Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Naruto ngạc nhiên. Cuộc chiến này đã diễn ra thuận lợi bất chấp số lượng của đối thủ. Naruto vui mừng và quyết định rằng những kẻ này chắc chắn là những con hồ ly mà Sakura đã nói trước đó. 

Naruto đấm thẳng vào mặt đối thủ, kết liễu anh ta bằng một cú đá tròn. Cậu đáp xuống bên cạnh thầy của mình và liếc nhìn người đàn ông cao hơn. Sensei của cậu đã kích hoạt Sharingan và hạ gục đối thủ một cách dễ dàng. 

Naruto có một khoảnh khắc dừng lại để chiêm ngưỡng thầy Kakashi chiến đấu, trước khi quay lại chiến đấu với kẻ thù tiếp theo của mình.

"Thầy Kakashi." Cậu gọi " Thầy có nghĩ rằng Hajime đang ở đây không?"

Kakashi chém xuyên qua ngực của đối thủ, khiến anh ta ngã lăn ra đất, "Không có." Kakashi lại nhìn xung quanh. Số lượng đối thủ đã giảm dần đi.

"Naruto! Kakashi-sensei! Đằng sau hai người !"

Naruto và Kakashi xoay quanh cùng một lúc. Một trong những người đàn ông mà họ tưởng là đã chết đang nhảy lên không trung về phía họ, hay chính xác hơn là về phía Kakashi. 

Đã quá muộn để né tránh cuộc tấn công và thay vào đó Kakashi đã thực hiện thói quen tấn công. Kakashi túm lấy người đàn ông quanh cổ khi họ tiếp xúc. Người đàn ông xoay quanh, nắm lấy Kakashi bằng một tay. Cùng với đó, anh ta thò tay xuống và đâm một cây senbon vào cổ Kakashi

Kakashi lầm bầm, hất người đàn ông ra khỏi anh. Đầu anh rơi xuống với một vết nứt nặng và lớn.

Kakashi đưa tay lên cổ, rút ​​kim ra. Kakashi giơ những ngón tay lên, liếc nhìn những vệt máu trên đầu. Lấy hai kunai từ túi của mình, Kakashi đã hạ gục hai kẻ tấn công còn lại đang tiến về phía mình.

Naruto cũng kết thúc với nó như vậy.

Từ vị trí của mình chống lại bức tường bị phá hủy, Sakura điều chỉnh băng dán tạm thời của mình. Cô rón rén chạm vào đầu mình, ít nhất là máu bắt đầu khô lại và ngừng chảy. Cô tập trung thêm một chút charka vào khu vực; nhẹ nhõm vì bây giờ các đồng đội của cô đã an toàn và cô có thể tập trung vào việc chữa lành vết thương khó chịu.

Naruto lúng túng xoa vai, vấp vào Sakura, "Cậu ổn chứ?"

Cô càu nhàu khẳng định. "Tớ ổn Naruto."

"Thầy Kakashi?"

Kakashi đang xoa xoa cổ anh, "Thầy ổn Naruto."

"Thế còn Fumio-san?"

Kakashi bước tới, đan xen giữa đồ nội thất và những mảnh tường. Anh quỳ xuống bên cạnh Fumio. Máu đã bắt đầu chảy quanh đầu anh ta và khi Kakashi chạm vào cổ anh để kiểm tra mạch, sự nghi ngờ của anh đã được xác nhận.

Anh nhìn lên đội của mình, lắc đầu, "Anh ta chết rồi."

Naruto tức giận, nghiến răng.

"Hajime sẽ phải trả giá cho việc này." Cậu lẩm bẩm.

Kakashi quay trở lại nhóm, gật đầu trước những lời của Naruto, "Anh ta sẽ trả giá, Naruto. Nhưng ngay bây giờ, chúng ta phải báo cho ai đó về cái chết của Fumio."

Sakura ngẩng đầu lên, một tay đỡ vết thương đang lành của cô, "Anh ta có thể có gia đình hoặc một quan hệ gì đó."

Kakashi gật đầu, "Mặc dù anh ta rất sợ. Tôi nghi ngờ anh ta có bất kỳ người thân nào ở trong tòa nhà này."

Naruto lắc đầu, "Và thầy có nghĩ là ai đó sẽ chạy đến khi vụ nổ xảy ra phải không?"

Kakashi trông có vẻ nhăn nhó, "Ít nhất chúng ta cũng biết rằng Hajime đứng đằng sau chuyện này. Dân làng dường như sợ anh ta. Không ai muốn can thiệp vào công việc của anh ta."

Sakura mỉm cười buồn bã, "Fumio-san thực sự khá dũng cảm phải không?"

Có sự im lặng trong một vài khoảnh khắc.

Cuối cùng, Kakashi gật đầu, "Đi thôi. Sakura, em có thể đi được không?"

Cô gật đầu.

"Được rồi, hãy ra khỏi đây."

Tìm bệnh viện địa phương không quá khó khăn. Kakashi chỉ đơn giản là lẻn vào và để lại một ghi chú trên bàn của y tá trưởng, giải thích rằng Shimizu Fumio đã chết vào đầu ngày hôm đó. 

Tờ giấy cũng cũng cho biết nơi tìm thấy anh ta, nhưng không có chi tiết, bằng chứng hoặc dấu vết nào về bức thư đó là của ai.

Kakashi đã rời khỏi tòa nhà qua cửa sổ phía sau và gặp gỡ đội của anh ta từ đó. Sakura và Naruto gần như đồng ý khi thầy của họ đề nghị họ dựng trại cho đến hết ngày, vì mọi thứ đã khá muộn.

Khoảng nửa giờ đi bộ từ làng, họ đã tìm thấy một khoảng trống giữa một số tảng đá và suy nghĩ về việc dựng trại nghĩ ngơi. Nó tương đối được bảo vệ và dường như là một lựa chọn hợp lý cho căn cứ. Tuy nhiên, việc thiết lập đã mất một chút thời gian lâu hơn lần trước, và trong khu vực râm mát của họ gần như quá ẩm ướt để đốt cháy. 

Naruto đã tình nguyện đi tìm củi. Sau vài phút được cảnh báo về những việc cần làm của họ là gì, cậu đã bỏ đi trong cuộc tìm kiếm củi để đốt trong đêm nay.

Vào thời điểm đặc biệt đó, Sakura đang gội đầu bằng một trong những dòng nước đang chảy xuống từ những tảng đá. Cô ấy đã phàn nàn rằng cô ấy không thể chịu được mùi máu nữa. Vết cắt trên đầu cô gần như được chữa lành do chuyên môn của cô và hóa ra đó thực sự là một vết thương không sâu lắm. 

Kakashi bảo cô hãy nghỉ ngơi, vì mất nhiều máu không bao giờ là điều tốt.

Kakashi đang ngồi khoanh chân trên cây, lật giở cuốn sách của mình.

"Thầy Kakashi?"

"Hừm?"

"Thầy nghĩ Naruto tại sao lại đi lâu như vậy? Đã mười phút rồi."

Kakashi mỉm cười, "Mah, em biết Naruto thế nào. Thầy chắc chắn em ấy vẫn ổn."

Sakura gật đầu nhưng trông vẫn không chắc chắn. Kakashi có thể cảm thấy mắt cô nhìn anh và anh ngước lên. Sakura đang đứng, mái tóc của cô ấy vẫn rỉ nước xuống mặt đất, tuy nhiên, đôi mắt cô ấy rất nghiêm túc và "Em cảm thấy có sự kì lạ."

"Chỗ nào?"

'Mọi thứ. Em không biết, em chỉ có một cảm giác tồi tệ. "

Kakashi khẽ thở dài, "Vậy thì chúng ta sẽ tiến hành thận trọng. Cảm ơn em đã cảnh báo thầy Sakura, thật tốt nếu em có thể nhận ra bản năng của mình." Kakashi mỉm cười, "Mặc dù vậy chúng ta sẽ ổn thôi. Thầy sẽ không bao giờ để bất cứ điều gì tồi tệ xảy ra với em và Naruto, nhớ chứ?"

Sakura mỉm cười trước lời nói của thầy mình và quay lại chỉnh sửa mái tóc vừa gội.

Tuy nhiên Kakashi cũng nhìn chằm chằm vào lưng cô một lát nữa. Anh cũng có cảm giác xấu về việc này. Lật qua một trang khác trong cuốn sách của mình, anh quyết tâm nói điều gì đó với Naruto ngay khi cậu trở lại.

* 0 * 0 * 0 *

"Sensei, thầy cảm thấy ổn chứ?"

Kakashi ngước nhìn Sakura, nhìn cô lắc lư  và mất tập trung. Không, thực ra, anh không thực sự như vậy. Cảm giác đã đến khá bất ngờ. Một phút trước anh cảm thấy hoàn toàn ổn, và tiếp theo là một cảm giác tồi tệ ập đến với anh.

"Thầy nghĩ thầy chỉ hơi mệt một chút" Anh lẩm bẩm, "Hai em có thể lấy đồng hồ?"

Naruto gật đầu không nói.

Kakashi bò vào túi ngủ của mình, kéo tấm vải cao hết mức có thể. Anh rùng mình. Anh cảm thấy lạnh và đổ mồ hôi và cổ anh, tại điểm kim đâm vào, ngứa như điên.

Anh xoa xoa tại chỗ, liếc nhìn Sakura. Sakura đang càu nhàu về điều gì đó và lườm Naruto. Kakashi đã mỉm cười. Không. Anh sẽ không làm phiền cô với vết thương nhỏ này. Kakashi nghi ngờ nhiều khả năng, anh bị nhiễm trùng nhưng do không chữa trị nên hiện tại nó ngứa và nhức nhối.

Rúc xuống dưới túi ngủ, anh quyết định ngủ nhiều nhất có thể. Khi ngày hôm sau đến, anh muốn sẵn sàng thực hiện và hoàn thành nhiệm vụ và sẽ bảo vệ đội của mình, không thể để tình trạng giống như anh không thể làm gì vào hôm nay.

Anh từ chối để họ bị tổn thương lần nữa. Với suy nghĩ đó trong đầu, Kakashi trôi đi vào giấc ngủ.

* 0 * 0 * 0 *

Sakura nhìn qua bộ dạng ngủ của thầy. Kể từ khi anh đi ngủ gần một giờ trước đó, anh đã bồn chồn và chuyển động trong giấc ngủ. Cô nhìn khi anh di chuyển túi ngủ ra khỏi anh, rồi lật lại. Anh vươn tay qua mái tóc rối và thở dài.

Sakura đang vô cùng lo lắng. Bên cạnh việc Kakashi là một người ngủ rất nhẹ, anh thường rất ít chuyển động và rất yên tĩnh khi ngủ. Nhìn thoáng qua có vẻ như đó là Naruto dưới túi ngủ chứ không phải là thầy Kakashi đang nằm ngủ.

"Naruto " Sakura lẩm bẩm.

Naruto quay sang nhìn cô, một mảnh thanh năng lượng nhô ra khỏi miệng cậu. Sakura chống lại sự thôi thúc trợn tròn mắt, lặng lẽ suy ngẫm liệu có nên nói với cậu không. Nhiều như cô không muốn Naruto phải lo lắng, nhưng nếu có gì đó không ổn với thầy của họ, thì Naruto cần phải biết điều tồi tệ đó.

"Tớ nghĩ có điều gì đó không ổn xảy ra với Kakashi-sensei."

"Huh?" Naruto nuốt thanh năng lượng cuối cùng của mình, "Tại sao cậu lại nói như vậy Sakura-chan?"

"Thầy ấy không bao giờ bồn chồn khi thầy ngủ."

Naruto nhún vai, "Có lẽ thầy ấy chỉ mệt thôi."

Kakashi chọn đúng khoảnh khắc đó để phát ra tiếng rên khe khẽ, gần như không thể nghe thấy. Nhiều người thậm chí sẽ không nghe thấy, nhưng Sakura và Naruto thì có. Họ cùng nhau nhìn về hướng của Kakashi.

Naruto nhún vai, "Có lẽ cậu đã nói đúng Sakura." Bây giờ cậu đã bắt đầu quan tâm Kakashi.

Sakura và Naruto đang bước đi rón rén tiến về phía Kakashi, dừng lại khi họ ở ngay bên cạnh anh. Sakura cẩn thận kéo một phần của túi ngủ để nhìn rõ hơn về tình trạng của Kakashi và nỗi lo lắng của cô tăng gần gấp đôi khi cô nhìn thấy anh đang ở trạng thái như thế nào.

Kakashi run rẩy dữ dội, ướt đẫm mồ hôi lạnh. Tóc anh bị ướt và dính vào mặt kèm với đó là sức nóng cao. Cổ họng anh làm việc chăm chỉ hơn bình thường để có không khí vào, và Sakura có thể thấy anh đang cố gắng thở.

"Naruto, điều này nghiêm trọng hơn nhiều so với tớ." Cô quay sang người đồng đội tóc vàng Naruto, " Naruto cậu đi lấy cho tớ một ít nước và dải vải. Ngay bây giờ."

Naruto không ngần ngại và nhanh chóng làm theo lời của Sakura, cậu chạy đi lấy những vật dụng đó.

"Kakashi-sensei. Điều gì đã làm cho thầy bị bệnh như vậy?" Sakura lẩm bẩm với chính mình.

Cô dùng tay vuốt tóc Kakashi sang một bên, đặt bàn tay mát lạnh lên trán anh. Cô cảm thấy anh thở dài, vô thức anh nghiêng về phía bàn tay mát mẻ của cô. Cô bỏ một tay ra, trượt bàn tay vào cổ anh. Tay cô dừng lại khi cô cảm nhận được thứ gì đó mặc dù bị ngăn cản bởi mặt nạ của Kakashi, một cục lớn, sưng phồng ở dưới cổ anh.

Nuốt nước bọt, cô biết mình đã tìm thấy câu trả lời của những sự việc đang diễn ra.

17/08/2020

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top