Chap 46: Thả anh tôi ra
ZZ: Mọi người cho em chút ý kiến nha, mặc dù học chuyên văn bấy lâu nhưng khả năng viết truyện của em còn non yếu lắm ạ, em sẽ cố gắng viết sao cho giống với chị Meoo nhất có thể để mọi người không có cảm giác Fic hai tác giả , Share lên facebook và vote cổ vũ em nhé <3 <3 < 3
P/s: trong dấu ngoặc kép là suy nghĩ nhân vật, sau dấu gạch là lời nhân vật nha
Chap 46: Thả anh tôi ra
Chuyến bay cất cánh lúc nửa đêm do có trục trặc , mọi người do quá mệt mỏi đã ngủ từ bao giờ
Chỉ còn mỗi Will thức
"Cậu ấy đã đứng đó từ bao giờ? Cậu ấy đã nghe được những gì rồi?? tại sao mình cứ thấy bất an ??
- Thực xin lỗi vì sự thiếu chuyên nghiệp của chúng tôi! Quý khách có muốn dùng gì không ạ ? - Cô tiếp viên ân cần hỏi
[ Ti: này sữa của tui đâu?? Tui không uống thứ này vào ban đêm
Will: cà phê giúp cho đầu óc tỉnh táo, ôn bài tốt hơn
Ti : Mặc kệ người ta muốn sữa thôi
Will : Đồ con nít
Ti: Nhanh lên con nít khóc giờ]
Một nụ cười nhẹ nở trên môi của Will " thằng chết tiệt này, cậu mà giận tôi thì tôi biết chơi với ai đây, hiểu cho tôi nhé,tôi thực sự không muốn giấu cậu"- Will quên mất cô tiếp viên đang đứng ở đó với một khuôn mặt thật khó hiểu
- Xin hỏi quý khách muốn dùng gì không ạ
- Ở đây có sữa không chị
- hả ??" Nhìn mặt cũng phải 17-18 rồi mà còn uống sữa sao??" trong lòng cô tiếp viên đang đấu tranh dữ dội, mình nghe lộn không nhỉ
- không có hả chị ??
- À không , quý khách đợi một lát ạ .
"mình đúng là khùng , tuổi này ai còn uống sữa nữa, thằng chết tiệt lây bệnh khùng cho mình..." ( Zi : Chứ không phải anh lây cho người ta hả ??)
- sữa của quý khách đây ạ
- Cảm ơn chị . Mà chị ơi , bây giờ được dùng điện thoại chưa nhỉ ??
- Bây giờ thì được dùng rồi
- cảm ơn
Will mở điện thoại gọi điện cho Jun
- Hello , nhớ nhà rồi hả ??- Jun châm chọc
- Nhớ cái quần haha
Zắc : má mày, mang theo quần của tao đi sang tận bên đấy luôn ấy hả??
Will: khi nào về mua cho cả tá , thế bé thích màu gì để anh mua cho ?? đỏ hay hồng
Jun: Cho nó màu xanh nõn chuối, có không ?
Will: có luôn
Ú ú á á ...
Will: tiếng gì vậy
Zắc: Bịp cái miệng ông lại để ông khỏi phát ngôn linh tinh
jUN : mÀ đến nơi rồi à , nhanh thế ??
Will: đâu, mới lên trời thôi
Zắc: hả , lên trời??
Will: Mượn điện thoại thiên lôi để gọi điện cho hai ông đấy
Jun: Sao không mượn điện thoại ngọc hoàng cho nét, mượn chi điện thoại của thằng thiên lôi, thảo nào thấy chập chờn
Will: Tronie ngủ rồi
Zắc: thằng này mày là ma hả mà biết chúng anh định hỏi về nó mà trả lời trước vậy
Jun: Không phải ông lúc nào cũng suy nghĩ đơn giản như thế sao? Bắt bài cũng là chuyện đượng nhiên
Will: Mà sao không thấy Ti nói gì hết vậy, ngủ rồi à ??
Jun: ông anh nó mới về nước, nó qua nhà ông anh chơi vài bữa rồi
Zắc: Nghe nói anh nó là thám tử tư kiêm luật sư gì đấy, nhà giàu phải biết
Will: Ờ , đek quan tâm
Zắc: Thằng khỉ này
Jun: Qua đấy bao giờ về
Will: Ở đây luôn
zắc: Ờ , ở luôn đi , Mày về bọn anh đè mày chết
Will: Còn phải xem trình độ của mấy chú thế nào
tít....tít...
"Cái gì thế này ??" - cả ba ông cùng cảm thán
Jun: Ô ...Hết pin rồi hả ??
zắc: điện thoại của tui cũng hết pin rồi
Will: Đang nói ...tắt là sao ?? lại hết pin nữa . hai cái ông này không bao giờ sạc pin cho đàng hoàng cả
______________ Ngày hôm sau__________
Ti: Anh đến nơi chưa
Jinn ( không nhớ thì lộn lại chap trước đọc sẽ biết Jinn là ai ha )) : Đã thấy mục tiêu , nó đang ở trong bệnh viện, đi cùng người đàn ông mặc áo đen rất lịch sự, xem ra cũng không phải dạng người bình thường
Ti: Để ý xe mà họ đi
Jinn: nhắc thừa
Ti: Anh theo dõi tiếp đi
Jinn: Mà giả sử bị phát hiện thì anh nên làm thế nào
Ti: Gọi cho em, coi như em là con gái, lúc đấy em sẽ tự biết chỉnh giọng
Jinn: Ừ , bye
Jinn vẫn dõi theo từng bước đi của Will , thám tử tư chuyên nghiệp của thành phố này chưa từng thất bại , chuyện này cũng không phải là khó
"Rõ ràng là có kẻ muốn theo dõi mình..."- quay lại nhìn, xung quanh đông đúc nhộn nhịp, không một con người nào khả nghi cả , xem ra kẻ này khá cao tay đây
Rút điện thoại ra, Will nhắn tin cho vệ sĩ riêng của mình >>chú Hùng<<
[ theo sau cháu và tóm gọn kẻ nào đang dõi theo cháu...]
Will quá cao tay rồi, tương kế tựu kế còn có kế sách nào hiệu quả hơn đâu
Và kết quả , chưa đầy 1 giờ đồng hồ ...Jinn đại ca đã bị tóm gọn
- Anh muốn gì ở tôi ? Tại sao theo dõi tôi ?? - Will nhìn thẳng vào mắt Jinn , lạnh lùng hỏi
Will: Anh là luật sư của thành phố này, nhiệm vụ của anh là bào chữa cho thân chủ anh chứ không phải là đi theo dõi người khác
Jinn: Tôi chỉ làm theo lệnh
Will: ông chủ anh là ai
Jinn: Cô chủ
Will: Cô chủ anh là ai ??
Jinn: Tôi gọi điện cho cô chủ , anh tự nói chuyện với cô chủ tôi
Will: Ok
Jinn lấy điện thoại nhấn số Ti : Cô chủ ....
Ti: ???
Tít tít...
Jinn: Mố ..
Ting ting ting ...
Jinn: Cô chủ ...
Ti: Thả anh ta ra rồi chúng ta nói chuyện ...
"Cái giọng này dảm bảo đã qua chỉnh sửa " Will nghĩ thầm " nghe chất giọng sao quen thế..."
Jinn: Cô chủ à , cứu tôi
Ti: Nói cho anh biết nếu không thả người của tôi ra, anh sẽ phải nhận lấy hậu quả
Will cười lạnh : tại sao lại theo dõi tôi ?? Tại sao không biết lượng sức mình thế hả cô gái ??
Ti: tôi không muốn nói nhiều
Will: Chuẩn bị đến nhặt xác anh ta
_______________><______________
End chap .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top