Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phá Luật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nửa tháng trôi qua từ sau khi Node bắt đầu tiếp xúc với "Thứ kia", mà nói một cách lịch sự thì nên là "cô ấy" vì lần cuối Node nhìn thấy thì nó đang lấy hình dạng của một cô gái, kỳ lạ hơn nữa là việc hình dạng đó trông giống với Mabel.

Thứ đó luôn xuất hiện trong thoáng chốc khi Grimm quy đổi linh hồn mà anh ta có thành sức mạnh chảy vào bản thân mặc dù điều đó chẳng thể nào khiến anh ta tiếp tục thăng tiến nữa nhưng có vẻ Grimm vẫn chưa nhận ra sự thật đó, Node từng thử đề cập và nhận lại ánh nhìn nghi hoặc của Grimm và căm ghét của thứ kia.

Một lần nữa, khi tiếng tí tách của bãi lửa trại vang lên lần nữa, Grimm trở về sau một chuyến đi ở nơi gọi là Vùng đất của nữ hoàng, nơi được cai trị bởi Prickett, nữ hoàng đỏ. Cô cũng nghe được một số "câu chuyện" mới của Grim, về những con quái vật với hình thù kỳ dị, về những con mắt và sự điên loạn ở mọi nơi và trên hết là về "khăn đỏ", một người mà cô đã giúp đỡ để tới được Khu Vườn này. Nhưng Node chắc rằng vẫn còn chuyện mà Grimm chưa nói, về một thứ "đáng quan ngại" mà anh ta đã tìm được.

Một điều đáng chú ý nữa là thư viện, gần như mọi cuốn sách và truyện cổ tích đã được thu thập đủ, gần như không thiếu thứ gì, một điều mà Node tin chắc rằng chưa từng xảy ra ở các vòng lặp trước.

Grimm quyết định sẽ nghỉ ngơi một lúc trước khi rời đi, nâng cấp một số cổ vật của anh ta và đổi một vài linh hồn và trong một khoảng khắc bốc đồng hiếm hoi, Node nhìn về phía góc phòng nơi "Thứ kia" đang côa gắng chạm vào các kệ sách rồi buột miệng hỏi:

"Tên ngươi là gì ?", cô hỏi, ngay lập tức hối hận khi cơ thể dị dạng và đôi mắt đục ngầu của nó lại quay về phía cô.

Nó đứng im một chỗ, lấy tay gõ gõ lên thái dương trong khi đảo mắt nhìn xung quanh, hết nhìn Grimm rồi lại nhìn Node.

"Moros'Pgos"

Ánh đèn của thư viện vụt tắt trong một khoảng khắc, những tiếng gào rú vang vọng bên tai Node ngay khi cái tên được cất lên, Node muốn nói rằng thứ đó thật quen thuộc nhưng một thứ gì đó đã chặn nó lại, ăn luôn cả ý tưởng về sự quen thuộc với cái tên đó.

Trước khi ánh đèn trở lại, Node đã thấy một thứ, một viễn cảnh trong một thời điểm bất định trên dòng chảy lịch sử, cô thấy một cuộc truy hoan, một kẻ mù ngái ngủ trong khi dàn nhạc công đang biểu diễn... Và rồi là hư vô, chẳng còn gì sau đó cả.

Node tỉnh lại, những ký ức về viễn cảnh biến mất, vụt qua như thể một cơn gió và để lại chẳng gì hơn sự ớn lạnh ở bên trong.

"Moros, gọi ta là Moros", Moros xuất hiện ngay trước mắt của Node, gần tới mức cô có thể nhìn thấy hơi thở của nó.

...

Moros biến mất ngay sau đó do sự rời đi của Grimm, anh ta có vẻ đã trở lại với hành trình của mình.

"Không ổn", Node thì thầm.

Cô đã quên một thứ gì đó, một thứ quan trọng, một điều mà đáng lẽ ra cô không bao giờ có thể quên.

Một suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu của nữ hoàng trắng, một kẻ có thể giải đáp cho thắc mắc nho nhỏ này, kẻ già nhất trong tất cả. "Mabel"

Node bước xuống tầm hầm, rẽ phải và băng qua các buồng giam trống không, có vẻ như Grimm chưa động tới cô gái nào trong vòng lặp này cả. Cô đứng trước một cánh cửa màu đỏ và đẩy cửa bước vào.

Một khung cảnh dần hiện ra, khung cảnh vừa ma mị vừa hỗn loạn của lối vào hầm ngục của Mabel, "Shantraji" của cô ta.

Bầu trời đen kịt dù chỉ cách một cánh cửa cho thấy sự hỗn loạn của nơi này, những dòng chữ đỏ chằng chịt trên đất và một cô gái bước ra, người mặc một bộ đồ gothic-lolita màu đen với họa tiết đỏ trên đó.

"Chuyện gì đã đưa Nữ Hoàng Trắng đến với Maymay bé nhỏ tội nghiệp này vậy ?", cô ấy hỏi với giọng châm chọc.

Node đã luôn ghét mặt này cuat Mabel, cô tin rằng cô ấy lười biếng, bàng quan trước mọi thứ nhưng cũng cợt nhả và bất ổn, chỉ nhúng tay khi điều gì đó làm cô ấy cảm thấy giải trí, một sự đối ngược với động lực của Node.

"Ta có một câu hỏi", Node nói, chờ đợi phản ứng của Mabel.

"Fufufu, thứ gì mà vị nữ hoàng trắng lại không biết vậy ?", Mabel trả lời, vẫn với vẻ cợt nhả đó.

"Ngươi biết một kẻ tên là Moros chứ ?"

...

Mabel nhìn chằm chằm vào Node, cảm giác như cơ thể cô ta run lên khi nghe đến cái tên đó, một hồi ức cũ trỗi dậy bên trong tâm trí hỗn loạn và điên khùng của Mabel, một thứ cổ xưa, lâu tới mức có lẽ chính cô ta cũng đã quên đi giờ đây lại được đào lên.

"Cô... cô đã nghe thấy nó từ đâu ?", Mabel hỏi lại, sự vô cảm của cô ta làm Node bất ngờ.

"Vô tình tìm thấy nó thôi, có vấn đề gì không ?", Node dấu nhẹm đi, phần vì vẫn chưa có được câu trả lời, phần vì việc tiết lộ cho Mabel có thể làm mọi thứ tệ hơn.

Mabel nhìn vào Node, một cái nhìn sắc lẹm và lạnh lẽo như một lời cảnh cáo.

"Mabel bé nhỏ và tội nghiệp này tin rằng cô ấy muốn biết sự thật"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#blacksoul