Chap 12
Hoseok liền kéo tay Jungkook ra khỏi người Jimin , anh trợn mắt lên nhìn Jungkook :
- Jungkook !!!
Jungkook nhìn Hoseok rồi né ánh mắt của anh , Hoseok thở dài :
- Anh ko giúp được gì hai đứa , hôn nhân cũng do ba Jimin sắp đặt . Vì vậy hãy để người trong cuộc giải quyết .
- Anh thật sự ko có tình cảm với em ? Anh yêu tên đó ? - Jungkook nhìn thẳng vào Jimin .
Jimin có hơi sợ , chưa bao giờ thấy Jungkook nhìn mình như vậy . Ánh mắt của Jungkook như đang nhìn xuyên thấu qua anh , anh vốn dĩ chưa bao giờ nói dối . Sợ lộ , anh ko thèm nhìn Jungkook , khoanh tay trước ngực , giọng đanh đá :
- Phải ! Anh đối em cũng như Hoseok đối với em thôi , ko hơn . Nếu muốn duy trì tình cảm anh em hơn 15 năm của chúng ta thì dừng ngay những hành động vô liêm sỉ đó của em .
Jungkook vừa nghe Jimin nói xong , hít một hơi thật sâu kiềm chế cơn giận của mình . Jungkook quay sang Hoseok , trừng mắt :
- Xin lỗi hyung , em biết em sai nhưng em thật sự ko dừng lại được rồi .
Hoseok lo lắng , nắm chặt lấy tay Jungkook nhưng cậu lại gạt ra , tiến lại gần Jimin , vịnh lên má anh , Jungkook trở nên dịu dàng hơn , mỉm cười nhìn Jimin , khiến cho Jimin xấu hổ ko dám ngoảnh mặt lên nhìn cậu :
- Để em khẳng định lại với anh , em sẽ ko từ bỏ hôn nhân này , và em sẽ khiến anh yêu em ...
Jimin cười khinh , gạt bỏ tay cậu ra , nhướng lông mày lên :
- Vậy chúng ta sẽ ko là anh em nữa và anh mong rằng em sẽ tôn trọng quyền riêng tư của anh , cũng đừng thêm dầu vào lửa trong cuộc hôn nhân này . Em muốn làm gì cũng được , anh ko cấm cản chỉ mong em hãy để anh sống yên ổn .
Jungkook nhíu mày , nhếch môi lên mà nói :
- Em đã phiền anh sao ? - Jungkook cười lớn - Anh thay đổi quá nhiều rồi đó Jimin hyung , Jimin hyung của em lúc trước luôn đeo bám em , cưng chiều em , cái gì cũng đưa em hàng đầu . Cái hyung tên Jimin ấy đâu mất rồi ? - Jungkook cười để hàng nước màu trong suốt ấy ko rơi .
Thật sự đau ... bị người mình yêu nói mình phiền , biết tình cảm của mình nhưng làm lơ , nhức nhói lắm chứ nhưng Jungkook biết nói gì ngoài chọc cho Jimin tức giận để bản thân nhẹ nhõm hơn . Nhưng hình như , cậu càng nói thì tim cậu càng đau ...
Jimin giận thật đấy , anh rất muốn khóc . Bản thân mìmh bị oan ức nhưng lại ko nói gì được . Những cái cảm xúc này , anh đã cố gắng nhưng ko chịu được nữa , sự chịu đựng có giới hạn . Những oan ức này đã quá nhiều , đã đến lúc Jimin bùng cháy cơn giận của mình . Jimin xô Jungkook thật mạnh , làm cậu té ra sàn . Hoseok vội đỡ dậy , ko mắng Jimin vì anh hiểu nỗi khổ của Jimin , chỉ là ko muốn nói , sợ Jimin đau lại càng đau .
Bản thân Jungkook rất đỗi ngạc nhiên :" Chẳng phải mình là người đang nổi giận sao ? "
Nhìn người em trai mà mình từng rất thương , chính tay mình tổn thương nó lại càng đau hơn khi các nỗi oan , nỗi nhục mà mình đang gánh chịu . Jimin ùa khóc thật lớn , nước mắt ko ngừng chảy :
- Là ai ...Là ai khiến tôi thành thế này ? Từ khi nghe được tin , tôi và cậu ko bao nữa sẽ kết hôn , cậu có biết tôi đã sống như thế nào ? ... Tất cả họ ... Tất cả bọn họ nhìn tôi bằng cặp mắt khinh rẻ tôi , họ nói tôi rẻ tiền , nói tôi ko có lòng tự trọng , bán thân cho cậu vì gia sản gia đình cậu . Hức...hức... Nhà họ Park chúng tôi thua thiệt hơn nhà Jeon cậu , chúng tôi nổi tiếng , giàu có ko phải bằng thực lực nên bị người đời chê cười , khi dễ . Do nhà Park chúng tôi may mắn mới biết gia đình cậu ... Phải , đúng là nhờ gia đình cậu nên chúng tôi bây giờ mới được như ngày hôm nay... Nhưng tôi là người có lòng tự trọng , bị sỉ nhục đến mức phải chuyển trường . Còn cậu , lúc đó cậu làm gì ... ?
Jungkook cắn chặt môi , ko nói nên lời , cậu ko ngờ Jimin đã chịu đựng rất nhiều . Hoseok thực sự muốn rời khỏi đây và xem như ko có chuyện gì , sự việc quá nhanh . Anh ko muốn Jimin nhắc nữa , ko muốn mọi người ai cũng đau lòng , Hoseok quát lớn :
- Đủ rồi Jimin .
Nghe tiếng hét của Hoseok , ông Park vội chạy lên lầu xem tình hình . Thấy đứa con trai mà mình thương khóc rất lớn , ông lại gần Jimin , rất bất ngờ vì từ lúc hai cha con cãi nhau vì hôn nhân . Thì đây là lần đầu ông thấy Jimin đang khóc .
Tiếng khóc nức nở , khiến cho ta thêm xúc động , xé tan không khí trống vắng với âm thanh hạt nước rơi xuống .
Ông Park lại gần Jimin , vịnh lên cậu , khan cả cổ :
- Sao vậy Jimin ?
Nghe thấy tiếng ông , Jimin tránh xa ra 1m , hoảng hốt :
- Ông làm gì ở đây , đi ra khỏi phòng tôi ngay . - Jimin chỉ ra cửa , hét lớn .
Ông làm lơ câu nói của Jimin , bỗng thấy Jungkook té , ông giả vờ là người tốt , đỡ cậu . Jungkook rối rít cảm ơn , ông mĩm cười hiền hậu . Dù sao ông cũng có cảm tình với Jungkook .
Jungkook lo lắng , ôm chầm lấy Jimin , vuốt tóc anh . Quên đi sự hiện diện của Hoseok và ông Park . Giờ cậu chỉ biết , nên làm thế nào thì Jimin hết khóc . Jungkook mỉm cười , dịu dàng nói :
- Em xin lỗi ... Anh cứ trách móc em đi ...
- Cậu có biết tôi đã chịu đựng nhiều thứ khi ko có ai bên cạnh ngoài Hoseok hyung ko ? Lúc đó tôi cần cậu , tôi cần lời giải thích từ cậu , tôi cần sự hiện diện của cậu nhưng sau khi về đây ... Cậu chỉ vỏn vẹn một câu :" Từ giờ hyung sẽ là vợ em " ... Cậu thẳng thắn nhưng làm ơn hãy nghĩ đến cảm giác của tôi ... Bây giờ tôi rối lắm ... - Giọng anh yếu dần , nhưng vẫn nghe tiếng khóc ấy rất rõ .
Jimin ôm chặt Jungkook mà cố gắng khóc hết nước . Bờ ngực của Jungkook thật to , ôm lấy Jimin . Jimin nhỏ bé tựa vào lòng ngực cậu . Nó ấm áp thật nhưng bây giờ người Jimin cần là Taehyung , ko còn là Jungkook nữa . Hình bóng của Jungkook dần bị xóa mờ trong tâm trí Jimin :" Hyung ko tin tưởng em nữa Jungkook . Hyung ghét em , em đã bỏ rơi hyung ... Giờ hyung chấm dứt cắt đứt quan hệ với em ... "
Hết oxi , Jimin nhẹ nhàng buông Jungkook ra , đến phút này mà vẫn còn xấu hổ , anh nhìn sang Jungkook rồi xoay qua nhìn ông Park , Jimin tự tin nói dõng dạc :
- Từ giờ người yêu của tôi là Taehyung , tôi muốn bỏ hôn ước này . Tôi sẽ ko sống trong căn nhà đầy tội ác này nữa .
- Hyung tính đi đâu chứ ? Haybla đến nhà em đi - Jungkook lo sợ cho Jimin khi anh quyết định một cách dại dột như vậy .
- Nhà Taehyung .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top