Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, anh dù dậy sớm nhưng lại không thấy cô đâu, liền ngồi dậy, vệ sinh cá nhân rồi ngó ra, trời lạnh, anh co lại trong bộ đồ ngủ, nhà thì rộng và im ắng, anh gọi:
- Younghee à....!
Không ai đáp lại, anh bước ra ngoài, Seungcheol thấy cô đang nằm ở ghế sofa, chắc đêm qua do giận dỗi nên chả chịu ngủ chung giường với anh, Seungcheol mò tới rồi ngồi trước mặt cô:
- Y học sinh cấp 2 ấy..
- Anh nói gì??
Younghee mở mắt, vẫn còn ánh lửa chưa tắt bên trong:
- Tôi bảo tránh xa ra rồi cơ mà
Seungcheol vẫn ngồi đó:
- Em giận tôi!??
- Ai thèm chấp loại người như anh!?
- Đúng thật kìa..!!
Younghee ngồi dậy, cô định lên tầng xong bị anh giữ lại:
- Này!!!...
- Trời lạnh em lấy áo tôi mà mặc..
Younghee bật cười rồi kéo áo anh thả xuống đất:
- Tôi không cần, cảm ơn
Xong cô đi lên gác, anh nhặt áo rồi lắc đầu:
- Cứng đầu thật....
Younghee cứ ở rũ suốt ngày trong phòng, đến bữa thì cô xuống,rồi họ thường cãi, đánh nhau cả buổi tối.
Một ngày nọ, Seungcheol mở mắt dậy, anh thấy cái bóng trắng đang ngồi trang điểm trước anh, đây là điều khá hiếm có, cô lại viết cái gì đó nữa, rồi cầm tờ giấy, lại giường,Younghee tới gần thật gần, tim anh lỡ mất mấy nhịp, mắt ti hí để ngắm cô lúc ấy,nhưng thật là, ai ngờ con bé này lại gắn tờ giấy lên trán, cho tay xoa đầu anh, rồi mỉm cười:
- Ở nhà ngoan nhé....
Tai anh đỏ bừng, anh chả thể biết rằng có lúc cô lại ngọt ngào như thế, rồi cái bóng ấy dần biến mất, ngay lập tức Seungcheol ngồi dậy, dựt tờ giấy xuống đọc " Tôi đi có việc, đến tối muộn mới về." , anh phồng má:
- Sao tờ giấy và hành động của em khác nhau quá vậy....
Lần này Seungcheol không thèm theo dõi nữa, anh thay đồ rồi xuống bếp tự nấu ăn......làm đủ việc...
Chờ đến tận 11h đêm vẫn ko thấy bóng dáng cô đâu, điện thoại thì tắt, thức ăn nguội hết, anh chán nản nằm xuống ghế nhìn đất nhìn trời.

Đã hơn 1h sáng, Younghee vẫn chưa về, đang chơi điện thoại mà Seungcheol cũng lăn ra ngủ.

Một lúc sau, cửa mở, tiếng giày cao gót rõ rệt nhưng trở nên nhỏ đi khi cô thấy anh tay còn cầm điện thoại, đang ôm gối ngủ, Younghee tháo giày đi tới:
- Seungcheol...dậy về phòng đi....
Anh mở mắt ra lơ ngơ nhìn:
- A...em về rồi..hả?? Đi đâu mà muộn vậy?
Younghee quay lại nhìn:
- Có việc...
Seungcheol kéo tay cô:
- Sao em....khóc!?
Đúng là khoé mi cô vẫn còn ướt, liền quệt qua rồi giứt tay anh:
- Anh mơ ngủ rồi, về phòng đi...
Cô thay đồ thoải mái xong lăn ra giường ngoảnh sang bên cạnh, Seungcheol lấy tay ra gối, nằm ngủ y một đứa trẻ con khiến Younghee bật cười, cô tắt đèn, nằm xuống. Sáng hôm sau, Younghee ngồi dậy, đã 6:30, cô quay sang:
- Choi Seungcheol!!!
- Hửm?? - Anh ngẩng lên, mắt vẫn nhắm, Younghee ra khỏi giường:
- Không dậy bây giờ thì đi làm muộn đừng có kêu đấy...!!
- Vâng - Anh lại quấn chăn xong quay sang bên kia, Younghee mặc kệ, khoác áo xuống dưới nhà kiếm đồ ăn, đến 7:30 thì y như cô dự đoán:
- Chếttt!! Muộn rồi!
Anh quần áo xộc xệch với cái cặp chạy xuống, Younghee ngậm bánh mì // Ai bảo nói mà không nghe cơ, cho chừa..!!//ra kéo anh lại chỉnh cà vạt:
- Tôi báo bà thư ký rồi, cứ từ từ mà....
Seungcheol đỏ mặt, nhưng anh giấu nó đi, cầm tay Younghee rồi cúi xuống hôn vào trán cô:
- Cảm ơn em.
Anh chạy ra ngoài, miệng mỉm cười, cô giật mình cho tay cho lên trán lau lấy lau để, còn đi rửa mặt tới 5 lần, hoảng hốt vô cùng,xong nằm xuống ghế:
- .....Chết mất......
Bỗng điện thoại cô kêu lên:
" - Con là Younghee??
- Vâng..
- Cô là mẹ Seungcheol, liệu chúng ta có thể gặp nhau??
- Dạ...
- Hai đứa đang ở với nhau mà?
- Vâng, vậy ra đâu ah?
- Cô đang tới nhà thằng bé rồi đây..!!
- Vâng"
Younghee ngồi dậy:
- Aizzz....
Cô lên tầng thay đồ, chân váy trắng dài, áo kẻ, thì mẹ anh đã tới, bấm chuông, Younghee mở cửa rồi cúi xuống:
- Con chào cô...
- Ưm...
Cô pha ấm trà, bà nhìn xung quanh quay lại:
- Con không đi học sao?
- Dạ không...// học hết rồi còn đâu...//
Bà gật đầu
- Nghe nói con có bằng hầu như ở mọi lĩnh vực??
- Vâng...
- Con muốn đến làm công ty nhà ta ko?
Younghee nhìn //sao mình phải ra đấy???// :
- Để con suy nghĩ đã ah...
Bà mỉm cười:
- Hai đứa ở với nhau bao lâu rồi!??
- Dạ, hơn 2 tuần...
- Con thấy Seungcheol thế nào??
Cô nheo mắt //trăng hoa..//:
- Dạ...
- Cô hỏi con câu hơi khó rồi!!
Younghee xua tay:
- Không có ah..thực ra, con hơi ngại nên là...
- À, vậy sao? - Bà mỉm cười, cô nhìn xung quanh rồi đứng dậy:
- Con xin phép một chút...
Bà gật đầu, Younghee chạy vào bếp, cầm đt lên "số điện thoại hiện ko liên lạc được" cô cất đi // Cái tên này..!!//
- Younghee à??
- V...âng!!
- Ta lại có việc đột xuất, thực sự xin lỗi con...
Younghee đi ra:
- Dạ..không có ah..
- Nói thật, ta muốn con thế chỗ tên Phó Chủ Tịch ăn tiền kia lắm, Seungcheol cứ lơ đi ấy...nên hãy đến làm nhé!!
Cô nhìn xong cũng chấp nhận cho qua chuyện:
- Vâng..!!
Tiễn mẹ anh ra ngoài Younghee nhận được tin nhắn từ một số lạ:
" - Tôi là thư kí Kwon, sẽ là người làm của PCT Min sau này!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top