Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phiên ngoại(H): phòng thay đồ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phiên ngoại này ngắn thôi vì Tiêu Chiến còn phải đi công chiện nữa, còn tui thì non tay lém. Tui sẽ cố gắng lần sau viết H sẽ dài một cách điện cuồng hưn



“Vương Nhất Bác dừng tay, bên ngoài còn người đấy.”

“Thì sao? Đây là phòng cách âm mà. Có làm chuyện xấu cũng không ai phát hiện đâu.”

“Nhất Bác nghe anh nói, anh xin thề với danh dự của mình, sau khi giải quyết xong tất cả mọi chuyện, em muốn bao nhiêu đêm cũng được. Anh thề bằng cả con đường sự nghiệp, bằng tất cả gia sản của mình. Cho nên Bác ca, bây giờ có thể tha cho anh không?”

“Tiêu Chiến” cố nũng nịu nhưng bất thành. Vương Nhất Bác vẫn cứ ép sát anh như thế không buông. Tay “Tiêu Chiến” đặt phía trên đầu nằm ngay ngắn trên tường do được bàn tay to lớn của Nhất Bác đỡ lấy. Những tưởng như vậy là có thể thoát được, mà “Tiêu Chiến” không biết rằng bên dưới lớp quần của người nào đó đã dựng sẵn cái túp lều luôn rồi.
Vậy mà “Tiêu Chiến” vẫn ngây ngô không biết chuyện gì đang xảy ra tiếp tục bĩu môi, mà anh càng như thế thì Nhất Bác càng có dục vọng muốn đè anh ngay tại chỗ.

“Bác ca, Bác ca, sau em không nói gì hết vậy, mau buông anh ra nào.”

Cái bờ môi đỏ mọng vẫn chưa tẩy trang kia cứ vểnh lên như thế, Vương Nhất Bác không nhịn được nữa trực tiếp chiếm luôn thứ đỏ mọng ấy. Vương Nhất Bác cảm thấy như có một luôn ấm nóng chảy trong cơ thể đã sắp không chịu đựng nổi nữa. Cậu càng quấy môi “Tiêu Chiến” một hồi nhằm ép anh mở rộng khoang miệng. Sau đã đạt được mục đích, cậu đưa lưỡi tấn công vào, bắt đầu khám phá khoang miệng anh. Bên trong cũng không khác gì mấy với cơ thể hiện tại của Nhất Bác, nó rất ấm, dòng nước trong miệng anh càng ấm khiến Nhất Bác cứ muốn tiến sâu vào. “Tiêu Chiến” tuy bị bất ngờ nhưng cũng đáp lại cậu.

Sau một hồi dây dưa, cả hai mới luyến tiếc rời môi đối phương ra để lại sợi chỉ bạc tại khoảng không gian không lớn lắm giữa cả hai.

“Tiêu Chiến” mỗi lần như thế cứ như bị nghiện mà lần nào cũng đỏ cả mặt. Được giải thoát rồi mà cũng không an phận nói một câu:

“Như vậy đủ chưa. Bây giờ mình đi thôi.”

Cơ hội hiếm hoi được ở riêng với “Tiêu Chiến” như vậy Vương Nhất Bác nào để cho qua. Cậu đã phải xa anh ấy quá lâu rồi, dạo gần đây lại hay bận rộn nhằm lấy lý do né tránh nữa. Nên không để “Tiêu Chiến” kịp định thần cậu tiếp tục hôn tới tắp. Lần này đôi tay cậu động chạm quần áo anh. Cái bộ này lúc nãy quay quảng cáo chưa thay nữa nên nhân dịp này “thay” luôn.

Vương Nhất Bác cởi từ lớp áo khoác ngoài cho tới áo lót bên trong rồi lần lượt tới quần, vừa hôn tới tắp môi đối phương. Phút chốc “Tiêu Chiến” trở nên lõa thể, toàn bộ cơ thể hoàn mỹ của anh được phơi bày trước đôi mắt Vương Nhất Bác. Vòng eo thon khiến hội chị em ganh tỵ. Cặp đào chín mọng ẩn giấu phía sau theo cái tư thế này cũng biết nó căng tròn cỡ nào. Phía bên dưới là cự vật nhỏ xíu chính là nơi Nhất Bác đã quá nhớ nhung

Không đợi chờ một khoành khắc nào, Vương Nhất Bác lập tức bế hai chân “Tiêu Chiến” lên, để anh ôm cậu như thế. Cậu đưa anh tới bàn trang điểm rồi đặt xuống, di chuyển xuống hai nụ tầm xuân mà hôn lên, sau khi hôn xong còn không tiếc cắn lên đó, đến nỗi hai chỗ ấy cũng đỏ lên. “Tiêu Chiến” theo bản năng di chuyển theo từng động tác của cậu, cơ thể anh đung đưa cực kỳ quyến rũ làm cho đôi tay của Nhất Bác lại không an phận mà tìm đến lỗ huyệt mà cậu đã nhớ nhung biết bao tháng ngày. Nhất Bác đưa một ngón tay vào hậu huyệt thăm dò thử, rồi đến ngón thứ hai, tiếp là ngón thứ ba vào. Lúc này môi cậu cũng đã rời hai chấm đó kia trở lên cần cổ của “Tiêu Chiến” mà hít lấy mùi nước hoa trên người anh. Mùi hương càng làm cho dục vọng của cậu càng bộc phát.

“Tiêu Chiến” chưa từng từ chối Nhất Bác, cứ mặc cậu làm loạn trên cơ thể mình. Trong đấu là những suy nghĩ hỗn loạn sau khi bị dục vọng chiếm lấy

Khi mà Vương Nhất Bác đã đưa cả ba ngón tay vào trong “Tiêu Chiến” bỗng rên lên. Nhất Bác nghe vậy càng đi sâu vào hậu huyệt. “Tiêu Chiến” không ý thức được hành động của mình, đưa tay nắm tay tóc Nhất Bác. Mặt anh ép sát lên tóc, anh chỉ cần rên một cái cậu đã nghe rất rõ, huống chi là một câu nói:

“A...Ưm, đừng mà, quá nhanh rồi, Nhất Bác.”

“Lâu ngày rồi, phải để anh của em nhớ lại cảm giác đó chứ.”

“Vậy...vậy thì nhanh lên, anh còn việc nữa.”

“Tuân lệnh bảo bối, em sẽ phục vụ anh thật tốt.”

“Tiêu Chiến” không biết bản thân đang nói gì nữa, lúc thì muốn động tác chậm lại nhưng lại gấp gáp vì công việc. Vì câu nói này mà Nhất Bác bỏ ba ngón tay khỏi huyệt động chuẩn bị bước tiếp theo.

Vương Nhất Bác nhanh chóng kéo khóa quần, trong phút chốc thì cả quần jean và quần lót đều ở trên sàn. Cậu bước lại gần kéo “Tiêu Chiến” về phía mình, vừa hay vật thể to lớn kia chui thẳng vào huyệt động đã được cậu nới rộng của anh. “Tiêu Chiến” kêu “A” lên một tiếng không to lắm. Bên ngoài chẳng biết chuyện gì đang xảy ra, mọi người đã thu dọn đồ đạc xong, chỉ chờ hai người kia bước ra thôi. Nhưng ai biết được, căn phòng đã ngập tràn mùi của dục vọng, trên bàn trang điểm chảy toàn nước dịch màu trắng chẳng phân biệt được là của ai. Vương Nhất Bác cuối cùng cũng tìm đúng chỗ nhạy cảm của “Tiêu Chiến” lập tức thúc mạnh vào. Cả hai cùng đạt đỉnh điểm rồi cùng bắn ra.

Vương Nhất Bác thả cự vật ra đồng thời thả “Tiêu Chiến” xuống, nhanh chóng xoay người anh lại, mạnh mẽ tiếp tục thúc vào. “Tiêu Chiến” lại bị tấn công bất ngờ kêu lên một tiếng. Đôi tay Nhất Bác không an phận đưa lên phía trước chạm vào vật thể nhỏ nhắn kia của anh, xoa nắn nó. Cậu đẩy “Tiêu Chiến” lên phía trước, cự vật vẫn cứ càng thúc càng sâu.
“Tiêu Chiến đến trước tấm gương phản chiếu toàn bộ thân thể đầy vết đỏ do tên nào đó gây ra cùng với động tác cuồng hoan của hai người.

“Tiêu Chiến, anh mau nhìn xem anh quyến rũ cỡ nào. Để em nhịn lâu như vậy em nào dễ tha cho anh sớm vậy.”

Vương Nhất Bác thay đổi động tác, lần này không ở trong mãi nữa mà rút ra rồi đưa vào lại. Cảm giác mất rồi được này càng kích thích hơn bao giờ hết.

Vương Nhất Bác làm thành thạo động tác đâm rút mạnh mẽ, đôi tay hết nâng niu cự vật nhỏ của anh lại sờ soạng vào bộ hạ rồi quay về nâng niu bảo bối nhỏ trong tay.

Đâm rút hồi lâu, Nhất Bác cũng chịu chạm tới điểm G, cả hai một lần nữa cùng đạt đỉnh điểm, bắn thêm một đợt tinh dịch. Bàn trang điểm không thể cứu chữa được nữa. Hai dòng tinh dịch đặc sệt hòa vào nhau, thậm chí còn đua nhau chảy xuống sàn.

“Thôi rồi, chỉ còn mười lăm phút nữa là tới giờ hẹn, chúng ta chạy đến đó khẳng định là trễ luôn. Tất cả là tại con ác ma nhà em. Dọn xong chỗ này chắc nửa tiếng cũng chưa xong.”

“Cũng tại anh cho em nhịn lâu quá làm gì. Anh yên tâm, em sẽ dọn chỗ này thật sạch sẽ nhanh thôi, không làm trễ nãi công việc của anh.”

“Đợi đấy, Vương Nhất Bác, anh sẽ “cắt lương” của em mãi mãi.”

“Đừng mà anh. Em dọn xong rồi nè, đảm bảo sạch sẽ. Anh đừng như vậy mà.”

“Tiêu Chiến” ngồi xuống ghế cạnh bàn trang điểm vì đi không nổi nữa, để mặc Vương Nhất Bác dọn dẹp một mình.

Cả hai cùng bước ra khỏi phòng trong sự khó hiểu của mọi người. Đàn ông con trai thay đồ lâu như vậy, lẽ nào còn bắt chước mấy bạn nữ tám chuyện, điệu đà trong đó sao. Tình huống này cả hai chỉ biết cười ngượng cho qua rồi liên tục xin lỗi vì làm việc trễ nãi. Mọi người ấy thế cũng không hề nghi ngờ, càng không phát hiện ra dáng đi kỳ lạ của “Tiêu Chiến”. Sau cùng thì cả hai đều giấu đi toàn bộ cảm xúc chăm chú làm việc của mình.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top