, đầu óc Wangho loạn cực kì. Cậu không có quên, đây là lần đầu tiên mình còn tỉnh táo mà nhập vào con búp bê bơm hơi này.

Cậu còn không biết mình còn có thể trở về thân xác hay không.

Trong cơn khủng hoảng mờ mịt, Wangho ngẩng đầu lên, nhìn sườn mặt Sanghyeok.

Bây giờ đã là chạng vạng, chỉ còn chút ánh chiều tà từ ban công xuyên tới phòng, chiếu vào đường cong sườn mặt lạnh lùng của Sanghyeok. Wangho cảm nhận được sự thống khổ từ hắn, cậu thậm chí không ý thức được giờ mình đã có thể cử động rồi.

Giây tiếp theo, Sanghyeok như cảm thấy gì đó, quay đầu qua nhìn cậu.

Bọn họ đối diện nhau, đôi mắt pha lê của con búp bê cứng nhắc, dại ra. Mà Sanghyeok bị rượu hun một tầng, chậm rãi, nổi lên một chút suy nghĩ nhìn nó.

Sanghyeok xách con búp bê giống như xách mèo vậy, cầm tay Wangho, ném cậu lên giường, sau đó đè lên.

Wangho phản xạ có điều kiện mà giãy giụa lên, cậu cực kì hoảng sợ, chỉ muốn bỏ chạy khỏi xiềng xích của người đàn ông này, động tác cậu không thuần thục mà cử động cái thân thể silicon này.

Dường như Sanghyeok đã uống quá nhiều, hắn không cảm thấy búp bê dưới thân động đậy, không nhận thức được đây là chuyện đáng sợ đến mức nào. Hắn ngửi nhẹ bên gáy Wangho một cái, hơi hơi mang theo ý cười nói: "Em định trốn đi đâu hả?"

"Sanghyeok! Sanghyeok......! Tôi là Wangho, câu, cậu đừng như vậy..." Wangho thanh phát run, âm nhanh nhỏ yếu mà truyền tới tai hắn.

Giờ phút này, Sanghyeok rõ ràng say đến phân không rõ dưới thân rốt cuộc là bản thân Wangho, hay vẫn là búp bê tình dục.

"Tôi biết mà, Wangho" Sanghyeok bình tĩnh mà lặp lại, rồi sau đó như phát điên mà tuyên bố "Tôi muốn chơi em."

"Không được......! Không được!" Wangho phí công mà giãy giụa.

"Vì sao không được?" Giọng Sanghyeok trở nên nghiêm nghị, "Đều bị thằng khác chơi qua hết rồi, tôi đụ một lần cũng có sao đâu?"

"Tôi không có mà." Wangho sợ hãi đến khóc, cậu không biết cái phỏng đoán của Sanghyeok đoán từ đâu mà đến, "Không, không bị ai, chơi qua."

Cậu từ nhỏ đến lớn chưa từng nói lời thô tục, lời này phát ra đều đứt quãng.

Sanghyeok đè trên người cậu, dùng dương vật cọ cọ lên mông thịt mềm mại của cậu, rồi cắm nhẹ vào kẽ mông, như uy hiếp mà chọc chọc mấy cái. Ngay sau đó, lấy bàn tay xoa xoa cái mông cậu.

"Đĩ điếm đương nhiên sẽ bị cưỡng hiếp, biết không hả, đây là em tự chọn."

"Tôi không phải là đ...cậu buông tôi ra...cút đi..."

Đại khái là Sanghyeok uống xong rượu, thân thể trở nên nặng nề, nên Wangho thật sự thoát được khỏi ôm ấp của hắn, té ngã lộn nhào mà lệch qua trên mặt đất, cậu dịch về phía trước chưa được bao xa, một bàn tay đã kéo cổ chân cậu lại.

Sanghyeok cũng không có túm cậu trở về, chỉ là tách chân cậu ra, lộ ra cái chỗ nhỏ nhắn chật hẹp kia, hai ngón tay hắn bắt đầu nhét vào, tàn nhẫn mà khuếch trương.

"Bị cưỡng hiếp một lần sao đủ được Đụ em cả đêm luôn được không?"

"Đụ vào tử cung, bắn vào cho em sinh con luôn."

Wangho cắn môi, tràn ra tiếng rên rỉ. Bụng dưới của cậu bắt đầu nóng lên, thân thể co rút lại, bắt đầu tiết ra nước dâm. Ba ngón tay Sanghyeok chen vào làm cho lỗ nhỏ trướng lên, thay đổi luôn hình dạng mà vách thịt bên trong điên cuồng ôm lấy dị vật, tầng tầng lớp lớp mà mút vào bao vây.

"Không được...... a a ...... Sanghyeok a a...... Cậu buông tôi ra...!"

Wangho khép hai chân lại, quỳ trên mặt đất, muốn trốn ra bên ngoài. Nhưng tư thế này lại làm cho cái lồn nhỏ phía dưới kẹp càng chặt hơn. Sanghyeok cuồng nhiệt mà đuổi theo, không quan tâm tiếp tục đem ngón tay đâm chọc vào miệng nhỏ. Đầu ngón tay tàn nhẫn nghiền nát thịt ở trong lỗ nhỏ, càng lúc càng hung hăng. Wangho quỳ cũng quỳ không được, bắp đùi hai chân đều run rẩy, nhìn cứ như cậu đang dùng chính mình chơi với tay Sanghyeok vậy.

Đại não của cậu bắt đầu tràn đầy khoái cảm, khóe mặt chảy nước. Tựa như cả thế kỷ trôi qua, Sanghyeok chơi lồn cậu đã đủ, bắt đầu dùng tay tách lồn nhỏ ra, đẩy dương vật vào phía trong.

"A – a a a a!! Cậu đi ra!!!—" Wangho không có cách nào chịu đựng được việc xâm lấn khủng bố như vậy, dương vật đâm mỗi lúc một sâu, như muốn xỏ xuyên qua người cậu. Hắn đâm như pit-tông vận động liên tục, càng đâm càng mạng. Chính như Sanghyeok đã nói, chính là cưỡng hiếp cậu.

Lần này thực sự là chơi quá dữ rồi, Wangho bất lực mà khóc lớn lên, nhưng cậu không còn sức lực nào, tiếng khóc chỉ nhỏ nhẹ thút thít, như là mời gọi người khác. Sanghyeok càng hưng phấn, tầm mắt hắn có chút mơ hồ, làn da silicon tự dưng chân thật đến không ngờ, cái người mảnh mai dưới thân hắn đang khóc thút thít làm hắn như sôi máu, càng muốn đâm chết cái lồn đĩ này của Wangho.

Wangho quỳ bò trên hành làng, vừa bò vừa khóc. Sanghyeok cũng không kéo cậu lại, coi cậu như cái bao dương vật mà đi theo. Cậu tiến tới, hắn liền đuổi theo, đụ vào càng sâu hơn, vòng eo giống như một con chó đực liên tục đụ không ngừng. Wangho bị đâm đến co rút từng cơn, lồn nhỏ ôm chặt lấy dương vật mà xoắn.

Cậu bò đến đầu óc choáng váng, sau khi bị Sanghyeok đụ đến cao trào mấy lần mới ý thức được đang bị hắn trêu đùa, đáng thương mà ngã khuỵu trên mặt đất, khóc òa lên.

"wangho, em biết cưỡng hiếp một người, cách tốt nhất là gì không?"

"Chính là đe dọa hắn, cho hắn trốn rồi bị kéo về, nhìn hắn sợ hãi giãy giụa đến khi mất hết sức lực, cuối cùng phải ngoan ngoãn mở chân ra bị chơi. Nhìn đi, giống hệt em bây giờ."

Sanghyeok lôi cậu lên, đè vào vách tường, để hai chân của Wangho vòng qua eo hắn. Tiếp tục đâm vào, đong đưa. Trên gương mặt anh tuấn của Sanghyeok là sự cuồng nhiệt mà tà ác, cánh tay và eo bụng hắn phát lực, hung hăng mà đụ vào thân thể cậu, xỏ xuyên qua cái lồn, mưa rền gió dữ mà thọc vào rút ra, mà Wangho đã sớm đánh mất cuối cùng một chút sức lực, bất lực mà khóc thút thít.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top