Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chapter 6: Cơ hội ⚜

(Ảnh: Quán cà phê)

Cái đầu búp bê trắng toác trừng mắt nhìn họ, lơ lửng trên không trung. Nó có con mắt như viên ngọc long lanh to quá cỡ, bên còn lại là cái hốc mắt đen thăm thẳm. Miệng con búp bê toạc ra tận hai mang tai, khoe khoang hàm răng như lưỡi cưa khổng lồ.

"Rồi. Có ai có kế hoạch gì chưa?" Bảo Bình hớn hở nhìn xunh quanh. Những người còn lại đứng yên cho dế kêu.

"Có. Bảo Bình và Sư Tử cứ tấn công trực diện. Tao và Ma Kết sẽ dò nhược điểm của nó." Thiên Yết đánh mắt qua Song Tử. "Còn mày đánh lén."

"OK-"

ẦM.

Chưa dứt lời thì một lọn tóc nhọn hoắc đã lao thẳng về phía họ. Cả nhóm kịp né lọn tóc và nó đâm thủng mặt đất nơi họ đứng. Họ liền tản ra và tiến hành kế hoạch. Từ đầu con búp bê mọc lên những lọn tóc màu tím nhạt ngoằn ngoèo như ban nãy và tấn công họ. Sư Tử phóng tới một như con báo hung tợn, gạt tay và những lọn tóc ngán đường tan thành tro bụi khi gặp phải ngọn lửa từ tay cô.

Vốn tính khá tỉnh, Bảo Bình không vội lao mình vào như Sư Tử. Cậu nhảy thật cao khi một lọn tóc tấn công mình, và cho một giọt thuốc lên nó. Lọn tóc xui xẻo lập tức đông cứng lại như một thanh kẹo và Bảo Bình trèo lên nó như chiếc cầu thang. Không rút tóc của mình lại được, con búp bê quái vật điên lên, những lọn tóc khác tấn công cậu túi bụi. Bảo Bình vui vẻ biến những lọn tóc đó thành những chiếc cầu thang chồng chéo lên nhau và trèo lên chúng.

"Thấy đường mạch máu nối cái đầu xuống kia không?" Ma Kết chỉ vào cái đầu búp bê lơ lửng. Nó được nối với thân hình của một nữ sinh bình thường, đang ngồi trên chiếc ghế gỗ sờn nát dưới mặt đất. "Chúng ta có thể cắt đứt mạch máu hay đâm thủng tim nó thử."

"Hơi mạo hiểm." Thiên Yết nhìn chằm chằm vào nó trong suy tư. "Song Tử! Mày chọc mù mắt nó xem sao!"

Song Tử, kẻ đã đứng trên chiếc đầu nãy giờ, ra hiệu đồng ý. Một lưỡi kiếm sắc lẹm xuất hiện và cậu đâm nó vào chiếc đầu. Con mắt xinh đẹp của nó rơi xuống trong tiếng gầm rú chói tai. Những lọn tóc bắt đầu bay loạn xạ. Ma Kết thử giật con búp bê quái vật bằng một luồn sét to rung trời (và Song Tử kịp nhảy ra để tránh), nhưng chẳng đốt nó được bao nhiêu.

Một lọn tóc bay qua, Thiên Yết nhanh chóng cúi đầu và nó quật phải Ma Kết. Nó quấn lấy cậu, không phải theo kiểu âu yếm, mà kiểu siết-tới-khi-xương-nát-ra. Ma Kết đang cố tìm cách thoát thì nghe một tiếng 'xoẹt'. Lọn tóc bung ra thành từng mảnh và Ma Kết rơi xuống.

"Mấy người nghĩ cái quái gì vậy?!" Giọng quát quen thuộc cất lên. Thiên Yết thở dài sầu não.

Xử Nữ và Cự Giải chạy tới với vẻ lo lắng. Họ thở hổn hển.

"Mọi người có sao không?" Cự Giải lên tiếng, gạt đi sự mệt mỏi của mình.

"Đứng nói nhiều thì sẽ có đấy." Thiên Yết dội thẳng một gáo nước lạnh với vẻ mặt khó chịu. "Có giúp đuợc thì giúp."

"Mình cần phải làm gì?"

"Tôi muốn lại gần cái thân hình ngồi ở kia." Cô chỉ vào thân mình nữ sinh. "Hơi nguy hiểm. Cậu cứ làm bia chống đạn cho tôi là được."

"Không thử cắt đứt mạch máu sao?" Ma Kết ngồi dậy.

"Tao nghĩ nó giống như chiếc cây vậy. Hoa sẽ chết nếu như ta cắt mạch của nó. Nhưng nếu gốc rễ vẫn còn thì một bông hoa khác sẽ nở ra." Thiên Yết nhìn lên Sư Tử, Bảo Bình và Song Tử đang chiến đấu quyết liệt với cái đầu. "Xử Nữ sẽ ở đây để trông chừng mọi người."

Nói rồi, cô nắm lấy Cự Giải và lưới qua những lọn tóc dữ dội. Chiếc khiên to lớn của cậu xuất hiện mỗi khi những lọn tóc định tấn công và che chắn cho cả hai người. Nhưng những lọn tóc quật mạnh hơn khi họ tới gần cái cơ thể. Chúng quật họ ngã. May mắn thay, một cây kéo trắng đồ sộ lao đến và xử lí sạch đẹp mớ tóc, và Xử Nữ đứng từ xa điều khiển nó. Lợi dụng thời cơ, Thiên Yết phóng tới, chiếc bóng cô hóa thành lưỡi kiếm dài ngoằn ngoèo và xoáy thẳng vào ngực con búp bê. Với một tiếng thét động trời, chiếc đầu rơi xuống, nằm bất động.

˙·٠•●♥ Ƹ̵̡Ӝ̵̨̄Ʒ ♥●•٠·˙

"Tôi đã nói với mấy người bao nhiêu lần rồi? Đừng có ham đi một mình. Tụi tôi mà không đến thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra với mấy người. Sao cứ thích liều mạng vậy?" Xử Nữ nhai đi nhai lại 'bài ca con cá' trên chuyến xe lửa về nhà. Ai cũng uể oải. Song Tử ngồi một góc, viết chữ 'Búp bê bị buồn' lên trên bản đồ của cậu.

"Mình chỉ mừng là không có ai bị thương cả." Cự Giải nói nhỏ nhẹ.

"Còn tôi chỉ mừng vì tôi vừa giết được một con quỷ." Thiên Yết lầm bầm kế bên cậu, săm soi bộ móng nhọn của cô.

Cự Giải chỉ biết cười trừ. "Cậu đói chưa? Chút nữa mình nấu đồ ăn tối nha."

"Ừ."

Chiếc xe lửa dần đưa họ về thực tại.

˙·٠•●♥ Ƹ̵̡Ӝ̵̨̄Ʒ ♥●•٠·˙

Chuông reng. Kim Ngưu gập chiếc laptop cô mượn từ nhà trường lại. Cô nghe bảo ngôi trường này có quán cà phê ở lầu trên nên muốn tham quan trong giờ nghỉ.

Mùi cà phê tràn ngập trong không khí khi cô vừa bước đến hành lang. Đằng sau cánh cửa gỗ là một không gian lịch lãm và yên bình với nột thất màu trắng. Sàn và tường đều làm từ những loại gỗ đắt tiền, được trang trí với những chậu cây bé xíu. Thiên Bình, Song Ngư và Xử Nữ đang ngồi tán gẫu tại một chiếc bàn thì thấy Kim Ngưu bước vào.

"Kim Ngưu, muốn qua đây ngồi với tụi này không?" Thiên Bình gọi với. Nụ cười cô là nắng ban mai tỏa sáng.

"Ừ. Cảm ơn cậu." Kim Ngưu vui vẻ chấp nhận lời mời và ngồi kế bên Song Ngư.

"Mình nghe nói là bạn thi lấy học bổng." Song Ngư hỏi một cách thân thiện. "Bạn học giỏi lắm nhỉ?"

"Nhưng lớp mình là lớp của các Học sinh Năm sao nên mình nghĩ các bạn giỏi hơn mình nhiều." Kim Ngưu trả lời khiêm tốn. "Mình cũng mong được trở thành Học sinh Năm sao một ngày nào đó."

Cô nàng Xử Nữ ngồi đối diện cô nhấp một tí cà phê. "Cô hơi bị trễ rồi đó. Nhưng vẫn còn kịp cho buổi bầu chọn Học sinh Bốn sao."

"Đúng rồi. Học sinh Bốn sao được bầu lên bởi Học sinh Năm sao qua một số bài kiểm tra." Thiên Bình trở nên phấn khởi. "Tụi mình tính tham gia để tranh chức Học sinh Bốn sao. Cậu muốn đi cùng luôn không?"

Đây là cơ hội béo bở cho Kim Ngưu, và cô không chần chừ.

"Ừ. Mình muốn tham gia lắm."

P/S: Đấy. Chapter mới ra trong vòng hơn 1 tháng. ('﹃`) Cứ ủng hộ ta bằng cách vote/comment/follow nhé. Ta sẽ ráng upload hàng mới đều đều. ( つ•̀ω•́)つ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top