Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Thế nào là thích ? Thế nào là yêu ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Anh đã bao giờ thích một ai chưa " - trong cơn say rượu Minseok khẽ hỏi Hyukkyu.

" Anh đã yêu một người " - Hyukkyu im lặng một lúc rồi mới chầm chậm trả lời.

" Sự khác nhau giữa yêu và thích là gì vậy anh ? Chỉ là em không hiểu thế nào là thích một người và thế nào là yêu một người " - cậu gục đầu nhìn ly rượu sóng sánh trước mặt hỏi.

Hyukkyu cười nhẹ " Đơn giản lắm Minseok à, anh sẽ cho em một ví dụ. Nếu em thích một bông hoa thì em sẽ làm gì ? "

" Hmm, chắc là em sẽ bứt nó về và giữ nó cho riêng mình "

" Vậy nếu em yêu một bông hoa thì sao ? "

" Em không rõ..."

" Nếu em yêu một bông hoa thì có phải em sẽ không nỡ cướp đi sự sống của nó không ? Thay vì nhìn nó héo úa từng ngày trong chiếc chậu mà em mua về. Có phải em sẽ càng muốn ngắm nhìn nó rạng rỡ và tươi tắn khi đứng dưới ánh mặt trời hơn ? Tình yêu cũng giống như thế đấy, Minseok ạ ".

" Khi em yêu một ai đó thì em sẽ không nỡ làm người đó tổn thương hay khó xử. Em sẽ yêu một cách thầm lặng, sẽ không đòi hỏi bất cứ thứ gì từ người đó. Và sẽ luôn mong cầu người đó được bình an, dẫu cho người nắm tay người đó đi đến hết cuộc đời này không phải là em đi chăng nữa .

" Định nghĩa về tình yêu của mỗi người có thể khác nhau, nhưng bản chất nó luôn như thế. Luôn là sự cho đi mà không mong cầu được đáp lại và em sẽ chấp nhận làm tất thảy mọi điều chỉ để người mình yêu được hạnh phúc ".

" Thế người mà anh yêu là ai vậy và tại sao anh lại yêu người đó " - như choàng tỉnh khỏi men rượu, Minseok ngồi dậy nhìn lấy Hyukkyu.

Tự động lược bỏ đi câu hỏi của Minseok, anh như chìm vào dòng suy nghĩ miên man của bản thân.

Người là ánh sao, là đoá hồng kiều diễm, là tình yêu tha thiết mà tôi mong cầu cả đời này. Trong vô vàn điều xấu xí trên thế gian. Người thánh thiện và rạng rỡ đến kỳ lạ.

~

Kim Hyukkyu chưa bao giờ có tình cảm đặc biệt với ai, việc thích hay yêu một ai đó với cậu là điều vô cùng mơ hồ.

Cậu đã trải qua một vài mối tình, cậu có thể làm đủ mọi việc với bạn gái mình nhưng để mà nói lời yêu thì cậu chịu. Vì vốn dĩ chính bản thân cậu cũng chẳng biết hình dạng của tình yêu tròn méo ra sao.

Thế nên những cuộc tình của cậu nhanh chóng đi vào ngõ cụt, để rồi đến giờ tuy đã 28 tuổi nhưng ngoài việc thi đấu và luyện tập ra thì cậu chỉ quanh quẩn trong nhà bên những em mèo mà mình nuôi.

" Anh ơi, em mới đọc được một topic chỉ về những dấu hiệu để nhận biết mình đang thích thầm người ta này ". Minseok nằm trên giường ngủ, tay thì khua lấy khua để chiếc điện thoại rồi hí hửng đọc to rõ ràng cho cậu nghe.

Cho đến tận khi đi thang máy một mình để xuống lầu mua nước, cậu mới thầm nghĩ những điều đó thật nhảm nhí làm sao.

Cánh cửa thang máy đột ngột mở ra nhưng Hyukkyu chẳng buồn để ý mà vẫn tiếp tục đắm chìm trong dòng suy nghĩ của mình.

Gì mà khi thích một ai đó, thì bản thân sẽ tự động thấy ánh mắt của người đó sáng lấp lánh như vạn vì sao, hay mũi giày của mình sẽ vô thức mà hướng về phía người đó.

Khẽ khịt mũi khinh bỉ trước những điều Minseok đã đọc. Chẳng hiểu sao thằng bé lại tin sái cổ mấy cái topic xàm xí trên mạng, mắt con người chứ có phải cái đèn pha ô tô đâu mà muốn sáng thì sáng được.

Bỗng nhiên thang máy kêu lên một tiếng rầm rồi đứng im lại, đèn cũng đột nhiên tắt vụt đi. Hyukkyu sợ hãi rụt người lại vào trong góc, đang hoang mang thì nghe tiếng ai đó nhẹ nhàng cất lên cùng với ánh sáng từ đèn pin điện thoại chiếu vào người mình.

" Cậu không sao chứ, mình đã nhấn nút cứu hộ khẩn cấp rồi. Một xíu nữa sẽ ổn cả thôi, đừng sợ nhé ".

Ánh đèn chói loá đột ngột chiếu tới làm Hyukkyu nhắm tịt cả hai mắt lại. Cho đến khi mở ra thì cậu như một kẻ người phàm lầm lỡ chạm phải ánh mắt của nàng Medusa xinh đẹp. ( gọn hơn là Hyukkyu bị đứng hình í =)) )

Chẳng hiểu bằng cách nào mà ánh mắt của Sanghyeok lại lấp lánh hệt như những vì tinh tú mà Hyukkyu ngắm trên bầu trời rộng lớn hằng đêm.

" Mình ổn, cảm ơn cậu " - Hyukkyu cúi đầu nhìn xuống đất như để làm dịu đi tiếng đập liên hồi của trái tim. Cậu dùng tay dụi mắt liên tục như để xác thực xem mình có đang hoa mắt hay không. Thật kỳ lạ khi tay cậu như bất chợt dính phải mực, vì dù có lau mãi cũng chẳng rửa sạch được ánh mắt dịu dàng và sáng bừng của Sanghyeok trong màn đêm.

Chúng lấp lánh, xinh đẹp và rạng rỡ hơn bất kỳ thứ gì cậu từng thấy trên cõi đời này. Kể từ khi ấy mũi giày của cậu đã vô số lần chĩa về phía Sanghyeok mỗi khi hai người gặp nhau, và đương nhiên Hyukkyu chẳng bao giờ nhận ra điều này cả.

~


Sảnh tiệc cưới được trang trí bằng hoa tươi với màu chủ đạo là trắng đen, bày trí tuy đơn giản nhưng đầy tinh tế. Cô dâu búi tóc cao lên, thả lơi những lọn tóc mai được uốn xoăn nhẹ. Mặc trên mình chiếc váy cưới cúp ngực đuôi cá, tay cầm bó hoa cẩm tú cầu đầy màu sắc. Dưới sự chứng kiến của toàn thể khách mời, Lee Sanghyeok và cô dâu trao nhẫn cho nhau và đọc lời tuyên thệ về một tình yêu vĩnh cửu.

Hyukkyu ngồi nâng ly chúc mừng dưới khán đài mà thấy lòng đắng ngắt. Chầm chậm hớp một ngụm rượu cay xè như cho vơi đi sự khốn đốn trong lòng.

Cho đến khi cô dâu khoác tay Sanghyeok bước đến bàn của mình. Hyukkyu mới cười xoà chúc mừng hai người, đáp lại anh là nụ cười tươi và lời cảm ơn của Sanghyeok.

" Chúc mừng cậu Sanghyeok "

" Cảm ơn cậu vì đã tới dự, cậu cũng phải thật hạnh phúc nhé Hyukkyu "

Hyukkyu như nghẹn lại, cố giữ vững nụ cười cứng nhắc trên mặt cho đến khi họ di chuyển qua bàn khác. Dạ dày co rút vì bụng dạ trống rỗng khiến anh buồn nôn kinh khủng, không chỉ thế mới đây thôi Hyukkyu tưởng chừng như bản thân đã nghe thấy tiếng trái tim mình vụn vỡ. Âm thanh giòn rụm như những chiếc bánh quy Minseok làm tặng cho anh.

" Không biết mình sẽ hạnh phúc như nào khi người kề cạnh bên cậu lại là một ai đó không phải mình ".

Sau khi kết thúc bữa tiệc, anh và Minseok cùng đi tăng hai với nhau ở một quán nhậu nhỏ trong hẻm. Đêm tối vắng người, chỉ còn mình anh và cậu ngồi trong góc khuất của quán mà uống cạn từ ly rượu này qua ly rượu khác.

~

" Vậy anh có theo đuổi người ta không ? "

Câu hỏi của Minseok cắt đứt đi dòng suy nghĩ của anh, Hyukkyu uống thêm một ly rượu nữa như để làm dịu đi cổ họng khô khốc của mình.

" Nếu như sự theo đuổi của mình đối với người ấy là phiền phức, là thừa thãi. Thì anh thà giữ kín tình cảm của bản thân vào sâu trong lòng còn hơn ".

" Chính anh đã tự tay đặt dấu chấm hết cho cuộc tình này ngay khi hạt giống bắt đầu nảy nở trong trái tim mình. Nhưng giờ đây khi nhìn người ấy bên cạnh ai khác thì bản thân lại đau đớn khôn nguôi ".

" Cảm tưởng như có hàng vạn chú kiến đang gặm nhấm lấy trái tim anh, róc dần đi từng thớ thịt tanh tưởi, hút cạn đi dòng máu đỏ thẫm bên dưới lớp da người lẫn suy tư mộng mơ về một viễn cảnh tươi đẹp. Có nực cười không cơ chứ " Hyukkyu cười nhưng giọng lại có chút run nhẹ và gương mặt thì trông mếu máo vô cùng.

" Rõ ràng là đã buông xuôi, đã lờ đi nhịp đập của trái tim cũng như bỏ ngoài tai những tiếng gào thét trong tâm trí mỗi khi bắt gặp ánh mắt của Người, nhưng giờ lại thấy nuối tiếc và không cam lòng đến cùng cực.

" Nghe có vẻ mâu thuẫn nhỉ ? Nhưng tình yêu nó đắng cay như thế đấy và cuộc đời chẳng bao giờ màu hồng như cái cách ta hằng mơ tưởng đâu ".

Như nhận ra được gì đó, Minseok bỗng thông suốt rất nhiều chuyện mà bấy lâu nay cậu từng thắc mắc. Rằng tại sao anh Hyukkyu luôn nhìn xa xăm về phía đội của cậu. Rất nhiều người từng cười và chọc cậu rằng: " Mặt trăng của lck đang dõi theo quái vật thiên tài mà mình tận tay trao cho mặt trời đấy ".

Nhưng cậu luôn biết rất rõ rằng anh đang không nhìn mình. Vì ánh mắt ấy quá đỗi da diết, nó đong đầy tình yêu thương và lòng thành kính vô tận. Trong ánh mắt của anh người ấy toả sáng lấp lánh như những vì sao. Như thể trong cái ồn ào, cái náo nhiệt của nhà thi đấu, anh chẳng thể nghe và nhìn thấy được ai ngoài Người.

Rằng tại sao dẫu trời có mưa to gió lớn thế nào thì anh vẫn đúng giờ mà ghé trụ sở T1 để đón cậu. Bỏ qua cả sự bão bùng của thời tiết lẫn biết bao thời gian quý báu của mình chỉ để được gặp và trò chuyện xã giao vài câu với người đó.

Từng lỗ hổng trong mỗi câu chuyện từ thuở xưa lắc xưa lơ như chiếc tủ bỏ hoang bao nhiêu năm nay đã tìm lại được chiếc chìa khoá. Bấy nhiêu điều cậu loay hoay nhưng chẳng có lấy một lời giải đáp nay đã được thấu hiểu một cách vô cùng dễ dàng. Tất cả những việc làm đó đều chỉ là một cái cớ để che lấp đi sự thật ẩn giấu đằng sau nó.

" Anh thích anh Sanghyeok ạ " - Minseok đưa ra một câu khẳng định vì đáp án đã quá rõ ràng.

Hyukkyu nhìn lên trên trời mà không nói gì một lúc lâu.

" Trăng hôm nay sáng nhỉ ? " - Anh lẩm bẩm và nước mắt anh bất chợt lăn dài trên gò má.

" Sáng như khi anh nhìn vào đôi mắt của Sanghyeok hôm ấy. Trong cái tối tăm và ngột ngạt của thang máy, mắt của cậu ấy toả sáng rực rỡ vô cùng. Như ánh mặt trời ngày hạ, nhẹ nhàng mà thiêu đốt đi trái tim tưởng chừng như đã đóng băng từ lâu của anh ".









- Tự nhiên muốn viết buồn buồn một xíu :>>, dù ko biết mn đọc xong có thấy buồn ko kkk.

- Với đang nằm cái nhớ tới cuộc trò chuyện của hoàng tử bé với chú cáo về bông hồng nên lảm nhảm một xíu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#fakedeft