Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 24

Hết phần kia rồi nên up tiếp truyện này nhé :)

Dịch Phong quay trở về phòng thay y phục. Bình thường tiểu tử rất cẩn thận chốt cửa lại, nhưng hôm nay tâm trạng có chút không thoải mái, lại bị Thái tử vô cớ mắng xối xả nên Dịch Phong đi thẳng một mạch vào phía sau tấm rèm lớn trong phòng. Vừa cởi bỏ y phục ướt nhẹp vừa lầm bầm:
"Ở đây chắc ta chết sớm mất thôi. Toàn những kiểu người kỳ lạ."
Thái tử đi đi lại lại một chút, vẫn thấy trong lòng không thoải mái, liền vội vã đến tư phòng của Dịch Phong. Thấy cửa phòng không chốt lại, Vỹ Đình mặc nhiên bước vào, ngay khi tay người vén chiếc rèm lớn sang một bên, lập tức cảnh tượng không nên nhìn thấy đập thẳng vào mắt. Dịch Phong vì quá bất ngờ, vơ vội chiếc áo lên che lấy người mình. Thái tử vội vã quay mặt đi, khó xử:
"Ngươi...Ngươi làm cái gì mà lâu vậy?"
Dịch Phong chỉ thiếu nước hét toáng lên, lại thấy thái tử điện hạ hỏi han vô lý, tiểu tử lắp bắp:
"Điện hạ, người người..."
Vỹ Đình quay lưng lại với Dịch Phong, khẽ hẵng giọng:
"Có vài việc ta muốn nhắc ngươi nên đi qua đây tiện thể..."
Dịch Phong vội vã ngắt lời:
"Tiện thể sao? Người...đừng có mà quay mặt lại!"
Dịch Phong vội vã mặc y phục. Xong xuôi lập tức đứng trước mặt Thái tử, ánh mắt chằm chằm nhìn vào người đối diện vừa dò xét vừa ấm ức:
"Rốt cuộc thì Thái tử có chuyện gì mà cứ có vẻ mờ mờ ám ám vậy?"
Thái tử Vỹ Đình lấy quạt gõ lên đầu Dịch Phong, nét mặt vẫn còn chút khó chịu:
"Lại còn thái độ với cả ta cơ đấy! Ngươi lại còn giám bảo ta mờ ám!"
Dịch Phong chống nạnh:
"Lại còn không phải! Giữa ban ngày ban mặt ngài lại xông vào tư phòng của người khác, trong lúc ta không chút đề phòng."
"Sao nào? Tư phòng của ngươi là của ta, cả cung này là của ta. Lại còn nói đến chuyện giữa ban ngày ban mặt...Thế sao lúc nãy giữa ban ngày ban mặt ngươi cùng Tam đệ..."
Thái tử nhận ra mình đang nóng giận quá đà. Dịch Phong lắng nghe chăm chú, thấy bộ dạng của Thái tử điện hạ, tiểu tử nhíu mày nhớ lại chuyện lúc nãy bên bờ sông:
"Không lẽ..."
Thái tử tỏ vẻ hậm hực:
"Ngươi...Ngươi lo mà đi làm việc đi, việc ở thư phòng cũng nhiều mà suốt ngày cứ làm những chuyện không đâu. Ai mới là chủ tử của ngươi hả?"
Vỹ Đình bỏ đi trong khi Dịch Phong chưa kịp đáp lại lời nào. Tiểu tử đứng ngẩn ngơ người một lúc. Trong lòng thầm nghĩ, vừa nghĩ tới lại cảm thấy có chút xấu hổ: " Không lẽ Thái tử, ngài ấy nhìn thấy mình cùng Tam hoàng tử..." Dịch Phong lầm bầm:
"Ôi cái thân thể của ta! Không phải ai muốn nhìn cũng được nhìn đâu nhé! Không chút tự trọng."
...
Dịch Phong dọn dẹp thư phòng cẩn thận, sắp xếp mọi thứ ngăn nắp. Tiểu tử thấy ấm trà đã cạn liền tay đi pha ấm trà mới. Đúng lúc Triệu tướng quân đi vào. Dịch Phong trong giây lát nhìn thấy chỉ mỉm cười mà quên mất hành lễ. Thái tử thấy vậy lập tức "dạy dỗ":
"Dịch Phong, sao không có chút phép tắc nào vậy?"
"Ta..."
Dịch Phong hành lễ rồi bước ra ngoài. Triệu tướng quân thấy thế, khẽ cười:
"Tiểu tử ấy thường ngày nghịch ngợm, Thái tử điện hạ phải lao tâm rồi!"
Vỹ Đình chưa từng thấy khuôn mặt lạnh băng của Triệu tướng quân nở một nụ cười như thế, cũng hơi tò mò nhưng không tiện hỏi. Trong đầu Thái tử thoạt nghĩ tiểu tử ấy có điều gì có thể khiến tất thảy mọi người yêu quý đến vậy.
"Thư đồng của ta ấy hả, không gây ra rắc rối này thì cũng gây phiền hà chuyện khác!"
"Điện hạ quá bao dung y rồi."
"Có chuyện gì xảy ra ở phía Bắc sao? Tướng quân lại tới đây vòa lúc này!"
Triệu tướng quân gật đầu:
"Quả thực là có chuyện. Quân nước A Lan dạo này thường xuyên gây rối."
Thái tử khựng lại:
"Nước A Lan sao? Tướng quân đã điều tra kỹ càng chưa?"
" Không sai được! Không hiểu có chuyện gì họ lại phá vỡ liên minh bấy lâu nay như vậy."
...
Dịch Phong ăn vội đĩa điểm tâm trên bàn, nhìn Triệu tướng quân đang đăm chiêu.
"Huynh lại có chuyện gì suy nghĩ vậy?"
"Việc quân thôi!"
"Sao? Lại có chuyện gì sao?"
"Mấy chuyện này đệ đừng để ý tới. Mà này, sau này cư xử cẩn thận một chút."
"Đệ làm sao chứ?"
Triệu tướng quân đánh một cái rõ đau lên đầu Dịch Phong:
"Còn nói nữa. Giữ khoảng cách một chút với Tam Hoàng tử."
"Chuyện này..."
"Hoàng thất, tốt nhất đệ không dính líu tới chừng nào là tốt chừng đó! Hiểu chưa?"
Dịch Phong nhún vai:
"Làm như đệ muốn liên can đến mấy người kia không bằng!"
"Tóm lại thì đệ lo mà cư xử đúng mực!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top