Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương Mở Đầu - Màn 3: Bài ca về Rồng và Tự do

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Art: Genshin Impact Facebook - Jean Gunnhildr (Genshin Impact )

___

Sau khi bàn bạc chiến thuật ở Tửu trang Dawn, mọi người đưa đến quyết định sẽ truy tìm Pháp sư Vực sâu để tìm ra tung tích Dvalin.

Jean: Nhất định lần này không để chúng trốn thoát!

Nói dứt câu, bọn tôi giải tán, phu nhân Diluc cũng tốt bụng mà cho bọn tôi ngủ lại Tửu trang một hôm, nhưng mà hình như nó là cái bẫy...

???: Ực... Hưm... Ực! Ưm~

Thằng em của tôi cảm thấy ươn ướt, giống như đang bị ai đó ngậm lấy rồi nuốt lên nuốt xuống.

Lumine: Ai đó... Waaah!? P-phu nhân Diluc!?

Phu nhân Diluc diện một bộ đồ ngủ hở hang, xuyên thấu cả bên trong, và cô ấy dường như còn chẳng mặc đồ lót nữa, bằng chứng là nhũ hoa của cô ta đang cương cứng rõ mồn một sau lớp vải mỏng tanh phản phất qua ánh trăng đêm.

Tôi định ngăn Diluc lại nhưng hai tay tôi cứng đờ, giống như bị vật nặng đè lên, khi liếc nhìn hóa ra đó là...

Lumine: Đội trưởng Jean!? Và cả Venti nữa?! Hai người- Ưm~

Hai người họ ngắt lời tôi bằng cách cho trọn toàn bộ hai chiếc lưỡi của hai người vào trong miệng tôi rồi tha hồ cưỡng hiếp tôi.

Jean: Hưm~ chụt~ haah~

Venti: Haaa~ bleeeh~

Diluc đổi chỗ với Venti. Hai người Jean và Diluc đột nhiên đá lưỡi nhau rồi cạ cặp ngực của họ lên ngực tôi.

Jean: Haa~ Lumine~

Diluc: Nhà lữ hành...

Venti: Chụt~ haa~ Ưm~

Bên dưới của tôi bị Venti bú liếm thô bạo, cả âm hộ lẫn lỗ hậu đều bị Venti chọt tay vào khiến não tôi bị kích thích điên dại.

Lumine: Aaaagh~ tôi ra!!!

Venti: Hyuu!! Ưmm~

Tinh dịch tôi phóng vào khoang miệng của Venti rồi lấp đầy khoảng không gian đó.

Venti: Ực... Paah~

Jean: Kỵ sĩ danh dự, x-xin đừng hiểu lầm, chỉ là trận chiến sắp tới... bọn tôi không biết có giữ được mạng hay không nên mới...

Diluc: Bọn tôi muốn mang trong mình dòng máu của cô.

Venti: Cho nên là~ Nhà lữ hành...

Jean & Diluc & Venti: Hãy làm tình hết mình đêm nay nào~

Đôi mắt của họ dần trở nên hoang dại và dâm dục. Người đầu tiên leo lên người tôi là Venti.

Venti: Ngay từ lần đầu làm tình, tôi đã không mang thai con của cô, thật đáng tiếc, nhưng lần này thì cô đừng hòng mà trốn khi tôi chưa có được đứa con của cô! Aaaah~

Venti dựng đứng dương vật lên rồi ngồi "phịch" một cái xuống.

Thằng em có thể cảm nhận thấy sự hứng tình qua sự bóp chặt và ẩm ướt bên trong âm đạo và tử cung.

*Bạch- Phập phập phập*

Venti nhấp hông, cô ta đưa hai tay ra sau đầu rồi ưỡn người về phía trước, tạo ra một tư thế phô dâm rồi đung đưa cặp vú trần của mình một cách dâm đãng.

Venti: Aaah~ Bự quá~ Nó như muốn xé nát tử cung của tôi~ Aaah~ Ưm~

Venti vừa nói vừa nhấp lên nhấp xuống một cách thuần thục như một ả quý phi trong hoàng cung được hoàng thượng thường xuyên sủng ái.

Diluc & Jean: Đừng quên bọn tôi chứ!

Hai người họ ôm lấy nhau rồi dùng âm hộ thi nhau tranh lấy chiếc lưỡi của tôi.

*Phập bịch phập phập phập*

Jean: Aaaah~ Lưỡi của Lumine cũng thật to lớn và vĩ đại~

Diluc: Oohh~

Tất nhiên, vì lưỡi tôi đang khuấy đảo bên trong tử cung của họ. Dù không nhìn mặt vẫn biết họ đê mê cỡ nào thông qua sự rung lắc của cơ thể.

Venti: Tập trung xuống dưới đây nào!

*Phạch!!! Phạch!!! Phạch!!!*

Lumine: Ooh!!!! Tôi ra!!!

Venti ép chặt âm đạo của mình, rồi tung ra những cú nhấp cực kỳ thô bạo khiến tôi ra trong nháy mắt.

Jean: Tôi sắp- Kyuu~

Diluc: Tôi cũng không chịu nổi nữa~

Jean & Diluc: Aaaaaah~

Hai người họ "mở vòi" xả nước xối xả lên mặt của tôi.

Venti: Cô xuất nhiều quá~ Tử cung của tôi bị cô làm cho biến dạng rồi này.

Venti đứng lên, banh rộng âm hộ của mình khiến cho tinh dịch chảy xuống ròng ròng.

Diluc: Đừng có lãng phí như vậy, tránh ra.

Diluc đẩy Venti ra rồi tự mình đưa dương vật vào trong.

Diluc: Gyuh~

Người Diluc run nhẹ, sự sung sướng đang ập đến trong não cô.

Jean: Diluc~

Diluc: Jean~

Jean ôm lấy Diluc, rồi hai người đá lưỡi nhau trong khi Jean đang ép cơ thể Diluc dần xuống.

*Bẹp*

Diluc: Ưmm~

Người Diluc run lắc mạnh, bộ ngực đồ sộ kia cũng run lắc theo khiến nó rơi ra khỏi bộ đồ ngủ mỏng tanh, nhưng lại được Đội trưởng Jean che lại.

Jean: Không được~ trừ khi cô làm cho bọn tôi có bầu hay cô đang làm tình với một người phóng khoáng mà thôi.

Nói rồi Jean leo lên người tôi, đưa cặp đào trắng nõn, căng tròn về phía tôi. Hai người họ tiếp tục ôm hôn nhau, Jean thì liên tục lắc mông đung đưa về phía tôi.

Cặp đào của Jean cứ đưa qua đưa lại làm đôi mắt tôi như muốn nổ tung, ngay mông Jean còn gắn vào "một cục gì đó" trong rất dâm dục.

Tôi tát mạnh vào mông Jean, rồi kéo cục đó trồi ra một chút rồi lại đâm vào.

Lumine: Bảo người tình của cô nhanh lên, nếu không thì tôi sẽ tát cái đuýt bự của cô đấy nhé.

Jean: Hyaah~ Diluc! M-mau- Aaah~

Cặp mông của Jean sau mỗi lần đánh lại nảy lên rồi đỏ dần, chẳng mấy chốc mà mông cô dần trở nên đau rát, nhưng với cô nó dần trở thành một sở thích không thể quay đầu được nữa.

*Phập phập phập*

Diluc nhấp từng cái một cái vụng về.

Venti: Hôn em~

Venti ôm lấy nửa trên của tôi ve vãn.

Lumine: Đây~

Venti: Heuugh chụt~

Và thế là, môi thì Venti, tay thì Jean, thằng em thì Diluc, cả bốn bọn họ cứ như vậy khoảng năm phút thì...

Lumine: Cô thật là chán quá Diluc!

Lumine chợt nắm lấy hông của Diluc rồi giã vào lồn cô những cú trời giáng.

Diluc: Oooh~ AAAAH!!!

Cô không kiềm được giọng mình mà rên lớn theo từng nhịp.

*PHẠCH!!! PHẠCH!!! CHÁT!!! PHẠCH PHẠCH PHẠCH!!!*

Sau mỗi vài cú nhấp, Lumine tặng vào mông Diluc một cái bạt tay thật lớn, in hằn vào cặp đào trắng của cô.

Diluc: N-nhẹ thôi mà- AAAAAH!!!!

Tử cung của cô liên tục bị thúc mạnh khiến cô chưa kịp hết câu đã rên la thảm thiết.

*PHẠCH PHẠCH PHẠCH PHẠCH PHẠCH!!!!*

Âm vang xác thịt thô bạo va chạm vào nhau giữa đêm khuya lớn đến nỗi...

Hầu gái A: Thật dữ dội...

Hầu gái B: Ước gì mình cũng được thưởng thức con cặc bự chà bá đó của Nhà lữ hành.

Quay trở lại với Diluc.

Diluc: Aaaah!!! Ooooh!!!! Heugggh!!!

Giờ đây, khuôn mặt thanh tú của cô đã bị tha hoá thành một gương mặt dâm dục như của các cô gái trong hentai.

Mồ hôi nhễ nhại trên người, đôi mắt đảo điên, miệng lưỡi thì thò ra ngoài, nước dãi thì tràn ra không kiểm soát, nhưng may là Jean bên cạnh "dọn dẹp" sạch sẽ cho cô.

Lumine: Chuẩn bị đi, tôi sẽ khiến cô mang bầu, Diluc!!!

Diluc: Vâng~ xin ngài hãy cưỡng hiếp tấm thân tiểu thư lá ngọc cành vàng này của em đến khi em chỉ còn là con nô lệ, bồn chứa tinh, cái máy đẻ của ngài!!!

Jean: Diluc~

Hai người họ ôm lấy nhau, hôn nhau thật chặt, cảnh tượng đó khiến Lumine hăng máu hơn nữa và quyết định xuất thật nhiều vào bên trong Diluc, khiến cơ thể cô nhũn ra.

Diluc: AAAAAAAAAH!!!! Thật nhiều~ em mang thai mất~

Nói rồi, Diluc ngã về sau xuống chiếc giường, háng cô không khép lại mà banh rộng ra, khiến cho tinh dịch từ âm đạo cô trào ra ngoài thành một vũng lớn ngay hạ bộ của cô.

Đôi mắt cô dần sụp xuống, cô thiếp đi vì mệt mỏi.

Chỉ còn lại Venti và Jean, nhưng do Venti đã bị cho ăn "bánh" nên chỉ còn lại Jean là vẫn chưa bị làm gì.

Jean: Thật cường tráng, dù đã ra tận ba lần nhưng nó vẫn thật dồi dào sức lực.

Jean quay người về phía sau, thân trên nằm đè lên người Diluc, thân dưới thì chống gối mà ưỡn lên, trông như tư thế của con chó cái hứng tình.

Jean đưa tay banh rộng âm hộ mình ra, bên trong đã ướt nhẹp, sẵn sàng cho tôi chui vào.

Tôi thuận theo mà đâm vào thật sâu.

*Bạch!!!*

Jean: Ối~ Aaaah~

Cổ tử cung cô ta siết chặt lại vì bị kích thích mạnh.

*Chát!!! Chát!!! Chát!!!*

Lumine: Sao hả? Đội trưởng cô thích mình vừa bị thúc vào lồn vừa bị đánh mông hả?

Nói rồi tôi liên tục thực hiện việc đó, không cho đối phương phản kháng lẫn chối từ.

Jean: Heeuggh~ Augh~ Aaaah!!!

Bỗng từ đằng sau, tôi cảm thấy có ai đó đang tùy tiện muốn đưa lưỡi mình vào lỗ nhị của tôi.

Tôi đã tính toán sai... Đó là Venti.

Venti từ đằng sau liên tục kích thích cả hai điểm G của tôi bằng lưỡi và tay, bàn tay còn lại cô chơi đùa với hai hòn bi của tôi.

Và như vậy...

Lumine: Oooooh~!!!

Tôi ra ngay tức khắc vào lồn của Jean.

Nhưng bọn họ vẫn chưa thoả mãn, Diluc cũng vừa lúc tỉnh lại.

Và rồi lần lượt như vậy, cứ Venti rồi đến Diluc Jean, cả ba người bọn họ thay phiên nhau cưỡng hiếp tôi không ngừng nghỉ cả đêm, mặc cho âm hộ lẫn lỗ nhị của họ đã đầy ắp tinh dịch.

Sáng hôm sau...

Paimon: Woaaah! Lumine! Sao cậu lại nhợt nhạt thế này! Trông như cái xác khô ấy!!

Lumine: T-tớ không sao...

Tôi xuống tầng theo sự dìu dắt của Paimon, ba người bọn họ đã ở đó sẵn, gương mặt họ sáng láng một cách bất ngờ.

Paimon: Woa! Hôm qua còn u ám mà hôm nay đã tràn trề sinh lực, quả là Phong thần, Đội trưởng Đại diện và Quý cô Phu nhân có khác.

Jean: Cũng là...

Diluc: Nhờ...

Venti: Lumine cả đấy...

Ba người bọn họ không hẹn mà cùng đánh mắt với tôi, xong lại liếm môi chậm rãi rồi lại từ từ nhìn xuống hạ bộ của tôi.

Paimon: Hửm? Mà kệ đi, chúng ta lên đường thôi nhỉ Lumine?

Lumine: Ơ ừm! Hãy cùng giành lại Dvalin nào!

Jean & Venti: Oooh!!!

Diluc: Oh...

Paimon: Ể, phu nhân cũng...

Diluc: Chuyện gì?

Paimon: À không có gì!

Paimon bị ánh mắt sói cô độc của Diluc doạ sợ núp sau lưng tôi.

Chúng tôi cùng nhau lên đường, những manh mối thu thập được đều dẫn chúng tôi đến Phế tích Phong long. Bọn tôi đến đó, giải mã cơ quan rồi lại một lần nữa đấu với Phong Ma Long.

Dvalin: Barbatos!!!!

Con rồng tức giận lao đến tấn công, nhưng Venti nhắm thẳng vào điểm yếu của nó, một tiễn xuyên giáp khiến nó gục xuống.

Venti: Ngay lúc này! Lumine! Cái gai trên cổ Dvalin!

Tôi lao đến theo hiệu lệnh, thành công gỡ bỏ cái gai ra khỏi cổ Dvalin.

Ngay lúc này Phế tích bỗng sập xuống, tôi và mọi người bị cuốn trôi vào tâm bão, nhưng trong thoáng chốc, bóng của ai đó đã đỡ lấy chúng tôi.

Diluc & Jean: Lumine!

Dvalin đã đỡ lấy chúng tôi, kéo cả đám ra khỏi tâm bão.

Venti: Đã lâu lắm rồi chúng ta không bay cùng nhau như thế này, Dvalin.

Giọng nói của người phụ nữ trưởng thành cất lên từ con rồng.

Dvalin: Lúc nãy... tại sao...

Dvalin: Không giống như lúc trước, cần ta "bảo vệ"...

Venti: Vì không muốn cậu nghe theo Vực sâu.

Venti ngồi dậy, lật người lại nhẹ nhàng ôm lấy rồi vuốt ve Dvalin.

Venti: Nhưng như vậy cũng không có nghĩa là bắt cậu phải nghe theo tớ, Dvalin.

Venti: Tự do theo mệnh lệnh của thần... cũng được coi là mất tự do nhỉ?

Venti tích tụ sức mạnh nguyên tố phong rồi truyền cho Dvalin.

Dvalin: Đây là... sức mạnh của Phong thần? Nhưng ta đã không còn là Tứ Phong Thủ Hộ...

Venti: Dù không có thân phận đó, chẳng phải cậu đã bảo vệ bọn tớ sao.

Venti: Từ nay hãy mang theo sức mạnh của tớ, bay tự do hơn nữa.

...

Jean đứng ra đại diện thông báo việc tấn công thành Mondstadt của Dvalin chỉ là hiểu lầm, nhưng việc này sẽ rất khó khăn. Việc Dvalin ngang nhiên tấn công thành rồi lại biến mất sẽ để lại trong lòng người dân nhiều thắc mắc.

Art: Genshin Impact Facebook - Jean Gunnhildr (Genshin Impact ) 

___

Jean đưa tay lên xoa nhẹ bụng của mình, nghĩ đến đứa con của mình và Lumine, cô nghĩ mình phải cố gắng hơn nữa.

Venti: Nhưng, hướng gió sẽ thay đổi.

Venti nhìn xuống bụng mình, rồi chợt nghĩ.

Venti: Rồi sẽ có ngày, gió sẽ thổi về phía ánh sáng.

...

Một ngày sau, thiệt hại mà Phong Ma Long đang dần được phục hồi, tôi cũng đi ra hỏi thăm tình hình người dân, trông họ vẫn có vẻ ổn.

Amber đứng trước cổng thành nhìn thấy tôi liền chạy đến ôm hôn.

Amber: Tớ nhớ cậu lắm đó, may mà cậu vẫn không sao, nếu không thì... con của tớ và cậu...

Lumine: Không sao đâu mà.

Amber: Lát nữa cậu phải đến quán Người Săn Hươu với tớ đó.

Lumine mỉm cười xoa đầu Amber.

Khi tôi đi ngang qua quán Người Săn Hươu, vô tình gặp Kaeya, cô ta đã nói với tôi:

Kaeya: Tin tình báo tôi nhận được, nói rằng việc tấn công thành Mondstadt của Dvalin là theo sự chỉ đạo của người thủ lĩnh Giáo Đoàn Vực Sâu, kể cả việc biến Dvalin thành món vũ khí.

Paimon: Trời ạ, phải dùng đến thủ đoạn nào mới lấy được mấy thông tin tình báo này vậy?

Kaeya: Haha, tôi có nhiều tài năng về ngôn ngữ mà.

Kaeya: Nhân tiện, kẻ chỉ đạo đó còn được gọi với cái tên...

Kaeya: Công chúa điện hạ.

Từ phía xa, Amber đang dần tiến đến, Kaeya mỉm cười chào tạm biệt tôi rồi ghé vào tai tôi thông báo nhỏ:

Kaeya: Nhớ sớm quay lại đó, cha của "con".

Kaeya chỉ tay vào bụng mình rồi mỉm cười toe toét rời đi.

Lumine: (Nói vậy có nghĩa là... Thôi xong rồi...)

Amber: Đã để cậu phải chờ rồi~

Lumine: A không sao đâu, chúng ta cùng ăn nào.

Tôi và Amber cùng nhau có một bữa ăn nhẹ vui vẻ với nhau.

Sau khi ăn xong, Amber nói Jean đang đợi tôi ở Đại Giáo Đường vì liên quan đến chuyện của Đàn Thiên Không, rồi phồng má lên giận dỗi.

Tôi xin lỗi Amber rồi hôn má cô tạm biệt.

...

Đến Đại Giáo Đường, hội Jean và Venti đã ở đó, cùng với một nữ tu sĩ trẻ tuổi Barbara. Cô thông báo bọn tôi cần phải trao trả Đàn Thiên Không, nhưng mà... bạn biết đó, nó đã bị vỡ nát rồi còn đâu.

Barbara mặt tái méc cầm lấy chiếc đàn vụn vỡ hờn dỗi, nhưng Venti đã nhanh chóng sửa lại xong bỏ trốn ra khỏi Đại Giáo Đường, tôi vội vã đuổi theo ra tới cổng thì...

Hai tên nữ Fatui không biết từ đâu ra phục kích, đòn đánh của hai tên đó đã được Venti cản lại, nhưng bỗng dưng không khí đột ngột lạnh lại, khiến cho Paimon cũng bị đóng băng bay đi mất, tôi thì bị hai tên khác khống chế lại.

Chân của Venti và tôi đều bị hóa băng cứng ngắc.

Signora: Cuối cùng cũng tóm được con Hamster này rồi.

Người phụ nữ tóc bạc quyến rũ từ từ bước tới.

Signora: Dám đục khoét cọc gỗ, cắn rách túi gạo.

Theo như tôi được biết, đây chính là La Signora, Quan chấp hành thứ 8 đang thực hiện nhiệm vụ ngoại giao tại Mondstadt.

Cô ta nắm lấy gương mặt Venti rồi tiếp tục:

Signora: Gây thêm bao nhiêu rắc rối cho thành Mondstadt.

Venti đáp trả: Ngươi mới là con chuột cống đó-

*Chát!*

Cô ta tát cho Venti một cái.

Signora: Tên nhà thơ lang thang vô lễ.

Venti gồng sức, khiến cho những tảng băng đóng ở chân nứt ra rồi tan biến.

Signora tự tin: Vị thần từ bỏ Mondstadt, giờ chỉ còn sót lại chút sức lực như thế này thôi sao.

Venti: Ngưỡng như ngươi mà dám chế nhạo ta, là do chủ nhân Tsaritsa của ngươi chống lưng sao?

Signora mặt lạnh tanh, đấm thẳng vào người Venti rồi móc ra một quân Hậu màu xanh lục.

Signora: Đây là Gnosis sao? Kém xa bàn cờ tinh xảo ở nhà của ta.

Venti: Là do mắt thẩm mĩ của ngươi đó.

Signora xoay người lại, định đá cho Venti một cái nhưng lại dừng chân, cô ta đứng đó nói:

Signora: Thôi bỏ đi vậy, dù gì cũng lấy được Gnosis.

Cô ta đánh ánh mắt về phía tôi rồi ra lệnh gì đó cho đám thuộc hạ, chúng liền móc ra một bình chứa nước lớn rồi "vắt" tôi không còn giọt nào.

Signora: Đi thôi, đám Đội Kỵ Sĩ sắp đến rồi.

Lumine: Venti...

Tôi ngất lịm đi.

Không biết trôi qua bao lâu, tôi chợt tỉnh lại.

Tôi tỉnh lại trên đùi Barbara, vẻ mặt cô lo lắng hỏi han tôi, cô cho tôi hay tin rằng Venti đang ở Phong Khởi Địa, tôi cảm ơn cô ríu rít rồi vội đến Phong Khởi Địa kiểm tra tình hình.

Venti vẫn ổn.

Venti: Yên tâm, con của chúng ta không bị gì đâu nè~

Vẻ mặt cô tươi cười.

Tôi hỏi chuyện về Fatui, thì Venti cho tôi biết một vài điều cơ bản:

Thứ nhất, mối quan hệ giữa các vị thần không tốt.

Thứ hai, khoảng năm trăm năm trước, Venti và Tsaritsa gặp nhau, nhưng sau một đại nạn nào đó, cô đã cắt đứt liên lạc với các vị thần khác, không ai ngoại lệ.

Cuối cùng, cô gợi ý tôi nên đến nước láng giềng là Liyue để hỏi thăm tiếp tục về tung tích người chị em của mình.

Nhưng cơ hội chỉ đến và Điển Lễ Thỉnh Tiên, tức là khoảng tháng sau, nhưng tôi vẫn còn chưa chơi đã nên quyết định ở lại Mondstadt hai tuần rồi mới rời đi.

Venti trước lúc chào tạm biệt thì đã tặng cho tôi một nụ hôn thật sâu rồi hẹn ước:

Venti: Nếu cô là nhà lữ hành, thì tôi chúc phúc cho những cơn gió luôn bảo vệ cô, người tôi yêu nhất.

Venti: Nhưng nhớ quay về thăm đó nhé, không là tôi không cho con gặp cô đâu, hehe~

___

À ừm... chuyện đang tình hình hết sức là tình hình... hiện tại thì game mới update nên tác giả sẽ chuyên tâm cày cho xong game nhé, khi nào tác giả xong thì lại update truyện cho chị em đọc.

Chương Dạ Hiêu – Màn 1 : Bằng chứng Ngoại phạm của Anh hùng Bóng đêm

Chương Tiểu Lang - Màn 1: Ý nghĩa của Lupical

Chương Tứ Diệp Thảo – Màn 1: Bảo vật Thật sự

Chương Ánh Thiên - Màn 1: Phía bên ngoài bầu trời của kiếp nà

Chương Ấu Sư – Màn 1: Một ngày nghỉ của Đội trưởng Kỵ sĩ

Chương Ca Tiên - Màn 1: Nếu bạn bị nhốt ở nơi không có gió

Chương Bọt Biển – Màn 1: Sóng không quay về biển

Dự kiến đăng tải: 05/02/2024 - 11/02/2024

Chúc chị em ăn Tết ngon miệng:3

___

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top