Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần nhỏ 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Điện Thoại Phun Bong Bóng

Editor: MM

La Vân Hi mới về đến nhà liền nhìn thấy một đống hỗn loạn.

Vừa vứt túi đi làm xuống đất đã muốn đi mắng người.

Mắng Trần Phi Vũ.

Trần Phi Vũ, em lại bắt đầu nữa rồi.

Trần Phi Vũ đã ở cùng anh nửa năm. Mỗi lần phát tình đều làm nhà cửa giống như bị Husky ghé chơi, cậu quăng mọi thứ lung tung, khăn giấy cũng xài ít nhất là ba hộp.

Nói thì không nghe, nói cũng vô ích, tháng sau còn làm như vậy, anh sắp không chịu nổi nữa rồi.

Hôm nay hiển nhiên vẫn là tình trạng như thế.

Từ cửa bước vào, giày thì vứt lung tung. Ghế sô pha trong phòng khách thảm không nỡ nhìn, không biết Trần Phi Vũ đã làm gì trên đó nữa. Quần áo trong tủ ở phòng ngủ cũng bị ném thành một đống.

La Vân Hi ấn ấn huyệt Thái Dương đi xem xét một vòng.

Rốt cuộc tìm thấy một con cún bự đang co ro trong góc phòng tắm ở phòng ngủ. Trần Phi Vũ không mặc gì cả, ôm chiếc áo bẩn. Đó là bộ đồ đua xe màu đen hôm qua La Vân Hi tiện tay ném vào, cậu vùi đầu trong áo, khóc thút thít đến nỗi hai vai run rẩy, muốn nức nở ra tiếng.

La Vân Hi đỡ trán.

Anh là một công nhân viên chức cấp cao thông thường, hai sở thích chính là chơi game và đua xe, anh quen Trần Phi Vũ ở trường đua.

Hai người họ ở nhà vệ sinh trường đua, đứng rửa tay cạnh nhau, Trần Phi Vũ liếc mắt, còn chưa lau khô tay đã níu lấy tay áo của anh: "Anh chính là người đó người đó người đó..."

La Vân Hi nhìn cậu, tự mình giới thiệu: "Xin chào, tôi là La Vân Hi."

Tiểu Trần không biết lái xe, cũng không biết chút gì về đua xe, hôm nay cậu bị bạn bè cố tình kéo qua đây xem thi đấu.

Tình huống bắt chuyện không đầu không đuôi này là bởi vì lẫn trong một đám tay đua, La Vân Hi quả thật đẹp trai đến vô lý, Trần Phi Vũ vừa nhìn đã nhớ kỹ.

Tiểu Trần vừa ra tay, liền biết thành hay bại.

Cậu lại đến trường đua thêm hai lần nữa, trong phòng giải lao chơi tay đua Omega mới vừa rồi còn đua xe điên cuồng quyết liệt.

Sau đó La Vân Hi trở thành bạn trai cậu.

Sau khi quen người bạn trai này, mục tiêu năm nay của cậu đã trở thành thi được bằng lái xe, tiến độ trước mắt thì vẫn còn đang thở hổn hển cầm điện thoại lướt danh sách biển báo giao thông.

Hôm qua La Vân Hi lại đi đua xe, anh không muốn dắt theo Trần Phi Vũ.

Một lần nọ Trần Phi Vũ ngồi trên xe anh, biểu tình rất kinh khủng, sắc mặt tái nhợt, muốn nôn lại không thể nôn, rất con mẹ nó doạ người, La Vân Hi lo lắng cho con xe của mình, nên rốt cuộc quyết định không dẫn Tiểu Trần đi theo.

La Vân Hi đua xong thì đi chơi với bạn, lúc về đã nửa đêm, Trần Phi Vũ ngủ rất ngoan, anh không quấy rầy cậu, buổi sáng thức dậy đã đi làm.

Anh cũng không biết khi anh vừa rời đi, Trần Phi Vũ liền phát tình. Lại không tìm được Omega của mình, cuối cùng khó chịu đến bật khóc.

Bộ đồ đua xe nặng nề đã mặc tròn một ngày, hương vị nồng nặc, đúng là đồ vật chứa nhiều tin tức tố nhất trong nhà của anh.

Tiếng nức nở của Trần Phi Vũ quá lớn, đến mức La Vân Hi kéo cửa ra mà cậu cũng chẳng chú ý, La Vân Hi nặng nề thở dài, đến lúc này Trần Phi Vũ mới ngẩng đầu lên.

"Hu, anh..."

Trần Phi Vũ nhìn thấy vẻ mặt anh rất khó coi, vô thức nói xin lỗi, rưng rưng nước mắt xin lỗi anh: "La Vân Hi em xin lỗi, em không kiềm chế được..." Mỗi lần phát tình cậu sẽ không kìm nén được đi kiếm La Vân Hi ở khắp nhà.

Hôm nay La Vân Hi đi làm, mặc vest, nhìn thấy tình trạng này đã sốt ruột, giày da cũng chưa thay, eo nhỏ chân dài, rất mặt người dạ thú cầm túi đi làm đứng trước cửa phòng tắm, cau mày đắn đo suy nghĩ.

Nên lãng phí hai ngày trên giường với Trần Phi Vũ, hay ném thuốc ức chế rồi khoá cửa nhốt cậu lại trong nhà vệ sinh để cậu tự sinh tự diệt.

La Vân Hi đang nghiêng về vế sau hơn.

Nhưng nhìn đôi mắt Trần Phi Vũ, La Vân Hi lại mềm lòng.

Anh treo áo khoác ngoài cửa, ánh mắt Trần Phi Vũ sáng lên, đằng sau như có chiếc đuôi tàng hình của chó con đang vẫy vẫy.

La Vân Hi vừa đi vừa cởi, đến cuối cùng chỉ còn lại một chiếc áo sơ mi trên người, ngồi xổm xuống nhìn ánh mắt đỏ hoe vì khóc của Trần Phi Vũ, thật tội nghiệp.

Ban đầu La Vân Hi cảm thấy Trần Phi Vũ là một chiếc A mạnh mẽ, sau đó lại cảm thấy cậu là một nhóc con, còn rất đáng yêu.

Bây giờ thì sao, thật là một tên phiền phức, anh nên sớm ngày chia tay, tìm một anh trai mạnh mẽ thực thụ.

Nhưng chẳng hiểu vì sao mình lại rơi vào tròng.

La Vân Hi bất đắc dĩ nhéo nhéo mặt cậu: "Em thật sự là Alpha phiền phức nhất thế giới."

Trần Phi Vũ đang bị anh bóp mặt cũng nhoẻn miệng cười, nhìn La Vân Hi.

Lúc La Vân Hi lái xe, hay làm việc, mặt anh rất vô cảm, cho dù cười lên cũng rất lạnh lùng còn hơi hung dữ, cậu cũng không hiểu sao trước kia mình lại có gan đi tán tỉnh anh.

Bây giờ quen được rồi, anh chỉ mặc mỗi chiếc áo sơ mi trắng, lại rất...

Trần Phi Vũ ném áo đua xe qua một bên, kéo hết áo sơ mi của La Vân Hi lên, gấp đến nỗi cọ cọ anh, lại muốn bật khóc: "Em thật sự không được."

-END-

Hết thật rùi đó, đừng lướt nữa, không còn nữa đâu :((

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top