Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[fanfic DBSK] [short fic] Hi from me - completed

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: dbskslave

Disclaimer: ước gì...

Title: Hi from me

Translator: dbskslave

Paring: Yunjae, YooSu

Rating: G

Genre: fluff???

Summary: Hình ảnh gởi đến sai người và cuộc sống tình yêu của bạn thay đổi.

Original link: [Only registered and activated users can see links. ]

AU warning: mình không giỏi văn chương nên bạn nào thấy chỗ nào cần sửa thì lên tiếng dùm. Thanks.

Tại sân bay Hàn Quốc, 3 bóng người đang chạy tới cổng chờ đợi của họ.

"Hyung, nhanh lên. Chúng ta sẽ bị trễ đấy. Nhanh lên nào" cái dáng người nhỏ nhất ra dấu hối thúc đến 2 người còn lại.

"Được rồi, được rồi" người xinh đẹp trong 2 người đi sau trả lời nó.

Cái dáng cuối cùng thì chỉ mĩm cười và chạy sau lưng 2 anh chàng kia, mặc dù anh ta cao nhất và dường như anh ta có triển vọng làm vận động viên điền kinh với cái chân cao lêu nghêu đó.

Cuối cùng họ cũng tới cổng chờ đợi.

"Đây là số điện thoại mới của em. Nhớ liên lạc với em. Hình thôi cũng được." cái người có dáng nhỏ nhất đưa cho cái người xinh đẹp 1 mẫu giấy nhỏ có những con số trên đó.

"Junsu hyung, anh thật sự nghĩ rằng cái này sẽ cản trở việc YooChun hyung đeo theo anh hả?" người cao nhất hỏi huynh yêu quý một cách thú vị.

"Well, ít nhất là anh đã thử" Junsu trả lời. Thẻ sim cũ của nó vẫn nằm trong túi áo. Tận sâu trong trái tim, nó vẫn muốn nói chuyện với người bạn trai cũ này.

"Ok, hai đứa bảo trọng. Hyung sẽ về trong 1 tháng." người đẹp nói.

"Anh cũng vậy, JaeJoong hyung" JunSu ôm người đàn ông tên JaeJoong đó.

Khi JaeJoong đã yên vị trên ghế máy bay, cậu nhìn vào tờ khăn giấy và tự hỏi "cái này là số 6 hay số 0 đây? Aish, chữ viết của JunSu thật là khủng khiếp. Vậy mà nó đã từng học qua lớp thư pháp."

Cậu nhập đại con số mà cậu nghĩ là đúng vào điện thoại của mình.

JaeJoong có rất nhiều điều vui vẻ trong kì nghỉ 1 tháng vòng quanh châu Âu của mình. Đó là ước mơ của cậu từ khi cậu còn nhỏ, được đi khắp các nước tây phương và ăn những món ăn của nó. Cậu vừa tốt nghiệp ngành ẩm thực xong và muốn thực hiện ước mơ của mình trước khi đi làm.

"Gọi điện có lẽ hơi mắc vậy thì mình sẽ gởi hình cho tụi nó vậy. Vậy cũng đủ để tụi nhỏ biết mình đang ở đâu." Với ý nghĩ đó trong đầu, JaeJoong bắt đầu chụp hình ở mọi nơi anh đến và gởi chúng cho JunSu và ChangMin.

Tấm hình đầu tiên là tháp Big Ben ở Luôn Đôn với nụ cười sáng nhất của cậu; tấm thứ hai là hình của anh ở tháp Eiffel từ Paris với dấu hiệu "I love you". Và tấm hình chu mõ như đang hôn của anh trước hí trường Coliseum của Ý.

Cậu rất vui và hưởng thụ chuyến du lịch này, không biết rằng những tấm ảnh kia sẽ thay đổi cuộc đời của mình khi cậu quay về đất nước.

Ở một nơi khác của thế giới, cụ thể là Seoul, Hàn Quốc.

"Jung YunHo, cái này là cái gì? anh đang lừa dối tôi phài không?"

"Hả? em đang nói cái gì thế?"

Vợ anh đưa cho anh xem bức ảnh của một người con trai (có lẽ vậy???) đứng trước tháp Big Ben.

"Là sao?" anh thắc mắc hỏi lại.

"Anh còn dám nói! anh đang lừa dối tôi với người con trai này phải không?"

Bây giờ thì anh thật sự thắc mắc.

"Tôi đã thấy hết những bức ảnh cậu ta gởi cho anh. Làm cái gì với dấu hiệu 'I love you' và 'I miss you'? Thật không thể tin được. Anh lừa dối tôi với một người con trai. Tôi ghét anh."

Cô ta quăng cái điện thoại của anh về phía anh và giận dữ bước chân vào phòng ngủ của họ. 5 giây sau, cô ta giận dữ bước ra khỏi căn nhà của họ.

YunHo đứng chết trân tại chỗ. Anh nhìn đến cánh cửa mà vợ anh vừa mới đóng rồi lại nhìn vào những bức ảnh trong điện thoại của mình.

"Aish, cái gì thế này? Cậu ta là ai? Cậu ta gây ra nhiều phiền phức cho mình với vợ."

Thường thì người chồng sẽ chạy theo người vợ để giải thích, nhưng YunHo thì không. Không phải vì anh kiêu ngạo hay gì gì khác, anh chỉ cảm thấy không cần làm việc đó.

Anh ta và vợ không phải có chiến tranh lạnh hay không hợp nhau gì, họ chỉ không còn cái cảm giác yêu thương cháy bỏng như hồi còn ở đại học mà thôi. Mặc dù họ là cặp vợ chồng hoàn hảo trong mắt mọi người, nhưng cả hai đều cảm nhận được sự trống trãi trong mối quan hệ này.

"Có lẽ đây lại là điều tốt khi cô ấy bỏ đi. Nó sẽ cho chúng tôi thời gian để nghĩ về tình cảm của mình"

"Hyung, tụi em nhớ anh. Anh sao rồi? Sao anh không chịu gọi cho tụi em hay nhắn tin gì hết vậy? Tụi em tưởng anh bị bắt cóc rồi chứ." JunSu thả cậi ra từ cái ôm.

"Hả? Em nói gì vậy? Anh gởi hình cho em và Min mỗi lần anh đến chỗ mới mà. Em không nhận được sao?" JaeJoong nhìn JunSu.

" Không, em đâu có nhận được tấm hình nào từ anh đâu" JunSu lắc đầu.

"Em thì có. Em nhận được hết. Hình đẹp lắm." ChangMin trả lời với nụ cười toét miệng "và em nhớ anh"

"Nhớ anh hay đồ anh nấu?" JaeJoong sử dụng one-touch với ChangMin.

ChangMin chỉ có thể trả lời bằng "Hehehehe...". JaeJoong trợn ngược mắt và quay sang JunSu để đưa điện thoại của cậu cho nó xem.

"Nhìn nè" JaeJoong đưa ra số người nhận tin nhắn cho ChangMin và JunSu cùng xem.

"Có lẽ điện thoại của mình có vấn đề với việc nhận tin nhắn. Mình sẽ kêu Chunnie sữa lại sau." JunSu nói nhẩm với chính mình.

"Chunie? Bộ không phải hai đứa...chia tay trước chuyến đi của anh à?"

"Đâu có" JunSu đỏ mặt về lời bình luận.

"Jae à, anh nên quen với chuyện tình yêu mưa nắng thất thường của họ đi."

Cuộc vui đã kết thúc, bây giờ là thời khắc quan trọng khi cậu phải tìm việc làm. Cậu có thể làm ở bất kì nhà hàng tây nào, nhưng cậu lại quyết định là cậu muốn học về các món ăn phương đông. May Mắn thay, YooChun biết được một chỗ đang mướn phụ bếp, và JaeJoong sẵn sàng xin vào làm công việc đó.

Ngày đầu tiên đi làm, cậu nhình thấy ông chủ của mình, YunHo. Cậu làm phụ bếp tại nhà hàng của YunHo. Lâu lâu Yuno lại nhìn chằm chằm vào cậu. Nó khiến cậu sợ hãi. Sau giờ làm việc, cậu gọi cho JunSu để than vãn về ông chủ của mình.

Không đợi phía bên kia trả lời, cậu đã bắt đầu nói khi tiếng chuông vừa tắt "Su à, anh có một ngày xấu đây. Anh không hiểu sao nhưng cái tên YunHo kia khiến anh rởn tóc gáy. Mỗi lần ông ấy nhìn anh, nó cứ như anh đang khỏa thân trước mặt ông ta. Anh tự hỏi chuyện gì xảy ra ở đây. Hoặc là ông ta rất thích anh hoặc là ông ta rất ghét anh để mà nhìn anh như vậy. Em nên nhìn thấy ánh mắt của ông ấy. Đôi mắt như có lửa. Nó đốt cháy da của anh, hay anh nên nói là nó đốt cháy quần áo của mình nhỉ? vì anh cảm thấy lõa lồ khi ông ta nhìn anh. Dù sao đi nữa anh thắc mắc liệu ông ta có phải dân gay hay không. Nhìn ông ta thì không giống, nhưng anh nghĩ có nhiều người muốn được ông ta nhìn như vậy, cả nam lẫn nữ. Ý anh là, hãy nhìn ông ta xem, cao ráo, thân hình cân đối, màu da nâu xạm và sáu múi ngay bụng. Anh chảy cả nước miếng khi chỉ nhớ về nó. Ồ, anh không phải weirdo hay stalker à nha. Anh chỉ vô tình bước vào khi ông ta thay đồ ở phòng thay đồ dành cho nhân viên thôi, nhưng anh nghĩ ông ta không biết người đó là anh đâu. Anh đã đi ra ngay lập tức mà. Ồ, chuyến xe của anh đến rồi. Anh sẽ nói chuyện với em sau khi anh về đến nhà. Bye Su."

YunHo nhíu mày vì sự kết thúc thình lình của cuộc gọi. "cái...Là cái cậu JaeJoong à? Cậu ta có bệnh hay sao? Aish...Chắc là cậu t gọi lộn số rồi đây. Sự vụng về của cậu ta thật là đáng nói."

YunHo thật sự ngạc nhiên khi lần đầu nhìn thấy người thật của JaeJoong. Trong tháng vừa qua, anh liên tục nhận được những tin nhắn hình từ anh chàng xinh đẹp này. Đôi khi là ở Anh quốc, đôi khi lại từ Đức. Dường như cậu ta du lịch vòng quanh châu Âu thì phải. Tin nhắn của cậu ta lúc nào cũng dễ thương và thú vị. Trong vô thức YunHo đã chờ những tin nhắn như vậy mặc dù anh không biết cậu ấy là ai.

TBC

Trong tháng vừa rồi, YunHo có gặp JinJu, vợ anh, vài lần và họ cư xử nhau như bạ bè, không phải vợ chồng.

Họ cũng đi đến quyết định cuối cùng là họ làm bạn tốt hơn là làm vợ chồng. Nó khiến cả 2 nghẹt thở. Không phải là họ không thích đối phương, họ chỉ nhận ra trễ là họ không có cái cảm giác cần thiết như những cặp vợ chồng khác.

Họ đã là thanh mai trúc mã, là bạn thân và là người yêu. Cha mẹ của cả 2 rất vui vì sự phát triển này mà họ quyết định là 2 đứa con của họ sẽ đám cưới ngay khi tốt nghiệp đại học.

Cuộc sống vợ chồng diễn ra tốt đẹp trong một hai tháng đầu tiên; họ vui vẻ bên nhau như những cặp vợ chồng mới cưới khác. Sau đó thì mọi chuyện đều tuột dốc. Học xảy ra vài cuộc cãi vã và làm lành sau tuần trăng mật. Khi họ bắt đầu đi làm, họ không còn gặp mặt đối phương thường xuyên nữa. Họ quen biết những người mới, và họ càng cư xử với nhau như bạn bè.

Tất cả đều nhờ người con trai tên JaeJoong này mà vợ anh cùng anh nhận biết về cảm giác thật của mình. Lúc đầu JinJu đã rất tức giận khi nhìn thấy những tấm hình nhắn đó, nhưng sớm nhận ra rằng đó không phải là ghen. Cô tức giận không phải vì cô yêu anh, nó giống như cô tức giận vì anh đã giấu cô, người bạn thân của anh.

Khi họ gặp mặt lần nữa, cô ấy đã nói tất cả với anh, tình cảm của mình và tình trạng của họ. Cả 2 chấp nhận lùi lại một bước và làm bạn trở lại. Họ sẽ li dị khi đúng thời điểm. Họ không muốn cha mẹ phải thất vọng vì cuộc hôn nhân không thành công này.

Trở về hiện tại, YunHo nhìn vào số điện thoại mới trong điện thoại của anh và mĩm cười. Anh biết rằng anh sẽ có những thời gian thú vị tại chỗ làm từ giờ trở đi.

Tối hôm đó, JaeJoong đã chờ JunSu về để tiếp tục cuộc nói chuyện (giống than vãn về ông xếp sexy của mình thì hơn), nhưng JunSu không về tối đó. JaeJoong đoán là nó lại ngủ qua đêm tại nhà bạn trai của nó nữa rồi. Cậu không muốn làm gián đoạn giây phút "sweet YooSu" của tụi nó như lần trước, và đó là một chuyện khủng khiếp.

Lúc đó, JaeJoong cố gọi cho JunSu vài lần vì đã gần nữa đêm mà JunSu vẫn chưa về nhà. Nó vừa mới có bạn trai mới, chính xác là người đầu tiên. Tiếng tăm của YooChun thì không giúp ích được gì. Hắn là tên ăn chơi đó chúa ơi, và JaeJoong thì không muốn người bạn thân của mình bị tổn thương.

Một vài cuộc gọi không có trả lời càng khiến JaeJoong lo lắng hơn. Cậu đã phải liên lạc với nhiều người để lấy được địa chỉ của YooChun. Khi cậu đến nơi, không ai trả lời cửa mặc dù cậu thấy chiếc xe hơi nổi tiếng của YooChun đậu ở gần đây. Bản năng cho anh biết là JunSu đang gặp nguy hiểm.

Với ý nghĩ đó trong đầu, cậu đã đá cửa xong vào và rùng mình vì cảnh vật trước mặt. Thì ra YooChun mới là người gặp nguy hiểm không phải JunSu. Với bàn tay nhỏ nhắn, JunSu đã thành công trói 2 tay của YooChun lại với nhau, cởi bỏ cái áo trên người và mở khóa của cái quần.

Dường như ooChun đã cố thoát khỏi từ bàn tay của JunSu. Sau chuyện đó, YooChun xem JaeJoong như vị anh hùng của hắn trong khi JunSu thì gây khó khăn cho cậu cả 1 tháng trời. Lí do là vì đó là cơ hội cả đời để JunSu có thể nằm trên YooChun mà JaeJoong nỡ làm hỏng. Cậu phải thề rằng cậu sẽ không làm phiền thời gian riêng của tụi nó lần nữa thì JunSu mới tha lỗi cho cậu.

Ở trong căn hộ chung cư một mình càng khiến cậu cảm thấy cô đơn. ChangMin đã đi dã ngoại với trường và sẽ về vào tuần tới. Có lẽ cận cần tìm người yêu hay cái gì đó.

JaeJoong nhớ đến ông chủ của mình khi cậu nghĩ đến việc kiếm người yêu. Cậu là một người phóng khoáng nên việc có bạn trai không khiến cậu ghê tởm. Nếu là như vậy thì cậu sẽ không tiếp tục làm bạn với JunSu và YooChun khi phát hiện ra tụi nó đang cặp bồ. Tuy nhiên đó không có nghĩa là cậu có nhiều kinh nghiệm trong lãnh vực tình yêu. Cậu là mẫu người chung thủy. Khi cậu yêu ai thì cậu sẽ trao hết trái tim mình cho người đó cho đến khi đối phương quyết định quăng nó đi. Ít ra cậu cũng đã trãi qua 2 cuộc tình.

Kinh nghiệm lần đầu là khi cậu học trung học. Đáng lẽ nó phải tồn tãi mãi mãi, nhưng khi họ lên cao học thì người bạn gái chia tay với cậu chỉ vì cậu không nổi tiếng. Mất 2 năm cậu mới vượt qua được.

Kinh nghiệm lần 2 là khi cậu đi du học tại Nhật. Vì lí do nào đó mà cô ấy muốn mối quan hệ phải được giữ kính và cậu đã chấp nhận dù không biết lí do tại sao. Mối quan hệ của họ diễn ra suông sẽ. Họ gặp nhau mỗi tuần 1 lần và cuối cùng họ đều đi mướn phòng. Cậu không phàn nàn về chuyện đó, nhưng cái cậu cần là một người có thể nói chuyện cùng và để khoe cùng bạn bè. Cậu cảm thấy mình như là món đồ chơi của cô ta vậy, và cậu đã đúng. Cậu phát hiện ra rằng ngoài mình ra cô ta còn có 3 người bạn trai khác nữa. Cậu đã đối chất với cô về chuyện đó, và cô đã trả lời rằng "nếu anh không thể chấp nhận chuyện đó thì anh không xứng đáng với thời gian của tôi." Cô ấy đã rời xa cậu như thế.

Cậu buồn nhưng chuyện đó không khiến cậu mất lòng tin trong tình yêu. Một ngày nào đó cậu sẽ tìm được người có cùng quan điểm như mình.

Bây giờ nghĩ về ông chủ của mình, JaeJoong không biết phải phản ứng như thế nào khi ở gần anh. YunHo nhìn giống như là dân ăn chơi, nhưng mọi người tại chỗ làm đều nói anh đã có vợ và rất chung thủy với vợ.

YunHo chắc chắn là mẫu người JaeJoong tìm kiếm. Anh đẹp trai, quyến rũ và đặc biệt là chung thủy với người bạn đời. Nếu như YunHo chưa đám cưới thì cậu sẽ theo đuổi con người tuyệt vời đó rồi.

Thở dài với suy nghĩ đó, JaeJoong ngủ trễ tối hôm đó.

TBC

Ngày hôm sau cậu đi làm trễ, chỉ trễ 5 phút. YunHo đã đợi cậu ngay cửa chính.

"Cậu đã trễ"

"Tôi xin lỗi. Sẽ không có lần sau"

"Tôi hy vọng là vậy. Sau khi thay đồ xong thì lên phòng gặp tôi."

"Vâng, thưa xếp" JaeJoong liền chạy vào phòng thay đồ và thay bộ đồng phục vào.

"Cậu là phiền phức" HangKuyn, đầu bếp chính, nói với cậu "ông ta lâu cậu"

"Cái gì?" JaeJoong ngạc nhiên trước câu nói đó "Anh nói vậy là sao?"

"Anh ấy muốn nói là cậu gặp phiền phức rồi vì ông chủ chờ cậu đã lâu." Một người phụ bếp khác tên HeeChul dịch lại cho cậu.

"Hannie à, anh nên học thêm tiếng Hàn đi. Mấy món ăn Trung Quốc của anh thì ngon hết xảy nhưng tiếng Hàn của anh tệ quá."

"Ok, cám ơn" và cậu chạy đến văn phòng của YunHo sau vài lần như sắp ngã trên đường.

*tiếng gõ cửa*

"Mời vào"

"Tôi đây, thưa xếp"

"Ngồi xuống" YunHo chỉ vào chiếc ghế trước mặt anh.

"Tôi đọc trong hồ sơ xin việc của cậu và thấy rằng cậu đã tốt nghiệp từ 1 trường nấu ăn, đúng không? Vậy tại sao lại xin vào làm phụ bếp ở đây, 1 nhà hàng châu Á?

"Vâng, tôi đã học qua cách nấu ăn của phương tây, vì vậy tôi muốn học thêm về phong cách phương đông. Cách tốt nhất để học nó không phải từ trường lớp mà là từ kinh nghiệm. Nhà hàng của anh mang dáng dóc phương tây nhưng các món ăn phương đông thì nổi tiếng xung quanh đây. Đây là lí do tôi xin làm tại đây."

"A~vậy mà anh nghĩ em chọn việc này vì anh cơ chứ" anh lẫm bậm với chính mình.

"Xin lỗi?"

"Không, không có gì. Cậu có thể đi được rồi, nhưng cậu nên gặp tôi lần nữa trước khi cậu ra về ngày hôm nay." và anh đuổi JaeJoong ra.

'Phêu~nó còn hồi hộp hơn lần mình đi dự thi lần đó nữa' Cậu quay trở về làm việc nhưng vẫn băng khoăng về những lời cậu nghe được trong phòng làm việc.

Đến cuối ca làm việc của mình, JaeJoong nhớ đến nó và đi đến phòng làm việc của YunHo lần nữa. Cả ngày nay cậu không thấy YunHo và hơi nhớ anh ấy 1 tí. JaeJoong không biết là YunHo đã quan sát cậu suốt ngày và vạch kế hoạch cho việc theo đuổi của anh.

"Cậu sẵn sàng chưa?" YunHo gặp cậu ở nữa đường để đến phòng anh.

"Hả?"

"Tôi hỏi cậu đã sẵn sàng chưa?" và âm thanh nhỏ hơn "cho việc theo đuổi của tôi."

Họ đi đến cửa trước.

"À, vâng." bước ra khọi cánh cửa để vào một buổi tối mát mẽ, JeJoong tự hỏi chuyện gì sẽ xảy ra.

"Vậy thì đi thôi. Xe tôi ở đằng kia. Tôi đoán là cậu không lái xe."

"Vâng, um... chúng ta đi đâu đây?

Không 1 lời giải thích, YunHo chỉ đẩy JaeJoong vào ghế xe và chạy đi.

JaeJoong cảm thấy không ổn khi ông chủ của cậu không nói gì nhưng chở họ đến 1 nơi không rõ ràng. Cảm thấy chút sợ hãi, chút phấn khởi.

"Tới rồi" YunHo tuyên bố "Thôi nào, ra ngoài đi. Không khí thật là tốt."

Khi cậu tỉnh ra từ suy nghĩ của mình, cậu thấy rằng họ đã đến bờ sông Hàn.

"Tôi cá là cậu chưa ăn gì hết." YunHo cười với cậu. Mặc dù trời đã tối nhưng với JaeJoong nó lại sáng như bang ngày.

"Cái này tuy không ngon bằng đồ ăn của tiệm chúng ta, nhưng nó không đến nỗi nào tệ đâu. Thử xem." Anh đưa cho JaeJoong 1 ly mì gói với cái nĩa.

Họ ngồi ở bờ sông và hưởng thụ những luồng gió hiu hiu vào đêm.

"Em biết không, anh thường ăn món này khi còn ở đại học. Chưa từng nghĩ qua là mình phải ăn nó trở lại vào mỗi ngày." YunHo cười về câu nói của mình và cắn 1 miếng từ ly mì của JaeJoong.

"Ơ? vợ anh không nấu cho anh ăn ở nhà à?"

"Cô ấy không thích nấu ăn."

"Vậy sao anh không ăn tại nhà hàng? nó là của anh mà."

"Em nghĩ anh có thời gian để gọi món ăn à? Vả lại anh nghĩ HangKuyn đã quá bận rộn với việc nấu ăn và huấn luyện. Anh không muốn cậu ấy làm thêm nhiều việc."

JaeJoong thật sự muốn nói câu 'vậy nếu em nấu cho anh thì sao?', nhưng cậu giữ im lặng.

Họ có khoảng thời gian đẹp ở đó, chỉ ngồi và thưởng thức không khí. JaeJoong không biết rằng đó thật sự là điều vui vẻ khi nói chuyện với ông chủ của cậu. YunHo đôi khi rất dễ thương.

Khoảng sau 12h đêm, YunHo chở JaeJoong về nhà. Trước khi anh đi, YunHo đã hôn JaeJoong trên má.

Đi vào trong nhà JaeJoong nhận ra 1 bàn tay trên trán của cậu "Huyng, anh có sao không? Anh có bị cảm không? Mặt anh rất đỏ đấy anh có biết không?" you khow = u know

"Aish, đừng nói đấn cái tên đó. Anh không sao. Cậu chạy vào phòng, đóng cửa lại và cười như 1 tên ngốc.

Trong vòng vài tuần, chuyện đó cứ lập đi lập lại. Họ giống như đang cặp bồ với nhau vậy.

YunHo luôn đón JaeJoong vào buổi sáng rồi đưa cậu về nhà vào buổi tối. Cuối tuần thì họ đi chơi ở những chỗ như viện bảo tàng hàng hải hay công viên giải trí. Nó khiến cho JaeJoong hạnh phúc, cười khúc khích như 1 nữ sinh sau cuộc hẹn hò. YunHo thì cảm thấy như anh đã tìm lại được cảm giác nồng cháy đó. Anh cảm thấy JaeJoong thật là thú vị.

TBC

Mọi việc đều diễn ra suông sẽ, well hầu như mọi việc. JaeJoong tuy vui nhưng cậu cảm thấy có tội. Cậu đã kể lại cho JunSu và ChangMin nghe về mối quan hệ không rõ ràng với YunHo. Thì thật sự là vậy mà. Cả 2 đều chưa nói đến 3 từ đặc biệt đó. Ngạc nhiên với chính bản thân mình, họ đã phát triển đến vài mức độ, nhưng ChangMin và JunSu không cần biết đến việc đó. Ở đây cũng còn vấn đền về việc YunHo đã có vợ.

Lời khuyên của ChangMin là "ngỏ lời cùng hắn ta xong rồi thì bỏ hắn. Hắn đã có gia đình mà còn lăng nhăng với anh. Em không nghĩ hắn là người đáng tin cậy."

Lí luận của ChangMin lúc nào cũng đúng, không cần bàn cãi về việc đó. JaeJoong biết rằng việc này là không tốt khi cậu có mối quan hệ với chủ của mình, nói chi là việc anh ta đã có gia đình, nhưng cậu không thể cản lại được. Họ thu hút lẫn nhau. Mọi người cũng thấy việc đó. Cậu không biết YunHo cảm thấy như thế nào nhưng cậu phải thấy mặt anh ấy ít nhất 1 lần trong ngày thì cậu ngủ mới ngon.

Lời nói của JunSu thì nghiên về phía lãng mạng hơn nhưng không kém phần nghiêm khắc hơn ChangMin.

"JaeJoong à, em biết anh là người theo chiều phái lãng mạng, nhưng anh có thể tìm người khác không? Nếu hắn ta nghĩ rằng đây chỉ là trò chơi thì em không biết anh làm sao vượt qua được sau chuyện này. Còn nhớ YeHuan không? Anh phải bỏ ra 2 năm để tưởng nhớ c ô ấy, nhưng em có thể thấy là cái người tên YunHo này quan trọng hơn bất kì người bạn gái nào mà anh từng có." Nó dừng lại và chờ phản ứng của JaeJoong.

"Anh phải đi đây" JaeJoong bất thình lình đứng dậy và tiến ra cửa.

"Anh đi đâu đó?" ChangMin hỏi với theo người đàn ông đang đi ra.

"Nói chuyện với YunHo" chỉ vậy là cậu chạy ra khỏi nhà, xém chút nữa là đụng ngã người đi đối diện.

"Baby, sao JaeJoong hyung chạy nhanh dữ vậy?" cái người xém chút bị đụng té hỏi với chất giọng trầm và ngọt ngào.

"Anh ấy cần nói chuyện với YunHo" JunSu cầm tay người bạn trai và dắt anh vào nhà.

"Họ cần nói chuyện mà tốt hơn là chia tay. JaeJoong hyung đang ở trong 1 mối quan hệ nguy hiểm. Anh ấy có thể sẽ phá tan 1 gia đình nếu anh ấy tiếp tục qua lại với YunHo, ông chủ của anh." JunSu tiếp tục giải thích khi nó thấy YooChun còn mơ hồ.

"Ồ" YooChun gật đầu như đã hiểu chuyện rồi thình lình nói " babe, khi em nói đến YunHo, ý em là người chủ của nhà hàng mà anh giới thiệu cho JaeJoong đó hả?"

"Ừ. Em không thể tin được là anh lại giới thiệu JaeJoong vào làm tại nhà hàng như vậy. Sao anh lại làm vậy? Anh có ý định gì đây?" JunSu giận hắn.

"Bình tĩnh lại em yêu. Nếu người đó là YunHo thì đâu có vấn đề gì nếu họ hẹn hò nhau."

Sau khi nghe xong, ChangMin rời mắt khỏi quyển sách của nó và nhìn YooChun, trong khi JunSu quay trở lại khi nó đang tính đi đến nhà bếp và la hắn "CÁI GÌ?"

Nó chạy đến chỗ YooChun ngồi "PARK YOOCHUN. Có phải anh thấy rằng việc ngoại tình là chuyện bình thường không? Anh đang lừa dối em phải không?" và gần như bốp cổ YooChun đến chết.

*Khụ**Khụ**Khụ*

"JunSu, JunSu. Thả ra. Anh ấy sẽ chết thật đấy" ChangMin phải chạy đến cứu Yo oChun.

"Không..không..không phải. Ý anh là việc hẹn hò của họ không có gì phải sợ. YunHo hyung là người tự do mà."

"Hả?" cả 2 đều nhìn hắn sau câu nói đó.

JaeJoong đã đứng trước cửa nhà YunHo được 1 lúc rồi, và cậu không thể khiến mình gõ cửa được.

"Ok JaeJoong. Mày có thể làm được." JaeJoong lẩm bẩm 'Không, mày không thể. Mày yêu anh ấy' lí trí lại nói kiểu khác.

Cánh cửa đột nhiên mở ra và YunHo xuất hiện trước mặt cậu.

"JaeJoong? Em làm gì ở đây vậy?

"YunHo, ai vậy? 1 người đàn bà bước tới bên YunHo từ phía trong và hỏi anh.

"Ờ, đây là JaeJoong" anh gãy cái đầu không bị ngứa của mình "người ma anh từng nhắc đến đó."

"Oh~" cô ấy nhìn cậu từ trên xuống dưới "người thật đẹp hơn nhiều."

"Ok, tạm biệt và chúc may mắn" và cô bước ngang qua JaeJo ong để ra ngoài.

"Đợi chút, để anh chở em về" YunHo quay sang JaeJoong "Boo, vào trong đợi anh tí."

"Được rồi. Em đi taxi được rồi. Vấn đề của anh lớn hơn em nhiều đó." Cô ta chỉ tay về phía JaeJoong đang khóc và đi ra khỏi khu chung cư.

"Boo, chuyện gì xảy ra vậy? Sao em khóc?" YunHo giơ tay phải của mình để xoa lưng cho JaeJoong.

"Đừng đụng vào tôi" JaeJoong đấy tay YunHo ra.

"Anh không những ngoại tình với tôi sau lưng vợ anh, anh còn có người đàn bà khác ngoài tôi ra." JaeJo ong vừa khóc vừa đánh vào ngực YunHo với đôi bàn tay run rẫy của mình, trong khi YunHo cố xoa dịu JaeJoong bằng cách ôm cậu thật chật.

"Bình tĩnh lại Boo. Anh không có ai ngoài em hết." Anh chùi nước mắt trên gò má của JaeJoong.

"Nói dối" JaeJoong gạt tay YunHo ra lần nữa, "vậy người phụ nữ đó là ai? vợ anh? yeah right. Nếu cô ấy là vợ anh thì cô ấy sẽ khônt đi ra khỏi căn nhà này thậm chí đối xử tốt với tôi. Tôi là người tình của anh trong lời đồn."

"Nhưng cô ấy là vợ anh"

JaeJoong mở to mắt trong ngạc nhiên và bắt đầu nói ngọng " nhưng... nhưng...cô ấy mĩm cười khi thấy em. Cô ấy không tức giận chút nào hết."

"Sao cô ta lại tức giận? cô ta rất vui khi gặp em đó. Trước khi em đến, cô ta cứ đòi anh giới thiệu em với cô ta cả đêm."

'Hở? không hợp lí chút nào.'

" Anh nói dối. Không bà vợ nào vui vẻ khi gặp tình nhân của chồng mình."

"Thật là cô ấy. Nhìn tấm hình ở đằng kia kìa." YunHo chỉ vào tấm hình trên tường.

Đó là 1 tấm hình cưới của YunHo và người con gái xinh đẹp đó. Họ nhìn thật hạnh phúc trong hình, cười tươi và nhiều nữa; chỉ duy nhất 1 điều không hoàn chỉnh trong bức tranh là đôi mắt của họ. Nó không sáng như dự đoán. Ở đấy không có ảnh phản chiếu của người họ yêu.

JaeJoong xem xét tấm hình 1 lúc thì quay sang hỏi YunHo"vậy...chuyện gì đã xảy ra?"

Cười toét mang tai, YunHo cầm tay JaeJoong và nói "Để anh cho em xem cái này, rất thú vị" và YunHo đưa điện thoại của mình cho JaeJoong, người đang nhìn nó vừa thắc mắc vừa tò mò.

"Đây là người đã phá hoại gia đình anh. JinJu nhìn thấy những bức hình này và li di với anh. Em nghĩ anh nên tìm người đó và đòi lại công bằng không?"

YunHo đưa JaeJoong xem những tấm ảnh của cậu tại châu Âu. JeaJoong nhìn YunHo "Ở đâu anh có mấy tấm này?"

YunHo không trả lời nhưng mở hộp tin nhắn và đưa cho JaeJoong xem "và cậu ấy còn quyết rũ anh bằng những lời nhắn gợi tình nữa. Em có thấy cậu ấy quá đáng lắm không?" và anh cười.

"Cậu ấy cướp mất tâm trí anh lần đầu anh nhìn thấy hình của cậu ấy; cậu ấy cướp đi trái tim anh khi lần đầu tụi anh gặp mặt; và cậu ấy đã lấy mất tâm hồn anh khi lần đầu hôn nhau. Nên anh cần phải lấy lại cái gì đó từ cậu ta."

YunHo dừng lại và lấy ra 1 hộp nhỏ màu xanh trong túi quần. Anh mở ra và đưa nó trước mặt JaeJoong " Anh muốn cướp lại trái tim, tâm trí và cả tâm hồn của cậu ấy cả vốn lẫn lời. Cậu ấy sẽ phải trả bằng cách dùng cả cuộc đời của cậu ấy ở bên anh. Câu trả lời sẽ như thế nào hả JaeJoongie?"

JaeJoong cắn môi dưới của mình để kìm lại tiếng khóc vào lúc này. Cậu chưa từng nghĩ rằng dự định chia tay sẽ biến thành lời cầu hôn.

"Em nghĩ đó là chuyện cậu ấy chấp nhận là công bằng thôi, YunHo à."

Họ ôm nhau, hôn rồi lại ôm nhau lần nữa. Thời gian như ngừng trôi tại giây phút này đây. Không có gì quan trọng hơn việc ôm ấp đối phương.

"A" JaeJoong nhảy khỏi cái ôm đó.

"Chuyện gì, Boo? YunHo nhìn người sắp trở thành vợ/chồng của anh.

"Anh gạt em. Anh chưa trả lời câu hỏi của em."

"Câu hỏi gì?"

"Chuyện gì xảy ra giữa vợ anh và anh? Tại sao cô ấy không giận em?"

YunHo cười thầm trước cái bĩu môi của JaeJoong và nói "Cuộc sống không phải là 1 vở kịch Jae. Cô ấy không có phản ứng xấu với em vì anh và cô ta không có gì với nhau nữa. Cô ta chỉ đến thăm và làm phiền anh về em thôi. Cô ấy muốn gặp em."

YunHo cầm tay JaeJoong và kéo cậu ngồi trên chiếc ghế.

"Tụi anh đã chia tay trước khi anh gặp em. À, thật ra là vì cô ấy nhìn thấy mấy tấm hình nhắn. Nhưng đó không phải là chuyện xấu. Vào khoảng thời gian tụi anh chia ra, tụi anh mới nhận ra rằng tụi anh không yêu đối phương như tình nhân hay ít nhất là không còn nữa. Bọn anh quyết định li dị nhưng phải đợi 1 thời gian. Tụi anh không muốn làm gia đình và cha mẹ thất vọng."

YunHo đặt tay mình trên gò má của JaeJoong va để chốp mũi của anh cạ vào mũi của JaeJoong.

"JaeJoongie, cô ấy và anh không còn mối quan hệ đó nữa. Em biết là anh chỉ yêu mỗi mình em thôi, đúng không?" JaeJoong gật đầu.

"Vậy thì đừng nghi ngờ tình yêu của anh dành cho em. Anh không bao giờ lừa dối em."

Cảm giác ấm áp tràn ngập cơ thể JaeJoong 1 lần nữa và cậu ôm YunHo thật chật.

"A" JaeJoong giựt mình và nắm vai YunHo.

"Chuyện gì nữa?"

"Mấy tấm hình và tin nhắn, sao anh có được chúng? I nhớ là em chỉ gởi mấy tấm hình đó cho JunSu và ChangMin thôi, và tin nhắn đó là cho JunSu."

"Anh không rõ làm cách nào nhưng anh tin là Chúa đã sắp đặt tất cả. Anh nghĩ em đã nhầm số của anh và JunSu ngay từ đầu. Và đó là 1 chuyện rất tốt."

"A~ chính vì vậy mà anh biết được nguyện vọng của em và cảm giác của em đối với anh. Anh ăn gian. Em không biết gì hết và đã sập bẫy của anh" JaeJoong bĩu môi lần nữa và quay lưng lại với YunHo.

"Nè, nè. Em đỗ anh trước mà, và đó không phải là bẫy. Anh chỉ dùng những thông tin đó cho lợi thế của anh mà thôi." YunHo ôm cậu từ phía sau và hôn lên gáy.

Cái hôn khiến cho nhiệt độ cơ thể của JaeJoong tăng dần. Từ nụ hôn đã chuyển thành đêm mặn nồng như bao cái hôn của những đêm trước.

Một sự cố tình cờ đã làm thay đổi cuộc sống của hai người xa lạ trở thành một cái gì đó tuyệt vời. Chúa đã bang phước lành cho tình yêu của họ ngay từ đầu.

The End.

(Nhìn trộm những tin nhắn nổi tiếng)

Vào 1 ngày đẹp trời, ChangMin, JunSu và YooChun tò mò về những tin nhắn 'nổi tiếng' đó. Họ lén vào phòng của JaeJoong nơi YunHo đang ngủ và đổi điễn thoại của anh với ChangMin.

"Nhanh lên, nhanh lên trước khi 2 hyung bắt được chúng ta" YooChun hối ChangMin, người đang cầm điện thoại.

"Được rồi, được rồi. Hộp thư đây rồi. Xem nào."

12:15 AM 1/14/09

From: Boo

Tựa đề: làm sao đây X0

Su à, anh phải làm sao đây? Anh ấy hôn anh. Anh ấy hôn anh ngay môi và nó thật là ....xp

1 trong những tin đồn về anh ấy là thật.Anh ấy hôn rất giỏi. Anh phải làm sao nếu anh ấy hôn anh lần nữa?

"Để xem YunHo hyung trả lời sao."

12:17 AM 1/14/09

To: Boo

Tựa đề: làm sao đây X0

Hưởng thụ nó.

"Fufufufu... ma mãnh"

Và họ tiếp tục đọc 1 vài tinh nhắn đại loại như:

11:05 PM 1/20/09

From: Boo

Tựa đề: Anh nghĩ là anh đã yêu anh ấy

Chúng tôi đang dùng bữa. Không phải ở tiệm anh ấy hay mấy nhà hàng sang trọng nào. Anh ấy thật là dịu dàng và nó khiến anh ấy trở nên đáng ngờ. Nó giống như cái lần mà em nói với anh làm sao em mất lần đầu tiên của mình đó. Nếu anh ấy muốn làm chuyện đó thì sao?

11:10 PM 1/20/09

To: Boo

Tựa đề: Re: Anh nghĩ là anh đã yêu anh ấy

Nếu anh yêu anh ta thì hãy tin tưởng ở anh ta.

7:02 AM 1/21/09

From: Boo

Tựa đề: Anh yêu anh ấy

Đau quá đi. Sao em có thể chịu đựng được vậy? Lần đầu của em có đau như anh không? Nhưng anh yêu anh ấy nhiều hơn

8:30 AM 1/21/09

To: Boo

Tựa đề: Re: Anh yêu anh ấy

Lần sau tập trung vào chuyện anh yêu anh ấy cỡ nào.

7:30 PM 1/25/09

From: Boo

Tựa đề: Nguyện vọng của tôi

Su à, đừng tổ chức tiệc sinh nhật cho anh nhé? Đó là ước muốn của anh từ em.

8:45 PM 1/25/09

To: Boo

Tựa đề: Re: Nguyện vọng của tôi

Vậy anh muốn gì từ YunHo?

9:15 PM 1/25/09

From: Boo

Tựa đề: Re: re: Nguyện vọng của tôi

Hoa hồng đỏ và hoa li trắng ;p

Anh chỉ ước anh ấy yêu anh nhiều hơn hiện tại, dành nhiều thời gian cho anh.

9:17 PM 1/25/09

To: Boo

Tựa đề: Re: re: re: Nguyện vọng của tôi

Phê chuẩn J

Điện thoại đột nhiên rung lên như là có tin nhắn mới vừa nhận được.

"Mở ra đi"

6:30 PM 2/14/09

From: Boo

Tựa đề: cái nào?

Giữa kem ngọt và kem trét trên bánh, cái nào có vị ngon hơn trên người em? ;>

"AAAAAAAAAAAA, KKKKKHHHHHÔÔÔÔÔÔNNNNNGGGGGG" 1 giọng âm cao có thể nghe thấy xung quanh khu chung cư đó.

"Thức ăn của em, JaeJoong à. Dừng lại. Đừng dùng babies của em cho cái sex fantasy của anh." ChangMin chạy vào nhà bếp nơi JaeJoong đang nấu đồ ăn.

Hình như JunSu đang trong tình trạng suy nghĩ sâu sắc vì nó cau mày lại.

"Baby, chuyện gì?" YooChun dùng tay xoa tấm lưng của JunSu.

"Em bỏ lỡ hết mấy tin nhắn đó. Nếu em biết thì em sẽ đưa ra lời khuyên cho JaeJoong về lần đầu của anh ấy. Em không biết là họ dữ dội đến như vậy."

"Chúng ta có thể dữ dội hơn họ. Em nghĩ sao?"

Và YunHo giật mình thức dậy từ âm thanh phát ra từ phòng bên cạnh; JaeJoong thì đỏ mặt bởi những âm thanh đó; còn ChangMin thì càu nhàu.

end extra

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top