Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 3

Chỉ như Isis đã nói. Teana đã tỉnh và lòng vòng vào ngày sau đó. Teana tham dự vào dịch vụ như thể là luôn luôn. Mahado cầu nguyện mặt trời mọc như ngày qua ngày nhưng những người tham dự để ý thấy rằng anh đã cộng phụ thêm hơn là bình thường.

" Ban cho ánh sáng của ngài lên đứa con trai sẽ gia nhập với ngài bằng quả cầu ở thiên đàng." Mỉm cười, tất cả nhận thấy rằng đó là thời gian để thông báo cho hội đồng rằng người thừa kế mới sẽ sớm xuất hiện. Trò chuyện dễ thương với nhau. Tất cả những cận thần quan tâm phụ vào việc chào đón vợ của Pharaong. Lịch sự chào đón mỗi người đến chỗ cô, Teana cảm thấy như thể những ngày xưa đã là cơn ác mộng, dễ quên. Cuối cái dịch vụ này thì người duy nhất mà cô chưa chào đón là chính bản thân Pharaong. Thành thật thì cô muốn tảng lờ anh để rồi cô không nhớ nhưng bởi nghi thức ngoại giao thì cô không thể.

Atemu nhìn vào phía Teana. Anh đã lãng tránh cô ngay khi nghi thức ngoại giao được tuyên bố là anh có thể, hình dung rằng cô không thể nhìn thấy anh. Nhưng với lời thông báo khôn khéo của Muhaado thì hoàng cung và con người cần biết rằng họ không cãi nhau hoặc theo cách nào đó kì lạ với nhau. Bước qua phía cô, anh chìa tay giúp cô từ tư thế đang ngồi.

"Thưa quý cô." Cô gật đầu công nhận.

"Thưa ngài." Anh tự mắng mình. Bao nhiêu lần anh đã bảo cô đừng nói ngay những từ ngữ đó mà? Bây giờ chính anh đang làm vậy. Dựa dẫm vào nghi thức ngoại giao hơn là tình cảm hoặc cõi lòng.

"Teana...Ta xin lỗi là những điều đó đã xảy ra theo cách này..." Teana gật đầu.

"Nếu ngài nghĩ đó là dành cho sự tốt nhất thì là vậy đi, thưa ngài. Tốt, họ đã về để đền bù rồi."

"Teana..." Cô túm bàn tay mình ra khỏi lịch sự đến mức có thể.

"Thiếp chắc chắn rằng ngài ấy có thứ gì khác để trông nom hơn là người vợ đầu tiên này rồi. Nếu ngài có thể thứ lỗi cho tôi không?" Cô cúi xuống càng ít thấp khi cô dám và bước ra khỏi. Cô biết rằng cô vô cùng thô lỗ nhưng cô thật sự không muốn gần anh vào khoảnh khắc này. Cô tha thứ. Việc cô rất dễ dàng tha thứ cho anh làm cô sợ hãi nhưng không có nghĩa là cô sẽ để anh biết việc đó. Có lẽ cô có thể trò chuyện với Isis. Những phụ nữ lớn tuổi hơn có vẻ biết nhiều về những thứ mà chính bản thân Teana cũng không biết.

Cô biết cô phải đợi người hầu của mình hoặc người bảo vệ, thậm chí Mana, nhưng cho một lần trong cuộc đời, cô muốn tự mình bước đi. Cô tự mình lang thang hành lang, tự hỏi sự rắc rối của kiến trúc mà cô không bao giờ để ý đến trước đó, thứ gì đó làm cho cô giữ ý nghĩ về Pharaong.

Cô nghe tiếng động nhẹ phía sau và xoáy xung quanh nhưng không có ai ở đó. Một lần nữa, có tiếng động nhưng lần này nó đến từ phía khác. Lần nữa, cô xoáy. Bắt đầu nghĩ ngợi rằng có lẽ đó là lí do mà cô không bao giờ được cho phép thang lang xung quanh một mình. Lần nữa cô quay lại chỉ thấy đụng vào một người phía sau cô.

"Ồ, pháp sư Seth!" Anh nhìn cô một cách độc ác. Cô biết rằng anh không chủ tâm có ý nhưng ánh nhìn chằm chằm cùng lúc làm cô sợ hãi.

"Thưa hoàng hậu, lệnh bà không nên tự mình lang thang. Ai biết chuyện gì có thể diễn ra." Cô cố đứng lên đến anh, cô vẫn còn có phẩm giá nào đó.

"Tôi có thể làm thứ mà tôi hài lòng trong chính gia đình mình. Không có ai ở đây có thể tấn công tôi vào sự chú ý ngắn ngủi này hoặc là không có lính gác tốt như khanh tuyên bố đâu." Nhưng vị pháp sư từ chối trêu chọc. Anh đơn giản là nhún vai.

"Như cô nói. Nhưng nếu tôi là cô thì tôi sẽ cẩn thận. Pharaong có số lượng kẻ thù không thể nói được bao nhiêu đâu đấy. Sau chốt lát Teana nhận ra rằng mặc dù cô có không thích pháp sư Seth bao nhiêu thì cô cũng nên hỏi về sự hộ tống của anh đến phòng cô. Cô không quen lối đi quá tối cho dù mặt trời đã lên hoặc quá im lặng.

Bây giờ cô nghĩ về việc đó, nên có một tá người hầu bây giờ. Chuẩn bị cho bữa ăn đầu tiên của ngày, chạy việc và lau chùi. Trở nên quan tâm, cô tiếp tục sự truy lùng để tìm ai đó. Một tiếng ồn đến.

"Bây giờ tôi đơn giản là quan tâm bản thân. Không có ai định hại tôi..." Cô quay lại và lần nữa đâm sầm vào ai đó. Nhưng lần này đó không phải là người mà cô biết. Thay vào đó thì cô nhận thấy chính mình đang nhìn vào đôi mắt máu xanh nghiêm khắc.

"Đừng quá chắc chắn về người đó." Teana sắp la lớn và chạy đi vì việc đó thì có một bàn tay che miệng cô và thật sự bao phủ bất cứ tiếng ồn mà cô có thể phát ra. Con dao nhọn kề vào cổ họng cô là cô xem xét lại toàn cảnh của việc chạy trốn. Cô đã quay mặt để cô có thể không còn nhìn thấy người đó nữa và va vào ngực của họ. Người đó rõ ràng là đàn ông. Hắn nói giọng lạnh lùng.

"Cá nhân tôi ghét đe dọa phụ nữ nhưng thời gian liều lĩnh gọi mời sự cân đo liều lĩnh. Tôi không có chủ ý." Con dao cắm sâu một chút vào làn da cô đủ để làm cô đau nhưng vẫn chưa đủ để chảy máu." Cô xem, không ai đáng lẽ ở xung quanh đây. Seth ngu ngốc đó chỉ là vừa mới vuột mất tôi đấy và rồi cô ghé qua. À, cô có thể tưởng tượng sự ngạc nhiên của tôi. Người vợ đầu tiên của Pharaong vĩ đại!" Hắn thốt ra phần cuối như thể đó là lời khiếm nhã. Teana can đảm nói dù cho giọng nói của cô run rẩy hơn cô muốn.

"Ngươi muốn gì."

"Với cô à?" Không có lời nào ngoài im lặng và có lẽ là một chút tiếng la." Teana run rẩy. Cô không biết việc gì sẽ xảy ra và cô đang bị kẹt trong vòng tay của một kẻ sát thủ thô lỗ, người có vẻ như là hơn cả việc sẳn sàng hại cô và cô không có sự kháng cự được. Hắn tiếp tục nói và bắt đầu bước đi và giữ Teana ở phía trước hắn. "Cô thấy đấy. Ta không phải chỉ đơn thuần là tên cướp." Teana lặng lẽ khịt khịt mũi không tin. Người đàn ông này là bất cứ ai thì hắn cũng không phải chỉ đơn thuần là tên cướp. Cô có thể cảm nhận nụ cười tự mãn của hắn." À, có lẽ là không quá ngây thơ. Tuy nhiên, ta là cướp. Ta cướp lăng mộ một cách bình thường. Ít cơ hội bị bắt nếu chỉ có những người xung quanh đều bị chết. Nhưng cô thấy đó, lâu đài này chứa thứ gì đó có giá trị vĩ đại. 7 món đồ thật sự. Mỗi thứ được canh phòng cẩn mật ở những nơi khác nhau. Nhưng để nhử những lính gác ra thì ta sẽ cần một ít trò tiêu khiển mà chúng ta sẽ gọi nó hé? Gần như may mắn là cô phá hủy kể hoạch bắt đầu của ta. Cái này nhiều hơn là tiếng kêu vào." Teana thích tên cướp giữ im lặng. Lời của hắn làm khó chịu.

"C...cái gì khiến ngươi nghĩ là ta sẽ la?"

"Ồ, ta có cách của ta. Cô là phụ nữ. Cô yếu đuối và cô không có đủ tinh thần để không la. Đừng cãi. Đó chỉ là sự thật đơn giản." Teana quay lại với cơn giận dữ lặng thầm. Sự thật đó là thứ mà cô đã được dạy trong suốt cuộc đời nhưng nghe lời đó đến từ...tên cướp này làm cô tức giận dữ dội. Do đó cô ương nghạnh giữ im lặng. Hắn cười thầm. "Cô là kẻ câm lặng. Hầu hết phụ nữ bắt đầu la lên với ta chỉ với việc nói như vậy. Chứng tỏ quan điểm của ta, phải không?"

Họ khoanh tròn một góc và Teana có thể thấy rằng cô ở gần chính căn phòng của mình. Nếu cô có thể tìm cách nào đó giải thoát rồi chắc chắn cô có thể đi đến họ và có được sự giúp đỡ...

Thình lình, người đàn ông phía sau cô chửi rủa và đánh rơi con dao. Một lần nữa cô xoay vòng thấy một hình dáng với mái xù màu trắng biến mất quanh một góc mà cô vừa đến từ đó nhưng nó va đụng vào cô trước khi cô có thể di chuyển.

"Teana! Cô ổn chứ? Hắn có làm hại cô không? Ồ, tôi xin lỗi, tôi nên đi cùng cô nhưng tôi sắp thực hiện trò tinh nghịch thực sự vĩ đại này khi tôi thấy. Tôi có thể đi sau hắn nếu cô muốn? Cô có muốn tôi? Cô có muốn tôi đến triệu những lính gác? Cô..." Sau khi không thở nổi thì Mana nhìn vào Teana đang mỉm cười thư thái vào lúc này.

"Tôi không sao, Mana. Xin, cô có thể hộ tống tôi đến căn phòng của mình để khai báo cho những lính gác về thứ diễn ra không?" Mana trông lo lắng.

"Cô chắc là cô sẽ ổn với chính bản thân mình chứ? Ý tôi là tôi có thể đưa ai đó đến ở với cô..." Teana lắc đầu.

"Tôi sẽ khỏe. Tôi cần thời gian suy nghĩ." Mana gật đầu và làm như được bảo. Sau khi chờ Teana bảo tạm biệt, cô chạy gấp ra khỏi tìm những lính gác gần nhất có thể tin vào câu chuyện của cô.

Teana thở dài và nằm xuống. Cô có nhiều thứ nghĩ ngợi. Người đó là ai? Cách nào mà hắn đi vào hoàng cung? Thứ gì quan trọng đối với hắn quá vậy? Và, câu hỏi đã chôn vùi trong những sự kiện gần đây nhưng vẫn dính trong tâm trí của cô là cô có mang trong người đứa bé không? Cô sẽ mang kẻ thừa kế ngai vàng sao? Cô lăn qua và thở dài lần nữa. Cô không có câu trả lời cho bất cứ câu hỏi nào.

"Tôi đang nói cho cô! Đó là sự thật! Cô phải tin tôi!" Mana đang cố thuyết phục những lính gác rằng cô không nói câu chuyện thêu dệt nhưng họ chỉ cười lớn và vẫy vẫy để cô đi. Lầm bầm về những trò vui và những người không thể tham gia trò đùa, cô chạy đến tìm Muhaado. Ít nhất là anh có thể tin cô và làm việc gì đó về người đột nhập.



Trong khi đó, Atemu đã được hội đồng pháp sư triệu tập. Có chủ đề quan trọng để thảo luận. Thứ phải được thực hiện với những món bảo vật Ngàn năm. Một số đã có nơi. Isis, là ví dụ, đã ở trong việc canh giữ Vòng cổ. Luôn luôn theo sau cô. Tuy nhiên, có vài thứ vẫn chưa tìm người sử dụng. Isis đang báo cáo chúng về sự cần thiết.

"Cuộc tranh chấp lớn sẽ xảy đến đất nước này. Thứ mà ta đã thấy. Không có món bảo vật thiêng liêng, ta sợ rằng chúng ta có ít cơ hội vượt qua việc đó. Những món bảo vật cần phải có người sử dụng." Mọi người đồng ý. Bây giờ chỉ có một câu hỏi là ai sẽ canh giữ bảo vật nào?  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top