Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chapter 18

Chapter 18 : Đồ đôi???

---

Bài hát : I Do

Trình bày : 911

Kì này quay lại EDM nha.

---

Mùa đông dần dần đi qua để lại trong ký ức của mọi người những lần chơi ném tuyết.

Xuân dần sang, những cánh hoa anh đào rơi trên tóc nhóm bạn trẻ. Họ đang ở công viên Haido.

- Haiz, ba mẹ chúng ta thật vô tâm. Đi chơi không rủ – Hakiko thở dài.

- Phải đó, đã thế còn đi Maldives nữa.

- Thôi đi, chẳng phải chúng ta cũng dự định đi hay sao? – Kento xua tay, dựa vào gốc cây.

- Tadashi, chúng ta sẽ đi đâu đây?

- Chúng ta đi Anh. Thấy sao? – Giọng Tadashi

- Được đó, chúng ta đi mấy nước Châu Âu đi ! – Hinoku tán thành, vỗ tay.

- Kaiko, cậu thấy sao? – Anh quay qua hỏi.

- Được đó, mình cũng muốn đi đến đó một lần. – Kaiko cười cười, dựa vài vai Tadashi – Nhưng mà cho Aiko, Yuki với Suzumi đi với. Mình rất quý các cậu ấy.

- Được, mấy người đó có thể đi chung, nhưng tớ sẽ không lo tiền ăn chơi đâu. Tớ khao tiền khách sạn – Tadashi nói, môi có chút cong.

- Cảm ơn cậu nha. Để tớ nói. – Kaiko mở điện thoại lên.

Cô nhắn tin bằng Messenger.

- Nè, đi Anh nhưng mà ở thành phố nào vậy? – Mokito hỏi.

- Luân Đôn. Tớ đặt khách sạn rồi. Đặt 2 phòng.

- Sao lại là hai phòng?

- Khách sạn đó, một phòng có 4 giường. Ba giường tầng và một giường đơn. Một phòng 7 người – Tadashi kể – Chúng ta chia phòng trước.

- Một phòng nam, một phòng nữ!

- Nhưng mà nữ thì chỉ có Hakiko biết võ, còn lại không ai biết. Chúng ta nên cho ai đó theo bảo vệ. – Hiroshi nói.

- Anh Hiroshi, em đề cử nè!!! – Hakiko giơ tay, đầy ý cười.

- Em nói đi!

- Cho anh Tadashi qua phòng chúng ta đi, cảnh sát thì phải biết võ rồi nhỉ? Anh biết võ gì?

- Karate – Tadashi trả lời lạnh lùng.

- Nhưng mà Hakiko, anh hai em cũng học cảnh sát mà! – Hinoku nói.

- Anh hai, anh biết võ gì nói em nghe?

- Anh chỉ mới biết vật tay thôi! – Hinoku gãi đầu.

- Thì đó, Tadashi, anh thấy sao? – Minako hỏi.

- Sao cũng được. Anh thấy chuyện đó bình thường. Anh ngủ giường đơn – Tadashi nói.

- Vậy là anh đồng ý nhé. Quyết định vậy đi. – Kiyoshi nói.

- Chúng ta có nhiêu người.? – Kento hỏi.

- Để chị đếm! – Kaiko nói.

Tadashi, Hiroshi, Kiyoshi, Kaiko, Kento, Hinoku, Hakiko, Mokito, Minako, Yuki, Kaiko, Suzumi.

- A, tổng cộng là 12 người! – Kaiko nói.

- Phòng 7 phòng 5 nha! – Minako – Phòng 7 là bao gồm 6 nữ 1 nam, phòng 5 là 5 nam. – Kaiko cười.

- Tadashi, anh sướng thật đấy. Nói nghe nè, anh đừng ăn chị Kaiko trong phòng nha, bị người khác phát hiện là toi đó. Nhưng mà hai người đã ngủ chung với nhau cũng mấy tháng rồi chứ bộ – Hiroshi cười gian liền bị Tadashi cú một cái.

- Tadashi-kun, vậy nào đi? – Mokito hỏi.

- Ngày kia. – Tadashi trả lời lạnh lùng.

- Hả???? Vậy sao soạn đồ kịp??? – Cả đám hét.

- Thì mấy cậu cứ soạn đi, tớ với Kaiko soạn xong rồi. – Anh cười đắc thắng. – Tớ phải đi mua đồ rồi, bye bye!

Anh toan bước đi, Kaiko cầm túi xách chạy theo.

- Tadashi đúng là luôn làm cho người khác ức chế mà, sao Kaiko-chan lại có thể thích hắn ta chứ? – Hinoku nói, mọi người đa số gật đầu tán thành.

---

- Tadashi, cậu định mua đồ gì thế?

- Cậu nhớ tớ hứa món quà sinh nhật tớ tặng không? Tớ quên cũng khá lâu rồi, giờ nhờ lại cũng hơi kỳ nên tớ sẽ chở cậu đi. Cậu muốn tớ tặng gì?

- Tớ muốn cậu tặng giày!!!!

- Lên xe đi.

Anh chở cô đi đến một cửa hàg chuyên bán các loại giày nổi tiếng thế giới như : Adidas, Converse, Nike và Vans.

- Tadashi, tớ nghe nói chỗ này đắt lắm!

- Cậu được mua hai đôi, lựa đi. – Anh nói.

- Vậy cậu đợi mình nhé.

Sau 30 phút, cô đã chọn được hai đôi giày vừa ý.

- Kaiko, mình có cảm giác như cậu thích Converse thì phải!

- Đúng vậy, rất thích cơ.

- Cậu ra ngoài xe đợi mình đi, mình tính tiền.

- Ok, mau ra nhé.

Cô chạy ra, anh bên trong vừa tính tiền vừa nói.

- Cô hãy lấy hai loại này nhưng là của nam, size 41 giúp tôi.

- Quý khách đợi chút ạ.

---

- Tadashi, sao lúc nãy cậu tính tiền lâu thế? – Kaiko và Tadashi đang cùng nhau ngồi xem phim Beauty and the Beast (phiên bản đời thật) trên kênh Fox Movies thì đột nhiên Kaiko hỏi.

- Người ta nói là đang sale gì gì đó, tính qua tính lại rồi lộn lu xa bu. – Anh nói dối không chớp mắt.

- Ồ. Nhưng mà công nhận chỗ đó bán giày đẹp thật đấy. Đắt tiền nhưng đáng tiền.

- Xem phim đi – Anh xoa đầu cô.

- Tadashi, mai đi lúc mấy giờ vậy? Cả nhóm biết mà không ai nói cho tớ.

- Mai, 8h sáng có mặt tại sân bay Tokyo. Chúng ta ở nhà ăn sáng rồi đi tới sân bay.

- Cảm ơn nha. Để tớ kiểm tra kĩ hành lý lại đã. – Kaiko nói, chạy lên lầu.

Anh chuyển kênh. Xem Sherlock Holmes cũng đỡ hơn xem cái kia.

** Ngày hôm sau **

Kaiko thức sớm hơn Tadashi một chút. Cô vừa thức thì đập vào mắt cô là khuôn mặt của Tadashi. Và ngời ra, cô còn gối đầu trên cánh tay lực lưỡng của Tadashi nữa.

Khuôn mặt như tạc tượng kia đang nằm ngủ, đôi mắt nhắm kĩ nhưng phía dưới mi mắt sắc như gươm vẫn nhìn thấy có màu lam và tím biếc. Sóng mũi cao thẳng, đôi môi hơi mọng khiến người ta người ta nghĩ ngay đến mỹ nam a.

Cô chạm nhẹ vào da mặt anh, hàng lông mày thanh tú nhíu lại, sau đó lại thả lỏng. Cô chạm lần nữa, anh không nhíu mày. Lúc này, cô có thể nhìn thấy từng sợi lông tơ trên mặt anh.

- Ưm … – Anh trở người để máu lưu thông làm cô giật mình rút tay lại.

Cô ngước nhìn đồng hồ, chỉ mới có 7h sáng thôi.

Lặng lẽ rời khỏi giường, cô tìm thứ gì đó để làm cho anh ăn.

Cô quyết định làm cho anh ăn món Donburi [1].

[1] Donburi là từ dùng để chỉ món gồm một bát cơm đơn giản với một số thực phẩm khác được trộn bên trong bát cơm. Donburi xuất hiện tại cả những nhà hàng đặc sản, nhưng đồng thời cũng là một món ăn phổ biến mà ta có thể tìm thấy trên thực đơn của tất cả các loại nhà hàng quán ăn. Một số loại donburi phổ biến nhất là gyudon (cơm thịt bò), katsudon (cơm với tonkatsu), tendon (cơm với tempura), oyakodon (cơm với thịt gà và trứng), tekkadon (cơm với thịt cá ngừ – maguro), và kaisendon (cơm với hải sản sống), đây Kaiko làm cho Tadashi ăn gyudon.

- Nguyên liệu vừa đủ, vậy là có thể làm rồi.

Cô bắt tay vào làm được 30 phút thì xong, vừa kịp lúc Tadashi thức.

- Cậu làm món gì thế?

- Donburi gyudon, cậu ăn đi. Mà cậu vệ sinh cá nhân chưa?

- Rồi.

Hai người cùng ăn sáng rồi vội thay đồ.

Hai người thay đồ cùng một lúc nhưng lại mặc đồ đôi.

- Trời, cậu … cậu … – Kaiko nghẹn họng, chỉ lên người Tadashi. Cô mặc một chiếc quần thun đen, cùng với chiếc váy trắng ngắn hơn đầu gối một tí, mặc cho thoải mái. Anh thì mặc quần tây, mặc áo phông có biểu tượng của Captain America (biểu tượng là cái khiên)

- Có sao đâu. Đi lẹ không thôi trễ chuyến bay – Anh xách một cái vali lớn và một cái vali nhỏ xuống lầu.

- Ừm, cậu mang giày vào đi, để tớ giữ tạm hai cái vali.

- Ừ, cậu xách vali nhỏ nhé. Ngồi xuống mang giày đi. – Anh nói.

- Để tớ bỏ đôi giày trắng vào vali đã rồi mang giày.

Cô bỏ một hộp để giày vào vali lớn rồi mang đôi giày Converse màu galaxy vào. Anh thấy thế thì cũng bỏ đôi giày mới vào vali lớn và chọn đôi giày hệt như cô.

- Đi thôi – Cô không để ý đến đôi giày của anh mà đi ra taxi đang chờ phía trước. Tài xế đặt hai cái vali vào cốp, Tadashi khóa cửa nhà lại rồi tới sân bay.

Tới sân bay thì chỉ có ba cô bạn của Kaiko tới.

- Kaiko-chan!!! – Yuki vẫy tay, Kaiko chạy lại

- Kỳ nghỉ đông này thật thú vị a!!! – Aiko cũng ôm chầm lấy cô.

- Các cậu hùa nhau ôm mà không cho tớ ôm à? – Suzumi cười.

- Các cậu nên cảm ơn Tadashi đi a. Cậu ấy khao các cậu tiền khách sạn đó.

- Cảm ơn đại chủ nhân của gia đình Kudo, chồng tương lai Kaiko-chan a! – Yuki cười gian.

- Mấy cậu này, cảm ơn kiểu gì thế?

- Thôi, đừng cãi nữa! – Suzumi ngăn.

- Kaiko, tớ đi kiểm tra hộ chiếu, cậu chờ đây nhé.

- Ừm.

Tadashi chạy đi, bốn cô gái tìm một băng ghế nào đó cùng với mấy chiếc vali đặt cạnh rồi ngồi tám chuyện.

- Hôm nay đi Luân Đôn, xứ sở sương mù, cực kì lãng mạn nên cặp đôi nào đó đã mặc đồ đôi
Đúng không Suzumi-chan? – Aiko cố tình nhấn mạnh ba chữ "mặc đồ đôi"

- Phải đó, tông đen trắng, đã thế còn mang đôi giày Converse màu galaxy nữa. Ghen tỵ chết mất!!!

- Giày đôi??? – Kaiko ngờ ngệch.

- Chẳng lẽ cậu không nhận ra?? Đôi giày mà Kudo-kun mang giống hệt của cậu nhưng size lớn hơn thôi! – Yuki dùng khuỷu tay chọc cô.

- Thật sao???

- Thật, lát ra cậu xem nhé.

- Chị dâu!!!!!

Kiyoshi từ đâu chạy lại, thở hồng hộc.

- Chị dâu??? – Ba cô bạn dần hiểu ra.

- Kiyoshi, em chạy đi đâu mà vội vậy?

- Em đi tìm chị dâu khắp sân bay mới thấy đó. Đi thôi, chuyến bay sắp rời phi trường rồi.

Bốn người nghe vậy mặt đanh lại, cầm vali chạy nhanh hết mức có thể.

Khi đến cửa máy bay thì gặp nhóm bạn, họ đang đứng đợi.

- Xin lỗi nha – Kaiko gãi đầu cười trừ.

- Không sao đâu Kaiko-chan! Chỉ vừa mới bắt đầu thôi! – Hinoku. – Tớ nghe nói là Tadashi đặt vé máy bay khoang hạng nhất đấy. Chúng ta phải cảm ơn rất nhiều đó nha.

- Ok!!!!

Tadashi đứng đầu nhóm, đưa 12 vé cho tiếp viên. Chị ấy cười, gật đầu đưa nhóm họ lên khoang hạng nhất.

- Tuyệt quá. Ghế êm quá đi! – Hinoku nhảy ngồi lên ghế.

- Chị ơi, ngồi ghế nào cũng được đúng không chị?

- Hôm nay ngoài 12 quý khách đây còn 4 quý khách khác cũng ngồi khoang này, mọi người ngồi chỗ nào cũng được nhưng trật tự nhé. Cảm ơn quý khách! – Chị ấy được kêu là "chị", lòng như lên 9 tầng mây, cười toe toét trả lời.

- Cảm ơn chị! – Minako cúi đầu.

Họ ngồi cùng một dãy phía bên trái.

Từ lúc ngồi cạnh đến giờ Kaiko cứ nhìn chằm chằm vào đôi giày Tadashi, sao mà nó giống với của cô đến thế? Nhưng sợ anh giận nên cô không dám hó hé.

- Anh hai! – Hiroshi khều khều vai anh.

- Gì vậy?

- Anh hai, sáng nay em chưa ăn sáng. Mấy cô tiếp viên xinh đẹp kia nói là lát nữa sẽ có món ăn tự chọn đó. Anh cho em tiền đi.

- Đồ ngốc, anh trả tiền cho cái đó luôn rồi. Ăn thoải mái đi – Anh xoa đầu cậu em trai.

- Yeah, cảm ơn anh!!!

End chap.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top