Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

____

Năm nhất...

Đêm ngày lễ tình nhân, đêm mà những cặp đôi yêu nhau cùng ra ngoài hưởng cái khí trời thoải mái bên cạnh người yêu.

Izuku ngồi ở phòng sinh hoạt chung, cậu ngồi đó ghi ghi chép chép về những gì vừa được thầy All Might chỉ dạy hôm nay.

Các thành viên trong lớp một số đã ra ngoài chơi, một số cũng về phòng nghỉ ngơi từ sớm để quên đi nỗi đau không có người yêu.

"Midoriya..."

Giọng nữ dịu dàng gọi tên cậu, làm Izuku thoáng giật mình ngừng hoạt động.

"Satoh san? Cậu làm gì ở đây thế?"

Người con gái có mái tóc màu đất ấm áp, đôi mắt nâu sôcôla, nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh Izuku.

Cô lấy ra một hộp sôcôla được gói tỉ mỉ, khui lớp vỏ bên ngoài ra là những viên sôcôla có mùi hương ngọt ngào của cacao quyện với sữa.

Izuku hơi ngạc nhiên nhìn Kyoko: "đây là..."

"Ăn với tớ nhé! Midorya san."

"À ừm... Đây là của người khác tặng cậu, tớ ăn thì có hơi..." Izuku gãi gãi má, mặt lúng túng đáp.

Kyoko nở nụ cười mỉm thoáng buồn. Cô lắc đầu nhẹ.

"Không phải đâu, đây là sôcôla tớ làm đó... Tớ định tặng cho 1 người nhưng cậu ấy từ chối mất rồi. Còn không thèm nhận... Tớ đặt nó trong tủ giày và bức thư nhưng cậu ấy không hề động đến..."

Mắt của Kyoko ươn ướt có lẽ là đang cố kiềm chế nước mắt. Izuku hơi khó xử vì không biết làm thế nào để an ủi.

Cậu cầm 1 viên socôla bỏ vào miệng, quả nhiên rất ngon.

"Umm! Mùi vị ngon hơn hẳn mua ở tiệm... Người đó chê không ăn mà mất đi cơ hội thưởng thức 1 mĩ vị của nhân gian rồi đó!" Izuku cố gắng động viên cô nàng bên cạnh.

Khiến Kyoko thoáng nở nụ cười trong nước mắt.

"Midoriya dịu dàng thật đó... Ước gì người tớ thích cũng dịu dàng được như cậu."

Cả hai vừa cười vừa ăn những viên sôcôla ngọt ngọt đắng đắng.

"Izuku tốt bụng thật ấy... Cậu thật biết an ủi người khác, sau này có ai đó được cậu yêu thương chắc là hạnh phúc lắm."

Izuku thoáng đỏ mặt, cậu thấy Kyoko cũng là 1 người rất nhiệt tình, cậu cũng mong cô ấy sớm được đền đáp tình cảm.

____

"Satoh..."

Một con người có mái tóc nửa đỏ nửa trắng đem ánh mắt si mê nhìn người con gái đang tươi cười.

...

Todoroki Shouto mang trong mình 1 ký ức không mấy tốt đẹp, sở dĩ anh nên có những ngày thơ ấu hạnh phúc bên gia đình hoặc ít nhất là một gia đình trọn vẹn.

Nhưng tuổi thơ anh gắng liền với những câu từ chửi rủa, những cái tát giáng vào mặt mẹ anh. Bà lúc nào cũng rơi nước mắt, giữa họ làm gì có tình yêu. Gã đàn ông mà anh "kính trọng" gọi bằng cha ấy kết hôn với mẹ anh với mục đích sáp nhập công ty hai gia đình, mở lớn trở thành 1 tập đoàn thịnh vượng như ngày hôm nay.

Phải nói là ông ta rất tài giỏi, Shouto dù không muốn phải thừa nhận điều đó, rằng lão cha của cậu có tài kinh doanh quá xuất chúng.

____

Shouto hay ngủ 1 chút ở lớp sau giờ tan lớp, để cảm nhận 1 chút yên bình.

Trong cơn mơ, Shouto luôn cảm nhận rằng có đôi bàn tay dịu dàng xoa đầu anh, nhẹ nhàng như ngày xưa cũ mẹ anh đã từng vỗ về anh lúc ngủ.

Lúc tỉnh dậy anh luôn thấy một hộp sữa dâu được đặt cạnh. Tự bao giờ mà anh lại có thêm thức uống ưa thích là sữa dâu.

Rồi anh lại đem lòng yêu chủ nhân của những hộp sữa dâu ấy, người có đôi bàn tay ấm áp xoa dịu anh trong những cơn mơ buồn.

__

"Izuku à, cậu mang sữa dâu đi đâu vậy?"

Satoh thấy Izuku cầm 1 hộp sữa dâu, mặt lúng túng khó hiểu.

"Tớ định mang nó cho Todoroki kun..." Izuku gãi gãi má ngượng ngùng rồi nói tiếp "tớ thấy cậu ấy hay ngủ lại  sau giờ học, hẳn là có tâm sự nên là."

"À..." Kyoko gật đầu thấu hiểu, cô thầm cảm thấy tấm lòng của Izuku quá là tốt đẹp đi.

"Satoh à... Cậu giúp tớ mang cho cậu ấy được không? Tớ có hẹn với thầy Aizawa để nộp bản kế hoạch tuần."

Izuku đưa cho Satoh hộp sữa dâu nhờ cô mang cho chàng trai dị sắc. Satoh khó hiểu nhưng vẫn đồng ý giúp.

____

Satoh đặt hộp sữa xuống bàn, nơi Shouto đang nằm, cô nhìn anh 1 hồi rồi quyết định quay người rời đi.

Bỗng cổ tay cô bị kéo lại, cô bị tấm thân to lớn của Shouto ôm trọn vào lòng.

"Sao cậu không xoa đầu tớ như mọi hôm..." Shouto dịu dàng dụi mặt vào vai, ngửi được mùi từ mái tóc nâu.

"A... Khoan đã hình như là..."

Satoh đột nhiên bị ôm chặt vô cùng bối rối, cô không biết làm thế nào để giải thích với người đang ôm mình.

Nhưng rồi cô cũng không biết làm sao đành đứng yên như tạc tượng.

Shouto hiểu lầm rằng người đã làm những hành động dịu dàng đó người mang sữa dâu cho anh chính là Satoh. Anh đã đem lòng yêu cô.

____

Một mối tình đơn phương được vẽ lên trong đời anh, hôm đó trở đi lúc nào Shouto cũng đắm đuối nhìn Satoh với ánh mắt say mê. Song anh không được xoa đầu nữa nên không lần nào cảm nhận lại những cái xoa đầu như ngày nào.

____

Nhưng Satoh vẫn ngây ngốc trong mối tình đơn phương dành cho Katsuki, cô cảm nhận được hắn đối xử với Izuku có chút khác. Rồi cảm giác ấy lại ngày một ăn mòn trái tim ngây thơ.

....
Lần nọ, Satoh nhìn thấy ở học bàn của Katsuki có để quên 1 quyển tập.

Cô tò mò cầm lên vạch vạch vài trang, nét chữ hoàn toàn khác tính cách hắn, gọn gàng đẹp đẽ. Nhìn ngắm mãi khiến Satoh cười mỉm trong vô thức.

Rồi 1 tấm ảnh kẹp từ vở rớt ra, Satoh vội nhặt lên kẹp vào vở. Giây phút ánh mắt chạm đến tấm ảnh, nụ cười nhẹ của của tắt hẳn.

Một tấm ảnh về người thiếu niên tóc xanh có nụ cười rạng rỡ, chỉ mỗi thiếu niên thôi. Bên cạnh là vài dòng chữ được viết vội vã.

'Tao thích mày lắm đó mọt sách chết tiệt'

Cảm giác đố kỵ trong lòng Satoh nảy sinh ngày 1 nhiều, gương mặt tối sầm lại, những giọt nước mắt tức giận lăn dài trên má.

Đêm đó Satoh khóc rất nhiều, thay vì ghét Katsuki ả lại đổ lỗi tại Izuku. Rõ là hứa sẽ cùng nhau hạnh phúc thế mà... Tại sao người cô yêu lại thích Izuku?

Cô càng nghĩ càng tức giận, thứ còn lại sau cùng là 1 mồi lửa thù ghét cháy râm ran trong tâm trí.

_____

Shouto ngày hôm đó nhìn thấy Kyoko bỏ lại quyển tập rồi nước mắt lưng tròng rời đi. Anh biết, người cô ấy yêu là Katsuki. Anh lại cho rằng Katsuki chính là đầu mối gây nên mọi đau buồn của Kyoko.

Đã thế thì anh phải cho gã đó nếm mùi vị mất đi người mình yêu là như thế nào. Chỉ cần làm người anh yêu quý đau khổ thì bằng giá nào anh cũng phải khiến kẻ đó trả giá.

Nhưng Shouto a Shouto, người mà anh yêu quý thật sự, người mà anh muốn bảo vệ vì tặng mình những hộp sữa dâu và những cái xoa đầu khiến tim anh được xoa dịu khiến anh yêu mến, lại chính là người bị anh giày vò trong khổ sở.

____

Bakugou mất đi người hắn yêu, cảm giác đau đớn như mất cả hơi thở. Lương tâm hắn như bị gặm nhấm từng ngày. Mỗi khi nghĩ đến người hắn yêu đang tay trong tay ôm ấp kẻ khác.

Satoh mang trong mình tư tưởng lệch lạc đổ tất cả là vì Izuku, thứ khiến từ một con người đơn thuần trở thành con người đầy đố kỵ.

Shouto lại càng điên hơn khi sẵn sàng kết hôn với người anh không hề quan tâm đến, dịu dàng an ủi và nói những lời yêu thương mà anh không thật lòng để an ủi Izuku.

Người chịu đau khổ nhiều nhất chính là Izuku, cậu không hề làm gì sai cả. Lại bị thứ tình cảm lệch lạc của 3 kẻ nọ giày vò, chịu bao cực khổ.

Cậu yêu Shouto là thật lòng. Nhưng tình cảm lớn lao đến đâu cũng không thể xoa dịu rằng sự thật Shouto không hề yêu mình. Bao đêm dài Izuku phải nghe tiếng chồng mình gọi tên người đàn bà khác trong mơ, rồi thì từng đợt đau đớn trong tâm can lại lần nữa trồi dậy. Đã bao năm gã vẫn lạnh lùng với cậu nhưng người xa lạ.

Tình cảm lớn lao ấy lại như con dao nóng đâm xuyên tim cậu khi thấy người mình yêu nhất cùng người đàn bà khác lăn lộn trên giường.

Chính đôi mắt cậu đã nóng rát mỗi khi bị ép trải qua cảnh tượng đau đớn tận tâm can đau tê tâm liệt phế.

Thanh âm rên rỉ của chồng cậu và người đàn bà đó khiến Izuku mang trong mình uất hận vô bờ bến. Mà có lẽ 1 đời này cậu cũng không tha thứ được.

Nhìn những cảnh tượng buồn nôn trên giường nơi lẽ ra phải là chốn hạnh phúc của những cặp vợ chồng. Lại thành nơi thác loạn của chồng cậu và tình nhân.

Nơi căn phòng từng ấm cúng ấy trở thành địa ngục giam cầm thể xác và tra tấn tinh thần cậu.

Đi qua bao ngày giông bão, Izuku dần buôn bỏ được tình cảm xưa cũ. Nếu sau này có gặp lại cũng chỉ xem anh là người dưng ngược lối. Đường ai nấy đi.

Nổi hận đó như truyền vào người con trai của cậu. Cậu bé ấy lại mang trong tâm can 1 nổi hận với người cha ruột thịt.

Đôi mắt màu lục giống Izuku lại phải đeo lens mắt màu lam để che dấu thân phận.

Nếu mai này Tou gặp lại người đã tạo ra em nhưng lại bỏ rơi mẹ và chị em của em tha phương xứ lạ quê người. Để mẹ em phải chịu bao khổ cực.

Đừng nói là gọi cha. Hẳn là 1 đời này em khó có thể tha thứ cho kẻ đó.

____

Tou và Izumi trở về nhà trọ sau khi gặp chú Shouto.

Dạo gần đây hai chị em mến chú lắm, chú lại dịu dàng như vậy khiến Izumi có chút khao khát có 1 người cha như thế.

Hai chị em sắp sáu tuổi, nhưng thói đời đưa đẩy khiến hai đứa trẻ còn quá nhỏ nhưng biết quá nhiều chuyện khổ đau của cuộc đời.

"Cha Katsuki cũng tốt, nhưng chị thích có 1 người cha dịu dàng như chú Shouto hơn."

Izumi ngồi vắt vẻo trên chiếc giường có nệm khá cứng. Không hề êm ái như giường cũ của hai chị em lúc còn ở Mĩ.

"Em thấy... Chú Shouto có gì đó rất giống em..."

Tou ngồi xuống trước chiếc gương nhỏ ở tủ quần áo, cậu bé dùng tay lấy kính áp trồng màu xanh lam ra để vào hộp đựng. Đôi mắt xanh lục bảo xinh đẹp giống hệt Izuku xuất hiện.

Izuku dặn dò để hai chị em sống trong thân phận có mẹ gốc mĩ nên phải có mắt màu lam cả hai chị em. Một phần Izuku muốn che đậy thân phận.

"Ba về rồi đây!"

"A! Mama về rồi"

Izuku mệt nhoài ngồi bệt xuống đất. Cậu ôm hai đứa trẻ vào lòng âu yếm.
"Mama dặn hai đứa phải gọi mama là ba." Izuku dịu dàng nhắc lại lời dặn của mình.

"Vâng ạ."

"Ba ơi, mấy hôm nay con gặp một chú tốt bụng dịu dàng lắm đó"

Izumi hớn hở khoe với định khoe với Izuku.

"Vậy sao? Chú tên gì nhỉ?"

"Chú tên là Sh..."

Cạch.

Bà lão chủ nhà đến tặng cho 3 cha con vài túi thức ăn, để cho hai đứa trẻ được ăn uống đầy đủ nhất.

Hai đứa cũng cần đi học nên Izuku cũng suy nghĩ đến việc để hai đứa nhỏ được đến trường đàng hoàng.

Còn về tên của chú tốt bụng triệt để bị quên mất.

Nhìn hai đứa trẻ đang ăn bim bim vui vẻ, cậu lại mủi lòng nhớ tới đứa con trai nhỏ.

Katsuo ở lại bên đó hẳn là có Katsuki và Melissa chăm sóc, tốt hơn là cùng cậu đi tha phương biệt xứ. Thằng bé còn quá nhỏ để chịu khổ cùng cậu.

Dẫu sao cậu cũng không dám mơ về ngày gặp lại Katsuo, hẳn là cậu bé sẽ trách người mẹ vô trách nhiệm này, hoặc thậm chí giữa chốn đông người có gặp cũng chỉ lướt qua nhau như người xa kẻ lạ.

Vì hiện tại, Izuku không còn đủ dũng khí để đối mặt với Kacchan nữa.

____

Chào cả nhà. Tui đang tạo ra 1 Shouto tra nam chính hiệu. Nên bác nào có ý tha thứ cho ảnh thì suy nghĩ lại đi ha :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top