Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 53. Hoá Giải Hiểu Lầm

Nhờ có sự giúp đỡ của Irin, Freen thành công xuất hiện trước cửa phòng Becky ngay trong đêm.

Câu chuyện của Irin khiến tất cả mọi người nghe xong đều trầm mặc. Riêng chỉ có Freen là loé lên một hồi ký ức tương đối rõ nét trong đầu. 

Như đã từng nói, trí nhớ của Freen rất tốt. Đối với người mặc quần áo đen, đeo khẩu trang đen và mang theo máy ảnh, quả thật là cô đã từng gặp qua không lâu. Địa điểm cũng chính xác là ở đối diện cửa hàng cà phê của Becky và Irin. Nhưng mục đích cuộc gặp gỡ giữa cô và hắn không giống như những gì các nàng đã nghĩ.

Vấn đề đáng lo ngại ở đây là tại sao hắn lại bám theo các nàng? Và tại sao lại còn có người bám theo hắn? Mục đích của hai kẻ theo dõi này rốt cuộc là gì?

Freen đứng ở cửa, hít một hơi thật sâu, tự tiếp thêm cho mình chút dũng khí rồi mới đưa tay ấn chuông cửa.

King kong một lúc lâu mà vẫn không có người ra mở, lòng Freen chợt dâng lên một nỗi bất an. Từ sân vận động di chuyển về đây chưa đến mười phút, Becky sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?

Freen lấy điện thoại từ trong túi, hối hả gọi vào số liên hệ cô vừa có được từ chỗ Irin. Chuông điện thoại trong phòng reo vang, đúng lúc cánh cửa gỗ trước mặt Freen cũng bật mở. 

Becky khoác áo choàng màu trắng, đầu tóc có chút ướt, chắc là vừa tắm xong. Nhìn thấy người bên ngoài là Freen, nàng không có vẻ gì là bất ngờ, chỉ nhìn cô chằm chằm qua khe hở vừa hé.

Hơi thở Freen vẫn còn chưa hết dồn dập, thần kinh căng chặt sau khi nhìn thấy Becky an toàn mới dần thả lỏng. Tầm mắt Becky di chuyển từ gương mặt đến tay trái đang cầm chặt điện thoại của Freen. Freen lúc này mới để ý, cuộc gọi đến số của Becky vẫn còn đang được kết nối. Cô cúi đầu, nhẹ nhàng xoay cổ tay, ngón cái khẽ chạm vào màn hình. Không gian lập tức trở nên yên tĩnh.

Becky không nói chuyện, cũng không định đuổi Freen đi. Nàng dường như đã đoán trước được cuộc viếng thăm này của Freen. Nàng là đang đợi Freen mở lời trước.

Freen tranh thủ thời cơ ngàn vàng hỏi: "Chị có thể vào trong một lúc được không? Chị có chuyện muốn nói."

Becky mở rộng cửa, phẩy tay ra hiệu cho Freen có thể vào. Nàng chỉ vào đôi dép bông hình thỏ trắng trông có hơi ngốc nghếch: "Dép đi trong nhà của Irin, chị dùng tạm đi."

"Cảm ơn em." Freen ngượng ngùng gật đầu, ngoan ngoãn đứng ở cửa tháo giày, đặt ngay ngắn vào kệ bên phải cửa. Trong lúc xỏ dép bông, Freen vô thức liếc nhìn chân Becky, khoé môi không khỏi nhếch lên.

Ngón chân cái của Becky khẽ rụt lại, nàng đương nhiên nhận ra được động thái quan sát của Freen. Nàng giả vờ ho khan một tiếng, nhỏ giọng cảnh cáo: "Còn cười nữa tôi liền đá chị ra ngoài."

"Chị không có ý gì khác. Chỉ là chị cảm thấy...rất đáng yêu."

Đáng yêu cái đầu chị.

Becky âm thầm mắng trong lòng. Dép đi trong nhà tạo hình cá mập đầu búa thì đáng yêu chỗ nào?

Chuyện là vài hôm trước, khi Becky cùng Irin đến trung tâm thương mại mua sắm đã vô tình nhìn thấy chúng. Mấy cái thiết kế kỳ quái này đương nhiên là rất có sức hút đối với Irin. Cô đã vô cùng, vô cùng thích thú, nằng nặc đòi Becky mua cho bằng được. Còn nhất định phải là cá mập đầu búa dữ tợn và bé thỏ trắng vừa nhìn đã thấy ngốc kia.

Cô nói với nàng cái gì mà rất giống, rất thích hợp.

Khi về đến nhà, Irin không những hào hứng đem dép mới đi giặt mà còn nhẫn tâm ném luôn dép cũ của nàng. Becky chính là ngay cả quyền lựa chọn đi hay không đi cũng không có.

Becky ngồi xuống sô pha trong phòng khách, Freen cũng lẽo đẽo theo sau. Becky không dài dòng trực tiếp vào vấn đề chính: "Irin đưa chị đến đây?"

"Ừm." Freen thành thật gật đầu.

"Số của tôi là Irin cho chị?"

"Đúng vậy."

"Sao chị biết tôi đang ở Hàn Quốc cùng Irin."

"Chị vô tình biết được bạn gái của Noey là Irin. Chị chỉ đoán mò dựa trên mối quan hệ thân thiết của em và em ấy. Chuyến công tác này là thật, Noey muốn đến thăm Irin cũng là thật. Chị chỉ đánh cược một phen xem có may mắn gặp được em hay không thôi."

Becky nhìn chằm chằm vào biểu hiện của Freen. Ánh mắt không chút né tránh của cô cho thấy rằng cô không nói dối. Hơn nữa câu trả lời này của Freen so với lần đầu hai người gặp mặt là không sai biệt. Becky tạm thời tin tưởng Freen không dùng thủ đoạn đen tối để điều tra cô.

Nhưng nếu là vậy thì...hai bức ảnh cô lần lượt nhận được thế nào đây?

Becky vươn người cầm lấy điện thoại trên bàn, lướt mở tin nhắn, đưa đến trước mặt Freen.

Nghĩ nhiều làm gì. Người còn không phải đang ở sờ sờ ngay trước mặt, cứ dứt khoát hỏi thẳng là xong.

Becky trầm giọng chất vấn: "Là chị sao?"

Freen không chút chần chừ đáp: "Đúng, là chị."

Becky lại cho Freen xem bức ảnh chụp cảnh nàng và Irin bị bám đuôi trên đường Yeon-su. Lần này Freen trực tiếp lên tiếng trước khi Becky đặt ra vấn đề: "Người đàn ông đang theo dõi em chính là kẻ đã nói chuyện với chị."

"Hai người quen biết nhau?"

"Không quen, chị chỉ gặp hắn ta duy nhất một lần." Freen chỉ vào màn hình điện thoại vẫn còn sáng: "Chính là lúc này."

Becky nghi hoặc: "Chị và hắn đã nói gì?"

Freen hồi tưởng lại một chút, cố gắng nói tường tận nhất có thể cho nàng: "Vốn là chị đến R&U để tìm em, chị đang đợi để qua đường ở ngã tư thì hắn ta đến. Hắn đưa cho chị một bì thư rỗng, trên đó có ghi thông tin địa chỉ bằng tiếng Anh và nhờ chỉ đường giúp. Chị đọc hiểu, nhưng chị không biết đó là nơi nào, nên tất nhiên không thể chỉ cho hắn. Sau đó hắn liền cảm ơn rồi rời đi."

"Thái độ nhìn ngó xung quanh đầy cảnh giác này của chị chính là đang dè chừng hắn?"

"Còn phải nói, đột nhiên có người ăn mặc kín đáo như kẻ trộm đến gần, chị không đề phòng thì mới là lạ đó. Nếu hắn không dùng tiếng Anh để giao tiếp với chị thì chị cũng đã mặc kệ hắn rồi."

"Chị không cảm thấy, một kẻ ăn mặc lôi thôi như vậy, lại thành thạo tiếng Anh là rất đáng nghi sao?"

"Chị chỉ đơn giản nghĩ hắn là cánh nhà báo hay đại loại thế thôi. Hơn nữa, lúc đó chị nào có tâm trí mà quan tâm nhiều đến hắn làm gì. Chị chỉ muốn nhanh chóng đi tìm em."

Câu này của Freen vừa nói xong đã khiến không khí trong phòng nóng lên. Freen biết bản thân lỡ lời nên nhanh chóng đề cập sang vấn đề khác. Nói là đánh trống lảng, nhưng thực chất đây cũng là điều mà cô đang lo lắng: "Hiện tại còn chưa biết mục đích của tên áo đen là gì thì đã xuất hiện thêm một kẻ nặc danh thứ ba. Em...sẽ không đắc tội với ai chứ?"

Becky liếc nhìn cô, hiển nhiên là không vui với sự nghi ngờ này: "Tôi ở nơi này rất biết an phận làm một công dân tốt. Việc liên quan đến chuyên ngành luật cũng đã từ chối không muốn dính vào. Bà chủ vô danh của một tiệm cà phê nhỏ bé thì có thể gây thù chuốc oán với ai được."

Ban đầu Becky cứ nghĩ tên áo đen là do Freen phái đến, hắn vô tình bị người thứ ba chụp được và gửi lại cho nàng. Tuy vẫn chưa xác định được mục đích của người thứ ba là gì nhưng ngoại trừ gửi cho nàng hai bức ảnh thì người đó không có bất kỳ động thái nào khác. Lẽ nào là do các nàng đang tự biên, tự diễn, tự làm cho vấn đề phức tạp hơn. Có thể tên áo đen chỉ đơn giản là một kẻ biến thái chuyên bám đuôi các cô gái nhà lành, còn người nặc danh thứ ba là người đối với các nàng có quen biết. Người đó không dám ra mặt mà chỉ cố tìm cách nhắc nhở các nàng cẩn thận mà thôi.

Becky đem những suy nghĩ trong lòng nói qua một lần cùng Freen. Không ngờ Freen sau khi nghe xong thì biểu tình trở nên rất nghiêm túc. Cô chăm chú nhìn vào cốc nước trước mặt, mày cau lại thật sâu.

Becky nhìn qua phản ứng này liền đoán chắc là Freen không đồng tình với những gì nàng vừa nói. Nàng bĩu môi, thuận miệng bồi thêm vài câu, chuyển nguyên nhân về phía cô: "Trước khi chị đến đây mọi thứ đều rất yên bình. Chị nói xem, có phải là chị đích thân dẫn theo kẻ thù cùng đến rồi không?"

Becky chỉ định trêu chọc Freen vì cái tội dám không tin nàng, nhưng không ngờ Freen lại có phản ứng rất lớn. Becky bị sự hoảng hốt trong mắt Freen làm cho giật mình, xua xua tay nói: "Tôi chỉ đùa thôi, chị đừng để ý."

Freen lại như người vừa bị đánh tỉnh, ngẩng đầu cẩn trọng nhìn Becky, từng câu từng chữ thốt ra một cách chậm rãi: "Becky...Kirk Kunathip..."

Becky mới nghe đến một nửa tên tra nam thì đã tức giận ngắt lời Freen: "Chị lại định nói năng lung tung gì nữa vậy? Anh ta thì liên quan gì đến tôi."

"Có thể em chưa biết, nhưng CNP vừa tuyên bố phá sản, Kirk trốn khỏi Thái Lan hiện không rõ tung tích. Hắn bị áp lệnh truy nã vì cung ứng vật liệu giả kém chất lượng, gian lận tài chính và trốn thuế. Đối tác khởi kiện CNP, ép Kirk đi đến bước đường cùng này...là chị."

Freen dừng lại, kiên nhẫn đợi Becky tiếp nhận những gì nàng vừa nghe được. Cô biết CNP từng là toàn bộ nhiệt huyết tuổi trẻ của nàng. Tin tức CNP sụp đổ ít nhiều cũng sẽ đem đến cho nàng đả kích không nhỏ.

Trong thời gian Becky còn tại vị ở phòng pháp lý, CNP được vận hành, kiểm soát và phát triển một cách quang minh chính đại. Nhưng bắt đầu từ nửa năm trở lại đây, Kirk dưới sự xúi giục của Nita đã dần đưa CNP vào bước đường bất khả vãn hồi.

Trong lần hợp tác gần nhất, bộ phận giám sát công trình của CKH đã phát hiện ra bất thường trong lô vật liệu mới. Nếu tính lỗi gian lận của bên cung ứng là một thì lỗi bất cẩn của bên sử dụng phải lên đến mười. Trong mọi trường hợp, công trình xây dựng xảy ra vấn đề, đơn vị nhà thầu phải là bên đứng ra chịu toàn bộ trách nhiệm liên quan. Thử hỏi nếu CKH không kiểm tra đầu vào cẩn trọng, thì hậu quả đã khôn lường đến mức nào.

Vì vậy mà Freen đã thẳng tay xử lý cả CNP và Kirk.

Cũng vì vậy mà cô đang nghi ngờ mấy chuyện theo dõi gần đây là do Kirk một tay gây ra. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top