Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương Dẫn Điệp - Màn 1: Bướm bay về nơi đâu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong lúc cùng Paimon lang bạt tại Dốc Vô Vọng, Paimon giờ cũng lớn hơn chút rồi, trông giống một thiếu nhi hơn là một đứa nhóc trẩu tre free- À thôi, bỏ qua vấn đề đó đi. Paimon lúc đi có chút sợ nên cứ bám víu lấy người tôi mà run rẩy không thôi.

"S-sao bọn mình lại đến đây vậy. Ư ư~ Sợ quá đi mất!"

Paimon nói bằng cái giọng lanh lảnh của mấy đứa tiểu học rồi ụp mặt vào ngực tôi trốn đi khỏi cảnh u ám quanh đây.

Những cái cây cao thật cao với những cành cây không lá làm khung cảnh trở nên quái dị hơn, tôi bỗng buông lời trêu Paimon:

"Cậu sợ à?"

Rồi vuốt ve mái tóc trắng bạc của nhỏ.

"T-tớ không có sợ! T-t-t-t-tớ... tớ chỉ lo cho cậu thôi!"

Paimon vừa biện minh vừa không dám nhìn gì ngoài gương mặt khôi ngô tuấn tú, siêu cấp xinh gái và ngây thơ trong trắng ngất lòng người của tôi.

"Ở nơi hoang vu thế này, lại còn không bóng người, cảnh sắc u ám, ánh sáng yếu ớt rồi bỗng có ai đó xuất hiện thì-"

Paimon nói thêm.

Rồi sau đó có một người đàn ông chạy lại trước mặt bọn tôi, người đàn ông lẫn Paimon đều la hét toáng loạn cả lên. Xong Paimon thì tiếp tục trốn (vùi mặt) trong ngực tôi còn người đàn ông thì chạy biến đi vào trong rừng.

Tôi vừa ôm theo Paimon vừa đuổi theo người đàn ông kia đến một nơi kỳ lạ. Nơi đó có một thiếu nữ tầm mười bốn, mười lăm, người mang bộ trang phục hình như là không phải để phục vụ cho người sống.

Nói chuyện một lúc thì tôi mới biết được cô thiếu nữ tóc hai bím dài đây chính là Hu Tao, đường chủ của Vãng Sinh Đường, sếp của Zhongli, còn người đàn ông la hét toáng loạn kia là Meng, người phụ trách tang lễ.

Cô nhờ tôi làm một ủy thác... đó chính là đi quảng cáo dịch vụ của Vãng Sinh Đường cho Hiệp hội Mạo hiểm giả. Thế nhưng liền bị cự tuyệt.

Xong mọi người quay gót về trụ sở của Vãng Sinh Đường, Hu Tao bảo Meng đi làm mấy tờ dán quảng cáo nhưng xem ra...

Vậy mà cuối cùng cũng có người tìm đến. Chàng béo kỳ lạ nói mình bị ám, xong lại đến cô gái kỳ lạ cũng đến và bảo mình bị ám rồi đến chàng trai kỳ lạ cũng thế.

Họ bảo mình bị một người bạn thuở nhỏ gì đấy ám. Xong thì cả đống chuyện xảy ra, Hu Tao thì nói gì đó về việc sinh tử rồi rủ tôi đi triệu hồi người chết ver Teyvat, rồi lại rủ nhau đi thu thập tín vật của ba người bạn rồi đem đi cúng bái gì đấy ở Dốc Vô Vọng.

Nhưng cuối cùng thì mọi chuyện cũng xong, bọn tôi chào tạm biệt nhau nhưng... chợt nhớ ra là chưa lấy thù lao. Tìm đến Hu Tao ở Dốc Vô Vọng thì...

"Oya... thù lao ư... tôi có nói ư~"

Cô nàng nói năng một cách bí bí ẩn ẩn, Paimon thì đang ngủ ngon ở phòng trọ rồi nên là...

"Không có ai ở đây chứ?"

"Ể? Sao lại hỏi thế~ Không lẽ nào định cướp giữa ban ngày ư~"

...

Lumine đè Hu Tao xuống, cô nàng đường chủ hoảng loạn chưa kịp hiểu chuyện gì. Cô gái tóc vàng kia liền lôi ra một cự vật siêu to khổng lồ úp lên mặt cô, mùi hương nó tỏa ra khiến cô muốn ngất ngay lập tức khi ngửi thấy.

"C-c-cô làm gì vậy~ Thả tôi ra đi nào~"

Cô nàng cố nén hơi thở, đàm phán với cô gái đang giam hai tay của mình lên trên bởi một cái còng được tạo ra bằng nguyên tố Nham.

Cô nàng ngồi lên người Đường chủ, không cho cô lối thoát.

Mặt cô nàng Đường chủ đỏ ửng lên khi thấy hình dạng ngoại cỡ của nó, hơi thở của cô cũng trở nên gấp gáp hơn, thân dưới cô ướn éo liên tục như bị kích dục. 

Hơi ấm phả lên thân cự vật khiến nó căng cứng, đầu nó chọt lên đôi môi đỏ mọng của cô nàng. Nhưng cô cố sức kháng cự, quay đi chỗ khác, tuy nhiên nó lại tiếp tục chọt vào má cô.

Cô đã từng thấy tư thế này trước đây khi đọc tiểu thuyết khiêu dâm, chả là cô cũng chỉ là một thiếu nữ mới lớn, cũng tò mò về bản thân nên thường đến Vạn Văn Tập để tìm đọc nội dung người lớn và bị bà chủ đuổi ra.

Cô biết mình phải làm gì trong trường hợp này, nhưng chẳng phải chỉ nên làm với người yêu thôi sao?

"C-chỉ cần tôi liếm nó là được đúng không~"

Cô nàng cố bình tĩnh, chiếc lưỡi bé nhỏ nhô ra khỏi miệng, miệng cô há hơi lớn định chộp lấy đầu của cự vật thì Lumine nói:

"Ai nói cô chỉ cần liếm thôi?"

"Ểh?"

Đối phương đột nhiên thúc nó vào, nửa thân của nó chui vào, chạm đến cuống họng của cô.

"Ưm!! Ưmm!!!"

Nước mắt cô ứa ra thành hai hàng, nước dãi trào ra khỏi miệng, lưỡi cô bị kẹp giữa môi và thân cự vật đó không thể di chuyển.

Đối phương nhấp hông không chần chừ phút nào, liên tục thúc vào đôi môi, cái miệng bé xinh ấy khiến đầu cô rung lắc dữ dội. Theo đó mà tâm trí cô cũng mờ dần, cô cảm thấy bên dưới mình đang không ngừng rỉ dâm thủy, cảm giác mà trước đây khi đọc tiểu thuyết khiêu dâm cô đã từng.

Lumine cởi từng nút áo cô ra, vạch chiếc áo đỏ bên trong ra, bộ ngực nhỏ nhắn xinh xắn cùng hai nhũ hoa đã cương lên từ lúc nào lộ ra mồn một.

"Ưnn~"

"Dễ thương quá~ Để tôi chơi đùa với hai cái nhũ hoa đáng yêu này nhé~"

Nói xong, cô xoa nhẹ xung quanh hai nhũ hoa, cơ thể bên dưới liền co giật lên dữ dội, hông hấc lên liên tục như không thể cưỡng lại được những khoái cảm mà cô mang lại.

Hai ngón tay cô từ tốn se khít lại vòng tròn rồi chạm lên tới đỉnh nhũ hoa khi vừa nhấp hông nhịp nhàng. Đôi mắt cô nàng đường chủ trợn trắng ngược lên, thân dưới cô nàng nâng lên rồi co giật, cô ra thấm ướt cả chiếc quần đùi bó sát lên hạ bộ của mình.

"Ưnn!!!! Ư!!!! Ưm!!!!!"

Dâm thủy cô làm ướt hết cả hai cái đùi trắng múp rụp, hơi thở cô hỗn loạn như không thể nào thở được. Cảm giác ngộp ngạt ấy khiến cô nàng sướng lên tận nóc, mùi hương đó đã thấm nhuần vào khứu giác cô, khiến cô nghiện nó.

Cự vật lớn lên, rồi nóng dần, nó giật bắn lên, đối phương bỗng đưa nó sâu vào khoang miệng cô, đâm xuống tới đầu thực quản khiến cô muốn tắt thở, nôn ọe. Nó co giật dữ dội rồi bắn liên tục những chất dịch đậm đặc nóng hổi xuống dạ dày của cô.

"Agh~ Miệng cô đã quá~"

Đối phương rút cự vật ra trong khi nó vẫn còn bắn chất dịch ấy, vấy bẩn khuôn mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp của người thiếu nữ.

Lumine vẫn chưa thỏa mãn, cô quyết định phải dạy cho người này một bài học về việc làm công ăn lương. Cô nàng lột chiếc quần đùi ướt dâm thủy ra, bên trong chính là một âm hộ trắng nõn, hồng hào của một cô gái còn trinh, bên trên còn có một nhúm lông tơ nhỏ trông dễ thương.

Cô dí sát mặt vào, hơi nóng tỏa ra cùng hương thơm ngào ngạt của một người con gái xộc lên não cô. Cô không kiểm soát bản thân được nữa, nhưng vẫn muốn trêu đường chủ.

Cô nàng nâng cự vật lên, đặt lên trên bụng của Hu Tao, dí sát cô bé của cả hai lại với nhau.

"Aah~ Đừng mà~ Không phải ở đây~"

Hu Tao vẫn van nài đối phương, nước mắt lại ứa ra, nhưng nhìn rất giả và có ý trêu ghẹo. Tuy nhiên, khi nhìn lại kích cỡ của nó, nó kéo dài từ cô bé của cô lên tới tận bên trên rốn của cô một chút.

"K-không phải chứ... đùa à..."

Kể cả trong tiểu thuyết cũng không nói nó to đến mức này, cô nghĩ rằng mình sẽ chết ngất vì đau và sướng nếu nó đút thẳng vào trong, phá nát màng trinh cô, đâm thủng cổ tử cung và xâm nhập vào trong hôn lấy tử cung cô.

Những suy nghĩ dâm dục, bệnh hoạn và biến thái đó chẳng biết khi nào đã hình thành trong đầu cô, khiến cho hơi thở cô nặng nề hơn, đôi mắt cứ dán chặt vào cự vật nằm trên người mình.

"Để tôi tặng cho cô một bài học về việc sinh tử nhé, bài đầu tiên là cách để thụ thai cho cô~"

Đối phương liếm đôi môi một cách bí hiểm, đưa dần cự vật về phía sau, khiến nó hôn lên cô bé của cô.

Cảm giác bên dưới truyền đến cho cô một cảm giác vừa sướng vừa có chút bất an, nó to gấp đôi gấp ba cái lỗ để đút vào, nếu bỏ đi lỗ tiểu thì có khi còn vừa được, chứ đằng này nó bé như thế có khi là cô sẽ ngất đi mất.

Nhưng đối phương là một người thô bạo, và gấp gáp, chẳng nói chẳng rằng mà đưa nó thẳng vào trong, mốt phát lún cán khiến cô hét toáng lên vì đau.

"AAAA!!! Đau quá!!! Đau quá!!! Ưm~"

Lumine nhanh chóng bịt mồm cô lại bằng một nụ hôn mút lưỡi. Cơn đau cô dần vơi bớt, thay vào đó là cảm giác khoan khoái vì được trao một nụ hôn đầu đầy lãng mạn như vậy.

Lumine thấy cô đã sẵn sàng lên không nhân nhượng mà nhấp hông đầy thô bạo khiến cô rên la không ngớt.

"Aaa~ Á!! Chỗ đó~ Nhẹ thôi~ Ưm!!! Aaa!!!"

Những cú thúc sâu và thô bạo của cô kéo dài mấy phút liền, Hu Tao cũng ra liên tục không ngừng trong khoảng thời gian tưởng như là vô tận ấy khiến hông cô dần tê liệt. Người cô đầy mồ hôi, giữa nơi giao nhau của hai xác thịt mới quen biết thấm đẫm dâm thủy của cô.

"Oooh!!! Tôi lại ra nữa!! Tôi yêu cảm giác này!!! Tôi yêu cô Lumine!!!"

Bụng cô nhô lên hình dạng của cự vật, nó di chuyển lên xuống liên tục, đôi khi còn đâm lên trên khiến bụng cô như bị xé toạc ra.

Hai tay cô víu lấy tấm lưng mảnh khảnh của Lumine, rên lên những lời mật ngọt vào tai của cô. Lumine nhận nó và trả lại cô "sự ấm áp".

"Ooooh!!!!! Nhiều quá đi!!!! Tử cung tôi sẽ vỡ mất!!! Nó sẽ bị bỏng bởi nhiệt độ này!!! Ư~"

Hai chân cô vắt lại, ép Lumine đâm vào sâu hơn nữa. Cú thúc cuối cùng của Lumine khiến tinh dịch cô trào ra ngoài.

Hai người tiếp tục làm thêm "vài chục hiệp" nữa, đến lúc bụng cô nàng trương phình lên vì ngập trong tinh thì hai người mới xả hơi.

Cô nàng rút nó ra, tinh dịch trào ra như thác đổ, cô ấn vào bụng của "đối tác mới quen" xuống, dòng tinh tịch càng trào ra nhiều hơn, cứ như thể cô đã tích tụ nó nhiều năm liền.

Nhưng cô vẫn chưa thấy đủ, cô kéo thân dưới của Hu Tao đang mất đi ý thức vì mệt, banh bông hoa cúc của cô nàng ra...

Rồi chuyện gì đến cũng đến...

"Aaah~ ♡♡♡ Nữa đi♡♡♡ Nữa đi♡♡♡"

"Nhiều quá đi♡♡♡ Cô định làm lỗ đ*t tôi mang thai sao♡"

"Ohh♡♡♡ Aaaah♡♡♡"

"Ưnn!!!♡♡♡"

Đêm hôm đó, người dân ở gần nơi đó, hay là những thương nhân, Thiên Nham Quân liên tục kháo nhau về linh hồn của một thiếu nữ oan ức, liên tục kêu la "Tội lỗi nhiều quá" hay là "Ra đây đền mạng cho ta!".

Nhưng nào ai biết rằng, cô gái hôm đó phải đến nhà thuốc Bubu mua liền mấy gói thuốc giảm đau, đồng thời bị người mà mình muốn chôn bốc thuốc cho. Vài hôm liền, người dân ở cảng Liyue không thấy bóng dáng đường chủ Hu đi quảng cáo dịch vụ hòm nữa, đâm ra cũng chán. Nhưng đồng thời cũng có vài tin đồn xuất hiện, nó nói rằng đường chủ Hu có ý trung nhân và thường xuyên qua lại với người đó mỗi đêm tại nhà riêng.

Tiếng ân ái của bọn họ khiến những người khác không thể chịu nổi nên đã báo Thiên Nham Quân đến kiểm tra, nhưng chẳng phát hiện gì.

...

Lumine vẫn đến Vãng Sinh Đường tìm Hu Tao vài tuần sau đó, chắc là để đòi thù lao đây mà! Hèn gì cậu ấy cứ rủ mình ăn mãi như thế! Lumine đúng là tốt bụng!

Paimon lúc này đã ăn nhiều đến nỗi hình như cô thiếu nhi trẻ trâu này đang lớn dần lên (dự kiến sang Sumeru... ya know...)

Còn Lumine thì dạo này đã sáng lán hơn hẳn, dường như cô đã thức tỉnh được một kỹ năng nào mới chăng!? (Tới chương Zhongli thì biết).

...

___Còn tiếp___

Đã có sếp thì sẽ có cấp dưới của sếp, nhưng đó là chuyện của chương sau của chương sau. Chương sau của chúng ta sẽ là về một con dê dừa, dự kiến sẽ có furry nên là sẽ tốn thời gian hơn một chút. 

Chương sau là sẽ về cô nàng dê dừa vẫn nhớ thương nhà lữ hành sau cái đêm định mệnh đó! Cô nàng sẽ "hóa thú" và tấn công mạnh bạo hơn! Liệu sẽ có tình tiết Lumine bị híp ngược chăng?!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top