Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 4: Đại hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là ngày mà cả Lục Dịch và Kim Hạ chờ đợi bấy lâu. Hai người họ hôm nay dậy sớm. Nam nhân thì chuẩn bị đi rước dâu, nữ nhân thì sửa soạn sang nhà phu quân.

Lục Dịch thân hình tuấn tú sẵn nên chỉ cần mặc bộ hỷ phục vào, chải chuốc đầu tóc một tí cũng trở thành một nam nhân phong tuấn, tiêu soái người người ái mộ.

Lúc này chỉ tội cho mỗi Kim Hạ, nàng bình thường cũng có thể nói là ham ngủ, nhưng nay lại dậy sớm để chuẩn bị. Kim Hạ ngày ngày đi bắt cướp, nên đối với nàng bắt cướp còn dễ hơn cả trang điểm. Kim Hạ ngồi trước bàn trang điểm thở dài, không biết nên làm sau. Kim Hạ đang ngồi thẫn thờ một hồi lâu.

" Thượng Quan cô nương" Viên bá mẫu.

Kim Hạ nghe tới tên Thượng Quan Hi thì vui nghĩ rằng chuyện khó khăn này sắp được giải quyết.

" Thượng Quan tỷ tỷ, sao tỷ đến sớm vậy" Kim Hạ chạy ra nói với Thượng Quan Hi.

" Nay là ngày đại hôn của muội, lại biết muội không rành việc trang điểm nên qua giúp muội." Thượng Quan Hi.

" Thượng Quan tỷ tỷ, cảm ơn tỷ." Kim Hạ.

"Kim Hạ muội mau vào nhà để tỷ trang điểm giúp muội". Thượng Quan Hi.

" Được" Kim Hạ.

Trang điểm xong Kim Hạ nhìn mình trong tấm gương mà không tin. " Thượng Quan tỷ tỷ, đây là muội sao."

"Đúng. Là muội." Thượng Quan Hi.

" Tay nghề của tỷ đúng là xuất sắc" Kim Hạ.

"Đó là do muội xinh đẹp sẵn rồi chỉ là không chịu trang điểm. Nay trang điểm một tí thì sẽ đẹp bội phần" Thượng Quan Hi.

Kim Hạ vui vẻ, chợt nghĩ không biết hôm nay ta như vậy đại nhân có thích không nữa.

Thượng Quan Hi thấy Kim Hạ đứng thất thần " Kim Hạ, muội không thích cách trang điểm này hả"

"Không có. Muội là thấy nó đẹp đến mức muội không tin đây là mình" Kim Hạ.

Kim Hạ và Thượng Quan Hi đứng nói chuyện cười đùa vui vẻ. Bên ngoài dì Lâm và Viên bá mẫu đi vào.

"Kim Hạ con còn đứng đây làm gì, còn không mau thay hỷ phục đi. Lục Dich cũng sắp tới rồi" Viên bá mẫu.

" Đúng rồi con mau thay đi, sắp tới giờ Lục đại nhân qua rồi" dì Lâm hối Kim Hạ.

"Mẹ, dì con biết rồi. Con thay liền" Kim Hạ.

"Để tỷ giúp muội" Thượng Quan Hi.

" Thượng Quan tỷ tỷ, cảm ơn tỷ" Kim Hạ.
------------------------
Bên phía Lục Dịch hắn cũng bắt đầu chuẩn bị để đến nhà Kim Hạ rước nàng về. Trước khi hắn đi hắn chạy đến từ đường thấp cho cha mẹ hắn một nén hương.

"Cha, mẹ lát nữa con sẽ rước Kim Hạ về Lục phủ. Từ nay con và nàng ấy sẽ ở bên nhau, cha mẹ yên tâm" Lục Dịch.

Nói rồi hắn rời khỏi Lục Phủ đến nhà Kim Hạ.

Hắn một thân y phục đỏ thắm, cưỡi trên một con bạch mã càng làm nổi bật thêm khuôn mặt anh tuấn đó của hắn. Khiến cho các cô nương bên đường nhìn chầm chầm, ghen tị với người lấy được hắn.
-----------------------
Kim Hạ sau khi thay hỷ phục, nàng trông càng đẹp và quyến rũ. Hôm nay nàng trong thùy mị, nữ tính đến lạ. Nhưng cái vẻ nữ tính đó lại không tồn tại được lâu. Kim Hạ chờ nãy giờ lập tức nóng lòng, đi qua đi lại.

"Sau ngài ấy còn chưa tới nữa" Kim Hạ giọng gấp gáp.

"Muội đợi thêm tí, chắc ngài ấy đang trên đường tới" Thượng Quan Hi.

"Nhưng nãy giờ cũng lâu lắm rồi" Kim Hạ.

"Lâu. Nãy giờ chưa được một khắc" Thượng Quan Hi (1 khắc mười lăm phút)

"Muội đừng gấp" Thượng Quan Hi.

Một lát sau Kim Hạ nghe tiếng kèn thổi liền vui mừng "Có phải ngài ấy tới rồi không".

" Chắc là Lục đại nhân rồi" Thượng Quan Hi nghe tiếng kèn nói.

Lục Dịch cũng đứng cửa hồi lâu vẫn chưa bước vào.

Đợi tới Viên bá mẫu ra" Ngài mau vào đi"

Lúc này Lục Dịch mới từ từ bước vào.

Kim Hạ nóng lòng đến mức mà hé cửa ra nhìn lén.

Thượng Quan Hi thấy vậy kéo Kim Hạ vào ghế " muội mau đội khăn lên đầu đi, ngoan ngoãn ngồi ở đây một lúc nữa thôi, muội sẽ gặp được Lục đại nhân."

Lúc này Kim Hạ mới ngoan ngoãn ngồi im chờ.

"Tiểu tế đến để rước Kim Hạ về Lục Phủ" Lục Dich cung kính nói.

"Được. Ta lập tức dẫn Kim Hạ ra" Viên bá mẫu.

Viên bá mẫu lập tức dẫn Kim Hạ ra. Vì đang trùm khăn hỷ nên nàng đi có chút khó khăn. Lục Dịch nhìn thấy bình thường nàng hay chạy nhảy hôm nay lại từ tốn, khiến hắn không khỏi cười.

" Ta giao Kim Hạ cho cậu" Viên bá mẫu.

" Nhạc mẫu, yên tâm tiểu tế nhất định chăm sóc tốt cho Kim Hạ" Lục Dịch.

Lục Dịch thấy nàng đi đứng không tiện liền bế nàng lên kiệu hoa, cùng trở về Lục phủ.

Sau khi tiến hành lễ bái thiên địa xong hắn sắp xếp cho người đưa Kim Hạ về hôn phòng còn mình thì đi tiếp rượu khách.

Kim Hạ quay về hôn phòng chờ Lục Dịch, nàng ngồi trên chiếc giường chờ hắn chờ đến đói. Kim Hạ lập tức quăng chiếc khăn trùm đầu xuống một góc giường. Sau đó đi xung quanh phòng tìm đồ ăn.

Đến một góc phòng thì thấy mấy đĩa bánh, bánh hoa huế, bánh hạnh nhân, nàng liền ngồi xuống ăn. Ăn xong Kim Hạ quay về giường ngồi đợi hắn.

Lục Dịch thì bị kẹt bởi các vị khách, trong lòng hắn cũng rất nóng lòng trở về hôn phòng để gặp tiểu bảo bối của hắn, nhưng lại không đi được.

Kim Hạ chờ hắn đến phát bực trong lòng nghĩ " Lục Dich chết tiêt, đợi ngài về xem Tiểu gia ta xử chàng ra sau"
(Ai xử ai còn chưa biết đâu Hạ gia ơi😂😂😂)

Kim Hạ không chờ được nữa lập tức bước ra mở cửa nghe ngóng.

Khi thấy Kim Hạ bọn nha hoàn lập tức hành lễ " Phu nhân, người có gì dặn dò".

"Đại nhân, các người chưa về sau" Kim Hạ.

" Dạ thưa phu nhân, đại nhân chưa về" nha hoàn.

Kim Hạ lập tức bực bội đi vào trong, nàng đóng cửa thật mạnh, khiến bon nô tì giật mình. Biết phu nhân không vui liền kêu người sang chỗ đại nhân đánh tiếng với hắn.

Lục Dịch nghe vậy mà không khỏi buồn cười "Được ta biết rồi".

Hắn cáo biệt quan khách, hướng hôn phòng mà rời đi. Khi đến hôn phòng hắn ra lệnh cho bọn nha hoàn rời đi.

Bước chân của Lục Dịch có hơi lỗ mãng, gấp gáp. Trong lòng hắn vui mừng vì nghĩ người mình cưới là người mà hắn thiết tha yêu thương, mong nhớ mấy năm nay, cái loại vui mừng này hết sức lạ thường kích động, không có gì có thể miêu tả được.

Vừa bước đến cửa phòng Lục Dich ngay lập tức bị một bàn tay phía sau siết chặt lấy cổ của mình.

Nhưng với khả năng của Kim Hạ làm gì có thể là uy hiếp đối với Lục Dịch.

Lục Dich lập tức xoay người, bắt lấy cánh tay Kim Hạ lại, đem nàng ôm vào lòng.

" Chưa gì đã muốn giết ta" Lục Dịch.

" Ai biểu ngài để ta ở đây một mình lâu như vậy" Kim Hạ.

Lục Dịch cười đắc ý "Nàng trông ta về như vậy sao "

" Ta không trông ngài, cũng không đợi ngài" Kim Hạ.

" Vậy ai lúc sáng trông ta, đến mức phải ra cửa dòm ngó" Lục Dịch.

Kim Hạ ngại ngùng, ngay cả chuyện mất mặt này cũng để hắn nhìn thấy.

" Là ai lúc nãy chờ không được ta phải ra ngoài cửa hỏi nha hoàn" nụ cười của Lục Dịch càng thêm rõ.

"Vậy chàng biết ta chờ chàng sao giờ này mới về" giọng Kim Hạ trách cứ Lục Dịch, vừa nói vừa tiến lại gần hắn.

Lục Dich bây giờ thấy thỏa mãn vô cùng, hắn kéo Kim Hạ lại gần mình sau đó cúi xuống hôn Kim Hạ.

Vừa áp môi vào Kim Hạ, hắn cảm thấy đôi môi của nàng thật khiến cho hắn yêu thích, cứ thế ghì chặt không muốn buông ra.

Nàng nở một nụ cười "đại nhân".

Kim Hạ cười hì hì với Lục Dịch nheo mắt nhìn hắn trông rất quyến rũ.

Lục Dịch bế bổng Kim Hạ lên hướng chiếc giường mà đi đến, đặt Kim Hạ lên giường một cách nhẹ nhàng, cử chỉ rất dịu dàng

Kim Hạ gặp một ánh mắt nóng rực như muốn thiêu đốt Kim Hạ. Nàng vội bật dậy, hắn tiến gần Kim Hạ, áp chặt nàng xuống giường.

Lục Dịch đặt một nụ hôn mạnh bạo lên môi Kim Hạ, vây chặt đôi môi cô bằng một nụ hôn cuồng nhiệt. Trong Lục Dịch hôm nay tồn tại một sự ham muốn mãnh liệt, dục vọng trong hắn dần nổi dậy.

" A.... đại nhân đừng" Kim Hạ.

Câu nói này của Kim Hạ làm cho Lục Dịch có chút hụt hẳn. Chẳng lẽ nàng không muốn cùng hắn....

"Sao vậy..." chân mày của Lục Dịch nhíu lại.

" Ta hơi đói" Kim Hạ

" Chẳng phải nàng ăn rồi sao" Lục Dịch.

" Nhưng ta muốn ăn nữa" Kim Hạ.

" Vậy nàng ăn ta đi" Lục Dịch.

Kim Hạ bất ngờ không biết nói gì.

" không...." Kim Hạ

Chưa nói xong thì bị Lục Dịch ngắt lời " Viên bổ khoái! Mệnh lệnh của ta bây giờ nàng không nghe nữa à"

Thấy giọng hắn ra lệnh Kim Hạ lập tức, tức lên" Ta còn là đầy tớ của ngài sao?"

Kim Hạ rất tức giận. Thấy nàng như vậy Lục Dịch không nở tiến gần lại Kim Hạ.

"Kim Hạ nàng thừa biết ta đợi ngày này lâu lắm rồi không? Cho ta ngay bây giờ" Lục Dịch dụ dỗ Kim Hạ.

Kim Hạ còn chưa nói gì Lục Dịch đã tìm đến vành tai của cô, rồi di chuyển đến cái cổ nhỏ xinh mà cắn mút. Bàn tay hắn không an phận mà cởi hết toàn bộ y phục trên người Kim Hạ ra.

Kim Hạ không phản kháng, ngược lại còn hắn cởi bỏ y phục, nhưng lại không hoàn toàn cởi ra hết được. Sau đó hai tay nàng vòng qua sau cổ hắn, mà ôm nhận lấy tình yêu mà hắn dành cho nàng.

Nụ hôn của hắn dần di chuyển xuống đôi gò bồng của Kim Hạ, bàn tay hắn liên tục xoa nắn.

Hành động của Lục Dịch làm cho toàn thân Kim Hạ run lên, miệng cũng không nhịn được mà phát ra những âm thanh " ưm...ưm...ưm...đại nhân...đừng như vậy...ta..."

Lời nói còn chưa nói hết Lục Dịch " Nàng gọi ta là gì" giọng hắn khó chịu.

" Đại...." Kim Hạ

" Ta không còn là đại nhân của nàng nữa" Lục Dịch cắt ngang lời Kim Hạ.

" Phu... phu quân" Kim Hạ ngại ngùng nói.

Lục Dịch nghe câu này thì rất vui, ngẩn đầu nhìn vào mắt Kim Hạ "Hôm nay nàng chính thức là của ta. Phu nhân"

Lục Dịch lập tức trút bỏ hết bộ y phục lúc nãy Kim Hạ còn chưa cởi bỏ hết được.
Thân thể rắn chắc vủa Lục Dịch hiện ra trước mặt Kim Hạ. Kim Hạ không tự chủ mà sờ sờ lên người hắn, cảm giác da thịt hắn săn chắc, mát lạnh đến lạ thường.

Lục Dịch nhìn Kim Hạ một hồi, thân hình gợi cảm hiện lên trước mặt hắn. Hắn liền cuối xuống hôn ngấu nghiến đôi môi của Kim Hạ, rồi di chuyển xuống cổ, rồi xuống dài phía dưới, để lại những dấu hồng hồng trên thân hình trắng nỏn của Kim Hạ.

Hai thân thể trần truồng không ngừng ma sát, dính vào nhau khơi lên sự ham muốn mãnh liệt trong hai người họ. Kim hạ bất giác phát ra những tiến rên rỉ "ưm ... ưm ..."

Tâm trí Kim Hạ mơ hồ thì đột nhiên phía dưới nàng bị một thứ gì đó đưa vào đau đến mức hét hết. Lục Dịch thấy vậy liền hoạt động nhẹ nhàng hết mức. Dần dần sự đau đớn giảm hẳn cô thấy toàn thân như nhẹ hẳng đi.

Đêm đó Lục Dịch cùng Kim Hạ hai người họ đã vẽ nên một bức tranh xuân tuyệt mĩ.
------------
Sáng hôm sau Lục Dịch dạy trước Kim Hạ. Hắn thức dậy nhìn thấy Kim Hạ vẫn còn đang mê man nằm đó, hắn nhìn nàng một hồi lâu, không tự chủ mà vuốt ve khuôn mặt nàng.

" Nàng ngủ trông thật xinh" hắn nghĩ trong đầu. Hắn hôn lên trán này một cái nhẹ nhàng vì sợ làm nàng thức giấc, hắn không muốn phá giấc ngủ của Kim Hạ.

Hắn bước xuống giường mặt lại y phục. Rồi nhặt lại tất cả y phục của Kim Hạ hôm qua bị hắn vứt khắp nơi. Thu dọn mớ hỗn độn tối hôm qua

Bọn nha hoàn thấy hắn mở cửa bước ra định hành lễ với hắn.

Hắn ra hiệu không cần hành lễ vì sợ ồn đánh thức Kim Hạ.

" Không được đánh thức phu nhân, mau đi chuẩn bị bữa sáng cùng nước nóng, lát nữa cho nàng ấy dùng" Lục Dịch

"Vậy đại nhân có cần dùng trước không" nha hoàn.

"Không cần lát nữa ta dùng cùng nàng ấy" Lục Dịch.

Nói rồi ra hướng hoa viên mà đi, ngày nào sau khi thức dậy hắn cũng luyện công, hôm nay cũng không ngoại lệ.

Mặt trời chiếu qua khe cửa, chiếu vào khuôn mặt nử tử nằm trên giường. Môt lúc sau Kim Hạ tỉnh dậy, nàng chưa muốn thức, lăng qua lăng lại nhưng chỉ mới động thất lưng đau nhói, toàn thân đau nhức, khung xương như muốn vỡ ra.

Cảm giác này khiến này nhớ ra chuyện tối qua, tối qua Lục Dịch như một con thú hoang dữ tợn, có làm thế nào cũng không thuần phục được. Kim Hạ mắng thầm" Lục Dịch chết tiệt chàng khiến tiểu gia ta..."

Khi nhắc tới Lục Dịch nàng liền quay qua, nhưng lại không biết hắn đi đâu. Kim Hạ muốn đi tìm hắn, dỡ chân ra định bước xuống giường như bất chợt Kim Hạ lại đấp chân lại, bởi nàng không hề nhận ra bản thân mình không hề mặc y phục, thân thể trần truồng.

Lúc này luyện công xong, Lục Dịch trở về phòng định coi nương tử của mình thức chưa.

Hắn bước vào phòng, Kim Hạ thấy hắn liền ngại ngùng, kéo tấm chân che mình lại.

"Sao ngài vào mà không ngỏ cửa." Kim Hạ gấp nói

Lục Dịch cười "Đây là nhà ta, phòng của ta, ta muốn vào cần gõ cửa sao"

"Ngài ... ngài" Kim Hạ

Lục Dịch tiến tới chiếc giường nên Kim Hạ đang ngồi, miệng nhếch lên" Có gì mà phải che chẳng phải đêm qua... cũng thấy hết rồi sau"

Kim Hạ ngại ngùng, mặt đỏ tức giận " Đại nhân, ngài thật vô sỉ"

"Ta đã nói ta không còn là đại nhân của nàng" giọng hắn gầm gầm khó chịu.

"Chẳng phải hôm qua nàng đã kêu quân phu sao, sao hôm nay lại là đại nhân" Lục Dịch

" Phu quân" Kim Hạ

Lục Dịch nghe thấy liền mỉn cười " Nàng gọi gì ta nghe không rõ"

Vì muốn hắn vui Kim Hạ ngoan ngoãn gọi thêm một lần nữa, lần này nàng hét to lên " Phu quân"

Hai người họ vui vẻ một hồi thì ngoài cửa truyền vào " Đại nhân nước nóng cùng bữa sáng đã chuẩn bị xong"

Lục Dịch quay sang Kim Hạ "Nàng mau đi tắm đi. Ta đợi nàng cùng ăn sáng".

Kim Hạ lập tức khoác y phục vào ngồi đi tắm. Còn hắn ra nhà ăn chờ nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top