Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

11. Hướng giải quyết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Litlle England ăn rất ngon và cậu bé ăn rất nhanh, vụn thức ăn dính đầy trên má cậu. Vietnam nhìn cậu và cười, ngón tay cô ra dấu trên mặt cậu nhưng cậu vẫn ngơ ngác không hiểu điều gì đang xảy ra thì trên mặt cậu thấy có gì mềm mềm. Cậu quay ra hết sức ngạc nhiên, nhìn France người mà vừa lau vụn thức ăn trên mặt cậu. France cười nhẹ:

- Tôi cảm thấy rất vui vì cậu thích đồ ăn tôi nấu!

Little England ngoảnh mặt đi, đỏ lựng:

-Ai thích chứ, tên cóc già!!

-Cóc..Cái gì cơ chứ? Cậu chả đáng yêu tẹo nào!

-...........Nhưng quả thật đồ ăn ngon....Little England lẩm bẩm.

-Cậu nói cái gì á? Tôi nghe không rõ!! France cười thầm

-Ta không thích đồ ngươi nấu tên cóc già!

Dù nói thế nhưng cậu vẫn kịp chén đĩa bánh tráng mịn ngọt mịn, láng bóng mà France vừa mang ra. Rồi cậu nhanh chóng chèo khỏi ghế chạy ra cửa bếp với tay lên nắm đấm cửa nhưng nó quá cao so với chiều cao của cậu, cậu càng cố rướn chân lên, tay căng ra hết cỡ. France cố nín cười trước bộ dạng cố gắng của cậu, trong thâm tâm thì gào thét:"Đáng yêu quá, đáng yêu quá.......(lược bớt một nghìn từ đáng yêu)" và đi đến mở cửa bếp cho cậu không quên nghiêng đầu về một bên thêm một nụ cười rạng rỡ:

-Nhìn cậu có vẻ khá hơn rồi đấy!

Little England theo đó liền chạy vụt đi, không thèm đếm xỉa gì đến bộ mặt cố tỏ ra đẹp-trẻ của France, Vietnam theo đó cũng đi theo, cô ngước lên nhìn France rồi chạm vào vai anh.

-Cả em nữa sao......France ngao ngán, nhìn theo bóng dáng Vietnam đi theo Little England.

Anh quay lại nhìn khu bếp vẫn toả hương thơm và bàn ăn sạch bách và khẽ cười. Anh hít một hơi thật dài rồi keos ống tay áo lên bắt đầu vào dọn dẹp.

------Phòng khách-------

Scotland đã hoàn thành bữa ăn từ trước đó và anh đang thưởng thức ly rượu Whisky từ chai rượu mà anh vừa tìm thấy ở dưới hầm rượu của England. Đó là chai rượu anh tặng cho England một quãng thời gian rất lâu với tờ giấy là đem gửi nhờ. Anh cầm ly rượu trên tay, nhìn màu nâu sậm của rượu, lắc nhẹ rượu tráng lên vành ly, hương thơm từ rượu toả ra làm dậy khứu giác. Anh nhấp một ngụm, rượu lan toả khắp vòm miệng, thấm vào lưỡi, uống và hít một hơi thật sâu. Vị rượu thơm nồng thật sảng khoái. Lông mày anh giãn ra, anh để tâm trí mình thả lỏng. Bỗng có một tiếng cạch, anh quay ra nhìn thì thấy mái tóc vàng chạy vào, Vietnam đi theo sau, cô liền cất tiếng:

- Cậu bé đã ăn xong rồi, bây giờ tôi  thật sự muốn biết chuyện gì đang xảy ra ở đây? và thêm nữa bức ảnh kia? Cô nói và hướng mắt về phía quyển album.

Little England nhìn Scotland với ánh mắt đầy thận trọng và nó luôn ở tư thế phòng thủ. Scotland liếc mắt nhìn đứa nhỏ rồi lại lướt mắt qua Vietnam, anh thở dài rồi tự rót thêm cho mình một ly Whisky nữa, anh nhấp môi để vị rượu nồng đánh thức các giác quan, anh ngồi thẳng dậy:

-Cô có quá nhiều câu hỏi trong một lúc rồi đó, cô gái, cô nên ngồi xuống nếu như muốn nghe hết câu chuyện này vì nếu cô đứng thì sẽ rất mỏi đó. Còn đứa bé kia, cũng hãy ngồi xuống ta có cuốn sách này cho mày đây. Anh nói và đưa ra một quyển sách bìa cứng được đóng bìa rất cẩn thận, giấy hơi ố vàng, rất cũ kĩ, Little England nhìn thấy quyển sách đó thì mắt nó sáng lên, đi từng bước đến chỗ Scotland rồi giật quyển sách trên tay anh và ngồi lủi thủi một mình một góc ghế ngồi đọc với ánh mắt đầy say mê. Vietnam cũng yên vị và hướng ánh mắt về người đàn ông tóc đỏ đầy chờ đợi.

Scotland chìa thêm một ly ra

-Whisky chứ quý cô?

Vietnam nhìn ly rượu và hương rượu thơm nồng, bản thân cô không phải là người ghét rượu và ngược lại môt chút nhưng cô nghĩ nên giữ bản thân mình tỉnh táo và cô từ chối nhẹ nhàng.

Scotland nhếch mép cười, ánh mắt anh sắc lạnh lướt qua đôi mắt nâu cương trực của Vietnam:

-Cô thực sự là một người nghiêm túc đó nhỉ?

Anh rót thêm ly rượu thứ ba và bắt đầu hỏi cô:

-Vậy quý cô, cô muốn bắt đầu từ đâu?

-Tôi muốn hỏi anh, mr. Scotland chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?

-Good question, lady! Chuyện này thực ra cũng không quá phức tạp, nói gọn là đây là England lúc nhỏ và tôi là người đưa nó tới.

Mặt Vietnam dài ra, cô không tin những điều này lắm, mặc dù hồi trước cô có nghe tin là England hay nói chuyện một mình với tiên hay kì lân gì đó nhưng việc này thực sự vượt ngoài trí tưởng tượng của cô.

Scotland nhìn thấy ánh mắt bối rối của cô gái, anh tiếp tục nói:

-Đó là pháp thuật đó quý cô, tôi muốn gợi lại chút kỉ niệm từ ngày xưa. Hơn nữa đây không phải là lần đầu tiên nó đến thời đại này.

Mắt Vietnam lại mở to hơn, mười vạn câu hỏi đang chạy trong não bộ của cô mà cô không biết nên hỏi câu nào trước..Pháp thuật????Lần đầu đến đây?????? ......Cô nhìn thấy bức ảnh trên bàn và vội hỏi:

-Vậy tôi có thể hiểu ra là đây là England lúc nhỏ, được anh đem đến bằng pháp thuật và cậu bé này đến đây không phải lần đầu tiên. Bức ảnh này cũng là cậu bé này được chụp từ lần trước cậu bé đến đây.

-Suy luận tốt đó cô gái, phải đó là tấm ảnh được chụp từ lần trước nhưng lần đó không phải tôi đem đến mà là do lỗi ngớ ngẩn của ông em quý giá của tôi khi thử nghiệm phép thuật mới! 

-Nếu như việc này xảy đến trước đây, việc này diễn ra bao lâu và làm thế nào để England quay trở lại bình thường?

-Uhm........Scotland chống khuỷu tay làm điểm tựa cho khuôn mặt, đôi mắt xanh của anh nhìn cô gái kĩ hơn.

-Cô thật sự thích đặt câu hỏi đấy nhỉ, quý cô, đừng hoảng sợ, nếu trong trí nhớ của tôi thì việc này diễn ra trong ba ngày còn câu trả lời cho câu hỏi còn lại là tôi không biết, chắc khi nào nó thích quay trở lại thì quay trở lại thôi.

-Anh mang cậu bé này đến mà không biết đường đem trở lại sao???????

-Well, dù sao nhìn đứa bé này tôi cũng thấy thoải mái hơn đứa em hay cằn nhằn!

................ Vietnam speechless. Cô lo lắng quay ra nhìn Little England ngủ gục bên trang sách từ bao giờ, có vẻ ăn no xong lại đắm mình vào những trang sách đã làm cậu bé thấm mệt. Cô khẽ mỉm  cười ấm lòng, nhìn cậu ngủ thật bình yên, từng hơi thở đều đều, bên cạnh đó là cô mèo con đang chui rúc vào trong lòng cậu cũng đang say giấc. Người ta bảo thú nhỏ với trẻ con đúng là làm trái tim tan chảy vì độ đáng yêu. Vietnam cười hạnh phúc, cô không muốn đánh thức cậu bé cùng cô mèo nhỏ kia, cô lấy tấm chăn gần đó đắp cho cậu. Cô ngồi xuống, thẳng lưng và nhìn vào người đàn ông tóc đỏ đang ngồi đối diện mình, ánh mắt anh đang hiện trên ly Whisky thứ 4:

-Tôi nghĩ vieejc này không thể để lâu được nữa, anh nên tìm hướng giúp England quay trở lại bình thường, nếu có gì cần giúp thì tôi sẽ cố gắng hết sức mình! Vietnam quả quyết nói.

Scotland chuyển ánh nhìn từ ly rượu sang cô gái trước mặt, ánh mắt cô thật cương nghị, không hề do dự hay sợ hãi và quyết đoán. Anh nhếch mép cười, anh nghĩ về  một điều gì đó trong đầu và rồi đặt ly rượu xuống:

- Cô thật thẳng thắn đấy cô gái, được tôi sẽ tìm cách giải quyết việc này và tôi nghĩ việc này sẽ cần rất nhiều sự giúp đỡ của cô đó, cần nhiều sức và sẽ rất vui đó!

Vietnam càng nhìn quyết tâm hơn, cô thật sự mong England quay trở lại.

----Meanwhile-----

-Hình như mình vừa bỏ lỡ điều gì quan trọng thì phải? France đang ngồi cọ xoong dưới bếp nghĩ vẩn vơ.

-Bữa tiếp theo làm món gì cho cậu chủ nhỏ đây? Ôi cái kiểu cách ăn đó, ánh nhìn đó, thêm độ Tsundere như Japan nói thật sự đáng yêu hết sức!!! France nghĩ mà muốn hét thật to lên cho cả thế giới biết về độ đáng yêu của Little England.

-Mà thôi, hãy tập chung vào điều chính là bữa tiếp theo mình nên nấu món gì đây? France vừa nghĩ vừa ngâm nga một ca khúc tình yêu.

Từng bọt bong bóng nổi lên trong căn bếp của ngôi nhà có vườn hoa hồng.

p/s: new chaper but it's short. Mình đang nghĩ về viết một chap về nguyên France nhưng không biết có nên để rate không?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top